Tuyệt Thế Vũ Thần

chương 580: khiêu chiến lâm phong

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bảy người chọn năm, tương đương với việc có hai người bị loại bỏ.

Lần khiêu chiến này, người chủ trì đi đến trước mặt bảy người, ánh mắt lóe lên, lập tức hỏi:

- Các ngươi cho rằng, ai là người nên bị loại bỏ nhất.

Bảy người này nghe được câu hỏi của hắn đều sửng sốt, tuy nhiên sau đó ánh mắt của bọn họ liền lưu chuyển đến những người khác, cuối cùng ánh mắt của bọn họ rơi nhiều nhất vào hai người.

Là hai người thắng đầu tiên, Lâm Phong cùng thanh niên lạnh lùng.

Theo bọn họ, lực lượng thân thể của Lâm Phong tuy rằng mang đến chấn động mãnh liệt cho bọn họ, hắn có thể rất hùng mạnh, nhưng người Lâm Phong đối phó là người yếu nhất, Huyền Vũ cảnh tầng bốn, Vũ Kiếm, dường như có phần may mắn trong đó, nếu đổi lại là một người khác, có thể Lâm Phong sẽ không thắng dễ dàng như vậy.

Hơn nữa, biết Lâm Phong am hiểu lực lượng thân thể, bọn họ hoàn toàn có thể tính toán chiến thắng Lâm Phong, đối phó với một người khí tức chân nguyên vô cùng mỏng manh, thậm chí còn chưa tới Huyền Vũ cảnh, dường như có quá nhiều phương pháp.

Về phần thanh niên lạnh lùng kia, tuy rằng người hắn đánh thắng là Huyền Vũ cảnh tầng năm, nhưng có yếu tố đánh bất ngờ, dựa vào thủ đoạn vỡ đao mới có thể thắng, năm người khác chính là đường đường chính chính thắng người Huyền Vũ cảnh tầng năm, cho nên bọn họ đều cho rằng Lâm Phong và thanh niên lạnh lùng là người đáng bị loại bỏ nhất.

Người chủ trì cũng thấy ánh mắt mọi người rơi vào người Lâm Phong cùng thanh niên lạnh lùng, lập tức cười nói:

- Ta đây liền không chậm trễ thời gian của chư vị nữa, các ngươi đã cho rằng hai người bọn họ đáng bị loại bỏ nhất, vậy rất đơn giản, các ngươi, ai nguyện ý đánh cùng một trong hai người bọn họ, thắng bọn họ bị loại, thua, chính các ngươi bị loại, như vậy chỉ cần đánh hai trận là đủ rồi.

Người này nói xong, ánh mắt mọi người nhíu lại, quy tắc này quả thực rất đơn giản, năm người bọn họ, một người cùng Lâm Phong đánh, kẻ thua loại bỏ, người còn lại cùng thanh niên lạnh lùng đánh, cũng là thua thì loại bỏ, hai cuộc chiến là có thể loại đi hai người, còn lại năm người tham gia đại hội Tuyết Vực.

Đương nhiên quy tắc này rõ ràng bỏ sót một điểm, chính là trong năm người kia có ba người không cần đánh, chính là trực tiếp qua, căn bản không cần đối mặt với nguy cơ bị loại bỏ, nói vậy, ai nguyện ý đi chiến đâu, cho dù Lâm Phong và thanh niên lạnh lùng là người bị bọn họ cho là yếu nhất.

Nhìn thấy bọn họ trầm mặc, trên mặt người kia lại mỉm cười, nói:

- Nếu các ngươi không nguyện ý chọn bọn họ, ta đây liền để cho bọn họ chọn lựa một trong số các ngươi, quy tắc giống nhau.

- Thật là thủ đoạn.

Mọi người thầm nghĩ trong lòng, để hai người Lâm Phong khiêu chiến, nhất định là khiêu chiến hai người yếu nhất trong năm người kia, chỉ sợ mình cũng đứng không vững, còn không bằng bọn họ chủ động đi chọn Lâm Phong cùng thanh niên lạnh lùng làm đối thủ, như vậy còn không đến mức mất mặt.

Dù sao vừa rồi, năm người bọn họ chiến đấu, tất cả mọi người đều tận mắt nhìn thấy, ai mạnh ai yếu, đều rõ ràng.

- Ta đến trước, ta liền chọn hắn.

Lúc này, trong năm người kia có một người đi ra, chỉ thanh niên lạnh lùng, hắn không có chọn lựa Lâm Phong, theo hắn, khí tức Lâm Phong mặc dù mỏng mạnh, chỉ có thân thể mạnh, nhưng Lâm Phong biểu hiện thực lực không rõ ràng, còn có thể bị lật thuyền trong mương, bởi vậy, hắn chọn thanh niên lạnh lùng, an tâm hơn vài phần.

Trên thực tế, lựa chọn của hắn không có sai, thắng lợi cuối cùng là thuộc về hắn. Đã biết thanh niên lạnh lùng thủ đoạn xảo trá, trong lúc chiến đấu hắn thêm chút phòng bị, chỉ dùng thời gian nửa nén hương liền đánh bại đối phương, thuận lợi vượt qua, lấy được danh sách tham gia đại hội Tuyết Vực.

- Còn dư lại một người.

Ánh mắt mọi người đều rơi lên người Lâm Phong, Lâm Phong trở thành tiêu điểm đám đông, chỉ cần có một người nữa khiêu chiến Lâm Phong, danh sách đại hội Tuyết Vực liền xác định, ngày mai bắt đầu khởi hành đến Tuyết Vực Mê thành.

Lâm Phong có thể đứng vững, trở thành một trong số đó hay không?

Tuy nhiên rất nhiều người cũng không xem trọng Lâm Phong, lực lượng thân thể mạnh mẽ thì người khác cũng có rất nhiều thủ đoạn có thể đối phó hắn.

- Ta đến cùng hắn đánh đi.

Quả nhiên, trong bốn người còn lại, có một người chỉ vào Lâm Phong nói, trong ánh mắt lộ ra tự tin, nếu còn lại một người Lâm Phong, thì dễ làm rồi, hắn tuyệt đối có thể loại bỏ Lâm Phong đoạt được danh sách tham gia đại hội Tuyết Vực.

Khác với ý nghĩ của người đầu tiên, người này lại cho rằng Lâm Phong mới là người dễ bị đánh bại nhất.

Lâm Phong nhìn thanh niên chỉ về phía mình, một thân trường sam màu xanh, vừa rồi khi hắn chiến đấu, Lâm Phong cũng nhìn thấy, người này am hiểu nhất là tốc độ.

- Tốc độ, hắn xong rồi.

Thấy là người này đứng ra, lập tức mọi người càng cho rằng Lâm Phong đã không còn hy vọng, lực lượng thân thể hùng mạnh, người kia lại có tốc độ, ngay cả cơ hội để hắn tới gần người ta đều không có, kết cục trận chiến này nhất định là Lâm Phong thua.

- Được, hai người các ngươi đánh đi.

Những người khác đều tránh ra, danh sách cuối cùng tham gia đại hội Tuyết Vực là rơi vào người này hoặc Lâm Phong, mà có khả năng nhất, chính là thanh niên trường bào màu xanh.

Áo xanh nhìn Lâm Phong, khóe miệng chứa nụ cười tự tin, thản nhiên mở miệng nói:

- Ngươi đã xem qua trận chiến của ta, giữa ta và ngươi căn bản không có lo lắng, lực lượng thân thể của ngươi vô cùng kỳ lạ, cũng không dễ dàng có, ta thì không muốn tổn thương ngươi, ngươi tự mình lựa chọn từ bỏ đi, đại hội Tuyết Vực này cho dù ngươi tham chiến cũng sẽ không có bất cứ hy vọng nào đâu.

Lâm Phong nghe thấy lời đối phương cảm giác có chút buồn cười, không thèm để ý chút nào, trên khuôn mặt vàng vọt, vẫn lộ ra nụ cười thật thà chất phác yếu ớt, cho dù là người quen thuộc hắn cũng sẽ không nhận ra, nam tử bệnh tật luôn mang theo nụ cười tươi như ánh mắt trời lúc này, trước kia là thanh niên có khuôn mặt tuấn tú, vẻ mặt lạnh lùng, Lâm Phong.

- Tu vi của ngươi ở trong mọi người cũng coi như là yếu đi, ngươi nói ta tham gia đại hội Tuyết Vực không có hy vọng, vậy ngươi cho rằng ngươi sẽ có hy vọng gì?

Lâm Phong tựa tiếu phi tiếu nhìn đối phương, thản nhiên hỏi một tiếng, khiến sắc mặt người áo xanh cứng lại, lập tực lạnh lùng liếc Lâm Phong nói:

- Ta khuyên ngươi là cho ngươi cơ hội, ngươi lại không biết tốt xấu như thế, chẳng lẽ ngươi cho rằng, chỉ dựa vào lực lượng thân thể của ngươi có thể nổi lên sóng gió gì, ta hỏi ngươi một chtus, ngươi nghĩ ngươi có thể chạm vào ta sao?

Tiếng nói vừa dứt, chỉ thấy thân thể người này lóe lên, thân thể như ảo ảnh, ngay lập tức hiện ra bên trái Lâm Phong, phía sau, bên phải, thậm chí hiện ra trước mặt Lâm Phong, sau đó lại lui trở lại vị trí cũ, thân thể nhanh như gió, nhanh đến không thể tin nổi.

- Tốc độ thật nhanh.

Ánh mắt mọi người kinh ngạc, chịu thua, quả thật Lâm Phong là lựa chọn tốt nhất.

Người nọ ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lâm Phong nói:

- Nhìn thấy không, ngươi ngay cả phản ứng đều không kịp, nếu ta ra tay, ngươi có khả năng chống cự sao? Vẫn là câu nói lúc trước, ngươi ngay cả chạm vào ta cũng không được, vậy đánh thế nào?

- Ta ngay cả phản ứng cũng không kịp, hơn nữa còn không thể chạm vào ngươi?

Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, nhìn đối phương, hiện lên một chút cổ quái.

Ngay sau đó, thân thể Lâm Phong triển khai, bước chân bước ra, khiến sắc mặt người áo xanh lạnh lẽo, Lâm Phong này thực sự là không biết sống chết.

Tuy nhiên ngay sau đó, ánh mắt của hắn hơi nhíu lại, chỉ thấy thân thể của Lâm Phong vẫn ở nơi đó, không đúng, phải nói là hư ảo của Lâm Phong, lúc này giữa hắn và Lâm Phong xuất hiện vô số Lâm Phong khác.

Tàn ảnh, đây là tàn ảnh!

- Bụp!

Một cái tát giòn giã vang lên, người áo xanh bị một lực lượng khổng lồ quật vào mặt, thân thể trực tiếp lật nghiêng, bị một bạt tai đánh ngã trên mặt đất, kêu lên một tiếng trầm đục, khóe miệng trào ra máu tươi.

Một bạt tai này không chỉ đánh vào trên mặt hắn, còn giống như đánh vào mặt mọi người, mạnh mẽ.

- Tốc độ của ngươi cũng gọi là nhanh?

Lâm Phong đứng trước mặt người áo xanh, nhìn xuống nam tử bị tát ngã trên mặt đất, đang có chút kinh ngạc, nói, thanh âm không lớn lại làm trong lòng mọi người không biết là cảm giác gì.

Mà người áo xanh kia ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn Lâm Phong, tốc độ của hắn, rất nhanh?

- Ta ngay cả chạm vào ngươi đều không được?

Lâm Phong hỏi một câu nữa, khiến người áo xanh không kìm nổi hộc ra một ngụm máu tươi, còn có cái gì nhục nhã hơn cái bạt tai này.

Hắn nói tốc độ của hắn rất nhanh, hắn nói Lâm Phong không thể chạm vào hắn, hắn còn nói nếu hắn ra tay Lâm Phong ngay cả phản ứng đều không kịp.

Nhưng hiện tại, Lâm Phong dùng tốc độ đi đến bên cạnh hắn, tát lên mặt hắn, nhưng hắn ngay cả phản ứng cũng không thể, đã bị đánh ngã trên mặt đất. Tất cả chuyện này giống như chuyện cười, khiến lòng của hắn rơi vào vực sâu chê cười, hắn, lựa chọn đánh với Lâm Phong?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio