Tuyệt Thế Vũ Thần

chương 1065: người quen tại hoang đảo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Thứ nhất!

Trên đỉnh đầu Lâm Phong trôi nổi con số, số 1, điều này có ý nghĩa gì? Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng chiêu thu môn đồ Hoàng Vũ, đệ nhất môn đồ Thiên Vũ, là Lâm Phong, người y coi như giun dế! Không chỉ riêng Thu Hạo, những người khác cũng đang dồn dập tìm kiếm đệ nhất môn đồ là người nào. Thời điểm bọn họ tìm thấy số một, ánh mắt nhìn xuống, thấy rõ khuôn mặt tuấn dật kia, vẻ mặt nhất thời đều cứng đờ.

- Là Lâm Phong, người thanh niên từng bị Dương gia nhục nhã, nhưng cường thế bước lên cửu trọng thiên!

- Không ngờ là hắn, quả có chỗ đặc biệt hơn người, chẳng trách Thu Nguyệt Tâm dưới cơn nóng giận sẽ vì hắn mà hạ sát thủ với người trong gia tộc!

Giờ khắc này mọi người đều vẻ mặt khác nhau, cực kỳ đặc sắc, đặc biệt là phương hướng gia tộc Dương thị. Thời điểm Dương Tử Lam cùng Dương Tử Diệp nhìn thấy Lâm Phong là đệ nhất môn đồ, trên người Dương Tử Lam thậm chí còn tản ra một chút hàn khí, mà Dương Tử Diệp còn là nhịn không được hô khẽ một tiếng, dẫn tới rất nhiều ánh mắt của mọi người nhìn về phía bọn họ.

- Các ngươi biết hắn, hắn là ai vậy? Có một vị lão nhân hỏi Dương Tử Diệp cùng Dương Tử Lam.

Ánh mắt của hai người hơi cứng đờ, lại có chút khó có thể mở miệng.

- Đại gia gia, người này là Lâm Phong, đã từng cứu Tử Diệp muội muội cũng đưa về Dương gia chúng ta, bất quá lại bị Tử Lam nhục nhã rời đi, còn phái người đuổi giết hắn, khiến cho Cừu Quân Lạc ch.ết còn tạo thành tranh đấu với Cừu gia.

Lúc này, một vị thanh niên thản nhiên nói một tiếng.

- Lâm Phong, ai, đáng tiếc, vốn có thể trở thành bằng hữu của Dương gia chúng ta, nhưng hiện tại đã trở thành kẻ thù.

Lập tức có người phụ họa người kia, khiến sắc mặt Dương Tử Lam cùng Dương Tử Diệp nhất thời trở nên cực kỳ khó coi, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía người nói chuyện.

- Câm miệng hết cho ta.

Lão nhân quát lạnh một tiếng, nhất thời hai người kia ngậm miệng lại, Lâm Phong đoạt được vị trí đệ nhất môn đồ Thiên Vũ, đã đánh vào mặt huynh muội Dương Tử Lam cùng Dương Tử Diệp, khiến huynh muội bọn họ luôn tự cho là đúng, ỷ vào Hiên Viên Phá Thiên sẽ cưới Dương Tử Diệp, hai người căn bản không để đông đảo anh chị cùng huyết thống vào mắt.

- Gia gia, người này chiến lực rất mạnh, ngay cả Hiên Viên Phá Thiên cùng cảnh giới cũng bị hắn đánh bại, ta cũng là bị hắn đánh văng ra ngoài, mới đánh mất cơ hội trở thành môn đồ Hoàng Vũ, người này.

.. Dương Tử Lam ở bên người lão nhân thấp giọng nói, dường như phía sau còn có lời muốn nói.

- Có thể.

Lão nhân cắt đứt lời nói của gã, hiển nhiên hiểu rõ gã muốn nói điều gì. Cùng cảnh giới đánh bại Hiên Viên Phá Thiên, hơn nữa đã cùng Dương gia kết thù, người này không thể lưu, nếu như có thể, tìm cơ hội thích hợp, phải bí mật giết ch.ết, không thể cho hắn trưởng thành.

- Dương Tử Lam, hóa ra đó là Dương Tử Lam.

Lúc này rất nhiều người đưa mắt nhìn về phía Dương gia, Hiên Viên Phá Thiên đã từng tuyên bố muốn trở thành đệ nhất môn đồ Thiên Vũ, rồi cầu hôn Dương Tử Diệp, mà Lâm Phong, lại đã từng bị Dương gia nhục nhã. Nhưng bây giờ, hai người hình như hoàn toàn tương phản, Hiên Viên Phá Thiên ngay cả tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ cũng không có, Lâm Phong thì ngược lại, trở thành đệ nhất môn đồ. Chuyện thành như vậy rất nhiều người muốn nhìn sắc mặt của người Dương gia một chút, không nghĩ tới lại phát hiện Dương Tử Lam xen lẫn bên trong đoàn người Dương gia. Dương Tử Lam cảm giác trên mặt nóng rát, ánh mắt của những người này, giống như trào phúng, kinh miệt, Dương Tử Lam gã đã từng vô cùng lớn lối, mở miệng nói giun dế châm chọc Lâm Phong, hiện tại ngay cả tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ cũng không có, lén lút chuồn mất, mà Lâm Phong thì đứng ở chỗ cao nhất. Những ánh mắt này, khiến gã cảm giác cả người đều không thoải mái, giống như có vô số con kiến bò trên người, làm gã không muốn ở lại đây chút nào.

- Gia gia, ta về trước.

Lúc này Dương Tử Lam thấp giọng nói một tiếng, muốn rời khỏi.

- Làm sao, không muốn đối mặt với điều này!

Ông lão kia hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi còn non lắm, chút thất bại ấy cũng không thể chịu đựng được, làm sao có thể thành châu báu.

Ở lại, nhìn huynh trưởng Dương Chiến của ngươi, xem hắn trong môn đồ Tôn Vũ xếp hạng thứ mấy? Vẻ mặt Dương Tử Lam cứng đờ, liếc nhìn về phía hư không, quả nhiên, tôn nhi mà gia gia thích nhất vẫn là Dương Chiến. Dương Chiến, người có sức chiến đấu mạnh nhất trong đám hậu bối cùng thế hệ ở Dương gia. Lúc này, trong hư không Lâm Phong có thể cảm giác được có rất nhiều ánh mắt rơi vào trên người hắn, mà giờ khắc này hắn vẫn duy trì một lòng bình tĩnh hờ hững như trước, không có quá nhiều ý nghĩ, lại không dám đắc ý kiêu ngạo. Con đường của hắn, còn quá dài, đệ nhất môn đồ Thiên Vũ, lúc này mới chỉ bắt đầu, hoặc nói đây chỉ là cửa vào, để hắn có được một vũ đài rộng lớn hơn, có thể tiếp xúc với một mặt khác, rộng lớn hơn của đại lục này.

- Chúc mừng chư vị sư đệ sư muội, được rồi, các ngươi trở lại vị trí của chính mình đi.

Khổ Hạnh Tăng cười nói một tiếng, mọi người nhất thời dồn dập bước chân bước ra, trở lại bên trên đóa tường vân. Ngay sau đó, nhóm Tôn Vũ, được phong vị đồng dạng như vậy, thời điểm khi bọn họ đứng ngạo nghễ trên hư không, đắm chìm bên trong quang hoa màu vàng óng, vẫn được muôn người chú ý, đặc biệt là xếp hạng ba vị trí đầu, càng là được vô số người kính ngưỡng. Tôn Vũ, sức nặng càng lớn hơn Thiên Vũ, mục tiêu kế tiếp bọn họ, là Hoàng! Người thứ nhất, một nam tử mặc một bộ quần áo màu xám, nhìn tuổi tác như chỉ có ba mươi, bốn mươi, khí tức bình thường, thậm chí cũng không có danh tiếng gì, cũng không phải dạng con cháu thế gia gì. Ở bên dưới, mọi người, thậm chí còn không có ai biết y, có vẻ không có tiếng tăm gì, nhưng mà y lại đoạt được vị trí đệ nhất môn đồ Tôn Vũ, hiển nhiên có chỗ hơn người.

- Thật không nghĩ tới, lần này Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng chiêu thu môn đồ Hoàng Vũ, hai người đệ nhất môn đồ Thiên Vũ cùng với đệ nhất môn đồ Tôn Vũ, đều không phải người của thế gia, mà là hạng người vô danh.

Trong lòng mọi người thất kinh, trước là Lâm Phong, bây giờ là nam tử áo xám, nếu không phải Lâm Phong gần đây gây ra sóng gió không nhỏ, thì cũng sẽ không có ai biết đến Lâm Phong.

- Lâm Phong ngày xưa có thể cường thế bước lên cửu trọng thiên, mà người này không biết có thủ đoạn lợi hại gì, lại được phong là đệ nhất môn đồ Tôn Vũ, nhất định phi thường lợi hại.

Tất cả mọi người đang suy đoán, thời điểm khi Lâm Phong nhìn thấy người này, ánh mắt không nhịn được run lên.

- Không ngờ lại là y!

Lâm Phong từng gặp qua người này một lần, hơn nữa khi đó người này để cho hắn chấn động không nhỏ. Ngày xưa, Hoang hải, một thanh kiếm sắc bén từ bên người gào thét mà qua, sau đó, lại gặp gỡ trong Hoang đảo, lĩnh ngộ khí tức Hoang hải, lĩnh ngộ áo nghĩa Hoang chi tuế nguyệt. Người này, là nam tử từng xuất hiện trong Hoang đảo.

- Cũng thật khéo!

Lâm Phong nở một nụ cười, ngày xưa hai người trong Hoang đảo gặp gỡ nhưng chưa từng nói câu nào, khi đó một người là Tôn Vũ một người là Thiên Vũ, bây giờ, bọn họ một người là đệ nhất môn đồ Thiên Vũ, một người là đệ nhất môn đồ Tôn Vũ, Lâm Phong không khỏi cảm khái thế giới tuy lớn, ngưng có lúc lại rất nhỏ. Dương Chiến của Dương gia xếp thứ ba, như thế này lại khiến người Dương gia khá vui mừng, Dương Tử Lam cùng Dương Tử Diệp xem như mất mặt, việc Hiên Viên Phá Thiên cầu hôn Dương Tử Diệp lại càng không cần nhiều lời, đã trở thành một chuyện cười. Giờ khắc này Dương Chiến đoạt được vị trí thứ ba của môn đồ Tôn Vũ, khiến người Dương gia cảm thấy vui mừng, cũng coi như tìm về một chút thể diện. Đứng thứ hai trong môn đồ Tôn Vũ, là người của Mông gia, tứ đại gia tộc ở Bắc hoang, đều có thu hoạch, khiến người ta cảm khái thế gia chung quy vẫn là thế gia, vẫn có nội tình, tuy đệ nhất môn đồ Thiên Vũ cùng đệ nhất môn đồ Tôn Vũ đều không phải xuất từ thế gia, nhưng hai người phía sau, đều là người của tứ đại thế gia Bắc hoang, mỗi nhà chiếm cứ một cái tiêu chuẩn. Môn đồ Tôn Vũ trở lại bên trên đóa tường vân, ngay sau đó, trên hư không, ánh sáng lấp loé, chỉ thấy một nhóm người xuất hiện, bên trong nhóm người, có Mộc Trần, có Hầu Thanh Lâm, còn có rất nhiều khuôn mặt xa lạ, tổng cộng có tám người, mỗi một người đều khí chất phi phàm. Khổ Hạnh Tăng chắp tay trước ngực, hào quang lập tức loé lên, y cũng xuất hiện bên trong tám người kia, đứng tại vị trí thứ ba, tổng cộng, chín người!

- Chín người, nghe đồn, đệ tử thân truyền của Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng có tổng cộng chín vị, lẽ nào chính là chín người này? Ánh mắt mọi người nhìn chăm chú chín người vừa xuất hiện này, không thể nghi ngờ, đây nhất định là đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng.

Có người nói nơi ở của Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng

- Thiên Đài, tuy nói có không ít cường giả, bọn họ đều đi theo nhị Hoàng, nhưng mà chân chính được Vũ Hoàng thu nhận làm đệ tử, cũng chỉ có chín người.

Giờ khắc này, chín người này từng người từng người đều nghiêm túc, đều yên tĩnh đứng đó, trong không gian, mang theo tâm ý vắng lặng nghiêm túc, hơn nữa đóa tường vân kia không ngừng toả ra ánh sáng, cùng với mười tám ngàn trượng thang trời, giống như đang triều thánh.

- Hoàng Vũ muốn hiện thân sao? Cảm nhận được sự yên lặng, trong lòng mọi người bắt đầu nhảy lên, tim đập tăng nhanh, ba trăm sáu mươi vị môn đồ Hoàng Vũ, tám mươi mốt người trong nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên, chín vị đệ tử thân truyền, nghiêm nghị mà đứng, tường quang vạn trượng, điều này tỏ rõ, Hoàng Vũ, có thể sẽ hiện thân, thời khắc này ánh mắt mọi người đều sáng rực lên!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio