Tuyệt Thế Vũ Thần

chương 935: khiêu khích loạn chiến

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ánh mắt Hầu Thanh Lâm dừng trên người Tiêu Dao môn chủ, thản nhiên cười nói: - Nghe nói các ngươi tổ chức Vạn Tông đại hội, để Vu Tiểu tranh đoạt vị trí lãnh tụ, nếu hắn có thể tranh đoạt, ta cũng có thể, ta và hắn cùng cạnh tranh công bằng.

- Vạn Tông đại hội là việc của Càn Vực, các hạ nhúng tay vào có chút không thỏa đáng.

Ánh mắt Tiêu Dao môn chủ nhíu lại, nói.

- Vu Tiểu, còn có đám môn đồ Hoàng Vũ, bọn họ cũng không phải người Càn Vực, nếu bọn họ tham gia được, vì sao ta không được, xin được chỉ giáo.

Hầu Thanh Lâm nhìn Tiêu Dao môn chủ nói.

- Vu Tiểu là thanh niên tuấn kiệt của tổng tông của Tiêu Dao môn ta, Tiêu Dao Thần Tông, hắn tham gia cũng không có gì không thích hợp.

- Ngươi nói đây là chuyện của Càn Vực, mà không phải chuyện của Tiêu Dao môn các ngươi, Tiêu Dao Thần Tông dường như không phải tông môn tại Càn Vực đâu.

Thần sắc Hầu Thanh Lâm lãnh đạm, bình tĩnh nói:

- Không cần phải cưỡng từ đoạt lý, Vu Tiểu có thể tham gia Vạn Tông đại hội, ta cũng có thể, không có gì để nói.

- Các hạ đây là muốn đối địch với Càn Vực sao? Tiêu Dao môn chủ lạnh lùng nói.

- Người của Tiêu Dao môn đều vô sỉ như vậy sao? Lâm Phong ở dưới có chút nghe không nổi, lạnh lùng nói: - Thiên Lâm thiếu gia vô sỉ, chư vị rõ như ban ngày, luôn mồm gọi ta phế vật, cuối cùng hắn so với phế vật còn phế vật hơn.

Hiện giờ, việc của Càn Vực lại biến thành việc của Tiêu Dao môn, người Tiêu Dao môn tới tham dự liền nói là cống hiến cho Càn Vực, còn thanh niên cường giả khác tới tham dự lại bị gạt bỏ, còn bị cho là đối địch với Càn Vực, xin hỏi đầu của môn chủ có vấn đề hay ta không có năng lực hiểu rõ!

- Làm càn, súc sinh ở chỗ nào chui ra, trong mắt không có trưởng bối, náo loạn chung quanh.

Tiêu Dao môn chủ giận quát một tiếng với Lâm Phong, sóng âm k.hủng bố chấn động khiến hồn phách Lâm Phong run rẩy. Thần sắc Lâm Phong biến lạnh, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tiêu Dao môn chủ.

- Một con chó già, lại muốn cắn người sao!

- Oanh!

Lâm Phong chửi khiến Tiêu Dao môn chủ lộ ra một cỗ uy thế đáng sợ, ánh mắt vô cùng bằng hàn, chó già? Chỉ một tên Thiên Vũ dám nhục mạ gã là chó già, lý nào lại như vậy. Mọi người xung quanh khẽ run, tên này điên rồi, dám nhục mạ Tiêu Dao môn chủ là chó già, lá gan quá lớn. Lá gan Lâm Phong đương nhiên lớn, cũng không phải loại không có đầu óc, nếu đã kết thù, khách khí với đối phương cũng vô nghĩa, đối phương mắng hắn là súc sinh, hắn sao có thể không phản kích, cùng lắm sau này không gặp lại, dù sao, thay đổi khuôn mặt, ai cũng không biết là ai. Lâm Phong không quản, quản ngươi là Tiêu Dao môn chủ hay ai khác cũng vậy.

- Ngươi muốn ch.ết.

Tiêu Dao môn chủ lạnh như băng nói, trên người lộ ra sát khí.

- Sớm biết lão cẩu muốn cắn người, không cần phải che dấu, cắn thì nói cắn, đã là cẩu mà còn tỏ vẻ giống người.

Lâm Phong tiếp tục châm chọc, khiến Tiêu Dao môn chủ bạo tẩu.

- Nói không chừng, lão cẩu thực sự cắn ngươi bị thương, ngươi phải cẩn thận một chút.

Cùng Kỳ phát ra một tiếng gầm nhẹ, miệng phun ra một câu, khiến Tiêu Dao môn chủ không kiềm chế được khí tức trên người, một con kiến Thiên Vũ cảnh, một con súc sinh, nhục nhã Tiêu Dao môn chủ hắn là lão cẩu.

- Các ngươi muốn ch.ết.

Một cỗ sát ý đáng sợ hướng về phía Lâm Phong và Cùng Kỳ, Tuyết Tôn giả ở trong hư không cười lạnh một tiếng:

- Ngươi bất kính với người khác trước, sao khiến người khác tôn trọng, đối với tên càn rỡ như ngươi, nên thế.

Nói xong Tuyết Tôn giả bước chân đi ra, chưởng lực phóng ra, trong hư không truyền ra tiếng va chạm, công kích của Tiêu Dao môn chủ tiêu tan giữa hư không.

- Giết hắn và con súc sinh kia cho ta.

Tiêu Dao môn chủ lạnh như băng nói. Trong phút chốc, rất nhiều người đi ra, những người này đều là người của Tiêu Dao môn. Môn chủ hạ lệnh, bọn họ tất nhiên phải động thủ, giết Lâm Phong và Cùng Kỳ.

- Nếu ngươi muốn giết đệ tử của ta, cũng đừng trách ta không khách khí.

Tuyết Tôn giả lạnh lùng nói, một đạo chưởng lực phóng ra, bức Tiêu Dao môn chủ lui về sau, đồng thời thân thể của ông cũng lao xuống dưới, lực lượng k.hủng bố lao về phía đám người Tiêu Dao môn, trong nháy mắt, những người đuổi giết Lâm Phong lập tức bị tiêu diệt.

- Ngươi dám!

Tiêu Dao môn chủ giận dữ hét lên.

- Ngươi dám giết đệ tử của ta, vì cái gì ta không dám.

Lão nhân hừ lạnh một tiếng, thần niệm quét xuống dưới đuổi giết, quát lạnh nói:

- Thần Niệm Như Sơn, giết!

Nói xong, thần niệm lão nhân hóa thành một ngọn núi, giết về phía đám người, lực lượng thần niệm k.hủng bố trấn áp mọi thứ.

- Oanh, oanh, oanh!

Từng âm thanh do thần niệm kim sơn công kích tạo thành, lập tức có người ch.ết, triệt để hủy diệt.

- Aaaaaaaaaaa!

Tiêu Dao môn chủ giận dữ hét lên, thần niệm bài sơn đảo hải lao tới, muốn giết Lâm Phong

- Ngươi không có cơ hội.

Lão nhân cười lạnh, thần niệm sơn phong tỏa ra quang hoa, công kích thần niệm bài sơn đảo hải, trấn áp thần niệm Tiêu Dao môn chủ.

- Lão cẩu chính là lão cẩu, ngu như lợn, để người Tiêu Dao môn giết ta, ngươi đây muốn người Tiêu Dao môn đi chịu ch.ết!

Lâm Phong châm chọc một tiếng, đả kích Tiêu Dao môn chủ, lão nhân chỉ cần bảo vệ một mình Lâm Phong, nhưng gã không bảo vệ được người của Tiêu Dao môn bởi vì quá nhiều người, chính vì nhiều người nên lão nhân tùy ý một lần đuổi giết là giết được một đám, ai có thể chống đỡ được. Người Tiêu Dao môn cũng không dám tiến về phía Lâm Phong nữa, Lâm Phong được lão nhân bảo vệ, bọn họ không thể tới gần, Tiêu Dao môn chủ lại không thể chế trụ được lão nhân. Ánh mắt mọi người cứng lại, không nghĩ tới Vạn Tông đại hội còn chưa tổ chức, nơi này đã loạn thành một đám, biến thành tình huống như hiện giờ. Người bên phía Tiêu Dao môn chủ dường như nhất định phải nắm lấy vị trí lãnh tụ Vạn Tông đại hội, muốn khống chế lần Vạn Tông đại hội này trong tay. Nhưng thầy trò Lâm Phong cũng có ý với vị trị lãnh tụ Vạn Tông đại hội, hiện giờ xuất hiện tranh đoạt, mới có tình huống như bây giờ, nội bộ tự chém giết nhau trước. Nhưng bọn họ không biết, thầy trò Lâm Phong muốn vị trí lãnh tụ Vạn Tông đại hội sao? Hai người bọn họ ước gì Vạn Tông đại hội sụp đổ, càng loạn càng tốt, muốn ngọn lửa chiến loạn lan càng xa càng tốt. Tiêu Dao môn chủ muốn dễ dàng khống chế Vạn Tông đại hội để diệt Thiên Trì, Lâm Phong tất nhiên không đồng ý, hắn sẽ dùng mọi biện pháp để phá hư.

- Người Tiêu Dao môn chỉ là một đám phế vật, có tư cách gì để kiêu ngạo, đi theo lão cẩu tông chủ không có tiền đồ gì, không bằng theo thầy trò chúng ta? Lâm Phong chỉ vào người của Tiêu Dao môn, vô cùng ngông cuồng nói.

Người của Tiêu Dao môn tức giận, cả đám lạnh như băng nhìn hắn.

- Các ngươi không phục sao? Không phục có thể xuất chiến, Thiên Vũ tầng năm trở xuống tùy ý đứng ra, lão sư ta tuyệt đối không nhúng tay, giết các ngươi đơn giản như giết chó lợn.

Lâm Phong chỉ vào những người đó, giờ này lão nhân và Tiêu Dao môn chủ đã triệt để đại chiến với nhau, vận dụng lực lượng thần niệm đáng sợ, thậm chí không thể phân tâm.

- Ta thành toàn ngươi!

Một đạo thân ảnh đạp Tiêu Dao bộ pháp đi ra, giết về phía Lâm Phong Lâm Phong cười lạnh một tiếng, bước chân di động, cả người phóng thích khí tức đáng sợ, bàn tay hắn cầm Thiên Tuyền Thạch, một chưởng ẩn chứa sức mạnh thiên địa to lớn chém ra, một tiếng ầm vang truyền ra, hắn và cường giả Thiên Vũ tầng năm của Tiêu Dao môn bắt đầu chiến đấu.

- Giết!

Lâm Phong gầm lên, thần niệm hóa chuông cổ phóng ra.

- Ngươi muốn ch.ết!

Đối phương là Thiên Vũ cảnh tầng năm, sao có thể sợ Lâm Phong vận dụng lực lượng thần niệm, lực lượng thần niệm của hắn hóa thành một chiếc linh vũ, chém về phía chuông cổ của Lâm Phong.

- Ông!

Chuông cổ không ngừng chấn động, dường như muốn tan vỡ.

- Ầm vang!

Lại một tiếng vang nhỏ truyền ra, chuông cổ vỡ vụn, quang hoa màu vàng vô tận phóng ra, giữa hư không bất ngờ xuất hiện một tòa cung điện, Thần Niệm Cung Khuyết, hình dạng cung khuyết không chân thực như chuông cổ nhưng nó trói buộc linh vũ vào trong, thần niệm linh vũ công kích cung khuyết chưa hoàn thiện, dường như muốn thoát ra ngoài.

- Xuy!

Tay Lâm Phong giơ lên, một đạo quang hoa màu vàng lao về phía đối phương, khiến thân thể người nọ run lên, thần niệm linh vũ điên cuồng chấn động, muốn công phá cung khuyết nhưng vẫn bị vây bên trong. Quang hoa màu vàng tiến vào mi tâm đối phương, từng tiếng răng rắc truyền ra, sắc mặt người nọ trong nháy mắt trắng bệch, thần niệm linh vũ dần dần mất đi ánh sáng trong cung khuyết, thất khiếu chảy máu.

- Ngươi đê tiện!

Một người giận quát, không ngờ Lâm Phong vận dụng lực lượng khác lén gạt bỏ đối phương.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio