Tuyệt Thế Vũ Thần

chương 825: lâm phong càn rỡ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Đông Hải Long Cung được tôn thờ, nhưng ta nghe giọng điệu cô nương không có quá nhiều kính sợ đối với Đông Hải Long Cung, ngược lại hình như có chút oán hận.

Lâm Phong dường như đọc hiểu được thanh âm của thiếu nữ, thấp giọng nói. Thiếu nữ liếc liếc Lâm Phong, môi giật giật, cuối cùng trầm mặc tùy tiện nói:

- Người của Đông Hải Long Cung là bá chủ quốc gia này, không ai dám trêu chọc bọn họ.

Lá gan của ngươi ghê gớm thật, hiện tại chọc phải bọn họ, ngươi liền ngốc ở trong này chút đi, miễn cho đi ra lại bị người ta phát hiện, chờ đến trấn trên thì ngươi hãy khẩn trương rời khỏi. Ánh mắt của Lâm Phong lóe lên, lập tức gật đầu. Vận khí của hắn quả thật rất tốt, hai lần đều biến nguy thành an, hơn nữa lại thêm khả năng kiềm chế hơi thở hùng mạnh của bản thân nên vừa rồi mới thoát được một kiếp, nếu không gần trong gang tấc, Long tướng không có khả năng không cảm giác được sự hiện hữu của hắn. Vừa rồi, hắn gần như hoàn toàn nín thở, đến cả nhịp tim đập cũng ngừng lại, giống như một người ch.ết, lâm vào trạng thái yên lặng tuyệt đối nên mới có thể lừa gạt đối phương. Hiện tại, đi theo đội hôn lễ cùng tới trấn nhỏ phía trước, có thể tạm thời che dấu khí tức trên thân cũng là một biện pháp. Ở trong nhuyễn kiệu, Lâm Phong tán gẫu với thiếu nữ, chỉ chốc lát đã hiểu được nguyên nhân đối phương cũng không có lòng cung kính đối với Đông Hải Long Cung. Hóa ra, thiếu nữ này là người trấn bên cạnh, bị cường hôn, mà người bắt ép nhà nàng tại trấn trên này lại có được thế lực thật lớn. Nguyên nhân chỉ có một, trong gia tộc có một đệ tử gia nhập Đông Hải Long Cung, do đó giúp cho cả gia tộc thịnh vượng, ở trong mảnh đất này hoành hành ngang ngược. Điều này làm cho Lâm Phong cảm thán, vô luận đi tới nơi nào đều không thiếu được loại hành động ỷ thế hϊế͙p͙ người. Trong thế giới võ đạo, người yếu ớt rất dễ bị người khác ức hϊế͙p͙.

- Nếu ta giúp ngươi giải quyết phiền toái, trong nhà ngươi có thể bị người ta trả thù hay không? Lâm Phong hỏi thiếu nữ.

- Vô dụng, lần này, người ta cần cưới là anh ruột của tên đệ tử Đông Hải Long Cung kia, gã đệ tử đó còn đích thân đến, nghe nói thiên phú của gã cực kỳ lợi hại, hiện giờ đã là cường giả Huyền Vũ cảnh cao giai, ở trong trấn nhỏ này căn bản tìm không ra kẻ nào có thể làm đối thủ của gã.

Thiếu nữ có một tia suy sụp, cười khổ lắc đầu. Loại trấn nhỏ như bọn họ, có thể có một hai người trẻ tuổi đạt tới cường giả Huyền Vũ cảnh cao giai chính là thông thiên rồi. Lâm Phong trầm mặc không đáp. Không lâu lắm, đám người cuối cùng đã tới trong trấn nhỏ, Lâm Phong dùng cảm giác hùng mạnh bao phủ tất cả ở bên trong. Hắn bỗng nhiên lại phát hiện, có không ít người Đông Hải Long Cung ở trong trấn nhỏ tuần tr.a khiến sắc mặt Lâm Phong khó coi. Xem ra bọn họ đã định trước hắn sẽ đi qua con đường này. Đội ngũ hôn lễ đi thẳng tới bên ngoài một trang viên thật lớn rồi dừng lại. Bên ngoài trang viên có không ít người đón dâu, trong đó có mấy tên thanh niên đứng ở một bên nhìn, bộ dạng rất kiêu căng, trên người khoác trường bào có đồ án hình rồng. Mấy kẻ đó chính là đệ tử của Đông Hải Long Cung. Nhuyễn kiệu được xốc lên, thiếu nữ từ bên trong đi xuống. Một tên trong đám thanh niên Đông Hải Long Cung thấy dung mạo thiếu nữ thì khẽ gật đầu. Thiếu nữ này không tầm thường, miễn cưỡng có thể xứng đôi với huynh trưởng của y.

- Ca, ánh mắt không tồi.

Thanh niên nói với một gã nam tử khác đứng trên bậc thang, người nọ mỉm cười, đáp:

- Đệ đệ, ngươi cũng nhanh chóng tìm cho ta một đệ tức(em dâu) đi.

- Võ đạo chưa thành, nói gì đến tư tình nhi nữ.

Thanh niên lắc đầu khiến ca ca của y phải tán thưởng:

- Đúng vậy, vi huynh không thể so sánh với đệ.

Dứt lời, gã liền nhìn tới thiếu nữ, quát:

- Còn không mau bái kiến thúc thúc!

Thiếu nữ sửng sốt, liếc nhìn thanh niên kiêu căng khoác long bào một cái, nói:

- Ngươi là huynh trưởng, nếu đã lấy ta làm vợ, ta trở thành tẩu tẩu của hắn, hẳn là hắn bái kiến ta mới đúng chứ.

- Câm miệng.

Nghe thấy lời thiếu nữ, gã nam tử quát lạnh một tiếng, đi lên trước, trực tiếp tát thiếu nữ một cái khiến khóe miệng nàng rỉ máu, quát:

- Ngươi thật to gan, đệ đệ của ta chính là đệ tử Đông Hải Long Cung, ngươi có thể nhìn thấy hắn là phúc phận của ngươi.

Ngươi lại còn muốn đệ đệ của ta làm lễ ra mắt với ngươi sao? Còn không mau đi qua bái kiến thúc thúc. Đám người chung quanh đều cười nhìn cảnh tượng trước mắt, cho rằng không có gì đáng trách. Quả thực, đệ tử Đông Hải Long Cung có địa vị cao cao tại thượng, thiếu nữ này tuy là tẩu tử nhưng nàng chào hỏi là chuyện phải làm. Thiếu nữ quật cường nhìn trượng phu tương lai của nàng, trong ánh mắt mang theo một tia chế nhạo:

- Ngươi muốn cưới vợ hay cưới nô tỳ đây? - Hử? Sắc mặt gã nam tử trầm xuống, không nghĩ tới cô gái này lại không thức thời như thế, phá hư niềm vui của gã.

Nếu không phải nhìn thấy tướng mạo nàng xinh đẹp, gã mới không thèm lấy nàng làm vợ đâu.

- Ta nạp ngươi làm thiếp là đã cho ngươi mặt mũi, ngươi đừng làm vẻ mặt không biết xấu hổ đó, cẩn thận ta bán ngươi vào thanh lâu đó.

Gã nam tử lạnh giọng uy hϊế͙p͙, tuy nhiên ánh mắt thiếu nữ vẫn quật cường như cũ, nhìn thẳng gã. Mà đúng lúc này, trong hư không có vài bóng người phóng tới phía bên này, trực tiếp hiện ra ở trên không, khiến mọi người đều run lên, ngẩng đầu nhìn về phía những người này. Nhóm mới tới đều khoác long bào, uy vũ, có vẻ không tầm thường. Thanh niên kiêu căng nhìn thấy những người này liền sửng sốt, vẻ kiêu căng trên mặt lập tức biến mất trong nháy mắt, hơi khom người, thi lễ với nhóm người trên không:

- Bái kiến chư vị sư huynh.

- Sư huynh.

Những người còn lại cả kinh, xem ra những người này đều là đệ tử hạch tâm của Đông Hải Long Cung, thân phận cao quý. Gã nam tử không nghĩ tới, mình chỉ nạp thiếp lại có thể dẫn động nhiều cường giả Đông Hải Long Cung như vậy, không khỏi có chút sợ hãi.

- Các ngươi tiếp tục đi.

Một người trong hư không thản nhiên nói, dường như việc tới nơi này và hôn sự không có quan hệ. Nọn họ nhìn chằm chằm vào mấy người bên cạnh nhuyễn kiệu, dường như đang tìm kiếm cái gì đó. Rất nhiều người chung quanh cũng tiến lại gần, trong mơ hồ dường như đang bao vây đám người ở bên trong. Gã nam tử đại hôn kia run rẩy gật đầu, lần nữa nhìn về phía thiếu nữ, phẫn nộ quát:

- Chư vị nhân kiệt của Đông Hải Long Cung tới, ngươi còn không mau chạy tới thỉnh an.

- Đồ nhu nhược.

Thiếu nữ mắng mỏ khiến sắc mặt gã nam tử trầm xuống, bàn tay giơ lên, định giáng xuống một cái tát nữa.

- Dừng tay.

Đúng lúc này, một tiếng quát lạnh truyền ra, khiến bàn tay gã nam tử cứng ngắc ở trên không, ngay sau đó gã liền nhìn thấy một bóng thanh niên chậm rãi đi tới phía gã.

- Ngươi là ai, nơi này đến khi nào thì đến lượt ngươi chen mồm vào? Lâm Phong không thèm trả lời, đi đến bên người gã nam tử, tay giơ lên, lập tức một cái tát nhanh như chớp giáng xuống.

Ba một tiếng, gã nam tử bị tát bay thẳng ra ngoài.

- Loại người hèn nhát như ngươi cũng có tư cách nạp thiếp sao? Lâm Phong lãnh đạm nói.

Cảnh tượng này khiến thiếu nữ cũng phải sửng sốt, bất động, nàng dùng đôi mắt đẹp chăm chú nhìn Lâm Phong. Thanh niên kiêu căng của Đông Hải Long Cung thấy một màn như vậy, sắc mặt nháy mắt trầm xuống, chậm rãi đi tới trước mặt Lâm Phong, phách lối hỏi:

- Ngươi có biết ta là ai không? - Ngươi? Lâm Phong trêu tức nhìn gã một cái, bàn tay lập tức lại giơ lên lần nữa.

Thanh niên kiêu căng cười thầm, phóng ra lực lượng chân nguyên của Huyền Vũ cảnh cao giai. Thiếu nữ phía sau Lâm Phong muốn kêu lên. Nhưng vào lúc này, bàn tay Lâm Phong lần nữa giáng xuống, thanh niên kiêu căng lấy tay đỡ đòn. Tuy nhiên, lại chỉ nghe một tiếng răng rắc vang lên, xương cốt cánh tay y bị một chưởng đánh vỡ vụn, thân thể cũng bị tát bay thẳng ra ngoài. Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người cả kinh, tim đập thình thịch.... Người này từ đâu xuất hiện, sao lại dũng mãnh như thế. Mà ngay cả thiếu nữ cũng ngây ngẩn cả người. Nàng nghĩ Lâm Phong chắc cũng giống như nàng, là một người nghèo bị người của Đông Hải Long Cung ức hϊế͙p͙, không nghĩ tới Lâm Phong lại mạnh mẽ như vậy.

- Cái loại thiên tài chó má, một đám rác rưởi.

Lâm Phong mắng to mấy bóng người đồng thời lóe lên, chính là mấy người đi cùng thanh niên kiêu căng. Bọn chúng đi tới trước mặt Lâm Phong:

- Người của Đông Hải Long Cung mà ngươi cũng dám động.

- Đông Hải Long Cung rất giỏi sao? Ta đã giết không ít, đương nhiên không ngại lại giết thêm vài tên.

Dứt lời, bàn tay của Lâm Phong mạnh mẽ phát ra. Lúc này đây là một chưởng ấn thật đáng sợ áp bách về phía trước, tiếng nổ vang ầm ầm rung động lòng người. Những người kia nhìn thấy đại thủ ấn từ trên trời giáng xuống thì sắc mặt kịch biến, nhưng mà muốn hối hận đã không còn kịp nữa. Tiếng ầm ầm rung động, vài tên gọi là đệ tử thiên tài của Đông Hải Long Cung bị một đại thủ ấn đánh ch.ết toàn bộ. Ngọn lửa từ trên người Lâm Phong bùng lên, ngay sau đó phóng ra. Lập tức gã nam tử đón dâu và những người đứng phía sau gã trên người đều bị một ngọn lửa đáng sợ bám lên. Trong khoảnh khắc, tiếng kêu thảm thiết phát ra, từng đoàn từng đoàn thiên hỏa rơi xuống phủ đệ phía sau bọn họ, trong nháy mắt, cả tòa phủ đệ đều hừng hực lửa cháy.

- Thanh niên thật đáng sợ.

Những người còn lại đều bị chấn động đến không thể nói ra lời. Người này rốt cuộc là ai mà lại càn rỡ như vậy. Nhóm người trong hư không mắt thấy Lâm Phong làm tất cả mọi việc, nhưng không có ngăn cản, chỉ làm mỗi một việc là nhìn chằm chằm Lâm Phong. Nhìn thấy những người kia đã bị đốt tới ch.ết, lúc này Lâm Phong mới bay lên trời, ra vẻ ngạo mạn thiên địa, phẫn nộ quát:

- Đông Hải Long Cung, đồ âm hồn bất tán, ta xem các ngươi cho bao nhiêu người đến giết ta.

Dứt lời, hắn đạp bước trên hư không, hóa thành một đạo kiếm quang đáng sợ, phương hướng kia có vài người bị xé nát, còn thân ảnh của Lâm Phong hóa thành một đạo kiếm quang đã chạy trốn xa xa.

- Truy!

Từng bóng người phóng lên cao, đều là người của Đông Hải Long Cung. Mục đích của bọn họ chỉ có một, bắt Lâm Phong. Về phần những loại tiểu nhân vật đã ch.ết kia, bọn họ căn bản không có để ý tới. Thiếu nữ nhìn bóng dáng ngạo nghễ đã đi xa trong hư không, đứng ngốc một hồi, khiếp sợ đến thật lâu vẫn không thể bình tĩnh! Ma Kiếm Phá Không Tiêu Diệt Ma

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio