Tuyệt Thế Vũ Thần

chương 1005: thang trời tĩnh ngộ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- - Khổ Hạnh Tăng cười nhẹ, khẽ gật đầu với Lâm Phong, nói: - Vòng khảo nghiệm này chắc không làm khó được ngươi, chỉ đợi ngày khảo hạch môn đồ, xem ngươi có thể bước lên cửu trọng thiên không, hôm nay tới đây thôi.

- Cảm ơn đại sư!

Lâm Phong đáp lễ với Khổ Hạnh Tăng, lập tức lùi bước trở về, trở lại bậc thang phía dưới. Khổ Hạnh Tăng đã phá lệ cho hắn thử một lần, tuy hắn rất muốn tiếp tục tiến lên trên để thử nhưng vẫn buông tha. Khổ Hạnh Tăng xoay người rời đi, nhìn không thấy thân ảnh, thần thức Lâm Phong cũng không thể cảm nhận được phía trên Thiên Đài, mười tám ngàn bậc thang trời ngăn cản thần thức, không ai biết phía sau cửu trọng thiên là cảnh tượng như thế nào.

- Tốt rồi, ngay cả đại sư cũng nói vòng khảo hạch thứ nhất không làm khó được ngươi.

Thu Nguyệt Tâm cười nói với Lâm Phong.

- Mới chỉ vòng khảo hạch thứ nhất thôi, nghe ý đại sư, muốn trở thành môn đồ Hoàng Vũ, phải thông qua vài khảo hạch.

Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, một vòng khảo hạch rất không đơn giãn, chỉ sợ sẽ đào thải không ít người có thiên phú xuất chúng.

- Thạch Hoàng và Vũ Hoàng thu nhận nhóm môn đồ đầu tiên, khảo hạch sao có thể đơn giản.

Tại trong Bát Hoang cảnh này, không chỉ có Bắc hoang mới có Hoàng giả, khu vực khác cũng có Hoàng giả. Bọn họ cũng thu nhận môn đồ Hoàng Vũ nhưng một số tuấn kiệt các đại thế gia không tới tham gia, bởi vì ý nghĩa khác nhau. Những Hoàng giả đó đã có vô số môn đồ, chen thêm vào, không có nhiều ý nghĩa. Lần này khác, nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên, tiếp xúc gần nhất với đệ tử chân truyền của Hoàng Vũ. Các thiên tài khác trong Bát Hoang cảnh cũng đến nhiều, chỉ do chúng ta không biết mà thôi, đợi tới thời điểm khảo hạch, ngươi sẽ thấy. Thu Nguyệt Tâm từ từ nói với hắn:

- Nếu có ngày, Vũ Hoàng thu nhận đệ tử chân truyền, sẽ lựa chọn từ nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên.

Bọn họ, có cơ hội trở thành đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng, đó là mục đích của các đệ tử thế gia. Lâm Phong khẽ gật đầu, hắn hoàn toàn hiểu rõ lời Thu Nguyệt Tâm nói, đệ tử đại thế gia, thân phận và địa vị vô cùng chói mắt, bên ngoài được người ngưỡng mộ, môn đồ Hoàng Vũ bình thường không thể sánh được. Bởi vậy, thân phận môn đồ Hoàng Vũ bình thường không có nhiều ý nghĩa với họ, nhất là loại người giống như Hiên Viên Phá Thiên, hậu duệ Hoàng giả, y theo đuổi cảnh giới Hoàng. Y muốn thu được Hoàng chỉ điểm, như thế nào thành Hoàng!

- Lâm Phong, nếu ngươi trở thành đệ tử chân truyền của Vũ Hoàng, các đại thế gia sẽ đối xử khách khí với ngươi.

Đó là tượng trưng cho thân phận và địa vị, thu gia cũng giống như vậy Thu Nguyệt Tâm hạ giọng nói, trong lòng có suy nghĩ, ánh mắt của nàng hơi liếc nhìn Lâm Phong.

- Ngươi vội vàng muốn ta cưới vậy sao? Lâm Phong cười nói, khiến Thu Nguyệt Tâm trừng mắt nhìn hắn.

- Ánh trăng tối nay không tệ, qua đêm ở đây đi.

Lâm Phong nhìn hư không, miệng cười nhẹ, thần sắc Thu Nguyệt Tâm nhất thời cứng lại, kinh dị nhìn hắn. Hiện giờ đứng ở đây có cảm giác lưng đeo một tòa núi, phải dùng lực lượng cường đại mới có thể ổn định thân thể, đại thế thiên địa đáng sợ liên tục áp bách nàng, Lâm Phong lại muốn qua đêm ở đây.

- Nếu chúng ta ở đây mấy ngày, thích ứng uy áp k.hủng bố, sẽ thành quen, một khi chúng ta xuống dưới thang trời, ngươi sẽ cảm thấy vô cùng thoải mái.

Lâm Phong cười giải thích.

- Tùy ngươi.

Thu Nguyệt Tâm lãnh đạm nói, trực tiếp ngồi xuống đó, lực lượng chân nguyên k.hủng bố trên người liên tục chuyển động, hiển nhiên đồng ý với Lâm Phong. Lâm Phong cũng ngồi xuống, nhắm mắt lại, yên tĩnh cảm thụ đại thế thiên địa k.hủng bố, trên thang trời, hắn cảm ngộ lực lượng thiên địa tuyệt đối có lợi, hơn nữa lực lượng kinh khủng áp bách thân thể, đ.è xuống huyết mạch, thân thể và huyết mạch sẽ chống cự lại, điều này khiến thân thể cường đại hơn, kinh mạch được củng cố, huyết khí phương cương. Tâm niệm Lâm Phong khẽ động, Thiên Tuyền Thạch xuất hiện trong lòng bàn tay, đại thế thiên địa kinh khủng càng thêm rõ ràng, lực lượng tự nhiên k.hủng bố dường như xỏ xuyên qua một chỗ, hình thành vận luật kỳ diệu, khiến xu thế ách bách trở nên mãnh liệt. Nhắm mắt, Lâm Phong chìm sâu vào trong cảm ngộ, lúc mới đầu, hắn dùng lực lượng bản thân để chống cự, giảm bớt lực lượng áp bách k.hủng bố. Nhưng về sau, dù hắn không chú ý, thân thể hắn tự động thích ứng, chống cự, hắn dần chìm sâu vào thể ngộ, quên bản thân ở nơi nào. Ánh trăng dần dần biến mất, sáng sớm ngày thứ hai, Thu Nguyệt Tâm mở mắt, chỉ cảm thấy cả người đau nhức, tâm thần mệt mỏi, toàn thân không thoải mái, không có cảm giác sảng khoái tâm thần, nàng cảm thấy rất mệt mỏi. Liếc mắt nhìn Lâm Phong, thấy sắc mặt Lâm Phong bình thường, đôi mắt nàng lộ vẻ sửng sốt, dịu dàng nhìn hắn, tên này, luôn mang lại niềm vui bất ngờ cho nàng. Thu Nguyệt Tâm lùi xuống, xuống dưới mấy bậc thang trời, lập tức cảm thấy cả người thoải mái hơn nhiều. Đúng như Lâm Phong nói, hiện giờ nếu để nàng từ dưới bước lên thang trời, không đến bậc cuối, có lẽ nàng không cảm giác được áp lực quá lớn, nhưng muốn thời gian dài ở đó, phải có thực lực mạnh mẽ để chống đỡ, giống như Thu Nguyệt Tâm, chỉ một đêm đã khiến nàng mệt ch.ết. Xuống dưới mấy bậc, Thu Nguyệt Tâm không rời đi, mà lại lần nữa nhắm mắt, khoanh chân ngồi Còn Lâm Phong vẫn trong cảnh giới vong ngã. Rất nhanh, thời gian ba ngày trôi qua. Trong ba ngày này, có không ít người tới đây, nhìn thấy Lâm Phong đều vô cùng kinh ngạc, Thiên Vũ tầng ba đặt trong đám người không có chút thu hút. Nhưng người này có thể bình tĩnh ngồi trên thang trời, quá thần ký, có ít người bắt chước Lâm Phong nhưng mà có rất ít người có thể kiên trì được nửa ngày. Đôi mắt Thu Nguyệt Tâm lại mở, thời điểm nhìn Lâm Phong, chỉ thấy sắc mặt hắn hồng nhuận, tinh thần sảng khoái, tự nhiên bình hòa, dường như trên người hắn không chịu bất cứ lực lượng áp bách nào. Hắn không cần chống cự, dường như hắn và đại thế thiên địa k.ủng bố đạt được điểm cân bằng vi diệu.

- Tên này… Thu Nguyệt Tâm không biết nói gì, người khác càng ngồi càng mệt, nhưng Lâm Phong lại nhẹ nhàng thoải mái.

Trên Thiên Đài, Khổ Hạnh Tăng xuất hiện, liếc mắt nhìn Lâm Phong, đôi mắt lộ ra ý cười nhẹ, lập tức xoay người rời đi, không hấp dẫn sự chú ý của ai cả, lặng yên mà đến, lặng yên mà đi. Chăm chú nhìn Lâm Phong, Thu Nguyệt Tâm ngồi đó, khuôn mặt nở nụ cười thản nhiên. Hiện giờ nhìn Lâm Phong, nàng cảm thấy bình yên, tâm thần bình thản, không phải suy nghĩ gì.

- Sao nàng lại chăm chú nhìn ta!

Một giọng nói đột ngột truyền ra, khiến ánh mắt Thu Nguyệt Tâm cứng lại, đôi mắt đẹp lộ vẻ e lệ khó tả, con ngươi đảo đi, không nhìn hắn nữa. Sau khi phát ra những câu này, Lâm Phong không phản ứng, Thu Nguyệt Tâm không biết hắn đang tu luyện hay thanh tỉnh nữa. Tay cầm Thiên Tuyền Thạch, cảm ngộ đại thế thiên địa, đại đạo tự nhiên, không gian xung quanh khắc vào trong đầu là tu luyện, cũng không phải tu luyện. Mỗi cử động của Thu Nguyệt Tâm đều không qua khỏi ánh mắt của hắn. Lúc này giữa hư không đột nhiên xuất hiện cơn cuồng phong, Thu Nguyệt Tâm ngẩng đầu, phát hiện khoảng không trên đầu Lâm Phong, nguyên khí thiên địa k.hủng bố hội tụ, hóa thành một cơn lốc xoáy. Cơn lốc nguyên khí thiên địa điên cuồng chuyển động, trên người Lâm Phong dường như truyền ra một cỗ lực lượng cắn nuốt đáng sợ, nguyên khí thiên địa hóa thành cơn lốc tiến vào đầu, vào thân thể hắn, điều này khiến Thu Nguyệt Tâm cứng đờ, vậy cũng được? Nguyên khí thiên địa hóa thành lốc xoáy tiến vào cơ thể Lâm Phong, Thu Nguyệt Tâm rõ ràng cảm nhận được, tu vi Lâm Phong mạnh hơn vài phần, trong nháy mắt từ Thiên Vũ tầng ba sơ kỳ bước vào trung kỳ.

- Hô.

. Một đạo nguyên khí thiên địa tinh thuần từ miệng Lâm Phong phun ra, lập tức tán đi. Đôi mắt hắn từ từ mở, chỉ cảm thấy cả người sảng khoái, vô cùng thoải mái. Đứng dậy, Lâm Phong gật đầu mỉm cười với Thu Nguyệt Tâm. Lâm Phong bình tĩnh đứng đó, dường như không chịu bất cứ lực lượng áp bách nào cả, đại thế thiên địa đáng sợ dường như không còn ảnh hưởng đến hắn.

- Thoải mái!

Lâm Phong mỉm cười. Hiện giờ, nếu đối mặt với cửu trọng thiên, hắn có thể dễ dàng đi tới tầng thứ nhất rồi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio