Tuyệt Thế Võ Thần

chương 230: tiềm năng thức tỉnh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thạch Sa Phong thân là một trong mười vị vương giả của tộc Man di, được phong tặng danh hiệu dũng sĩ mạnh nhất, là chủ tướng của đại quân Man di, lúc này ông ta sắp bị chém đầu, nhưng ông ta một chút cũng không sợ hãi, chỉ cúi đầu nói: "Sau khi cứu được công chúa Minh Ngọc và đại nhân Thái Canh, Thạch Sa Phong ta nguyện ý nhận lấy cái chết".

Hoàng Phủ Chiến Hùng cũng đã dần nguôi ngoai lửa giận trong lòng, liền nói: "Được rồi, ta sẽ hỏi tội ngươi sau khi chuyện này kết thúc.

Bây giờ nói cho ta biết điều kiện mà Đại Hạ muốn.

Ta có thể cho chúng mọi thứ, chỉ cần Minh Ngọc có thể bình an là được".

Thạch Sa Phong kể tóm tắt lại cho Hoàng Phủ Chiến Hùng nghe toàn bộ câu chuyện.

"Một thiếu niên Đại Hạ nhỏ nhoi sao lại lợi hại như vậy, chẳng lẽ đối phương tới từ thế lực trấn quốc?", Hoàng Phủ Chiến Hùng tự lẩm bẩm một mình, gạt đi nghi ngờ, một lúc sau mới phất tay nói: "Trước tiên cứ theo ý của hắn, chuẩn bị bồi thường, chỉ cần Minh Ngọc an toàn, mối hận này sau này sẽ báo".

“Vâng thưa đại vương!”, Thạch Sa Phong trả lời.

Sau đó, Thạch Sa Phong liền đi gom góp tiền bồi thường, không tới nửa ngày sau đã chuẩn bị xong tất cả, rồi ông ta dẫn đầu đội bồi thường đến dãy núi Lang Yên với tốc độ tối đa.

Lần này phái đi một đội ngũ lớn, ngay cả hoàng đế Man di cũng đích thân xuất chinh, đủ thấy hoàng đế Man di yêu thương con gái như thế nào.

...!

Trong dãy núi Lang Yên, có một thác nước giống như dải ngân hà đang trút xuống, rực rỡ và nhiều màu sắc, gây chấn động vô ngần.

Có một thiếu niên cởi trần đứng dưới dòng thác đổ ào ào liên tục, nhưng hắn cứ đứng đó như một đống đá bất động, mặc cho những con sóng hùng vĩ ập đến không ngừng.

Kinh mạch trong cơ thể thiếu niên đang chảy mạnh trào dâng như những dòng sông lớn, rất nhiều thủy huyền khí thấm vào từ chân và da thịt toàn thân của hắn, những sức mạnh này không ngừng chảy vào đan điền trung tâm, đan điền có hàng ngàn lỗ phun ra năng lượng vô cùng tinh khiết.

Mấy ngày nay, Dương Ân đứng tu luyện dưới thác nước, sức mạnh bên trong cơ thể đã tích tụ đến đỉnh điểm, ba trăm sáu mươi lăm huyệt vị đều đã hoàn toàn được đả thông, đến bước này hắn đã hoàn toàn có thể “hóa khí thành áo giáp”, đó là dấu hiệu cho thấy hắn đã bước vào cảnh giới cấp tướng.

Trên thực tế, cách đây không lâu Dương Ân đã có thể sử dụng hơn hai trăm huyệt vị để đạt được tới bước chuyển khí thành áo giáp, hiện tại hắn đã có ba trăm sáu mươi lăm huyệt vị được đả thông hoàn chỉnh, muốn đạt được tới bước này lại càng dễ dàng hơn.

Tuy nhiên, hắn cũng không vội vàng muốn mở ra hết cảnh giới của con người, một khi vội vàng muốn tác động, ba trăm sáu mươi lăm huyệt vị liền thành một mảnh, những huyệt vị ẩn kia sẽ không còn xuyên thủng được nữa.

Sau này khi hắn vận chu thiên cũng sẽ vây quanh ba trăm sáu mươi lăm huyệt vị này mà luân chuyển, xem như nền tảng đã được cố định ở bước này.

Tiểu Hắc yêu cầu hắn phải đả thông bảy trăm hai mươi huyệt vị, Dương Ân xem lại bên trong cơ thể của mình, phát hiện ra rất nhiều huyệt vị vẫn chưa thông suốt, hắn quyết định làm theo lời của Tiểu Hắc, đợi đến khi bảy trăm hai mươi huyệt vị được đả thông rồi mới nói tiếp.

Có một số huyệt vị ẩn chứa những điều thần bí, cũng có một số huyệt vị lại không có gì nổi bật, giống như là không quan trọng, rất nhiều người sẽ trực tiếp bỏ qua, hơn nữa muốn đả thông hết cũng không phải là chuyện dễ dàng, đây là lý do tại sao nhiều người chỉ vượt qua con số ba trăm sáu mươi lăm huyệt vị được đả thông đã bắt đầu đột phá cảnh giới cấp tướng.

Mấy ngày nay hắn tôi luyện dưới thác nước, càng phát hiện ra thân thể hắn có tiềm lực rất lớn, nếu đặt nền móng vững chắc, tương lai hắn sẽ còn tiến xa hơn.

Một ngày này, hắn không có dược dịch của Tiểu Hắc trợ giúp, nên vô cùng khó khăn mới có thể đả thông hai huyệt vị không hề tầm thường.

Hai huyệt vị này không phải là huyệt vị lớn trên cơ thể con người, nhưng chúng so với các đại huyệt vị lại càng cần có lực tác động mạnh mẽ hơn, cuối cùng hắn cũng đã làm được sau nhiều lần thăm dò.

Hắn đưa ra kết luận, các đại huyệt vị và những huyệt vị giống như thế này trên cơ thể con người thì phải dựa vào kinh mạch thần kỳ mới có thể đả thông được.

Trong tám kinh mạch thần kỳ, hắn đã đả thông được hai mạch Nhâm - Đốc, sau đó là mạch Xung, mạch Đới, còn bốn kinh mạch thần kỳ được đả thông nữa là hắn có thể đả thông những huyệt vị mấu chốt khác, hay nói cách khác, nếu như hắn muốn đả thông bảy trăm hai mươi huyệt vị, thì nhất định phải đả thông hết tám kinh mạch này mới có thể làm được.

Vẫn còn một chặng đường dài phía trước để hắn hoàn thành được tất cả những điều này.

Đúng lúc này, Dương Ân quát lên một tiếng, đem tất cả năng lượng hội tụ ở trên hai cánh tay, cả người tựa như biến thành Long Quy đang gầm thét, hai cánh tay hướng lên trên đánh ra ngoài, sức mạnh cường đại đánh tan sóng nước đang ào ạt trút xuống, khiến cho dòng chảy bị đảo ngược xa tới một trượng.

Cảnh tượng chấn động này khiến cho một già một trẻ đang ở cách đó không xa trong mắt đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

Thác nước cao trăm thước, áp lực đổ xuống vô cùng khủng khiếp, cho dù đạt cảnh giới cấp tướng cũng không có khả năng chịu được một áp lực kinh khủng như vậy, vậy mà Dương Ân chẳng những có thể chịu được áp lực dòng chảy mà còn khiến cho dòng chảy đảo ngược, sức mạnh đó còn có thể cường hãn đến mức nào chứ.

"Tộc Man di của ta lại có một kình địch tiềm tàng như vậy, đúng là họa chứ không phải phúc!", Hoàng Phủ Thái Canh khẽ thở dài.

"Hắn quả thật rất lợi hại, chỉ sợ thế hệ trẻ của tộc Man di chúng ta không có ai có thể làm đối thủ của hắn", Hoàng Phủ Minh Ngọc mím môi nói.

Bây giờ, tâm tình của cô ta đang rất rối loạn, thiếu niên Đại Hạ trước mặt cô ta càng xuất sắc thì cô ta lại càng cảm thấy thích hắn, nhưng hai quốc gia đang trong tình trạng thù địch, chuyện giữa bọn họ là không thể nào.

"Có điều, muốn đối phó với một thiếu niên như vậy thì cũng không phải là không có cách, nếu như công chú A Ngọc có thể hi sinh một chút, nói không chừng chúng ta còn có thể sử dụng hắn", Hoàng Phủ Thái Canh nhìn Hoàng Phủ Minh Ngọc suy tư một chút rồi nói.

Lão ta là người từng trải, nên vô cùng dễ dàng nhìn thấu trái tim của một thiếu nữ, lão ta có thể cảm nhận được Hoàng Phủ Minh Ngọc đã động tâm với Dương Ân..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio