Tuyệt Thế Vũ Thần

chương 779: thánh văn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vượt qua một nhóm kiến trúc bình thường này thì vẫn là một vùng tĩnh mịch hoang vu, thỉnh thoảng có mấy bộ hài cốt rải rác nằm đó, hoặc là bị thổi tan, hoặc là cứng rắn không cách nào phá hủy.

- Xem ra nơi này đã xảy ra một trận đại tai nạn, khiến cho vô số cường giả bỏ mạng tại đây.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, không nói tới những bộ hài cốt dễ bị thổi tan kia, những hài cốt cứng rắn thì ít nhất cũng là cường giả Thiên Vũ cảnh, nhiều cường giả như vậy ch.ết đi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Theo lối tiến về trước, dần dần xuất hiện núi sông xinh đẹp tinh xảo, dù lộ vẻ tĩnh mịch hoang vu, nhưng không mất đi vẻ đẹp vốn có, còn có lầu cao đình rộng, dù đã hư hao nặng nề, thậm chí đã bị hủy.

- Các ngươi có phát hiện gì không? Đường U U nhìn ba người, nữ nhân luôn có tâm tư mẫn tiệp, nàng mơ hồ phát hiện khu vực này có chút dị tượng cổ quái.

- Chúng ta một đường tiến tới, phong cảnh càng ngày càng tốt, hơn nữa càng thích hợp cho tu luyện hơn! Vân Phi Dương trầm ngâm nói. Nghe vậy, Lâm Phong cùng Quân Mạc Tích cũng phát hiện được điểm này, không khỏi liếc nhìn nhau.

- Ừ, nếu coi nơi đây là nhà quân vương, vậy thì nơi mà chúng ta vừa đi qua chỉ là nơi hộ vệ bình thường ở, theo một đường hướng bắc, dần tiến vào khu vực trọng yếu của quân vương, người ở nơi này, hẳn là có địa vị cao hơn nhiều, hoàn cảnh cũng tốt hơn.

Đường U U ví dụ nói, phân tích rõ ràng mà thấu triệt.

- Ngươi nói là, nếu không gian nơi này là lĩnh vực của Hoàng giả, như vậy chúng ta đang đi về khu vực trọng yếu, đã qua khu vực nô bộc Thiên Vũ. Hiện tại chúng ta đang bước vào khu vực hộ vệ Tôn giả, có thân phận tôn quý hơn? Lâm Phong đột nhiên nói, ánh mắt sáng lên nhìn về phía Đường U U.

- Rất có thể! Đường U U gật đầu, lĩnh vực Hoàng giả, Thiên vũ như nô bộc, Tôn giả như hộ vệ.

- Chúng ta đang không ngừng tiến gần về khu vực trọng yếu! Bốn người cũng hiểu được một chút, tốc độ tăng lên, điên cuồng hướng về phía trước, có rất nhiều hài cốt cường giả, thậm chí là lầu các, động phủ bọn họ cũng không nhìn tới.

Nếu càng về sau, cường giả càng thêm lợi hại, rất có thể sẽ có chí bảo xuất hiện.

- Nơi này có một tòa cung điện! Lúc này, Đường U U đưa tay chỉ tới trung tâm một mảnh địa vực, một nóc cung điện tọa lạc tại đó, đặc biệt, như hạc giữa bầy gà, dường như còn cao quý hơn quỳnh lâu động phủ xung quanh, hẳn là nơi trọng yếu của mảnh địa vực này.

Cung điện phong cách cũ kỹ cổ xưa, cũng bị tổn hại thật lớn, nhưng khí chất vẫn còn. Cả tòa cung điện lộ ra hình kiếm đâm lên trời cao, lộ ra ý chí lăng vân.

Một tòa cung điện, lại giống như có được sinh mệnh, có khí tức của kiếm. Càng chấn động hơn chính là, tòa cung điện này đã tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng, vậy mà dư âm khí tức kiếm lại vĩnh viễn không thể dập tắt.

- Cung điện này tại trong địa vực trọng yếu, trong đó hẳn là nơi ở của đại nhân vật.

- Ý chí kiếm đạo thật là mạnh, sắp xếp trong cung điện này cũng ẩn chứa huyền diệu, thật lợi hại!

Bốn người bị cung điện hấp dẫn, cảm thấy phi thường chấn động. Toàn cung điện ẩn chứa kiếm khí, ánh mắt Lâm Phong không ngừng lóe lên, hắn cảm thấy, nếu mình không vào nhìn một chút thì hắn sẽ không cam lòng.

- Chúng ta xuống nhìn một chút! Lâm Phong nói xong liền trực tiếp vọt xuống, đứng bên ngoài cung điện. Tòa cung điện này cực lớn, bên trong có núi non nước biếc, nhưng nước suối đã khô cạn, rừng cây cũng khô héo tử vong, không có khí tức sinh mạng, lộ vẻ tĩnh mịch điêu linh.

- Nơi đó hình như có một luồng kiếm khí rất mạnh! Đường U U chỉ vào một vườn hoa bên trong cung điện, Lâm Phong gật đầu, mấy người còn lại cũng cảm giác được, là kiếm khí rất mạnh.

Cung điện tĩnh mịch, thế nhưng lại có khí tức kiếm đạo.

Đi tới phía vườn hoa, kiếm khí là được phóng ra từ một phòng tu luyện giữa vườn hoa thẩm thấu ra. Khi đi tới cánh cửa hình vòm của phòng tu luyện, bốn người khẽ mở to mắt, trên mặt đất có rất nhiều hài cốt, bị bụi bặm chôn vùi.

Những tia kiếm khí là truyền ra từ một mặt tường đá trong phòng tu luyện, trên đó có khắc rất nhiều đồ án.

- Ông!! Vân Phi Dương khẽ đạp mạnh một bước lên mặt đất, một luồng gió nhẹ nhàng quét qua phòng đá, hài cốt bị thổi tan thành tro bụi hoàn toàn tiêu tán.

Cuối cùng chỉ có một bộ hài cốt đặc thù.

Bộ hài cốt đó vẫn nằm đó, không nhúc nhích, không bị bất kỳ tổn thương nào.

Bộ hài cốt này tựa trên vách tường đá, trong hai hốc mắt tĩnh lặng ngàn năm tựa hồn có thể cảm nhận được chút quyến luyến.

Hơn nữa, đầu lâu hài cốt này hoàn toàn biến hình, bị lõm vào, giống như là bị một chưởng vỗ mạnh lên đầu. Dù chỉ là một bộ hài cốt đã ch.ết nhiều năm, nhưng trên thi thể vẫn còn cảm nhận được khí tức kiếm đạo. Kiếm tu, dù ch.ết đi vẫn không mất kiếm.

- Lâm Phong, ngươi nhìn đồ án trên tường này! Đường U U nhìn chằm chằm lên tường đá, từ trái sang phải, hình vẽ càng lúc càng tinh tế kỹ lưỡng, khí tức kiếm đạo càng ngày càng mãnh liệt, dường như đều là kiếm. Nhất là hình vẽ sau cùng, càng thêm phức tạp, giống như là đem một bộ thần thông kiếm đạo đáng sợ khắc lên đó.

Dĩ nhiên, làm cho mấy người Lâm Phong thật sự kinh ngạc là, mấy hình vẽ cuối cùng đã không phải là một hai động tác, mà là vô số hoa văn tổ hợp mà thành, giống như là … bí văn!

- Lại là bí văn! Bốn người nhìn chằm chằm vào bức tường, trên tường đá này khắc lên những hình vẽ nối liền, rõ ràng là một bộ kiếm đạo cường đại, thuật kiếm đạo cuối cùng còn là bí văn, Lâm Phong không thể không chấn động, chẳng trách khi tiến vào thông đạo tối đen cũng có bí văn, toàn bộ đều là pháp thuật thần thông cường đại?

- Những bí văn kia có thể dùng chân nguyên lực để kích hoạt, không biết bí văn này thì thế nào?

Lâm Phong chậm rãi tiến lên, kiếm khí càng lúc càng đậm, dường như muốn xông vào thân thể hắn. Hắn liếc nhìn ba người một cái, ba người hội ý, nhanh chóng tránh ra.

Đi tới trước bức tường đá, Lâm Phong khẽ chạm tay lên trên. Nhất thời, chân nguyên lực dần dần hướng về đồ án cuối cùng mà đi.

- Vù vù… Rầm! Trong khoảnh khắc, một luồng kiếm quang khủ/ng bố từ trên bức tường phun ra, phát ra ánh sáng chói mắt, như muốn đâm xuyên qua không gian phía trước. bức tường phía xa trực tiếp phát ra một tiếng nổ, tan biến dưới kiếm khí, hóa thành tro bụi đầy trời.

Lâm Phong kịch liệt rung động, cuồng quýt thu tay, không dám tiếp tục dùng chân nguyên lực, hắn sợ nếu tiếp tục dùng chân nguyên lực dẫn động đồ án này thì sẽ tạo ra hậu quả đáng sợ.

- Kiếm thật đáng sợ!

Nhìn thấy vậy, những người bên ngoài đều tập trung vào hình vẽ bí văn kia, kiếm thuật, vậy mà lại là thần thông chi thuật về kiếm đạo.

Đều là bí văn,nhưng bí văn trước mắt này lại dễ hiểu hơn, bởi vì phía trước có vài bức hình vẽ, đều là biểu diễn quá trình của bí văn.

- Tám mươi mốt bức hình, cuối cùng ngộ ra, diễn biến ra bí văn cường đại, chẳng lẽ cường giả qua đời ở nơi này chính là đang ngộ đạo về kiếm?

Lâm Phong nhìn bức tường đá, lần nữa cẩn thận quan sát tính toán mỗi một bức, từ trái sáng phải là quá trình ngộ kiếm, càng ngày càng sâu sắc, mỗi một hình đều đủ loại thế, khắc sâu vào tường. Giống như là một thanh lợi kiếm, chỉ là bức đầu tiên, Lâm Phong đã có cảm giác ngưỡng mộ, cường giả ngộ kiếm ở nơi này, hẳn là cường đại cực kỳ.

Bốn người hai mắt nhìn nhau, bọn họ đã ý thức được, bí văn là một loại lực lượng thần thông cường đại, là do vũ kỹ thâm ảo huyền diệu diễn biến mà thành. Có lẽ, đợi đến khi bọn họ trở thành Tôn giả, lĩnh ngộ áo nghĩa, mới có thể thật sự tiếp xúc tới tầng thứ này.

- Tại sao ta cảm giác, thứ mà chúng ta đang nhìn chính là lực lượng thần thông trên cả vũ kỹ Thiên cấp! Đường U U lẩm bẩm nói nhỏ, một câu này truyền thẳng vào trong lòng mọi người, bọn họ cũng cảm giác được như vậy. Bí văn đáng sợ kia tựa hồ là vượt qua vũ kỹ Thiên cấp. Mặc dù bọn họ không hiểu, cũng có thể dùng chân nguyên lực dẫn động, phát ra lực lượng thần thông đáng sợ, quá mức chấn động rồi.

Chỉ thấy Vân Phi Dương cau chặt mày, tựa hồ đang suy nghĩ tới điều gì.

- Phi Dương! Ngươi đang nghĩ tới điều gì sao? Lâm Phong chú ý tới biểu hiện của hắn, mở miệng hỏi.

- Hình như ta biết bí văn này là cái gì? Ánh mắt Vân Phi Dương lộ ra chút phong mang, gằn từng chữ nói: - Ta từng đọc được trong một cuốn sách cổ tàn phá, ở thời đại thượng cổ, võ đạo cường thịnh, võ tu cường đại đầy đường, người mang đại thần thông có thể hủy thiên diệt địa, những cường giả chân chính kia thông qua ngộ đạo, có thể khắc thánh văn, câu thông lực lượng của thiên địa, mượn tinh hoa trời đất, dùng lực lượng thái dương, không gì không làm được!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio