Tỷ Phú Trời Cho

chương 113

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Tôi đi vệ sinh một chút.

Cô gái vừa mới bước vào đúng là Lý Mộng Dao.

Đột nhiên nhìn thấy Lý Mộng Dao, Lục Nguyên mới cảm thấy hình như lâu lắm rồi mình không gặp cô ta.

Từ lần trước khi Lý Mộng Dao và Đỗ Lượng ồn ào chia tay ở quán ăn, sau đó còn tìm anh đòi tiền, anh cũng không đưa.

Cuối cùng khi ở Cầm Phường Lục Bộ, Lý Mộng Dao biết được chủ Cầm Phường Lục Bộ lại chính là Lục Nguyên liền triệt để suy sụp rời đi, anh cũng không nhìn thấy cô ta nữa.

Lý Mộng Dao cũng chưa hề gọi cho Lục Nguyên lần nào.

Trong lòng Lục Nguyên cảm thấy, mình sở dĩ không giúp cô ta là vì muốn thông qua chuyện này cho cô ta một bài học, từ nay cô ta sẽ trở thành một người phụ nữ nghiêm túc và thật thà.

Nhưng khi nhìn thấy Lý Mộng Dao đột nhiên xuất hiện, Lục Nguyên chợt cảm thấy mình sai rồi.

Lý Mộng Dao cũng không thay đổi một chút nào.

So với trước đây, cô ta có vẻ lằng lơ quyền rũ hơn. Chiếc áo z » + ` V Á À ` ngoài bằng voan mỏng màu đen nửa trong suôt, mơ hô nhìn thấy nội y bên trong, khiến người ta không khỏi nghĩ ngợi.

Đôi chân dài thon thả, chỉ mặc một quần đùi da đen bó sát mông, những đường cong tinh tế nhờ làn da trắng nõn nà càng hiện thêm vẻ tròn trịa.

Vẻ mặt cô ta rạng rỡ, khuôn mặt cũng rực rỡ như hoa đào, nào có sa sút như lần trước?

“Ông xã, sao vậy, hình như anh có chút không vui.”

Lý Mộng Dao cực kỳ điêu luyện quàng tay vào cổ Lưu Triều Phong, thân thể trượt một cái, giống như một con cá trượt thẳng vào lòng anh ta.

Cơ thể mặc chiếc quần đùi ngắn trực tiếp ngồi lên chân Lưu Triều Phong.

Cho dù trong phòng riêng có mười mấy người đang nhìn, nhưng Lý Mộng Dao rõ ràng là một chút cũng không xấu hỏ, động tác trượt rất điêu luyện, gần như không có chút ngượng nghịu nào.

“Không có gì, chỉ là chuyện của Tường Tử thôi. Nếu như không xảy ra chuyện đó, Tường Tử nhất định sẽ đến tham dự tiệc sinh nhật của anh.”

Quan hệ giữa Lưu Triều Phong và Phan Thụy Tường rất tốt, gia thế hai người tương đương nhau, đều rất kiêu ngạo và độc đoán. Vì vậy cũng hơi nóng nảy, được một số người trong trường gọi là “song hùng trường Kim Lăng”.

“À, cậu Phan vẫn chưa tìm ra thằng khốn phá hoại đó sao?” – Lý Mộng Dao bĩu môi, có vẻ như rất tức giận: “Hừ, em mong là cậu Phan mau chóng tìm ra thằng khốn đó, sau đó cho nó ăn chút khổ.”

Xem ra Lý Mộng Dao và Lưu Triều Phong ở bên nhau cũng lâu rồi, ngay cả Phan Thụy Tường mà cũng quen, hơn nữa còn biết vụ Phan Thụy Tường tỏ tình với Viên Linh.

“Nói gì cũng đã muộn rồi, Viên Linh cũng đã có bạn trai, em xem.” – Lưu Triều Phong chỉ về phía Lục Nguyên và Viên Linh.

Lý Mộng Dao tùy ý nghiêng đầu, nhìn theo hướng tay Lưu Triều Phong.

Sau đó, cô ta liền nhìn thấy Lục Nguyên.

Cơ thể Lý Mộng Dao trong nháy mắt cứng đờ, các loại cảm xúc phức tạp không thể giải thích được phút chốc trào dâng.

Kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng càng nhiều hơn là sự hận thù.

Không đúng, càng nhiều hơn hận thù chính là một loại oán trách không rõ ràng.

Lúc trước khi Lục Nguyên và Chu Doãn ở bên nhau, Lý Mộng Dao vừa nhìn thấy họ trong lòng đều có một sự khó chịu không giải thích nổi. Tóm lại, Lý Mộng Dao sớm đã chia tay với Lục Nguyên, nhưng mà không quen nhìn anh ở cạnh một cô gái khác.

Mà bây giờ, bên cạnh Lục Nguyên không chỉ đổi thành một cô gái xinh đẹp hơn mà còn xuất hiện ở đây, Lý Mộng Dao cảm thấy thật buồn cười.

“Cục cưng, em sao vậy?”

Tay Lưu Triều Phong không an phận vuốt ve người Lý Mộng Dao. Lúc đó anh ta cũng cảm nhận được cơ thể người phụ nữ dưới tay anh ta gần như ngay lập tức cứng đờ.

Hơn nữa, Lý Mộng Dao vẫn luôn nhìn chằm chằm Lục Nguyên.

“Ha ha, chị dâu chắc là cũng bị tên nghèo kia dọa sợ đi.” – Một tên cười ha ha nói.

“Em, em đi vệ sinh chút.”

Lý Mộng Dao điều chỉnh rất nhanh, mỉm cười thản nhiên với Lưu Triều Phong, lắc lư cái eo nhỏ, đi vào nhà vệ sinh.

Mọi người nhìn theo bóng lưng Lý Mộng Dao, trong lòng đồng thời cảm thán, quả là một báu vật.

“Anh Phong, anh thật lợi hại. Vừa mới chia tay chị Băng Băng đã nhặt được một cô nàng xinh đẹp như vậy, truyền cho thằng em này ít kinh nghiệm đi.”

“Đúng vậy đúng vậy, anh Phong tán gái đỉnh như vậy, chúng ta hãy cùng học tập anh áy.”

“Đúng đúng, anh Phong, anh kể chuyện anh với chị dâu quen biết như thế nào đi.”

Đám người xúm lại chỗ Lưu Triều Phong, tất cả đều lộ ra vẻ hưng phấn. Cũng đúng thôi, dù sao thì Lý Mộng Dao cũng thuộc loại người đẹp cấp cao.

“Quá trình làm quen không có gì phức tạp. Em bồ mới của tao tên là Lý Mộng Dao, hôm đó tao lái xe qua khu rừng nhỏ trong trường liền nhìn thấy cô ấy đang khóc ở đó. Chúng mày nghĩ xem, một người phụ nữ xinh đẹp ngồi khóc thảm thiết trong rừng, là một thằng đàn ông cũng phải động lòng trắc ẳn. Vì vậy tao liền xuống xe, hỏi cô ấy có chuyện gì vậy. Cô ấy nói rằng cô ấy nợ người khác tiền và không có khả năng chỉ trả. Tao hỏi một chút, cũng không nhiều, chỉ khoảng năm trăm nghìn tệ, nên tao đưa luôn cho cô ấy và nói cô ấy không cần trả lại, sau đó cô ấy liền tự nhiên đi theo tao. ” – Lưu Triều Phong hời họt nói.

Lục Nguyên nghe vậy, trong lòng không khỏi động một cái.

Khu rừng nhỏ trong trường cũng là nơi anh và Lý Mộng Dao lần đầu tiên tiếp xúc thân mật.

Lý Mộng Dao khóc trong khu rừng nhỏ, chắc là lúc gặp mình ở Cầm Phường Lục Bộ, sau đó liền bỏ chạy, chứng tỏ là khi cô ấy rời khỏi Cầm Phường Lục Bộ đã đi đến khu rừng nhỏ.

Tại sao cô ấy lại đến khu rừng nhỏ?

Lẽ nào cô ấy vẫn còn vương vắn tình cũ?

“Nào nào, đoán một chút, con bồ này tao sẽ chơi đùa trong bao lâu?” – Lưu Triều Phong đột nhiên hứng khởi nói với mọi người, nói xong, anh ta còn nhìn Viên Linh đầu tiên: “Viên Linh, cô đoán trước đi.”

“Không có hứng.” – Viên Linh rõ ràng rất ghét loại trò chơi này.

Nhưng mà có vẻ những người khác lại rất hứng thú.

“Một tháng sao? Cũng giống như mấy người bạn gái trước của anh Phong ấy? Hạn sử dụng là một tháng, hết hạn lại đổi?”

“Tôi đoán hai tháng đi, chị dâu lần này nhìn còn đẹp hơn cả Băng Băng, cũng lằng lơ hơn, có lẽ là hạn sử dụng cũng dài hơn chút.”

Đám người đoán tới đoán lui, đều đoán là một, hai tháng.

Lục Nguyên đột nhiên cảm thấy có chút ghê tởm, phụ nữ trong mắt máy kẻ như bọn họ lẽ nào chỉ là vật để chơi đùa thôi sao?

“Tôi đi vệ sinh chút.”

Lục Nguyên nghĩ nghĩ, nói một tiếng với Viên Linh, sau đó rời khỏi phòng riêng.

Bồn rửa tay bên ngoài nhà vệ sinh, Lý Mộng Dao đứng trước gương, nhẹ nhàng dùng phần trang điểm lại khuôn mặt.

Lục Nguyên bước vào cô ta cũng không quay đầu, khóe miệng lại hiện ra một nụ cười tự mãn: “Quả nhiên anh theo tôi tới đây.”

Lục Nguyên không nói gì, lặng lẽ đứng sau lưng Lý Mộng Dao nhìn cô ta.

Thân hình Lý Mộng Dao rất đẹp, vì đang nghiêng người về phía trước nhìn gương nên cặp mông vốn dĩ vễnh của cô ta càng lộ ra vẻ lồi lõm mắp mô.

Chưa kể cô ta còn đang mặc một chiếc quần ngắn cũn cõỡn.

So với lần trước anh nhìn thấy Lý Mộng Dao, thậm chí so với Lý Mộng Dao mà Lục Nguyên từng biết trước đây, Lý Mộng Dao hôm nay trông rạng rỡ và xinh đẹp hơn bao giờ hét.

Mỹ phẩm và trang sức cô ta sử dụng cũng đều cao cấp hơn trước rất nhiều.

Xem ra khi ở cùng Lưu Triều Phong, cô ta sống rất tốt.

“Sao nào, tôi đẹp lắm đúng không. Anh hối hận rồi à, có phải bây giờ rất muốn tôi không?”

Nói xong, Lý Mộng Dao cuối cùng cũng quay sang, người dựa vào bồn rửa mặt, chống tay lên bồn, nhìn thẳng vào Lục Nguyên.

Tư thế này khiến ngực của cô ta trông càng bắt mắt hơn.

Lục Nguyên lắc lắc đầu, trong lòng nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn nói: “Lý Mộng Dao, tôi khuyên cô vẫn nên rời khỏi Lưu Triều Phong thì hơn.”

Đúng vậy, Lục Nguyên tới tìm Lý Mộng Dao chính là để nói với cô ta điều này.

Lần trước sở dĩ Lục Nguyên không giúp cô ta là vì muốn cho cô ta một bài học, từ nay trở thành một người an phận, không cần vọng tưởng câu được một kẻ có tiền rồi một bước lên mây.

Nhưng mà điều khiến Lục Nguyên không ngờ tới là cô ta không hề rút ra bài học nào từ vụ Đỗ Lượng, ngược lại còn dây dưa với Lưu Triều Phong.

Mặc dù Lục Nguyên không quen thuộc với tên Lưu Triều Phong này, nhưng mà nhìn dáng vẻ hôm nay của anh ta, chắc chắn không phải kẻ tốt lành gì, hơn nữa cũng không phải kẻ dễ đối phó.

Chưa kể vừa nãy khi Lý Mộng Dao rời khỏi phòng đi đến nhà vệ sinh, những lời của Lưu Triều Phong lúc đó rõ ràng là chỉ đang chơi đùa với Lý Mộng Dao.

Đi theo tên này sẽ không có kết quả tốt.

Đến cuối cùng, người tổn thương vẫn sẽ là Lý Mộng Dao.

Ò, sao nào, anh đồ kị với anh ấy à, có phải ghen rồi không?”

Nghe Lục Nguyên nói như vậy, Lý Mộng Dao không những không tức giận mà còn rất cao hứng.

Cô ta rất thích dáng vẻ Lục Nguyên ghen tuông vì cô ta, từ trước tới nay đều như vậy.

Nói xong, Lý Mộng Dao đột nhiên đi tới trước mặt Lục Nguyên.

Người phụ nữ này quả thực còn quyến rũ hơn trước, mùi nước hoa trên người cũng cao cấp hơn trước nhiều. Cô ta nhìn Lục Nguyên bằng ánh mắt khiêu khích: “Nói cho anh biết, Lục Nguyên, có phải anh hối hận vì trước kia ở bên nhau anh không làm chuyện đó với em không? Có phải anh hối hận khi chúng ta ở chung một phòng mà không có chuyện gì xảy ra không? Có phải anh hối hận vì đã thành thật ngủ trên sàn nhà khi em ngủ trên giường không?”

Nói xong, cô ta thậm chí còn gio ngón tay nâng cằm Lục Nguyên lên.

Lục Nguyên có chút khó chịu đẩy ngón tay cô ta ra. Người phụ nữ này nghĩ đi đâu vậy, anh đang nói chuyện nghiêm túc với cô ta.

“Lý Mộng Dao.” – Lục Nguyên nhìn người phụ nữ mình yêu trước kia đang đứng trước mặt mình, dứt khoát mở miệng nói: “Cô có biết tại sao trước đây tôi không cho cô vay tiền không?

Tôi tin rằng cô cũng biết tôi có thể giúp cô, đúng chứ? Lý do tại sao tôi không giúp cô là vì tôi muốn cô tỉnh ngộ, khiến cho cô hiểu đừng nghĩ đến việc dây dưa với mấy tên nhà giàu nữa, đừng thèm muốn sự phù phiếm, hiểu không. Tôi thực sự không ngờ, vậy mà cô không rút ra được bài học nào.”

Nói nói, Lục Nguyên cũng thực sự bốc hỏa: “Sau khi chia tay với tôi, cô liền đi dây dưa với Đỗ Lượng, kết quả thế nào tôi tin cô biết rõ hơn tôi. Nhưng cô không rút kinh nghiệm một chút nào, bây giờ lại còn dây dưa với Lưu Triều Phong. Loại phụ nữ như cô lẽ nào lại đê tiện và rẻ mạt vậy sao?”

“Bếp.

Lý Mộng Dao đột nhiên giơ tay lên, mạnh mẽ cho Lục Nguyên một cái bạt tai.

Lý Mộng Dao lập tức nhìn Lục Nguyên với khuôn mặt lạnh lùng, cười lạnh nói: “Tôi nhỏ vào. Lục Nguyên, anh còn có mặt mũi nói tôi sao? Anh nhìn lại anh xem, cùng với mấy đám nhà giàu đang ăn uống, đánh bạc trong phòng riêng có gì khác nhau chứ. Anh nói tôi à, còn anh thì sao? Cô bạn gái của anh tên là cái gì Chu Doãn đúng không? Sao vậy, có phải là bị anh vứt bỏ rồi? Ha ha, anh vứt bỏ con đó rồi chẳng phải cũng bám vào cái đứa tên Viên Linh xinh đẹp giàu có kia sao? Anh thì có gì tốt hơn tôi, mạnh hơn tôi, ưu tú hơn tôi chứ? Tôi thấy anh mới là tên cặn bã đê tiện thích sự phù phiếm xa hoa. Tôi nói anh đó Lục Nguyên, ai cũng có tư cách nói tôi, nhưng anh thì không.”

Nói đến đây, Lý Mộng Dao lại đột nhiên cười: “Ha ha, Lục Nguyên, sau khi chúng ta chia tay, anh đã có hai cô bạn gái, tôi cũng có hai người bạn trai. Ha ha, xem ra chúng ta đều như nhau, vì vậy anh mà mắng tôi thì cũng chính là đang tự mắng mình.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio