[Twilight X Harry Potter] Phù Thủy Và Ma Cà Rồng (Vu Sư Cùng Hấp Huyết Quỷ)

chương 75: bạn trai và cha đỡ đầu (tứ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ánh mắt màu vàng...

Sirius chú ý thấy Edward có đôi mắt màu vàng rõ ràng khác với những ma cà rồng bình thường với đôi mắt đỏ, khiến cho anh trông không khát máu và lãnh khốc như những ma cà rồng khác.

Sirius nhìn chằm chằm Edward thật lâu, không biết nhớ ra cái gì, cơ thể bỗng nhiên trầm tĩnh lại.

Harry luôn chú ý cha đỡ đầu của mình, lúc này thấy biểu cảm trên mặt Sirius, Harry dưới đáy lòng lặng lẽ nhẹ nhàng thở ra.

Có lẽ chú ấy bắt đầu để ý thấy Edward không giống người thường.

“Edward Cullen à?” Vị phù thủy quý tộc xuất thân từ Gryffindor trong giọng nói mang theo vẻ xem xét kiêu ngạo.

“Đúng vậy, rất vui khi được gặp ông, mr. Black.” Edward liếc mắt sang cậu bạn trai phù thủy của mình, cho cậu một ánh mắt yên tâm. Chần chờ một chút, tiến lên vươn tay ra với người đàn ông tóc đen.

Sirius do dự một chút, chậm rãi vươn tay bắt lấy bàn tay lạnh lẽo của Edward, trên gương mặt đẹp trai bỗng nhiên lộ ra tươi cười.

Sau đó dường như nghiến răng phun ra từng chữ: “Ta cũng rất vui khi gặp ngươi, mr. Edward Cullen.”

Một lát sau, Sirius buông tay ra, trên mặt lập tức vui vẻ.

Hắn cười đắc ý, lộ ra một chiếc răng nanh trắng tinh.

Edward vẫn không nhúc nhích đứng nguyên tại chỗ, vẫn duy trì tư thế bắt tay.

“Edward!” Lúc Harry cảm thấy phép thuật dao động, thì đã muộn.

Cậu lập tức giữa chặt cành tay cứng ngắc của Edward, dùng thần chú thu hồi phép thuật, thế nhưng vẫn vô dụng tác dụng.

Không phải thần chú hóa đá!

Với khả năng kháng phép thuật của ma cà rồng, thần chú hóa đá thông thường, cho dù với phép thuật của Sirius hiện tại cũng không thể khiến Edward hóa đá thời gian dài như vậy.

“Sirius!” Harry lập tức quay đầu trợn mắt nhìn cha đỡ đầu của mình.

“Đó không phải phép thuật mà chúng ta từng học qua, mà là trong những bản ghi chép của các phù thủy bản thổ để lại. Câu thần chú này tuy rằng cùng loại với hóa đá, nhưng uy lực mạnh hơn, nhưng phép thuật này cần chất môi giới là phải tiếp xúc, ai bảo tên dơi con này muốn bắt tay với chú!” Sirius nhún nhún vai, làm như không chút để ý dựa vào bàn đá bên cạnh.

“Hey, khoan đã, Sirius! Chú không thể làm như thế...” Harry vẫn không chút kiên dè với “tính xấu” của Sirius, dùng vài loại thần chú giải phép đã biết đều không có tác dụng, quay đầu bình tĩnh nhìn mình chằm chằm cha đỡ đầu của mình, “Sirius, chú không thể bởi vì Edward là ma cà rồng liền đối với anh ấy như vậy! Anh ấy cùng với đám ma cà rồng truy giết các người không hề liên quan!”

“Ở cùng ma cà rồng rất nguy hiểm, mặc kệ gia tộc hắn có thế nào, Harry! Tên dơi con này không thích hợp với con, sớm muộn gì con cũng sẽ bị thương tổn.” Sirius thu hồi vẻ mặt tùy ý ban nãy, nghiêm túc nhìn Harry.

“Có thích hợp hay không, không phải ở chủng tộc, không phải sao, Sirius... Hơn nữa gia đình Edward là những người theo ‘chủ nghĩa ăn chay’ hiếm có, bọn họ không hút máu người, hơn nữa đối với con người rất thân thiện. Có lẽ chúng ta nên tiếp tục nói chuyện rõ ràng...” Harry cầm cánh tay cứng ngắt của Edward, trên mặt khẩn cầu nhìn Sirius, “Hơn nữa, con yêu anh ấy...”

Trong khoảng thời gian ngắn, cậu đối với loại phép thuật mới này hoàn toàn bế tắc, Trên thực tế, Harry vốn không nghĩ tới lần này Sirius đối với chuyện của cậu và Edward phản đối kiên quyết như vậy.

Nhưng chỉ là cảnh cáo mà thôi, Sirius hi vọng tên ma cà rồng này cách xa con trai đỡ đầu của mình ra, cho dù hắn là một tên “ăn chay”.

“Harry ——” Nhìn thấy biểu cảm tội nghiệp của Harry, Sirius chần chờ một chút rồi giải phép thuật, đối với Edward mới vừa bị làm cho bất động, mở miệng nói: “Ngươi cũng nghe được lời ta vừa nói chứ? Edward Cullen, ngươi đối với con trai đỡ đầu của ta mà nói rất nguy hiểm, cho nên sau này cách xa nó ra một chút!”

“Sirius!” Harry kinh ngạc nhìn Sirius, không nghĩ tới chú ấy lại có thể cứng rắn như vậy.

“Harry là một phù thủy, coi như tuổi thọ của nó so với người bình thường dài hơn, những cũng khoảng một trăm năm mươi tuổi thôi. Nó sẽ già yếu, còn ma cà rồng lại gần như bất tử! Hơn nữa ngươi nên biết, nếu các ngươi sớm chiều ở chung, đối với Harry mà nói cũng không phải chuyện an toàn.”

“...” Edward không nói lời nào, sắc mặt cứng ngắc nhìn Sirius, đáy mắt dần sẫm màu.

“Edward...” Harry lo lắng nhìn chàng bạn trai ma cà rồng của mình.

Cậu không thể từ gương mặt như tượng đá không chút thay đổi của Edward nhìn ra biểu cảm gì, tuy rằng anh ấy đã đồng ý với cậu sẽ không đánh nhau với Sirius.

Edward trầm mặc một lúc, bỗng nhiên thấp giọng nói: “Có lẽ ông nói đúng. Tôi đối với Harry mà nói cũng không phải là lựa chọn tốt...”

“Edward...” Harry trong lòng lập tức khẩn trương. Cách đây không lâu cậu vừa mới khiến Edward nhận ra được khả năng của mình, cũng đã khiến anh biết cậu rất nguy hiểm. Harry cũng không muốn vì vài câu của Sirius mà làm công sức bấy lâu bị uổng phí.

Giống như cảm nhận được Harry bất an, Edward đột nhiên cầm lấy tay cậu. Cảm xúc lạnh lẽo cứng rắn, lại làm cho Harry lập tức an tâm.

Còn Sirius thì vì động tác này, mà suýt chút nữa tiếp tục bạo phát, nhưng lại bị lời nói kế tiếp của Edward cắt ngang.

“Nhưng, tôi sẽ không làm Harry bị thương, dù có thế nào... Bởi vì sinh mệnh của cậu ấy quan trọng hơn tất cả mọi thứ. Đối với chuyện này, dù là bản năng khát máu của ma cà rồng, hay mạng sống của tôi cũng thế, hoàn toàn không quan trọng!” Edward dừng một chút, kiên quyết nói, “Tôi không thể sống trong 1 thế giới không có cậu ấy. Cho nên một khi Harry già và chết đi, tôi sẽ lập tức hóa thành tro bụi đến làm bạn với cậu ấy!”

Harry kinh ngạc nhìn chàng bạn trai ma cà rồng của mình, trong nháy mắt đó, cậu vô cùng cảm động, cậu thật không ngờ Edward lại nguyện ý vì cậu mà vứt bỏ cuộc sống vĩnh hằng của mình.

Cậu nắm chặt bàn tay lạnh lẽo cứng rắn của anh, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì cho phải...

“Ngươi...” Sirius dường như cũng rất giật mình, hắn nhìn chằm chằm vào Edward, giống như đang phán đoán lời của anh là thật là giả.

“Sirius...” Harry thật cẩn thận nhìn cha đỡ đầu của mình.

“Tóm lại, ta sẽ không đồng ý!” Sirius hừ lạnh một tiếng, nghiêng đầu.

Tuy rằng nghe Sirius nói như vậy, nhưng Harry nhìn ra chú ấy không còn kiên quyết như lúc đầu.

Chuyện này nhất định từ từ sẽ ổn, chú ấy rồi cũng sẽ chấp nhận sự thật này, Harry tự nói với mình.

Hơn nữa, cậu cảm giác rằng sự “kì thị chủng tộc” đối với ma cà rồng của Sirius, cũng không đơn giản như vậy...

“Có lẽ... Sirius, sau này chúng ta có thể từ từ nói chuyện. Nhưng bây giờ chúng ta không phải nên trở về bệnh viện sao, cha Grant...”

Nói còn chưa nói xong, Harry liền thấy biểu cảm cha đỡ đầu của mình đang nghiêm túc liền biến thành kinh hoảng.

Sirius lập tức đứng lên, đọc “Ví bay tới”.

Một cái ví màu đen xuyên qua cánh cửa bị phép thuật đập nát bay ra.

“Harry, ở đây giao cho con, chú đi tới chỗ Grant trước.” Sirius hung hăng trừng mắt liếc nhìn Edward đang nắm tay Harry 1 cái, rồi vội vàng độn thổ.

Một lát sau, Harry thở dài thật sâu.

Cảm tạ cha Grant...

Cậu cũng thật sự không muốn cãi nhau với Sirius.

“Harry?” Có lẽ thấy Harry quá lâu không nói gì, Edward có chút lo lắng nhìn cậu.

“Xin lỗi!” Harry có chút mệt mõi ôm eo anh, đem cằm đặt lên bả vai cứng rắn của Edward.

“Đừng để ý, chuyện đó không liên quan đến em.” Giọng anh vô cùng dịu dàng, “Thật ra, anh đã chuẩn bị kỹ tâm lý, Harry. Em sợ anh sẽ buông tay sao? Cho dù cha đỡ đầu của em có là một phù thủy cực mạnh đi nữa!”

“Đương nhiên không —— ý em là, Sirius sau này sẽ chấp nhận anh thôi. Hơn nữa, chú ấy hoàn toàn không thể thay em quyết định, chú ấy vẫn cho rằng em là thằng nhóc trước kia.” Harry lập tức nói.

Cậu nói dối, trên thực tế, khi đó quả thật cậu đã có 1 giây sợ như vậy.

Nhưng bây giờ, cậu lại rất vui...

Kế tiếp, hai người đều không nói gì, chỉ trầm mặc ôm nhau.

Mê muội cảm nhận làn da trần của anh. Làn da trắng nhợt kia rất lạnh lẽo, Harry có chút cảm thán: hiện tại lại thêm Sirius, chúng ta khi nào thì có thể chân chính ở cùng nhau đây? Còn cả Charles và Renee...

“Harry...” Edward thở dài một tiếng đẩy Harry ra, bắt lấy bàn tay có chút không thành thật, “Em không nghĩ bây giờ nên dọn dẹp ‘chiến trường’ trước sao? Hơn nữa vị cha Grant kia...”

“A ——, đương nhiên.”

Harry đẩy mắt kính, rút đũa phép ra trước tiên khôi phục quần áo của Edward bị “Diffindo” phá hỏng, sau đó bắt đầu sửa cánh cửa và vách tường.

========================================

Cứ tưởng tuần này phải thất hẹn, vì cái lap nó đi nghĩ dưỡng, ai nha thật may là về trước hạn^^. Nói thật chứ mấy câu của anh Ed thật quá cảm động nha^^

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio