Tuyệt Thế Võ Thần

chương 190: 190: ta sẽ hét là cô sàm sỡ ta

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hoa đại đạo!

Đây tuyệt đối là biểu tượng chứng tỏ ý chí võ đạo đã hoàn toàn thành hình, chỉ có vậy mới khiến một loại võ đạo kết quả chín, phát huy ra uy lực mạnh nhất.

Lúc này đóa nụ hoa mà Dương Ân kết thành còn chưa đạt đến mức thành thục, cũng chưa hoàn toàn nở ra thì nói gì đến kết quả, nhưng thế này đã là có một không hai với chiến sĩ như hắn rồi.

Bình thường, khi huyệt thần linh triệt để thông linh sẽ khiến thần đình ngưng tụ thành hoa sen, sau đó mới hội tụ thành hoa võ đạo, nhưng Dương Ân lại kết thành hoa võ đạo trước, tách hẳn với nụ hoa của thần đình, nói không chừng ngày nào đó còn nở rộ trước cả nụ hoa thần đình ấy chứ.

Khi ngưng tụ hoa đạo Tử thần, nụ hoa thần đình của Dương Ân cũng được chút lợi ích, tinh thần lực tăng vọt.

Ngoài ra, hắn đã đả thông tổng cộng huyệt vị, tăng lên huyệt vị.

Từ đầu đến giờ hắn đã đả thông được tổng cộng huyệt vị, cách huyệt vị không xa nữa.

Còn nữa, trong tám kinh mạch thần kỳ lại đả thông được thêm kinh mạch thần kỳ thứ tư – mạch Đới.

Nếu nói mạch Xung là từ trên xuống dưới, lan tỏa khắp cơ thể, thì mạch Đới lại là “mạch eo” bao quanh eo từ trái sang phải, tạo thành chữ thập với mạch Xung, tụ hội sức mạnh của kinh mạch và huyệt vị toàn thân, tăng trưởng điểm tiềm năng cho cả cơ thể.

Lợi ích của việc đả thông kinh mạch chính là mở ra những tiềm năng tốt nhất của cơ thể, giống như kỹ thuật chiến đấu vậy.

Võ sĩ bình thường chỉ có thể phát huy thực lực đến giai đoạn nhập vi, người có thiên phú một chút thì đạt đến giai đoạn tinh thông, mà thiên tài thì lên được đến đạt thành, vậy thiên chi kiêu tử chân chính có thể đến giai đoạn hoàn mỹ.

Nếu như có thể đả thông thêm kinh mạch thần kỳ khác nữa thì sẽ cực kỳ hoàn hảo, lực chiến đấu bộc phát ra sẽ vượt sức tưởng tượng.

Đây chính là những võ thể trời sinh, vừa sinh ra đã được đả thông kinh mạch và mạch thần kỳ, có được lực chiến đấu gấp bội người bình thường.

Đây chính là khai quật tiềm năng võ thể, mà Dương Ân lại vô tình bước lên con đường này.

Đây cũng là thể chất mà thiên tài võ đạo cần có, Tiểu Hắc đã từng nói qua.

Dương Ân không biết bản thân đã ngồi thiền bao lâu, từ lúc đau khổ ban đầu đến thực lực trở nên mạnh mẽ, hắn đều mơ mơ màng màng.

Mãi cho đến khi mọi thứ dừng lại thì hắn mới tỉnh táo.

Hắn không hề mở mắt ra mà quan sát mọi biến hóa trong cơ thể, rồi vì thế mà sợ hết hồn.

Buổi sáng hắn đã đột phá cảnh giới chiến sĩ đỉnh cấp, sau đó đi tìm rắc rối ở chỗ gấu Hắc Cương, cho đến giờ là chiều tối, mới được một ngày, thế mà thực lực đã tăng trưởng mạnh mẽ đến thế, đúng là đáng kinh ngạc.

Ngoài ra, hắn còn nhìn thấy mạch Đới vắt quanh eo đã được đả thông, cùng nụ hoa Tử thần trong thần đình.

Điều này khiến hắn mừng phát điên.

“Trong họa có phúc!”, Dương Ân mở mắt, đắc ý nói.

Cũng vào lúc này, một gương mặt xinh đẹp lạnh lùng đột nhiên xuất hiện, khiến hắn lập tức giật mình run rẩy, khẽ lùi về sau: “Cô… Cô không sao chứ?”

Cô gái xinh đẹp trước mặt là một vương giả chân chính.

Hắn còn nhớ ban nãy đã bất cẩn nhìn thấy hết cơ thể con nhà người ta.

Đối phương nói không giận á, có đánh chết hắn cũng không tin.

Cô gái xinh đẹp nhìn Dương Ân không chớp mắt, không nói lời nào, khiến Dương Ân thấy hơi rợn gáy.

“Vị tỷ tỷ này, đừng có nhìn người ta kiểu đó chứ.

Người ta ngại!”, Dương Ân yếu ớt nói, gương mặt đỏ bừng.

Cô gái xinh đẹp trùm quần áo chưa hết, phần ngực vẫn lộ ra khe hở, Dương Ân không trào máu mũi là đã có định lực lắm rồi.

“Ngươi tự sát đi!”, cô gái xinh đẹp cuối cùng cũng lên tiếng.

Vừa mở miệng đã phán tội chết cho Dương Ân.

Dương Ân câm nín.

Mặc dù hắn không mạnh bằng người ta, nhưng cũng không muốn người ta định tội chết trong vòng một câu nói.

Hắn đứng dậy, nghinh thị nói với cô gái: “Ý cô là gì đây, không lẽ cô không biết ta đã cứu cô à? Không lẽ cô tự cho mình xinh đẹp và mạnh mẽ là có thể khuất phục ta à? Không thể nào đâu!”

Dương Ân nói xong thì quay người rời đi, nhưng phát hiện Tiểu Hắc đã bày kết giới trận pháp, không thể nhảy ra được.

Hắn tưởng là cô gái này bày trận, bèn đấm toàn lực vào kết giới, nhưng vẫn vô dụng.

Dương Ân tức tối trừng mắt nhìn cô ta: “Mau thả ta ra, nếu không ta sẽ hét lên là cô dâm dê ta đó”.

Đời này không ít người vô sỉ, nhưng loại vô sỉ đến vô lý như Dương Ân thì đúng là có một không hai.

Trước mặt một mỹ nữ mà hét dâm dê, người ta lại tin hắn quá cơ.

“Ngươi tự sát đi!”, cô gái xinh đẹp lại lạnh lùng nói.

- ----

chương cho ngày cuối tuần đẹp trời ạ.

^^.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio