Tuyệt Thế Vũ Thần

chương 971: tia sáng hy vọng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- - Thiên Vũ cảnh tầng sáu bị thuấn sát!

Lực lượng cắn nuốt k.hủng bố truyền ra, hoang lực lại được phóng thích trở lại yêu hải. Hiện giờ, mi tâm Lâm Phong có thể phóng thích thần niệm, có thể mở ra yêu hải, đối phương vừa rồi không nghĩ khi thần niệm Lâm Phong phóng ra, còn có thể mở ra yêu hải, phóng thích hoang lực, nên mới bị mạt sát, không kịp trả đòn. Sau khi giết ch.ết người nọ, thân hình Lâm Phong lóe lên, tiến về phía bên này, thấy hộ vệ và nữ tử cũng đang chiến đấu. Nữ tử chỉ có tu vi Thiên Vũ cảnh tầng ba bị đánh ngã xuống đất, y phục bị xé một mảng, lộ ra bờ vai trắng nõn, cực kỳ mê người.

- Hả? Người nọ quay đầu lại, nhìn Lâm Phong chưa ch.ết, không khỏi cau mày, sao lại thế, vì sao Lâm Phong còn sống? - Hắn đâu? Người này lạnh lùng nói với Lâm Phong, thần thức gã phóng ra, không phát hiện tung tích của người kia, chỉ có Lâm Phong.

- Không cần tìm, người đã ch.ết.

Lâm Phong cười nhạt nói.

- Đã ch.ết? Sắc mặt người nọ cứng lại: - Ngươi giết hắn? - Ngươi cho rằng nơi này còn ai khác? Khóe miệng Lâm Phong vẫn như trước mỉm cười, lộ ra vài phần yêu dị, khiến đôi mắt người nọ không ngừng lóe lên, đã ch.ết? ch.ết dưới tay một tên Thiên Vũ cảnh tầng hai? - Xem ra ta nhìn nhầm rồi, các hạ che giấu tu vi.

Người nọ trầm mặc, nhẹ nhàng cười với Lâm Phong. Ngày ấy, trên chiến hạm Tử Ngọc, Lâm Phong sử dụng một loại thần thông lợi hại, đưa người lên chiến hạm Cửu Long đảo. Hiện giờ mới một lát đã giết được cường giả Thiên Vũ tầng sáu, gã đương nhiên cho rằng Lâm Phong che giấu tu vi, thực lực Lâm Phong không phải Thiên Vũ cảnh tầng hai. Không chỉ có gã, ngay cả nữ tử xinh đẹp cũng cho rằng mình nhìn lầm, xem ra có cơ hội.

- Giúp ta giết hắn.

Nữ tử mở miệng nói với Lâm Phong.

- Câm miệng.

Người nọ quát lạnh một tiếng với nữ tử, hung hăng liếc mắt nhìn nàng, sau đó nhìn về phía Lâm Phong, cười nói:

- Các hạ, ngươi đại khái không biết thân phận của nữ nhân này.

Ở Bát Hoang cảnh, nàng là thiên kim tiểu thư của gia tộc Dương thị, một trong những gia tộc mạnh nhất dưới Hoàng giả, xưng bá một phương. Trên người nàng có lực lượng huyết mạch cực kỳ đặc thù, nếu có thể âu yếm, làm chuyện nam nữ với nàng, có thể khiến lực lượng huyết mạch ngươi cường đại hơn, nếu các hạ nguyện ý, ta để ngươi chơi trước, thế nào? Lâm Phong liếc mắt nhìn nữ tử xinh đẹp, bình thường tướng mạo của nàng đã xinh đẹp, giờ phút này lộ ra da thịt tuyết trắng, cực kỳ mê người, hơn nữa còn có lực lượng huyết mạch kỳ lạ, quả thực có lực hấp dẫn cực lớn với nam nhân. Ngày ấy, Lâm Phong từ thái độ cung kính của người khống chế chiến hạm Tử Ngọc đối với nàng đã biết thân thế nàng phi phàm. Sự thật đúng như thế, gia tộc mạnh nhất dưới Hoàng giả, thiên kim Dương thị, loại thế lực k.ủng bố này có lẽ có Tôn giả bậc cao cường đại trấn thủ. Nữ tử nhìn ánh mắt Lâm Phong, lộ ra một tia kiêng kỵ, nàng giờ đang trong hoàn cảnh rất xấu hổ, mặc người chém giết, nếu Lâm Phong có lòng bất chính, nàng cũng không có sức để phản kháng.

- Giúp ta.

Ánh mắt thiếu nữ lộ ra vẻ mềm yếu, đôi mắt động lòng người nhìn Lâm Phong.

- Các hạ có thiên phú cường đại, nếu huyết mạch trở nên mạnh mẽ, thiên phú càng mạnh hơn.

Người nọ tiếp tục mở miệng.

- Ta thừa nhận, ngươi khiến ta động tâm rồi.

Khóe miệng Lâm Phong cười nhẹ, từ từ bước về phía nữ tử. Thần sắc nữ tử cứng lại, thân thể ngã trên mặt đất, có chút oán hận nhìn Lâm Phong.

- Các hạ quả nhiên thông minh, nữ tử xinh đẹp như vậy, thân phận lại cao quý, cảm giác nhất định rất hoàn mỹ.

Người nọ nói, nhìn Lâm Phong dần tiến về phía này. Rất nhanh, Lâm Phong tới trước mặt nữ tử, chỉ thấy nữ tử cắn răng, có chút ác độc nhìn Lâm Phong. Hàn ý tỏa ra trong không gian, giống như có hoa tuyết trôi nổi trong hư không.

- Nữ tử cao quý như vậy, cho ngươi hưởng thụ trước.

.. nằm mơ đi! Một tiếng quát lạnh như băng truyền ra, lực lượng kinh khủng công kích vào phía sau lưng Lâm Phong.

- Ầm vang!

Lực lượng kinh khủng điên cuồng tàn sát, nhưng gã lại hoảng sợ phát hiện, đòn tấn công kinh khủng của mình chỉ công kích giữa hư không, không thể tiến thêm. Nơi Lâm Phong đứng dường như ở giữa hư không. Trong nháy mắt, thân thể Lâm Phong đã vòng qua chưởng lực.hủng bố, lực lượng hư không lan tràn, sát ý tràn ngập.

- Giết!

Bàn tay phóng ra, một tiềng ầm đáng sợ truyền đến, lực lượng vô cùng vô tận đè áp đối phương, mang theo đại thế thiên địa kinh khủng. Người nọ không nghĩ Lâm Phong phản ứng như thế, một đòn sấm sét khiến không gian chấn động, thiên địa dường như sụp đổ, uy thế cực kỳ mạnh mẽ. Thân thể gã nhanh chóng lùi về sau, đồng bạn vừa ch.ết khiến gã kiêng kỵ Lâm Phong, thấy Lâm Phong công kích lập tức lùi về sau.

- Hả? Ánh mắt của gã đột nhiên cứng lại, chỉ thấy lực công kích cuồng bá áp bách lên người gã, có lùi cũng không tránh được, giống như dậm chân tại chỗ, điều này khiến sắc mặt gã đại biến.

- Cút!

Người nọ giơ tay ra chiêu, hư không điên cuồng, hư không tuyết lộ cũng chấn động. Khí tức kinh khủng còn chưa tiêu tan, một đạo uy áp vô tận đè xuống, ngẩng đầu, gã hoảng sợ phát hiện một tòa núi lớn bổ về phía mình. Tòa núi lớn này mang theo đại thế thiên địa kh.ủng bố, giống như có lực lượng thiên nhiên cường đại đè ép lên người gã, người nọ chỉ cảm thấy cả người vô cùng trầm trọng, áp lực khiến Thiên Vũ cảnh tầng sáu cũng không cách nào thở dốc. Tiếp tục lui về sau, nhưng gã phát hiện mình không thể lui, hoặc nói không lui được. Tòa núi lớn đè lên gã, một tiếng ầm vang truyền ra, gã chỉ cảm thấy xương cốt trên người vỡ vụn.

- Khốn khiếp.

Người nọ nổi giận gầm lên, đã thấy tòa núi lớn rời khỏi. Tuy nhiên, uy áp vô cùng đáng sợ lại lần nữa đè xuống, tiếp tục công kích thân thể gã.

- Oanh!

- Oanh, ầm vang!

Từng đạo âm thanh k.hủng bố chấn động thiên địa, phá toái hư không, tiếng răng rắc không ngừng truyền ra, xương cốt người nọ không ngừng tan vỡ.

- Dừng tay, các hạ dừng tay!

Người nọ rít gào nhưng Lâm Phong không để ý, vẫn liên tục công kích không ngừng.

- Oanh, oanh, oanh… Thiên địa cuồn cuộn run rẩy, uy thế thiên địa đáng sợ chấn vỡ hư không tuyết lộ, thân thể người nọ bị đè bẹp nằm xuống.

Ánh mắt nữ tử rung động nhìn cảnh tượng trước mắt, chỉ thấy Lâm Phong giống như một pho tượng thần linh, nâng ngọn núi cao, không ngừng đánh xuống, làm người ta không có lực hoàn thủ.

- Dừng tay… Người nọ còn đang gầm thét, thần sắc Lâm Phong lạnh lùng, không dừng tay.

Tên này muốn đánh lén giết hắn, Lâm Phong sao cho gã cơ hội. Thiên Tuyền Thạch biến thành ngọn núi lớn tiếp tục đánh lên thân thể người nọ, mặt đất băng liệt, người nọ bị đánh chảy đầy máu tươi, sinh cơ dần trôi đí. Qua một lúc lâu, mặt đất tràn ngập vết nứt, Lâm Phong mời dừng lại, ngọn núi lớn trong lòng bàn tay lại lần nữa hóa thành Thiên Tuyền Thạch, biến mất không thấy. Sinh mệnh sớm bị tiêu diệt, bị đập tới ch.ết.

- Đánh lén ta? Lâm Phong lạnh lùng nói, tiến về phía nữ tử xinh đẹp, ánh mắt nàng có chút kiêng kỵ Lâm Phong.

- Đứng lên đi.

Lâm Phong nhẹ nhàng nói, vươn tay về phía nữ tử, nàng nhìn Lâm Phong, đưa tay ra, để Lâm Phong kéo lên. Tâm niệm khẽ động, lòng bàn tay Lâm Phong hiện ra một chiếc trường bào, choàng lên người nữ tử, nói:

- Ngươi chữa thương trước!

Vẻ cảnh giác trên mặt nữ tử dần biến mất, được Lâm Phong giúp đỡ tới động phủ. Nơi này, lực lượng hoang khí yếu nhược, thích hợp khôi phục thương thế.

- Ngươi chữa thương cho tốt.

Lâm Phong mở miệng nói với nàng, lập tức rời đi, trở lại phía trên sườn dốc, chỉ thấy Cùng Kỳ đang nhìn chằm chằm chiến hạm hư không.

- Ngươi nhìn gì? Lâm Phong đi tới, Cùng Kỳ không để ý hắn.

Một lúc lâu sau mới quay đầu lại, nhìn Lâm Phong, cười nói:

- Tiểu tử, vận khí của ngươi không tệ, chiến hạm này không hỏng nặng, ta có thể sửa chữa.

Ánh mắt Lâm Phong mở lớn, có thể sửa chữa?

- Ý của ngươi … - Chúng ta có thể rời khỏi hoang đảo!

Đôi mắt Cùng Kỳ lộ ra ý cười, tiểu tử này, vận khí quả nhiên không tệ!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio