Tuyệt Thế Vũ Thần

chương 924: nghiệp hư chi viêm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mọi người tập trung nhìn tòa núi, xuyên qua ngọn núi, bọn họ thấy được một đoàn hỏa diễm, như ẩn như hiện, dưới ngọn lửa này, tòa núi kia như trở nên trong suốt.

Lửa trong núi, lửa đốt núi! Đoàn hỏa diễm này lúc sáng lúc tối, mang theo màu đỏ sậm, lúc giả lúc thật, mà xung quanh hỏa diễm lại như có một mảnh trống rỗng, không có núi đá, chỉ là ánh lửa xa xăm.

- Hư hỏa!

Một vài người kinh hãi không thôi, hỏa diễm này là Hư hỏa vô cùng cường hãn, còn có một tầng ảnh thật, hơn nữa, màu đỏ sậm kia đủ chứng minh đó là Hư hỏa cao cấp.

- Nghiệp Hư Chi Viêm!

Đám môn đồ Hoàng Vũ khẽ trợn mắt, trong Vô Ưu sơn này quả nhiên có Nghiệp Hư Chi Viêm, nhất định phải chiếm được nó.

- Đi!

Bọn họ đều lao đi lên trời, vọt nhanh về Hỏa Diệm sơn kia. Long chủ Đông Hải Long Cung, Diệt Tình cung chủ, hoàng tử Đoan Mộc của Ngọc Thiên hoàng tộc đều nhanh chóng vọt đi, xông về Nghiệp Hư Chi Viêm.

- Chư vị, chớ quên ước định giữa chúng ta!

Thiên Lâm thiếu gia nhìn mọi người, nhàn nhạt nói một tiếng. Nhất thời, mọi người hơi khựng lại, lộ ra thần sắc đăm chiêu, trong Vô Ưu sơn này lại có hỏa diễm cấp bậc cường đại như thế, đây là điều mà bọn họ biết được từ trong miệng những vị môn đồ Hoàng Vũ này, sở dĩ triệu tập Vạn Tông đại hội tại Vô Ưu sơn vì đã thương lượng cùng đám môn đồ Hoàng Vũ. Mà cũng vì điều này mà mấy vị môn đồ Hoàng Vũ đáp ứng một vài điều kiện, ví dụ như, cho bọn họ một vài thứ tốt, mặt khác tiêu diệt Thiên Trì.

- Ha hả, yên tâm, ta đương nhiên nhớ kỹ!

Long chủ khẽ mỉm cười, nhưng trong lòng lại tính toán, Nghiệp Hư Chi Viêm, hơn nữa còn lộ màu ám đen, loại hỏa diễm đáng sợ này, dù Tôn giả bọn họ cũng có thể dễ dàng bị đốt giết. Coi như bọn họ, muốn lấy được cũng khó như lên trời, nhưng hỏa diễm cường đại như thế ở trước mặt, lại làm giống như không liên quan, điều này làm cho đám cự phách Càn Vực có chút không cam lòng.

- Các ngươi tốt nhất nên tuân thủ ước định, giúp chúng ta đoạt lấy hỏa diễm này.

Thứ mà chúng ta ước định cũng sẽ cho các ngươi, nếu không, chúng ta hiệu triệu môn đồ sư huynh cùng trưởng bối đến đây, chắc chắn sẽ san bằng tông môn các ngươi thành bình địa. Thiên Lâm thiếu gia nhàn nhạt uy hϊế͙p͙, làm cho những cường giả này đứng hình, bọn họ lại bị uy hϊế͙p͙, nhưng nghĩ tới thân phận của đối phương, tất cả đều nhịn nhục im lặng. Một cường giả Hoàng Vũ, môn đồ không chỉ có vài ba người, mà là vô số. Hơn nữa, trong đó, từ Thiên Vũ tới Tôn giả đều có, thậm chí cũng có một vài Tôn giả vô cùng cường đại, xây dựng thành một thế lực kinh khủng. Dù những môn đồ này chưa chắc được Hoàng Vũ chỉ giáo, nhưng những người này đều vẫn có liên lạc với nhau. Một môn đồ cấp bậc Tôn Vũ, có lẽ đủ quấy Càn Vực long trời lở đất.

- Yên tâm đi, dù muốn bọn ta cũng không thể lấy được hỏa diễm này, Thiên Lâm thiếu gia cứ việc lấy.

Tiêu Dao Môn chủ sảng lãng nói, hắn tự nhiên không dám đắc tội người Tiêu Dao Thần Tông.

- Tốt, vậy làm phiền môn chủ cùng các vị tông chủ giúp chúng ta mở đường.

Thiên Lâm thiếu gia thản nhiên phân phó. Đám người Tiêu Dao môn chủ xoay người, đánh một chưởng mạnh về Hỏa Diệm sơn kia, tiếng nổ ùng ùng vang lên, núi cao sụp đổ. Những Tôn giả cường đại này, trong lúc giơ tay có thể diệt núi cao.

- Rầm rầm rầm… Từng chưởng mạnh mẽ như trơi giáng đánh ra, sơn mạch không ngừng sụp đổ, từng tia hỏa diễm điên cuồng xao động.

Phía ngoài xa, rất nhiều người trợn mắt nhìn một màn này, uy lực hỏa diễm nơi đây không phải bọn họ có thể chịu nổi, nếu bước vào chỉ có con đường ch.ết.

- Thì ra những môn đồ Hoàng Vũ này vì Vô Ưu sơn mà tới.

Giờ phút này, những người này đã hiểu, biết giữa những môn đồ Hoàng Vũ kia có ước định gì đó cùng những tông chủ ở đây, những người này phải giúp bọn họ môn đồ Hoàng Vũ đoạt bảo. Nhưng nhìn Nghiệp Hư Chi Viêm đáng sợ nhường nào, Thiên Vũ cảnh như họ làm thế nào lấy được? Hỏa Diệm sơn tràn ngập lửa nóng vô tận sụp đổ, phương hướng đi lên chỗ Nghiệp Hư Chi Viêm được tạo ra một con đường, có thể để người đi qua.

- Đa ta chư vị tông chủ!

Mấy vị môn đồ Hoàng Vũ bước vào trong Hỏa Diệm sơn mênh mông, đồng thời rống lớn:

- Mong các vị tông chủ tuân thủ ước định, không cho phép nhích tới nửa bước, mặt khác, mời hỗ trợ ngăn cản người khác tiến vào.

Những tông chủ này trầm mặc một trận, đứng canh không để những người khác vượt qua khu vực này.

- Hoa huynh, hỏa diễm này không có bao nhiêu chỗ tốt đối với huynh, mong huynh có thể nhường nó cho ta!

Thiên Lâm thiếu gia nhìn thanh niên họ Hoa bên cạnh nói.

- Nghiệp Hư Chi Viêm này là hư hỏa, sao có thể vô dụng được, Thiên Lâm thiếu gia ngươi nên khuyên hai người kia đi a!

Thanh niên họ Hoa tùy ý cười nói, nhưng Thiên Lâm thiếu gia cũng chỉ tùy tiện hỏi thử mà thôi, thanh niên họ Hoa này đương nhiên sẽ không thể nào bỏ qua cho hư hỏa rồi. Về phần người điên kia, nếu có thể lấy được Nghiệp Hư Chi Viêm, sợ rằng càng dám giết mình, không cần nhiều lời. Còn thanh niên băng hỏa kia, gã thích nhất chính là ngọn lửa cực hạn cùng băng phách cực lạnh, gặp phải hư hỏa này, càng thêm không thể nào buông tha.

- Nghiệp Hư Chi Viêm này, ta buộc phải có được!

Thiên Lâm thiếu gia thầm nói.

- Dựa vào bản lĩnh đi!

Thanh niên băng hỏa thản nhiên nói, nói xong, gã cũng đạp bước lao đi về phía ngọn lửa, gã am hiểu băng hỏa, nếu có thể lấy được Nghiệp Hư Chi Viêm này, tuyệt đối có thể phát huy diệu dụng kinh khủng, nhưng mấy người khác sẽ không để gã dễ dàng lấy được.

- Quay lại!

Một tiếng quát lạnh vang lên, chỉ thấy thanh niên họ Hoa xuất thủ, một tiếng quát vang, nhất thời, một luồng hấp lực đáng sợ bám lên người thanh niên băng hỏa. Làm cho thân gã cứng đờ, dường như không cách nào tiến tới trước.

- Cút ngay!

Gầm lên một tiếng, lực lượng băng phách đáng sợ từ trên người thanh niên băng hỏa phóng ra, không gian hóa thành hàn băng. Cùng lúc này, Thiên Lâm thiếu gia cũng nhanh chóng lao vào sơn mạch.

- Chạy đâu!

Kim quang chói mắt phóng lên, một lực lượng hủy diệt bao phủ Thiên Lâm thiếu gia, làm y cứng đơ người, trong khoảnh khắc, y phóng Vũ Hồn ra, áp bách về phía đối phương. Đã liều mạng rồi, lần tới Càn Vực này, vì Nghiệp Hư Chi Viêm, bọn họ rơi vào tình thế bắt buộc, chỉ cần có thể nhích tới gần nó, bọn họ sẽ có biện pháp thu lấy. Nơi xa, mọi người tập trung vào bên lối thông đạo, đưa mắt nhìn bốn vị môn đồ Hoàng Vũ tranh đoạt, những tông chủ đại thế lực này lại có ước định cùng bọn họ, tự mình canh giữ, không để kẻ nào tới gần. Nhưng cũng có một số người mơ ước với Nghiệp Hư Chi Viêm, bọn họ lao về bên cạnh Hỏa Diệm sơn, muốn tới gần ngọn núi đó, tuy không biết có cơ hội lấy được hỏa diễm đáng sợ này không, nhưng ít nhất cũng phải thử một lần. Tại tám phía Hỏa Diệm sơn, ngọn núi không ngừng sụp đổ, rất nhiều người mở đường, bổ Hỏa Diệm sơn ra, mạnh mẽ tạo ra nhiều con đường. Bốn vị môn đồ Hoàng Vũ vẫn đang điên cuồng chiến đấu, cho đến khi những con đường kia được mở ra, nhiều người nhích tới gần chỗ sơn mạch gần Nghiệp Hư Chi Viêm, bọn họ lại dường như không nghe thấy, vẫn kịch liệt chiến đấu.

- Hư hỏa!

Có người sử dụng chân nguyên lực chộp về Nghiệp hư chi viêm, nhưng chân nguyên của bọn họ vừa tới gần liền cảm giác được nhiệt độ cao tới đau đớn, khổ sở mãnh liệt làm cho bọn họ không cách nào nhích tới gần nghiệp hư chi viêm.

- Đều cút ngay!

Nghiệp Hư Chi Viêm này không phải các ngươi có thể lấy được! Thiên Lâm thiếu gia lạnh lùng liếc nhìn những người đó một cái, hàn khí lộ ra. Nhưng ngay vào lúc này, trong hỏa diễm mờ mịt bắt đầu rơi xuống bông tuyết, những bông tuyết trắng xóa theo gió mà động, từ trên không trung rơi xuống, không ngừng lan tràn, bao trùm rất nhiều khu vực, cho đến khi phủ xuống Hỏa Diệm sơn, bông tuyết mới hòa tan.

- Ồ!

Rất nhiều người đều kinh ngạc, tại sao lại có bông tuyết, hỏa diễm nơi này cuồng bạo cỡ nào, bầu trời lại có thể có tuyết rơi. Mọi người nhìn lại về phía xa, thấy cuối màn tuyết có một thân ảnh, đạp trên bông tuyết mà đi, không chút để ý hỏa diễm ép tới gần, thân ảnh của hắn hư hư thực thực, không gian bông tuyết này, làm cho người ta cảm giác không chân thật. Về phần thanh niên đang bước trên con đường tuyết kia, chỉ liếc mắt nhìn đủ làm lòng người run rẩy. Dù không cảm thụ được khí tức của hắn, nhưng chỉ cần thấy hắn, mọi người liền cảm thấy lạnh thấu xương tủy xâm nhập vào thân thể, một đầu tóc dài đen nhánh, lông mày như mực, con ngươi băng lãnh vô tình, trường bào màu đen, một thân lượn lờ ma khí.

- Ma!

- Thanh niên ma đạo thật kh.ủng bố!

Mọi người kinh hãi, chỉ liếc mắt liền có thể cảm giác được, thanh niên này, phi phàm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio