Tuyệt Thế Vũ Thần

chương 650: mục đích của thần cung

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Lâm Phong!

Cung chủ Bắc Thần cung lẩm bẩm, Lâm Phong này lại là người nước Tuyết Nguyệt. Một nước Tuyết Nguyệt này lại có hai vị thiên tài bước vào trước mười lăm người, đúng là khó mà có được.

Hơn nữa, hắn phát hiện, tu vi của Lâm Phong không chỉ là Huyền Vũ cảnh tầng năm mà thôi, những người khác, trừ Vân Phi Dương thì ai cũng ngoài Huyền Vũ cảnh tầng bảy hết. Không biết Lâm Phong làm thế nào mà tới được một bước này.

- Không sai, lấy tuổi cùng tu vi của ngươi, cũng rất khó được rồi. Hi vọng sau khi ngươi vào Vực giới, thực lực có thể tăng lên một tầng, tranh thủ tấn chức lên hàng ngũ cao nhất!

Cung chủ Bắc Thần cung mĩm cười gật đầu với Lâm Phong. Trong mắt hắn, với tu vi của Lâm Phong mà có thể tới được một bước này, dù chỉ xếp hạng cuối, nhưng cũng đủ rồi.

Lâm Phong mỉm cười trả lễ, cũng không nói thêm gì.

- Quân Mạc Tích, đế quốc Long Sơn!

Bên cạnh Lâm Phong, Quân Mạc Tích mở miệng nói.

- Một phương thế lực đế quốc Long Sơn, lần này tiến vào trước mười lăm có tới sáu người, Thần cung nhớ kỹ, cũng sẽ ngợi khen!

Cung chủ Bắc Thần cung cười nói với Quân Mạc Tích, làm cho Quân Mạc Tích cũng thầm vui. Kết cục như vậy đã tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn. Lâm Phong cùng Vân Phi Dương cũng chiếm lấy một chỗ trong mười lăm người.

Mọi người theo nhau giới thiệu mình, cung chủ Bắc Thần cung đưa tay, sang sảng nói:

- Chư vị tùy ý, không cần câu thúc, mở tiệc đi!

Nói xong, cung chủ Thần cung nói với mấy cô gái xinh đẹp cùng những thanh niên mặc giáp mỏng bên cạnh:

- Không phải các ngươi vẫn luôn muốn nhận thức thiên tài xuất chúng của Tuyết Vực sao? Hiện tại đã có cơ hội, còn không nhanh tới kết giao một phen!

Những người này nhanh gật đầu, cô gái xinh đẹp bưng rượu, đi về phía nam tử mình ngưỡng mộ.

Mà những thanh niên kia, đa phần thì nhìn lên người Thanh Mộng Tâm, Thanh Mộng Tâm quyến rũ động lòng người, trên người lại có mị lực khác biệt làm cho lòng người xôn xao. Da thịt như ngọc, trong mị nhãn hàm chúa ý cười yếu ớt, cái cổ thiên nga trắng như tuyết, theo đó nhìn xuống làm cho người nhịn không được mà tiếp tục nhìn trộm về phần nhô cao kia.

Nhưng, người thanh niên đầu tiên đứng dậy không phải đi về phía Thanh Mộng Tâm, mà là Đường U U.

Đường U U lãnh diễm cao quý, khí chất hoàn toàn bất đồng với Thanh Mộng Tâm, nhưng cũng rất đẹp, dù không mị hoặc nhưng làm người ta càng nhìn càng muốn.

- Thì ra ngươi tên là Đường U U. Đường tiểu thư, không biết có thể nhưởng một chỗ không, cùng Hách Bằng uống mấy chén!

Hách Bằng nhìn Đường U U, trong mắt mang theo vài phần ý vị khác lạ. Cùng lúc này, bên cạnh Quân Mạc Tích, xuất hiện một cô gái xinh đẹp, xấu hổ đưa tình, mặt như nhỏ nước.

- Ách…

Lâm Phong thấy một màn như vậy liền ngạc nhiên, hắn cảm giác đây không phải là yến hội, mà là đang… tương thân!

Mỹ nữ thích anh hùng, tài tuấn cũng không qua ải mỹ nhân! Nhưng nữ tử xinh đẹp của Thần cung kia, đa phần đều đi về phía Đế Lăng, Đoàn Vô Đạo, Quân Mạc Tích. Mà bên này chỉ có bốn cô, cho nên bên phía Thần cung chỉ có bốn thanh niên đi về bốn cô gái xuất chúng, có khí chất bất đồng, đều có người thích.

Lâm Phong đưa mặt nhìn trái nhìn phải, bên trái có Quân Mạc Tích, bên phải có Đường U U, bọn họ đều có người tới nói chuyện, mà hắn ở giữa lại không có người nào tới hỏi thăm.

Chỉ là Huyền Vũ cảnh tầng năm, cũng khó trách những cô gái xinh đẹp của Thần cung kia không muốn nhìn.

Nhưng lúc này có một cô gái xinh đẹp bưng chén, đi tới trước người Lâm Phong, nhìn thoáng qua hai bên, khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng mang thẹo nụ cười khổ, nhưng sau đó nàng lại nhìn tới chỗ trong bên cạnh Lâm Phong:

- Ta có thể ngồi một chút không?

- Đương nhiên!

Lâm Phong mĩm cười gật đầu, thiếu nữ này mang một thân màu lam, khuôn mặt lạnh lùng trong trẻo có vài phần không hợp với cảnh vật xung quanh. Dường như cảm giác được Lâm Phong đang nhìn, nàng nâng chén đối với Lâm Phong, sau đó nhẹ nhàng nhấp môi.

Lâm Phong cũng uống một ngụm, thiếu nữ trước mặt này hẳn là người xinh đẹp nhất trong nhóm rồi, nhưng không giống những người khác, trên người mang theo vài phần cô độc.

- Ngươi không thích loại không khí này?

Lâm Phong thấp giọng hỏi một câu.

Thiếu nữ ngẩng đầu, cười với Lâm Phong, nói:

- Thần cung chúng ta, cần huyết mạch ưu tú nhất!

- …!

Lâm Phong hơi khựng người, một câu của thiếu nữ làm cho hắn hiểu ra một ít chuyện. Trên bữa tiệc này, cung chủ Bắc Thần cung muốn để thiếu nữ thanh niên ưu tú của Thần cung tiếp xúc với những thiên tài Tuyết Vực bọn họ. Không phải là muốn tác hợp cho bọn họ, Thần cung cần những nam nữ ưu tú nhất kết hợp, tạo ra huyết mạch ưu tú nhất.

Cho nên mới có buổi dạ tiệc này.

- Ta hiểu rồi!

Lâm Phong mĩm cười gật đầu.

Thiếu nữ cúi đầu, một mình uống rượu, tựa như nghĩ tới điều gì, đột nhiên nàng ngẩng đầu nhìn Lâm Phong:

- Ngươi nhìn, hai người ta và ngươi như thế nào?

Trên trán Lâm Phong lộ ra mấy sợi gân to, vậy cũng được sao?

- Dù sao không phải ngươi thì là bọn họ, tuy ngươi có tu vi hơi thấp một chút, nhưng nhìn cũng thoải mái, hơn nữa, với thiên phú của ngươi, huyết mạch của chúng ta hẳn là không quá kém!

Thiếu nữ lẩm bẩm tự nói, khóe miệng lại lộ ra nụ cười khổ.

- Ngươi đã không thích, cần gì phải miễn cưỡng chính mình, đi tìm kiếm người mình thích, không phải là tốt hơn sao?

Lâm Phong nói.

- Thân là nữ tử của Thần cung, trừ phi thiên phú tuyệt luân, ưu tú giống như những thanh niên nam tử kia, nếu không, chúng ta không có quá nhiều lựa chọn, nhất định phải tiếp nhận an bài. Thay vì bị an bài tới theo một người khác, không bằng tìm một người mà mình nhìn thuận mắt, thiên phú cùng tu vi hơi yếu một chút cũng không sao.

- Lá gan của ngươi cũng rất lớn!

Lâm Phong cười lắc đầu, không gian nơi này lớn như vậy, nhưng với tu vi của cung chủ Bắc Thần cung, nếu có tâm thì lời bọn họ nói, cung chủ sao có thể không nghe được.

- Cung chủ biết suy nghĩ trong lòng chúng ta, nhưng hắn cũng không làm gì, chỉ cần làm theo ý chỉ của Thần cung là được rồi. Về phần trong lòng có oán hay không, cung chủ cũng sẽ không để ý.

Thiếu nữ tùy ý nói, lộ vẻ không quan tâm, làm cho Lâm Phong thầm nghĩ, đúng là một nữ tử thú vị. Nếu trong lòng mình chưa có ai, có lẽ thích một nữ tử xinh đẹp như vậy.

- Ta đã có thê tử!

Lâm Phong cười nói.

Bên cạnh, Đường U U nghe được lời của Lâm Phong, nàng nhìn về phía này một chút, sau đó lại quay đầu, nói với Hách Bằng:

- Ngươi về đi, ta không có hứng thú với ngươi!

Sắc mặt Hách Bằng liền cứng đờ, vừa rồi hắn muốn mời Đường U U tới chỗ khác ngồi, nhưng Đường U U cự tuyệt, nhưng sau đó hắn biểu lộ tâm ý của mình, lại không nghĩ tới bị cự tuyệt dứt khoát như thế. Sắc mặt hắn liền trở nên cứng ngắc, khó coi.

Đứng dậy, Hách Bằng không chào hỏi một câu, trực tiếp xoay người rời đi. Thấy Lâm Phong cùng thiếu nữ kia ngồi một chỗ, hắn khẽ ngừng lại, nhìn thiếu nữ nói:

- Thanh Tuyền, ngươi thật là càng ngày càng không có tiền đồ, Huyền Vũ cảnh tầng năm, hình như cũng không cách biệt bao nhiêu so với tu vi của ngươi!

Nói xong, Hách Bằng phất tay rời đi, còn khinh thường liếc nhìn Lâm Phong một cái, phát tiết khó chịu trong lòng lên người Lâm Phong cùng nữ tử Thanh Tuyền.

- Không cần đề ý tới hắn, Hách Bằng cao ngạo tự đại, vốn cho mình là thiên tài bậc nào. Thực ra, trong Thần cung, thanh niên ưu tú hơn hắn có không ít.

Thanh Tuyền thản nhiên nói, cái tên Hách Bằng này cũng muốn thân thể của nàng, nhưng bị nàng cự tuyệt. Đối với nàng đã có lòng bất chính, vì vậy mới có một màn này.

Lâm Phong khẽ gật đầu, lấy một viên đan dược trên bàn cho vào mồm. Nhất thời, một luồng mát mẻ lan tràn khắp toàn thân, thật sự thoải mái, dường như chân nguyên lực trong cơ thể cũng tinh thuần hơn một chút.

Qua một lúc, mọi người dần trở lại vị trí của mình, nhưng cô gái xinh đẹp kia cũng trở lại chỗ cũ.

Cung chủ Bắc Thần cung nhìn mọi người, cười nói:

- Các ngươi đều là thiên tài tuấn kiệt của Tuyết Vực, mà còn lại là một ít thanh niên tài tuấn cùng thiếu nữ xinh đẹp của Thần cung ta, ta tổ chức buổi dạ tiệc này là có ý tứ, nếu các ngươi có thể tới với nhau, tự nhiên vô cùng tốt, hi vọng các ngươi có thể tiếp xúc nhiều hơn.

- Tốt rồi, ta thấy chư vị cũng không để tâm tới chuyện này, vậy liền mang mọi người đi Vực giới đi.

Cung chủ Bắc Thần cung đứng dậy, sau đó lăng không dựng lên, nói:

- Đi theo ta!

Mọi người đều trở nên nghiêm tục, ánh mắt lộ ra phong mang. Thế giới võ đạo, rất nhiều người đều không quá để ý tới nhi nữ tình trường, thực lực võ đạo mới là thứ bọn họ chấp nhất đeo đuổi.

Thân hình rung động, mọi người theo nhau bay lên, theo cung chủ Bắc Thần cung mà đi. Vực giới trong lời cung chủ Bắc Thần cung rốt cuộc là cái gì, rốt cục bọn họ cũng thấy được kỳ ngộ mà Thần cung ban tặng rồi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio