Tuyệt Thế Vũ Thần

chương 1040: nộ giết ám ảnh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chỉ chốc lát đã gặp hai võ tu có thần thông mạnh mẽ, may mà tu vi bọn họ không cao, nếu không, sẽ phiền phức to rồi.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, hắn giờ mới ý thức được sự khủ.ng bố của nơi này. Vừa nãy, hắn gặp phải Ám Ảnh Liệp Thủ, tu vi cũng không phải quá mạnh, nếu không, hắn có Vũ Hồn ẩn nấp như vậy, chẳng phải giết người như ngóe rồi sao. Vừa nãy người kia nói với hắn, trong đây có rất nhiều người, cường giả Thiên Vũ các đại cảnh giới đều có, hơn nữa, người có tu vi mạnh mẽ, muốn hoàn thành mục tiêu, cần phải giết càng nhiều người. Bên trong mảnh không gian này, ngoại trừ muốn giết người, còn phải học được cách làm sao bảo vệ mạng mình không bị người khác săn giết!

- Tí tách!

Một tiếng vang nhẹ nhàng truyền ra, khiến con ngươi Lâm Phong co rụt lại. Đột nhiên ngẩng đầu, không có chút do dự nào, Lâm Phong đánh ra một chưởng đuổi giết, khiến không gian mạnh mẽ run lên, mà gần như đồng thời, hào quang rực rỡ chợt lóe rồi biến mất, trong rừng lại truyền tới tiếng loạt xoạt, giống như bóng người đang đi xa.

- Muốn ch.ết!

Vẻ mặt Lâm Phong phát lạnh, không nghĩ tới cái tên Ám Ảnh Liệp Thủ kia sau khi bị hắn đánh bị thương vẫn không chịu từ bỏ, lén lút bí mật trên ngọn cây, muốn sử dụng công kích trí mạng với hắn.

- Ta bất cẩn rồi.

Lâm Phong vừa nãy đang suy tư, dĩ nhiên có một tia cảnh giác. Lúc này, con ngươi Lâm Phong trở nên lạnh giá, hóa thành ma đồng hắc ám thâm thúy, khí tức kinh khủng bao phủ không gian chung quanh, bất kỳ khí tức nàocũng không chạy trốn khỏi cảm giác của hắn, bước chân bước ra, thân thể hóa thành một trận cuồng phong, xẹt qua trong rừng, nhanh như huyễn ảnh. Trong rừng phát ra tiếng sàn sạt nhẹ nhàng, Lâm Phong chăm chú khóa chặt tiếng vang nhẹ này, không thể buông tha. Người này lần thứ nhất đánh giết thất bại, không ngờ còn muốn tiến hành rình giết hắn lần hai, hắn thật cho rằng mình dễ bị săn giết như vậy? Tiếng sàn sạt đột nhiên cắt đứt, như biến mất không còn tăm hơi, ánh mắt Lâm Phong lạnh lẽo, bàn tay vung lên, một luồng lực lượng hư không kh.ủng bố từ bàn tay hắn tràn ra, lộ ra ý hủy diệt, vô kiên bất tồi.

- Giết!

Lâm Phong quát lạnh một tiếng, một chỉ chỉ ra, lực lượng kinh khủng phá không, chỉ mang cắt ngang không gian, ngay sau đó lập tức biến mất, nhanh đến mức khó tin!

- Xuy xuy!

Một tiếng vang lanh lảnh truyền ra, tiếng vù vù cũng truyền theo, tiếng gió thổi càng mạnh, giống như có một cái bóng đang chạy trốn.

- Tí tách!

Trong không gian hình như có tiếng máu tươi nhỏ xuống mặt đất, mùi máu tanh nhàn nhạt lan tràn, hiển nhiên, có người bị thương, bị Hư Không Chỉ Pháp của Lâm Phong đánh bị thương.

- Hừ!

Lâm Phong lạnh lẽo hừ một tiếng, vừa nãy một đòn kia cũng thôi đi, không nghĩ đối phương lại còn tiếp tục muốn săn giết hắn. Nếu hắn không nhìn, ai biết có lần thứ ba, thứ tư hay không. Hai luồng cuồng phong thổi qua trong rừng ảm đạm, hắn rất nhanh lao ra khỏi rừng cây, bước vào một mảnh bình nguyên. Phía trước vẫn không có bóng người nào, chỉ có âm thanh sàn sạt cùng với mùi huyết tinh nhàn nhạt, những thứ nàu đã quá đủ rồi, hai lần bị ám sát, tượng đất cũng có ba phần nóng tính, huống hồ Lâm Phong hắn. Bất quá tốc độ đối phương cũng rất khủn.g bố, cực kỳ nhanh, tuy khoảng cách hai người đang rút ngắn, nhưng tốc độ rút ngắn rất chậm, tốc độ đối phương không kém hắn bao nhiêu, hiển nhiên cũng thuộc loại người cực kỳ am hiểu tốc độ.

- Răng rắc, răng rắc!

Tiếng vang lanh lảnh truyền ra, trên người Lâm Phong sinh ra hai cánh chim óng ánh màu trắng, hào quang chói mắt, như muốn rọi sáng cả không gian.

- Vù!

Cuồng phong gào thét, hai cánh rung động, tốc độ Lâm Phong lại lần nữa mạnh thêm, cả người hóa thành một tia sáng óng ánh, truy giết theo hướng tiếng vang.

- Người điên!

Giữa hư không phun ra một âm thanh âm lãnh, Ám Ảnh Liệp Thủ rất phiền muộn, không nghĩ tới đụng phải một người điên như Lâm Phong, không tiếc gây nên động tĩnh lớn như vậy để đuổi giết hắn, giờ sợ rằng có không ít người đã biết động tĩnh bên này. Rất hiển nhiên, Ám Ảnh Liệp Thủ không ngờ sẽ phát sinh này tình cảnh như hiện giờ, hắn ẩn vào bóng tối lại bị người truy sát đến chật vật như vậy, dừng cũng không dám dừng, chỉ cần hắn dừng, ai biết có thể lại thêm một cái Hư Không Chỉ Pháp đáng sợ bắn về hướng y nữa hay không, chỉ pháp kia uy lực tuyệt luân, cũng may vừa rồi không đâm vào nơi yếu hại. Nếu biết sẽ bị Lâm Phong truy sát như hiện tại, Ám Ảnh Liệp Thủ đã không công kích đối phương lần hai rồi.

- Sắp đến rồi!

Ám Ảnh Liệp Thủ trong lòng căng thẳng, chỉ cần thêm một lúc nữa, nhất định phải lấy tính mạng kẻ đuổi giết y.

- Xuy, xuy.

.. Từng cái vũ phiến khủ.ng bố sắc bén từ Ngân Dực tách ra, xoắn giết tới phía trước, cực kỳ đáng sợ.

- Ngươi muốn tìm ch.ết!

Ám Ảnh Liệp Thủ rốt cục mở miệng, đột nhiên quát một tiếng, ngay sau đó chỉ thấy bàn tay hắn bổ ra ngoài. Trong khoảnh khắc, một tiếng vang ầm ầm truyền ra, Lâm Phong cảm nhận được một cổ lực lượng đáng sợ lan đến.

- Lực lượng Hoang khí.

Vẻ mặt Lâm Phong ngưng lại, hắn tự nhiên không quên, nơi thí luyện này dưới đáy hoang hải, không gian dưới đáy tuy nói tách ra khỏi hoang hải, nhưng rất có khả năng tồn tại nơi liên thông. Mà một chưởng này của Ám Ảnh Liệp Thủ dĩ nhiên dẫn động lực lượng hoang khí, vậy đây là nơi tiếp xúc kém nhất giữa hoang hải và mảnh thí luyện này.

- Đi ch.ết đi!

Người kia nổi giận gầm lên một tiếng, cái bóng trong bóng tối rốt cục hiện thân, một thanh niên gầy yếu, nhưng một kiếm phản kích này nhanh đến mức khó tin, muốn chặn giết Lâm Phong, ngay cả kiếm y cũng rời tay, bay ra ngoài, đâm về phía Lâm Phong, vừa vặn chặn Lâm Phong ngay vị trí hoang khí tiết ra ngoài.

- Vù!

Một luồng lực lượng đáng sợ lan tràn, là lực lượng hoang khí, sức mạnh này từ khoảng không trên đỉnh đầu Lâm Phong trút xuống, Lâm Phong có thể nhìn thấy nụ cười lạnh lùng trên mặt đối phương, mà thân thể Ám Ảnh Liệp Thủ cũng cấp tốc lùi về sau, lo lắng bị lực lượng hoang khí này tập kích. Lực lượng hoang khí giáng xuống, nhưng Lâm Phong chỉ lẳng lặng đứng đó, hoang khí xâm lấn trên người, nhưng hắn không có nửa điểm phản ứng, giống như không có chuyện gì. Cảnh tượng này khiến nụ cười trên mặt Ám Ảnh Liệp Thủ cứng lại, sắc mặt nháy mắt trở nên khó coi. Lực lượng hoang khí không giết được người này?

- Làm ngươi thất vọng rồi!

Lâm Phong lạnh lẽo nói, Ngân Dực màu bạc óng ánh mở ra rồi mạnh mẽ run lên, thân thể Lâm Phong hóa thành một tia sáng trắng lao thẳng về đối phương, lực lượng phong ấn.kh.ủng bố hiện ra trong bàn tay Lâm Phong.

- Ảnh!

Ám Ảnh Liệp Thủ lại muốn biến mất một lần nữa, nhưng Lâm Phong sao cho y cơ hội, lực lượng kinh khủng trong khoảnh khắc tỏa ra, Phong Ma lực, phong kín hết thảy.

- Vù!

Phong Ma lực đáng sợ tác dụng lên người đối phương, làm thân thể hắn cứng đờ, ngơ ngác nhìn chằm chằm Lâm Phong. Lực lượng phong ấn, người này, chẳng những chống lại Hoang lực, mà giờ lại sử dụng lực lượng phong ấn. Thật đáng sợ, y sao lại ngu xuẩn đến vậy, dồn hết tâm trí muốn tiêu diệt đối phương, theo y nghĩ, môn đồ Hoàng Vũ tiến vào nơi này thí luyện, người có tu vi mạnh mẽ y sẽ không cho đối phương cơ hội gặp phải, người tu vi yếu nhược, chỉ có trở thành con mồi của y. Ám Ảnh Liệp Thủ y không nghĩ rằng sẽ gặp phải một cái tên biến thái như Lâm Phong, làm y không có biện pháp tiến thối.

- Giết ta sao? Lâm Phong giơ ra một chỉ, chỉ mang đáng sợ lần thứ hai xẹt qua hư không, xuy một tiếng, đâm trúng thân thể đối phương đang sắp biến mất vào bóng tối, máu tươi giàn giụa.

- ch.ết đi!

Lâm Phong gầm lên một tiếng, hoang lực kh.ủng bố hung mãnh như triều thủy đánh về phía Ám Ảnh Liệp Thủ, chỉ trong khoảnh khắc, thân thể hắn bị ăn mòn mà ch.ết, trên mặt lộ ra vẻ ngơ ngác. ch.ết rồi, mình dĩ nhiên lại bị giết rồi, hơn nữa, Lâm Phong lại sử dụng hoang lực, sao có thể?! Hắn ở rất gần Lâm Phong, có thể cảm nhận rõ ràng, Lâm Phong sử dụng hoang lực, không phải mượn, mà từ trên người đối phương phóng ra. Nhưng bất luận thế nào, Ám Ảnh Liệp Thủ hắn đã ch.ết, Lâm Phong hắn, giết người thứ nhất. Lúc này, rất nhiều cường giả nghe đến động tĩnh chạy tới, song, khi bọn họ cảm nhận được lực lượng hoang khí kh.ủng bố, nháy mắt đã điên cuồng bỏ chạy, so với lúc tới còn nhanh hơn! Lâm Phong nhìn lên bầu trời, lực lượng hoang khí kinh khủng kia đang không ngừng lan tràn!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio