Tuyệt Thế Vũ Thần

chương 374: ân huệ?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vạn Thú môn, tọa lạc ở hoàng thành Tuyết Nguyệt, mặc dù được đặt song song với Hạo Nguyệt tông và Lạc Hà tông, nhưng kì thực phải mạnh hơn vài phần, nếu không cũng không có khả năng có thể sống yên ổn ở Hoàng thành mà lại còn có uy vọng lớn như vậy.

Ở Vạn Thú môn, thủ đoạn lợi hại nhất là Vạn Thú môn công pháp võ kỹ nhân thú hệ. Vạn Thú môn chỉ lấy đệ tử có Thú Vũ hồn, hơn nữa còn phải thiên phú rất mạnh mới nhận. Nơi đó là thiên đường của những kẻ có được Thú Vũ hồn, những công pháp và võ kỹ này, là chuyên môn vì những kẻ có được Thú Vũ hồn mà sáng tạo nên, bọn họ khiến cho những kẻ có được Thú Vũ hồn trở nên hùng mạnh.

Hơn nữa, đệ tử hạch tâm Vạn Thú môn còn có thể tu luyện thuật điều khiển thú, có thể khống chế yêu thú, dũng mãnh vô cùng, cũng chính là bởi vì vậy cho nên người Vạn Thú môn thường sinh sống giữa Yêu Thú sâm lâm, nếu rất may mắn gặp được yêu thú mà thực lực bọn họ có thể khống chế, sẽ bắt đem làm vật cưỡi.

Yêu Thú sâm lâm là nơi Vạn Thú môn điều khiển thú, cũng là nơi rèn luyện.

Lâm Phong bọn họ rất xui xẻo, vừa lúc đụng phải người Vạn Thú môn đang điều khiển thú trở về.

Nhìn Cuồng Sư, trong ánh mắt của Lâm Phong hiện lên một đạo lãnh mang, hai loại lựa chọn, một loại là giao ra nhẫn trữ vật, sau đó cút, mặt khác, là chết.

- Không có lựa chọn thứ ba?

Lâm Phong ánh mắt nhìn Cuồng Sư, lãnh đạm mà nói:

- Mấy người chúng ta lấy được nguyên thạch, so với cả tòa địa mạch nguyên khí, căn bản chính là chín trâu mất sợi lông, không đáng kể, không đáng nhắc đến, hơn nữa, địa mạch nguyên khí này là chúng ta phát hiện ra trước, ngươi không thấy là, ngươi đã hơi quá đáng sao?

- Quá đáng?

Cuồng Sư còn chưa mở miệng, chợt nghe một người khác của Vạn Thú môn đã cười lạnh nói:

- Các ngươi phát hiện địa mạch nguyên khí, cũng không phải là vận khí tốt, ngược lại, đối với các ngươi là một cái tai họa. Đối mặt sự hấp dẫn của địa mạch nguyên khí, các ngươi không có khả năng nhịn được, nhưng địa mạch nguyên khí tuyệt đối không phải là các ngươi có tư cách tranh đoạt, cho nên kết cục của các ngươi đã được định trước.

- Nếu như cho các ngươi an toàn rời đi, tông môn mà hỏi đến, chúng ta nên trả lời như thế nào? Chỉ vài con kiến mà cũng không cản được sao? Nếu địa mạch nguyên khí đã bị chúng ta phát hiện, sẽ phải hoàn toàn đầy đủ, ít một tí cũng không được, sau đó giao cho tông môn đến kiểm tra.

- Sư huynh nói không sai, không có con đường thứ ba, vốn ngươi động đến địa mạch nguyên khí, đã là chỉ còn đường chết, nhưng nhớ đến Xích Diễm, ta sẽ tha cho ngươi một cái mạng, chỉ cần ngươi lưu lại nhẫn trữ vật, như thế đã rất khách khí với ngươi, ngươi còn muốn lựa chọn thế nào nữa.

Cuồng Sư bổ sung nói.

- Nói như vậy, ta phải cảm tạ ngươi đã cho ta một cái cơ hội để chuồn đi?

Khóe miệng của Lâm Phong lộ ra thần sắc châm chọc, Cuồng Sư muốn hắn để lại nhẫn trữ vật sau đó rời đi, lại là đã khoan dung với hắn, là mở ra một con đường sống cho hắn.

Cuồng Sư nghe được trong giọng nói Lâm Phong mang theo ý châm chọc nhíu nhíu mày, lãnh đạm mà nói:

- Mặc kệ ngươi nghĩ như thế nào, nhưng sự thật là thế.

- Khoan dung, ân huệ của ngươi, ta không gánh nổi, ta không chọn con đường thứ nhất, về việc giết ta... Vậy phải xem thực lực của các ngươi rồi.

Lâm Phong nói dứt lời, lãnh ý nở rộ.

- Đúng vậy, năm người chúng ta liên kết, muốn giết chúng ta, bọn họ ít nhất phải có một nửa chôn cùng.

Bên người Lâm Phong một cường giả Huyền Vũ cảnh ánh mắt lạnh như băng, người của Vạn Thú môn khinh người quá đáng.

- Một nửa, ngươi đại khái còn không biết mọi người chúng ta lần này đi ra đều là đệ tử trọng yếu nhất.

Một đạo giọng nói châm chọc truyền ra, lập tức, người của Vạn Thú môn cả đám đều phóng xuất ra khí tức của mình, điên cuồng, hoang dã hống hách lạnh lùng, càn quét trên không trung, khủng bố vô cùng.

- Thật mạnh!

Đám người Lâm Phong đôi mắt cứng đờ, trong những người này, cường giả Huyền Vũ cảnh có sáu người, Linh Vũ cảnh có có tám người, mà tọa kỵ của bọn hắn, đều có thực lực tương đương, tất cả là sáu gã cường giả Huyền Vũ cảnh, sáu con Huyền yêu thú. Hơn nữa, trong sáu người có hai người hơi thở rõ ràng so với bốn người khác kinh khủng hơn một ít, hẳn là Huyền Vũ cảnh tầng hai.

Cỗ thế lực này rất đáng sợ, toàn bộ đều là đệ tử tinh nhuệ của Vạn Thú môn.

Sáu gã cường giả Huyền Vũ cảnh cưỡi Huyền yêu thú hướng đám người Lâm Phong ép tới, mà Linh Vũ cảnh thì đều lui về phía sau, cười lạnh mà quan sát.

Lâm Phong thật sự là tìm chết, vốn Cuồng Sư đã cho Lâm Phong một cơ hội, không ngờ hắn lại không biết quý trọng, tự mình bước lên tuyệt lộ.

- Bốn người các ngươi, cùng nhau chiến đấu, hỗ trợ lẫn nhau, không cho bọn hắn có thời cơ để lợi dụng.

Lâm Phong hạ giọng nói một câu, bốn người dần dựa sát vào nhau, cùng một chỗ còn có cơ may sống sót, nếu bọn họ tách ra, đối phương có đông người, nếu như ba người ba thú tập trung công kích một người, trong nháy mắt có thể sẽ bị giết chết.

- Vậy còn ngươi?

Một người hỏi Lâm Phong.

- Bọn họ, còn chưa đủ tư cách để giết ta.

Lâm Phong lãnh đạm nói một tiếng, khiến bốn người đồng tử ngưng tụ, xem ra Lâm Phong còn có quân bài chưa lật, vừa rồi Lâm Phong giết hai gã cường giả Huyền Vũ cảnh, bọn họ nhưng đều thấy rõ, quả thật rất hùng mạnh.

- Tận lực kéo dài thời gian, ta nếu có cơ hội thì sẽ giúp các ngươi.

Lâm Phong lại bổ sung một câu, hiện giờ, bọn họ đứng ở cùng một chiến tuyến, nên giúp đỡ nhau.

- Tốt, vậy ngươi cũng cẩn thận một chút.

Bốn người đều nghiêm túc gật đầu, cũng không đem lời nói của Lâm Phong để ở trong lòng, Lâm Phong như thế nào giúp bọn hắn? Cho dù Lâm Phong thực lực không kém, nhưng đối diện với mấy người của Vạn Thú môn chỉ sợ cũng là ốc còn không mang nổi mình ốc.

- Buồn cười.

Người của Vạn Thú môn nghe được Lâm Phong và mấy người khác đối thoại nhạo báng một tiếng, Lâm Phong thật sự là không biết sống chết, vẫn nằm mơ giữ được mạng sống.

- Cuồng Sư, ngươi tới áp trận, năm người chúng ta đối phó năm người bọn họ, tự lựa chọn đối thủ của mình, xem ai đánh chết đối thủ trước tiên.

Một thanh niên trên ngực có in hình yêu xà quái dị nói với Cuồng Sư, lập tức, những người khác đều gật đầu, chủ ý này, không tồi.

- Độc Xà, vậy ngươi chọn trước đi.

- Ta chọn hắn, còn lại bốn người, các ngươi chọn đi.

Người được gọi là Độc Xà chỉ vào Lâm Phong, âm u lạnh lẽo nói.

- Ta tuyển hắn!

- Ta lựa chọn hắn...

Còn lại bốn người, cũng đều tự lựa chọn đối thủ.

Lâm Phong nhìn Độc Xà, dựa theo khí tức của hắn để phán đoán, hẳn là cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng một, cộng thêm tọa kỵ của hắn, một con yêu xà màu xanh, tương đương với hai gã cường giả Huyền Vũ cảnh tầng một.

- Bốn vị sư huynh đệ, chúng ta tỷ thí một phen, xem ai giết chết đối thủ của mình nhanh nhất.

Độc Xà trong mắt lóe lên ánh sáng yêu dị, lập tức thân thể hắn trực tiếp lao ra ngoài, dưới chân hắn, yêu xà cũng theo sát mà đến, nhanh, hơn nữa còn tàn nhẫn.

- Tê tê…!

Yêu xà phun ra từng sợi sương mù màu đen, gió tanh tỏa ra bốn phía.

- Tránh ra!

Lâm Phong bước chân một bước, thân thể bay lên, bốn người khác cũng đều động thân, hướng không trung rút lên.

- Chạy đi đâu.

Độc Xà cười âm u lạnh lẽo, yêu xà hướng không trung bắn tới, cái đuôi lớn nhằm hướng Lâm Phong bay tới.

Lần này lâm Phong lại không chạy trốn, trên người kiếm ý phun ra nuốt vào, vô cùng sắc bén, chân nguyên chi kiếm ở trong tay ngưng hình, hướng cái đuôi của yêu xà chém tới.

Kiếm trảm ở trên cái đuôi lớn của yêu xà, cắt sâu vào da thịt yêu xà, mang theo một chút máu nâu, mà Độc Xà trong đôi mắt hiện lên sắc thái yêu dị, thân thể thoát ra, người giống như yêu xà, vô cùng mạnh.

- Chết.

Độc Xà quát lạnh một tiếng, ngay lúc còn cách thân thể Lâm Phong không xa, tốc độ của hắn đột ngột gia tăng mãnh liệt, bắn nhanh tới, nhanh đến không thể tin nổi, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, giống một yêu xà chân chính.

Dương Hỏa chân nguyên ở trên người của Lâm Phong nở rộ, một cỗ hơi thở nóng bỏng đột nhiên nở rộ, trong hư không, một đoàn ánh lửa lan tràn, đem thân thể của Lâm Phong đều toàn bộ bao phủ. Thái dương chiếu vào càng khiến ánh lửa thiêu đốt càng dữ dội hơn.

- Ừ?

Độc Xà ánh mắt ngưng lại, giờ phút này hắn đã bước vào trong liệt hỏa, cảm giác cả người nóng cháy, lập tức, hắn liền nhìn thấy từng sợi xúc tu màu tím từ trên người của Lâm Phong tràn ra, hướng hắn xoắn đến.

- Sát!

Độc Xà ánh mắt trầm xuống, liều lĩnh nhằm phía Lâm Phong, tốc độ lại một lần nữa tăng lên.

Nhưng ngay khi hắn sắp chạm đến thân thể của Lâm Phong, một đám lửa màu đen đột ngột hiện lên trước người của Lâm Phong, khoảnh khắc khi hắn sắp chạm đến ngọn lửa màu đen, hắn chỉ cảm thấy cả người run rẩy mãnh liệt, thân thể đột ngột dừng lại, khẩn cấp lui về phía sau.

Ngọn lửa màu đen thật đáng sợ, chỉ mới chạm vào nhưng đã như muốn thiêu hủy hắn.

- Bây giờ mà còn muốn chạy?

Lâm Phong cười châm chọc, quang hoa màu tím đã bao vây xung quanh, phong kín, mà tay của Lâm Phong chậm rãi giơ lên, một thanh kiếm vô cùng rực rỡ chói mắt làm cho người ta không dám nhìn thẳng, xuất hiện.

- Không tốt.

Cuồng Sư nhìn thấy Độc Xà bị Vũ hồn của Lâm Phong vây khốn, sau đó lại nhìn thanh kiếm kia, không khỏi sắc mặt đại biến. Lúc hắn nhìn về phía kiếm quang chói mắt như thái dương kia, đôi mắt hắn đau đớn đến nỗi phải nhắm mắt lại, giống như có một vầng thái dương màu vàng đâm vào trong đôi mắt của hắn.

- Không xong.

Trong lòng Cuồng Sư sinh ra một tia cảm giác không ổn, đợi khi hắn mở được mắt, chỉ thấy thân thể Độc Xà đang từ trên không rơi xuống, mà Huyền yêu xà kia, sau khi mất đi khống chế, đã trực tiếp bỏ chạy.

- Ngươi dám!

Cuồng Sư nhìn thấy động tác của Lâm Phong, giận quát một tiếng, Xích Diễm Ma Sư điên cuồng lao tới, hướng Lâm Phong đánh tới.

Lâm Phong lúc này lại ra tay với một người khác, chính là đang chiến đấu, Thủy Tê.

- Thủy Tê sư huynh, cẩn thận.

Cuồng Sư rống lớn, lúc này Thủy Tê đang giơ bàn tay lớn, hướng tới một vị cường giả Huyền Vũ cảnh bên phe Lâm Phong đè xuống. Chỉ cần một chưởng này hạ xuống, đầu của cường giả Huyền Vũ cảnh kia sẽ bị chụp thành phấn vụn.

- Rống!

Thủy Tê nổi giận gầm lên một tiếng, cảm nhận được nguy hiểm, thân thể hắn bỗng nhiên quay lại, bàn tay thật lớn bay thẳngchụp vào không trung, chưởng lực dời non lấp biển phóng ra, hướng Lâm Phong ép tới.

Nhưng đáp lại hắn chỉ có một kiếm từ trên trời giáng xuống, Quang Minh chi kiếm.

Một kiếm này đoạt hết ánh sáng mặt trời, tập trung hết Dương Hỏa chân nguyên trên người Lâm Phong, thế như sét đánh, đâm vào Thủy Tê đang phải nhắm mắt lại.

- A... Tay của ta...

Một tiếng gào thét thống khổ truyền ra, chưởng lực mạnh như dời non lấp biển ở dưới ánh sáng quang minh cũng bị côn vùi, bàn tay Thủy Tê bị chém nát.

Kiếm vẫn không dừng lại, lăng không chém xuống, máu tươi vẩy ra, nơi cổ họng Thủy Tê xuất hiện một tia huyết sắc yêu dị, lại một cường giả Huyền Vũ cảnh ngã xuống.

Chiến đấu vừa mới bắt đầu vậy mà đã có hai gã Huyền Vũ cảnh của Vạn Thú môn chết trên tay Lâm Phong.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio