Trong nhà ngục số , lại có một người đào ra một cái hố sâu. Một luồng khí huyết sát xông lên từ trong hố này, giết chết rất nhiều ngục nô làm kinh động đến trưởng tù và hai phó trưởng tù của sơn ngục, lính gác tù cấp bậc đội trưởng đóng quân ở đây đều bị triệu tập tới.
Trước nhà ngục số , trưởng tù Vạn Thiên Long, phó tù Triệu Trường Đao và Liệt Phong cùng rất nhiều lính gác ngục khác, tổng cộng có tới hai, ba ngàn người tụ tập đông đúc ở đây.
Vạn Thiên Long đội một chiếc mũ sắt đầu bò, mặc một giáp chiến màu nâu, cưỡi một con ngưu yêu, tay cầm một cái kích Phương Thiên, lộ rõ uy vũ phi phàm. Ánh mắt sắc bén như chim ưng khiến người khác không dám nhìn thẳng.
Phó trưởng tù Triệu Trường Đao có vẻ ngoài không cao nhưng trông đặc biệt cứng cỏi, sau lưng đeo một cây đao lớn còn cao hơn cả người. Gã cưỡi trên lưng một con hổ chiến, trông rất uy phong hùng dũng.
Phó trưởng tù Liệt Phong thì cưỡi một con sói xám, trường kiếm màu xanh dắt trên thắt lưng, tạo cảm giác lạnh lẽo khó gần.
Ba kẻ này chính là nhân vật đứng đầu của nhà ngục Lang Yên, bên dưới có mấy chục cai ngục, trưởng ngũ và rất nhiều đội trưởng ngục.
“Huyết sát bóng đêm, sợ là dưới hố đó còn có quái vật hung ác đáng sợ, hơn nữa còn có thể là vật sống!”, Vạn Thiên Long nhìn về phía luồng khí huyết sát đang dâng lên cuồn cuộn kia nói.
“Trưởng ngục, nhiều năm qua chúng ta đã đào ra không ít cổ vật, trong đó cũng có vài thứ có nguồn gốc kinh người, mà ở đây có khi nào là một nơi đất mật, cất giấu bí mật lớn nào đó không?”, Triệu Trường Đào nói với Vạn Thiên Long.
“Nơi này là vùng đất hung sát, khi bị đào bới thì đã cắn nuốt mấy trăm tính mạng của ngục nô!”, Liệt Phong cau mày nói.
“Cho dù thế nào thì chuyện này xảy ra trong sơn ngục của chúng ta nên bắt buộc phải tra ra nguyên nhân, phái người xuống đó trước xem có thứ gì dị dạng”, Vạn Thiên Long nói.
Sau đó, gã hạ lệnh cho một trưởng ngũ đem theo một trăm lính gác tù, lập đội hình trèo xuống cái hố đầy mùi máu đó.
Chúng đều thuộc cấp bậc chiến sĩ, mặc chiến giáp, khí thế mạnh mẽ, tinh thần quyết liệt, cùng nhau chống lại huyết sát bóng đêm kia.
Lúc đầu, chúng có thể ngăn được luồng khí huyết sát ở bên ngoài, nhưng khi chúng sắp đến gần miệng hố thì luồng khí huyết sát kia đã tấn công cơ thể của chúng, khiến chúng không thể chống đỡ, từng người hét lên đau đớn, thảm thiết.
Cùng lúc đó, dường như có một sức mạnh mãnh liệt trào ra, cắn nuốt một trăm chiến sĩ kia.
Đôi mắt chim ưng của Vạn Thiên Long khẽ đảo, sau đó gã hô lớn với người đứng bên cạnh gã: “Cung tên!”
Sau đó, một lão già đứng bên cạnh gã lấy cung chiến và mấy mũi tên đặt vào tay gã. Gã lập tức kéo cung, chỉ trong chốc lát, dây cung đã khi đạt tới độ cong đỉnh, một mũi tên đuôi lông vũ cùng với một cây kiếm Thanh Hồng bén nhọn, bắn thẳng vào luồng huyết khí trong bóng tối kia.
Phụp!
Mũi tên này lao ra với uy lực rất lớn, sau đó thì lập tức vang lên một âm thanh nặng nề, huyết sát bóng tối bị quấy nhiễu đôi chút, nhưng rất nhanh đã khôi phục. Một trăm chiến sĩ cũng hoàn toàn biến mất trong hố sâu, chỉ có mùi máu nồng đậm lan tràn ra khắp nơi.
“Vừa rồi là cái thứ gì!”, Triệu Trường Phong kinh ngạc hô lên.
“Hình như là một con huyết lang, cũng có vẻ giống như một sức mạnh cắn nuốt đông cứng lại. Đây là thủ đoạn làm đông cứng rồi nuốt sống của bậc vương giả!”, Liệt Phong cau mày nói.
“Lập tức làm sạch khu , phong tỏa toàn khu, tất cả tin tức không được tiết lộ ra ngoài, kẻ nào vi phạm sẽ bị chém chết!”, Vạn Thiên Long giấu đi ánh mắt hưng phấn mà hạ lệnh.
Gã mơ hồ cảm thấy được bên dưới khu chính là một bí mật to lớn, có thể là bí mật của Vương thất. Nếu có thể bới ra nó thì đó là một cơ hội lớn để gã đột phá thành Vương.
Triệu Trường Đao và Liệt Phong cũng hiểu ý đồ của Vạn Thiên Long. Chúng cũng hi vọng có thể húp được chút mật ngọt trong chuyện này.
Nhưng, chuyện xảy ra nào có như chúng nghĩ.
- -----------------