Tuyệt Thế Vũ Thần

chương 387: bóng dáng trong sơn mạch

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mãnh thú thượng cổ, Cùng Kỳ.

Con mắt Lâm Phong lóe lên tia sáng dị thường, Xích Diễm Ma Hổ chỉ là á loại của Cùng Kỳ, nhưng đã có tiềm lực vô cùng lớn, thậm chí có thể trở thành Thiên yêu, vậy tiềm lực của Cùng Kỳ sẽ lớn đến thế nào? Hơn nữa Cùng Kỳ này có được cái danh mãnh thú, như vậy thực lực hẳn là sẽ rất mạnh.

Khi Lâm Phong quan sát mãnh thú Cùng Kỳ, Cùng Kỳ cũng nhìn chằm chằm hắn, trong con mắt kia lóe lên hung quang, khát máu.

Víu….

Một ảo ảnh đỏ như lửa xẹt qua khiến con ngươi của Lâm Phong co rút lại, đột nhiên xoay tròn cả người.

- Xoẹt…

Máu tươi văng ra, quần áo trên ngực Lâm Phong nát tươm, để lộ ra ngực của hắn với một vết thương còn đang chảy ra máu tươi.

Mồ hôi lạnh tuôn ra trên lưng, Lâm Phong không rảnh đi chú ý vết thương trên ngực, lúc này hắn chỉ nhìn chằm chằm Cùng Kỳ.

Thật đáng sợ!

Lâm Phong mới ý thức được rằng mình phạm phải sai lầm đáng sợ cỡ nào, đối mặt với mãnh thú Cùng Kỳ, hắn lại chỉ hưng phấn mà quên đề phòng. Mãnh thú thượng cổ sẽ không từ từ chơi đùa với hắn mà trực tiếp vồ tới giết hắn, để lại một miệng vết thương trên người hắn.

- Ngao…

Một tiếng rống dường như đến từ Cửu U vang lên, lạnh, như sói như chó, khiến lãnh ý trên người Lâm Phong càng lúc càng rõ rệt.

- Víu…

Ảo ảnh đỏ lửa lại xuất hiện. Lúc này Lâm Phong đã sớm cảnh giác, trực tiếp giẫm chân né tránh. Nhưng lúc Cùng Kỳ xẹt ngang qua người hắn, đôi cánh chim đỏ lửa kia đột nhiên vỗ lên, thân thể cao lớn đó đột ngột chuyển hướng, tiếp tục nhào tới Lâm Phong, liền mạch, nhanh chóng, hung mãnh, tàn nhẫn, còn nhạy bén hơn người rất nhiều.

Lâm Phong híp mắt lại, không thể tránh được. Độ nhạy bén và tốc độ của Cùng Kỳ thật đáng sợ, dù hắn biết quỹ đạo di chuyển của Cùng Kỳ nhưng vẫn không thể nào né được.

Dương Hỏa chân nguyên lập tức ào ra, ngọn lửa hung mãnh đánh tới Cùng Kỳ. Nhưng Cùng Kỳ như là không nhìn thấy mà trực tiếp nhảy vào trong lửa. Ngọn lửa tán loạn, mà Lâm Phong thì nhanh chóng lùi ra sau.

- Ầm!

- Răng rắc!

Tiếng xương cốt vỡ ra vang lên, khóe miệng Lâm Phong chảy ra máu đỏ tươi. Cả người hắn đập lên những cây đại thụ, tiếng ầm ầm liên tục vang lên.

Hạ rầm xuống mặt đất, thân thể Lâm Phong ngừng lại, nhìn chằm chằm con mãnh thú Cùng Kỳ đang chậm rãi đi tới phía hắn kia.

Lúc này Lâm Phong đã có thể xác định, con mãnh thú Cùng Kỳ này có tu vi tương đương với hắn, chính là Huyền yêu cấp một, nhưng cho dù là tốc độ hay sức mạnh thì đều hoàn mỹ. Chỉ riêng tốc độ đáng sợ kia đã khiến Lâm Phong không thể bì kịp.

Điều này khiến Lâm Phong ý thức được rằng tốc độ đúng là thế yếu của hắn. Nhưng càng như vậy thì càng khiến hắn muốn có được con mãnh thú thượng cổ này.

Ánh sáng tím bùng lên, Vũ hồn xuất hiện, hóa thành những con Tử Xà nhào tới Cùng Kỳ. Lâm Phong phải thử xem thực lực con mãnh thú thượng cổ này cường hãn đến thế nào.

Cùng Kỳ đi rất chậm, chỉ theo dõi con mồi là Lâm Phong kia, bước từng bước một, lộ ra hung quang, để mặc cho những con Tử Xà kia quấn chặt lấy cơ thể nó.

- Xùy…xùy…

Đôi cánh đỏ như lửa kia vung lên, hóa thành những ngọn lửa đốt cháy Tử Xà. Mãnh thú Cùng Kỳ không hề bị chút tổn thương nào, vẫn tiếp tục bước tới phía Lâm Phong.

- Một con mãnh thú thật lợi hại.

Sau khi Tử Xà phân liệt, uy lực vốn nhỏ đi rất nhiều, nhưng với nhiều võ tu mà nói thì ít nhất là có thể hạn chế được hành động của họ. Nhưng với Cùng Kỳ thì lại chẳng có tác dụng gì.

- Ngươi là của ta!

Lâm Phong vô cùng hưng phấn, Cùng Kỳ càng lợi hại thì hắn lại càng hưng phấn.

Thiên Phệ hiện lên, Thương Long rít gào. Bảy cái đầu Thương Long đong đưa ở sau lưng Lâm Phong, nhất là đầu Thương Long ở chính giữa kia lại không giống sáu cái đầu Thương Long còn lại, sắc mặt nó dữ tợn quỷ dị, đúng là Vu Yêu Chi Hồn.

Cùng Kỳ liếc Thương Long kia một cái, trong con ngươi thật lớn hiện lên chút dị sắc, ngay sau đó giơ móng trước cào cào trên mặt đất.

- Víu…

Thân thể Cùng Kỳ lại hóa thành ảo ảnh, dang đôi cánh ra, rực rỡ vô cùng.

- Rống….

Vài tiếng Thương Long ngâm vang lên, sáu cái đầu Thương Long đánh thẳng tới Cùng Kỳ, nháy mắt đã cắn lấy các chỗ trên thân thể Cùng Kỳ.

- Ngao…

Cùng Kỳ gầm lên một tiếng, vẻ hung ác hiện lên đầy trên khuôn mặt. Trên lưng nó, bộ lông giống như gai sắc kia dựng thẳng lên, hóa thành từng lưỡi dao sắc bén đâm vào Thương Long, đồng thời một ngọn lửa điên cuồng bốc cháy lên từ trên người Cùng Kỳ.

- Ngao…

Cùng Kỳ ngửa mặt lên trời thét dài, dường như muốn giãy khỏi trói buộc, âm thanh từ xa vọng lại. Thân hình lửa đỏ của nó lại tiếp tục phóng đi, mang theo thân hình sáu Thương Long cùng chuyển động.

- Không xong!

Lâm Phong thầm nghĩ, con Cùng Kỳ này rít gào như thế chỉ sợ là sẽ dẫn tới không ít yêu thú hùng mạnh.

Mãnh thú thượng cổ thật đáng sợ, trước kia Lâm Phong chưa từng gặp phải con yêu thú nào hung bạo như thế.

Huyền thú cấp một này dường như quá đáng sợ rồi!

Đầu Thương Long thứ bảy gào thét phóng tới trước mặt Cùng Kỳ, giữa Vu Yêu Chi Hồn, tia sáng yêu dị kia phóng ra. Thân thể Cùng Kỳ run mạnh, dường như hồn phách của nó đã không thuộc về chính nó nữa.

Con mắt cực lớn kia dường như đang dần dần luân hãm, ánh sáng yêu dị này dường như muốn khiến nó phải thần phục. Mãnh thú thượng cổ sao có thể thần phục được.

- Ngao…

Ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, ác khí trên người Cùng Kỳ càng lúc càng nặng. Con người đáng chết kia, không ngờ lại định khống chế nó, Cùng Kỳ sao không phẫn nộ cho được.

Một tia sáng kinh khủng phóng ra, Cùng Kỳ dang rộng đôi cánh, cắt vỡ đầu Thương Long. Mà thân thể nó thì điên cuồng giãy dụa rồi lao tới Lâm Phong.

- Ầm!

Thương Long rốt cuộc không thể chịu được sức mạnh kinh khủng của Cùng Kỳ, để cho Cùng Kỳ giãy thoát. Lâm Phong thấy vậy thì sợ hãi, con mãnh thú thượng cổ này dường như quá cuồng bạo rồi.

Thu hồi Vũ hồn, Lâm Phong nhún người nhảy lên cao. Cùng Kỳ xẹt qua dưới người hắn, đôi cánh yêu dị kia cắt vỡ cả không gian.

Không thể đối phó được, Thiên Phệ Vũ hồn lại thêm Vu Yêu Chi Hồn mà cũng không đối phó được, Cùng Kỳ thật quá khủng bố.

- Tiểu Cùng, ai chọc giận ngươi vậy?

Đúng lúc này, một giọng nói vang lên. Cả người Lâm Phong run lên, vừa rồi hắn tập trung toàn bộ tinh thần lên Cùng Kỳ, lại không phát hiện là có người tới gần.

Hắn nhìn về phía phát ra tiếng nói, chỉ thấy một vị trung niên mặc bạch sam từ từ bước đến, người này mỉm cười, nhưng ý cười đó lại mang theo vài phần tà khí yêu dị.

Thấy người kia đến, Cùng Kỳ không ngờ lại hơi cúi cái đầu cao ngạo của mình xuống, rồi lập tức chạy tới chỗ trung niên áo trắng kia.

Đi đến cạnh trung niên áo trắng, Cùng Kỳ vòng quanh người hắn một vòng rồi nằm bò xuống đất, dường như mọi chuyện đều chẳng có liên quan gì tới nó.

- Tiểu Cùng, ngươi lại lẻn chạy tới đây rồi.

Trung niên áo trắng lắc đầu cười, đầu của Cùng Kỳ lại càng cúi xuống thấp hơn.

Trung niên áo trắng kia ngồi xổm xuống, vuốt ve bộ lông của Cùng Kỳ như đang vuốt ve tình nhân, vô cùng dịu dàng.

Lâm Phong đứng im tại chỗ, nhíu chặt đôi lông mày lại. Ở sâu trong yêu thú sơn mạch này lại có con người, hơn nữa dường như người này còn là chủ nhân của Cùng Kỳ.

Thật quá chấn động. Lâm Phong không thể nhìn thấu đôi mắt yêu dị kia, vị trung niên áo trắng có khí chất lại thản nhiên vô cùng này, hắn càng không biết vì sao đối phương lại xuất hiện ở yêu thú sơn mạch.

Hơn nữa trông vị trung niên áo trắng này dường như chính là người ở trong yêu thú sơn mạch vậy.

- Tiểu Cùng, lần sau không được chạy lung tung nữa, biết chưa.

Trung niên áo trắng dường như hơi tức giận, nói với Cùng Kỳ một tiếng rồi lại ngẩng đầu nhìn Lâm Phong, khóe miệng nở nụ cười, dường như rất thân thiện vậy.

- Bằng hữu tới từ ngoài kia sao?

Trung niên áo trắng thản nhiên hỏi một tiếng. Lâm Phong gật đầu.

- Ngươi thích Tiểu Cùng của ta?

Trung niên áo trắng nói tiếp:

- Bằng hữu đường xa đến đây, nếu coi trọng những thứ khác trong sơn mạch thì ta có làm chủ mà tặng cho ngươi. Nhưng Tiểu Cùng là bằng hữu tốt nhất của ta, nó cũng không thể rời khỏi ta.

- Là ta lỗ mãng, không biết là yêu thú Cùng Kỳ là đồng bạn của ngươi.

Lâm Phong khẽ lắc đầu, nói.

- Không sao, nếu ngươi không chê thì hay chỗ ta ở một thời gian, ta cũng tiện dẫn ngươi đi ngắm cảnh đẹp của sơn mạch này.

Trung niên áo rắng cười lắc đầu, dường như không chút để ý. Lâm Phong hoàn toàn không nhìn thấu hắn.

Lâm Phong đương nhiên cũng không biết đối phương có Vũ hồn gì, tu vi mạnh thế nào. Đối phương có thể thu phục Cùng Kỳ, thực lực chắc chắn là rất mạnh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio