Tuyệt Thế Vũ Thần

chương 585: lễ vật

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quân Mạc Tích nhìn Lâm Phong gật đầu rồi nói:

- Đường tiểu thư, đã chuẩn bị một trăm bình rượu rồi, không bằng lấy lên mười bình trước, để ta có thể nếm thử mùi vị rượu mạnh Phần Nguyên một chút, được không?

- Được!

Đường U U gật đầu, gõ lên bàn nói:

- Mang lên mười bình rượu mạnh Phần Nguyên!

Lời vừa nói ra, mười bình rượu mạnh Phần Nguyên được đẩy lên, Đường U U lấy năm bình cho Lâm Phong, còn năm bình khác thì đưa cho Quân Mạc Tích, trong nội tâm nàng hơi có chút nghi ngờ, không biết vì sao hôm nay Quân Mạc Tích lại có hứng thú như vậy.

- Rượu mạnh Phần Nguyên này, ta cũng phải thưởng thức một phen.

Quân Mạc Tích cười một tiếng, giờ lên một bình trước mặt, khẽ nói với Lâm Phong. Sau đó hắn liền dốc bình mà uống, cũng giống Lâm Phong, một ngụm uống cạn.

- Rượu ngon, người cũng hay!

Lâm Phong cười một tiếng, đưa hai bình cho Vân Phi Dương, sau đó hắn cũng uống cạn một bình, tùy ý để hỏa diễm tàn sát trong cơ thể, liều mạng cầu thống khoái.

- Các ngươi đã có tâm tình như vậy, ta tất nhiên cũng phải phụng bồi mới đúng.

Vân Phi Dương cười cười, không chút khách khí nhận lấy bình rượu Lâm Phong đưa cho rồi dốc bình uống.

Một màn đối ẩm này làm cho cả tầng chính Thiên Hành Cung sinh ra vài phần hào khí, hào khí nam nhân.

Duy chỉ có Địch Long ở bên cạnh vẫn âm trầm đầy mặt, hôm nay Đường U U cùng với Quân Mạc Tích có chuyện gì vậy, tại sao lại hợp ý với loại phế vật này.

- Tốt nhất ngươi không nên uống hết!

Địch Long âm trầm nói, trong con ngươi nóng bỏng của Lâm Phong liền bắn ra một tia hàn quang, nhìn Địch Long một cái.

- Hôm nay Đường tiểu thư gọi chư vị tới đây cũng không phải là muốn xem các ngươi tranh đấu.

Quân Mạc Tích liếc nhìn Địch Long một cái, ánh mắt bình tĩnh không chút lay động, nhưng lại làm cho Địch Long run lên, lập tức ngậm miệng, sắc mặt hơi đỏ lên.

Quân Mạc Tích, thanh niên đệ nhất Thiên Long đế quốc, không cần tức giận, dù chỉ một câu bình thản vẫn có lực uy hiếp cường đại.

Hơn nữa, dù hắn có khí chất bình thản hòa khí, nhưng trong lúc lơ đãng lại lộ ra áp lực vô hình.

- Hôm nay, ta mời chư vị tới đây, có thể nói đây là thanh niên tuấn kiệt nhất của ba nước chúng ta. Ta dùng chút rượu nhạt, hi vọng giúp mọi người một tay, phát ra ánh sáng trên võ đại đại hội Tuyết Vực.

Đường U U mở miệng nói, nàng nói tiếp:

- Đưa Quỳnh Tương Ngọc Dịch lên!

Nàng vửa nói xong, trong khoảnh khắc, trên mỗi cơ quan của mỗi bàn đều xuất hiện chín bình rượu, chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch.

Một màn này làm mọi người đều kinh hãi, chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch, đây là một bộ Quỳnh Tương Ngọc Dịch đầy đủ, Đường U U điên rồi sao? Hoặc là nói Đường gia điên rồi?

Ngó chừng Quỳnh Tương Ngọc Dịch đặt trên bàn, ánh mắt mọi người càng ngày càng sáng lên. Xem ra Đường gia muốn dùng Quỳnh Tương Ngọc Dịch mà đả động mọi người, thu mua nhân tâm.

Dù sao cũng đúng như lời Đường U U, người ở chỗ này đều là thiên tài ưu tú nhất của ba nước. Dù một bộ Quỳnh Tương Ngọc Dịch này không cách nào mua được bọn họ nhưng cũng có thể lưu lại một phần trí nhớ trong lòng mọi người. Nếu ngày kia có người tu luyện đại thành, tất sẽ nhớ được một phần ân huệ này của Đường gia.

Lâm Phong khẽ mĩm cười, Đường gia thật là biết làm người, nếu đặt ở kiếp trước liền có thể coi đây là đầu tư vô hình.

- Một bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch thì rất nhiều người trong các chư vị ở đây đã từng uống qua, nhưng một bộ Quỳnh Tương Ngọc Dịch thì tin rằng chưa có người nào được hưởng thụ được. Trước khi xuất chinh, Đường gia nguyện ý tặng mỗi người chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch, giúp chư vị tăng lên một bước tu vi.

- Sớm đã nghe nói qua, phục dụng đồng thời một bộ Quỳnh Tương Ngọc Dịch có thể giúp người ta phá vỡ gông cùng xiềng xích, đột phá tu vi, hi vọng Thôi Vô Mệnh ta có cái mệnh này.

Hắc Ám Tả Thủ Thôi Vô Mệnh vung tay, nhất thời, chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch đều được hắn thu vào trong tay. Chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch này có tác giúp giúp người ta đột phá tu vi, tất nhiên không thể phục dụng ở chỗ này. Bọn họ không thể nào phục dụng mà lập tức tăng lên tu vi ở ngay trong chỗ này.

Mọi người đều lộ ra thần sắc mong đợi, thì ra Đường U U gọi mọi người tới đây lại có phúc lợi như vậy, quá tuyệt rồi.

Mọi người đều xuất thủ thu Quỳnh Tương Ngọc Dịch vào tay. Ngay cả tên Địch Long kia cũng thu liễm nộ khí, không tiếp tục gây hấn, Quỳnh Tương Ngọc Dịch đủ bịt miệng hắn, tu vi mới là trọng yếu nhất.

Chỉ cần có thực lực cường đại thì chuyện đối phó Lâm Phong không phải là đơn giản sao. Đợi tới thời điểm đại hội Tuyết Vực, hắn muốn đối phó Lâm Phong thế nào đều không có vấn đề gì, thậm chí có thể giết Lâm Phong mà rửa nhục hôm này.

Lâm Phong nhìn chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch trên bàn, khuôn mắt đỏ như lửa lộ ra nụ cười khổ.

Chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch này đúng là có tác dụng thật lớn, thậm chí giúp người ta đột phá tu vi, lần trước hắn đã phục dụng chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch này mà có đột phá.

Đáng tiếc, hắn đã phục dụng một lần rồi, sử dụng tiếp thì chưa chắc có hiệu quả lớn như vậy. Cho nên, chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch này cũng không có tác dụng quá lớn đối với hắn, mà người khác lại có thể tăng cường tu vi, chênh lệch bị kéo xa hơn, điều này làm cho hắn cười khổ không thôi.

Đương nhiên có được chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch này thì vẫn là chuyện tốt, coi như hắn không phục dụng thì cũng có thể để cho người thân, giúp bọn họ tăng lên tu vi.

- Ta đã phục dụng qua Quỳnh Tương Ngọc Dịch này rồi, đối với ta mà nói, dùng nó là phí của trời, đã vậy thì không bằng để cho tiểu muội của ta đi. Như vậy, phàm là người tới đây, liền coi như là đều có thu hoạch.

Quân Mạc Tích phất ống tay, chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch phiêu đãng rồi rơi xuống trước người Tiểu Nhã bên cạnh Lâm Phong, làm cho mọi người ngạc nhiên sững sờ.

Quân Mạc Tích làm việc vượt khỏi dự liệu của mọi người, chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch trân quý bực nào, vậy mà hắn trực tiếp phất tay tặng cho một người mới gặp lần đầu, cũng chỉ có người như Quân Mạc Tích mới có thủ bút như thế.

Ngay cả Lâm Phong cũng cảm thấy ngoài ý muốn, sao tên Quân Mạc Tích này lại tốt với hắn như vậy, không chỉ tặng hắn trăm bình rượu mạnh Phần Nguyên. Hôm nay lại tặng Tiểu Nhã chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch.

- Cảm ơn vị đại ca ca này.

Tiểu Nhã ngọt ngào nói, ánh mắt trong suốt lộ ra ý cười. Sau đó, con bé len lén nhìn Lâm Phong một cái, rồi lấy một bình rượu trước mặt mà trực tiếp uống cạn, làm người ta ngạc nhiên không thôi.

Quả nhiên là một nha đầu đơn thuần, vậy mà trực tiếp phục dụng Quỳnh Tương Ngọc Dịch ngay tại chỗ này.

- Đại ca ca? Chỉ với xưng hô này, ta liền tặng muội thêm một vật!

Quân Mạc Tích cười một tiếng, quang mang lóe lên, trong tay hắn xuât hiện một viên ngọc.

- Vật nhỏ này dùng làm lưu niệm đi!

Quân Mạc Tích vung tay, viên ngọc kia liền lơ lửng trên bàn trước mặt Tiểu Nhã. Nụ cười trong sáng đơn thuần của Tiểu Nhã làm hắn rất thích, trong thế giới bây giờ, loại thần thái này quá ít.

Tiểu Nhã cầm viên ngọc trong tay mà nhìn, phía trên là một tầng ánh sáng nhàn nhạt, nhưng mặt ngọc vẫn lộ ra một tia lạnh lẽo.

- Tồn Nguyên Chi Ngọc!

Có người thấp giọng hô lên, bảo vật, bảo vật chân chính. Không ngờ tên Quân Mạc Tích này lại tặng Tồn Nguyên Chi Ngọc cho Tiểu Nhã.

Loại bảo vật này, không ai trong bọn họ không muốn có được.

Tồn Nguyên Chi Ngọc, tên như ý nghĩa, có thể tồn trữ chân nguyên lực. Nếu lúc chiến đấu là chân nguyên lực toàn thân tiêu hao hết, thì tác dụng của nó liền tương đương với Quy nguyên đan.

Bất đồng là Quy Nguyên đan chỉ dùng một lần, mà Tồn Nguyên Chi Ngọc lại có thể sử dụng tiếp, về phần có thể tồn trữ được bao nhiêu chân nguyên lực thì phải dựa vào phẩm chất của ngọc.

- Hì hì, vậy thì ta nhận a!

Tiểu Nhã cười một tiếng rồi thu lấy viên ngọc. Sau đó nó liên đeo lên côt, nhìn đặc biệt hợp.

Quân Mạc Tích thấy vậy liền cười nói:

- Không tệ, viên ngọc này xem như có chủ rồi, sau này hi vọng nó vẫn luôn ở bên người muội.

Nói xong, Quân Mạc Tích đảo mặt nhìn mọi người một lượt, để cho những tên có lòng đều khẽ run lên, lập tức xóa đi ý nghĩ trong lòng. Ánh mặt này của Quân Mạc Tích dĩ nhiên là muốn cảnh cáo bọn họ, bọn họ không nên đánh chú ý lên viên ngọc này.

- Ca, ca thấy thế nào?

Tiểu Nhã nhìn Lâm Phong hỏi.

Lâm Phong vuốt vuốt đầu Tiểu Nhã, cười nói:

- Rất đẹp, rất hợp với muội, nhưng tám bình rượu còn lại kia cũng phải uống đi mới được.

Lâm Phong vừa nói vừa chỉ tám bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch trên bàn.

- Ah…

Tiểu Nhã há miệng, lộ vẻ kinh ngạc, nó chỉ muốn nếm thử mà thôi, tám bình này cũng phải uống hết sao?

- A cái gì mà a! Nhanh uống đi!

Lâm Phong liếc nhìn Tiểu Nhã một cái, chín bình Quỳnh Tương Ngọc Dịch này cần phải dùng cùng một lúc.

- Ah, dạ!

Tiểu Nhã gật gật đầu, sau đó liền uống cả tám bình còn lại vào bụng, làm cho tất cả mọi người đều im lặng. Hôm nay, Tiểu Nhã là người có thu hoạch nhiều nhất.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio