Nghe Cát Linh Linh nói vậy, ta đoán rằng nàng hoài nghi Đỗ Đại Duy tối hôm qua đi lêu lổng, hắn là kẻ háo sắc nổi tiếng, trong công ty có không ít nữ nhân bị hắn hấp dẫn, Cát Linh Linh hoài nghi cũng hợp tình hợp lý.
"Em yêu, anh không phải đã nói rồi sao? Gần đây tâm trạng không tốt, tối hôm qua hơi phiền muộn, nên một mình đến bờ biển uống rượu ."
Đỗ Đại Duy giải thích qua loa, tuy vụng về nhưng thực sự không chê vào đâu được.
"Xem ra ngươi còn muốn tiếp tục quỳ, hừ! Ngươi ngoại trừ uống rượu chính là nữ nhân, chỉ cần uống rượu liền muốn nữ nhân, ngươi nói một mình uống rượu, một mình tại bờ biển hứng gió, ta sẽ tin sao? Trừ phi ta là tên điên, nếu không ta chết cũng không tin chuyện ma quỷ của ngươi, cứ quỳ tiếp đi."
Có lẽ hơi mỏi tay, Cát Linh Linh buông cà vạt trong tay xuống, hai chân bắt chéo một cách ưu nhã, mái tóc như mây buông xõa sau đầu, thoạt nhìn rất tùy ý mà lại vũ mị yểu điệu, giơ tay nhấc chân đều phát ra hương vị thành mà thiếu nữ hai mươi không thể có, đừng nhìn bộ dạng nàng trừng mắt mà lầm tưởng, trong ánh mắt ngập nước kia nhộn nhạo phong tình làm trái tim ta chỉ chực nhảy ra khỏi ngực.
Hai vợ chồng cãi nhau, ta lại chứng kiến nên thấy có chút xấu hổ, đang nghĩ cáo lui như thế nào, nhưng ta lại phát hiện Đỗ Đại Duy hướng ta mãnh liệt nháy mắt, ta đương nhiên hiểu, ý muốn ta nghĩ biện pháp giúp hắn giải vây.
Nhưng dù hiểu ta cũng không có biện pháp gì, nói đến chuyện vợ chồng cãi nhau, người ngoài như xen ngang vô luận thế nào cũng đắc tội, ta đành giả bộ như không phát hiện, đột nhiên, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, ta mừng thầm, rốt cục có người đến, người tới càng nhiều, Cát Linh Linh cũng không thể tiếp tục náo loạn.
Ra ngoài dự đoán, người vào không phải ai khác, mà là Đái Tân Ni.
Bộ trang phục công sở màu xám có chút tùy tiện, nhưng Đái Tân Ni mặc gì cũng đều thuận mắt, nước miếng của ta lại đang ứa ra.
Đái Tân Ni hiển nhiên đối với việc Cát Linh Linh trách phạt đỗ Đại Duy mãi thành thói quen, nàng chỉ nói vài lời, Đỗ Đại Duy cũng không cần quỳ:"Đỗ quản lý, ban giám đốc có một số việc muốn trưng cầu ý kiến của ông, mời ông lập tức đến phòng họp."
"A, được, tôi lập tức sẽ tới."
Đỗ Đại Duy hoạt động thân thể mập mạp, bò xuống từ trên bàn công tác.
Cát Linh Linh vẻ mặt nộ khí, thực sự không có biện pháp:"Hết giờ lập tức quay lại, ta ở chỗ này chờ ngươi, nghe thấy chưa?"
"Nghe rồi, nghe rồi."
Đỗ Đại Duy xoa xoa mồ hôi trên trán như trút được gánh nặng mà đi ra khỏi văn phòng.
"Mời anh đến phòng làm việc của tôi, tiến hành thủ tục đổi đi chỗ khác."
Những lời này là Đái Tân Ni nói với ta, thái độ của nàng vừa lạnh lùng lại cao ngạo.
Ta chỉ đành đi theo Đái Tân Ni, ở đằng sau nàng, ta phát hiện Đái Tân Ni có một bộ mông thật đẹp mắt, rất tròn rất căng mềm, hình trăng rằm, đầu óc ta không khỏi mất phương hướng.
Vừa vào phòng làm việc của Đái Tân Ni, nàng vẫn lạnh lùng dặn dò:"Về sau anh đừng xen vào chuyện của Đỗ Đại Duy, đừng nhìn bộ dạng trì độn của hắn, kỳ thật hắn rất âm hiểm xảo trá, có thể ở vị trí quản lý bộ phận đầu tư này trên mười năm đủ chứng minh hắn không đơn giản, anh tại bộ phận đầu tư phải cẩn thận chút ít."
Nói xong lời cuối cùng, Đái Tân Ni ngữ khí dần dần ôn nhu.
Ta thật kích động đến không thể dùng từ nào để miêu tả, đây không phải là quan tâm ta sao? Nàng quan tâm ta không phải là yêu thích ta sao?
"Cám ơn Tân Ny, cám ơn em nhắc nhở."
Ta cười đến toét miệng.
"Cái gì Tân Ny? Bảo ta Đái thư ký, Tân Ny là để cho anh gọi sao?"
Đái Tân Ni hung dữ vỗ bàn một cái.
"A, Đái thư ký, cám ơn sự nhắc nhở của cô."
Ta đối với nữ nhân thật sự khó có thể lý giải.
Trầm mặc một hồi, Đái Tân Ni đột nhiên hỏi ta một câu làm ta chấn động:"Trong nhà anh có phụ nữ?"
"A? Cô làm sao biết...... biết được?"
Ta rất giật mình, nghĩ thầm Tiểu Quân vừa tới, Đái Tân Ni làm sao biết?
Chẳng lẽ nàng giám thị ta?
"Trong nhà anh có hai mươi nữ nhân cũng không liên quan đến ta, nhưng đêm hôm khuya khoắt, hô lớn tiếng như vậy ảnh hưởng đến người khác."
Đái Tân Ni sắc mặt trở nên tái nhợt.
"Ai, tối hôm qua muội muội ta phát hiện một con gián, sợ tới mức kêu to, thực xin lỗi cô."
Không nghĩ tới Tiểu Quân tối qua thét một tiếng truyền đến tai Đái Tân Ni, ta tranh thủ thời gian nói xạo, may mắn bản thân đầu óc linh hoạt, cũng không thể nói muội muội ta phát hiện một đống quần lót nữ nhân a !"
"Muội muội của ngươi? Thân muội muội hay là......"
Đái Tân Ni mắt to nhìn chằm chằm ta.
"Là biểu muội, tên Lý Hương Quân, vừa tốt nghiệp trung học, lần này về nhà thăm người thân, dì dượng tôi cho nó đi cùng lên thành phố chơi vài ngày."
Ta vội vàng kể chi tiết, sợ Đái Tân Ni hiểu lầm.
"A, hóa ra là như vậy, Lý Hương Quân danh tự rất êm tai nha."
Đái Tân Ni nhắc đi nhắc lại lấy tên biểu muội ta, trên mặt nàng lạnh lùng lặng bỗng biến mất, đột nhiên cười mà như không phải cười, bộ dáng quái dị, nhưng lại khiến ta mê chết .
Ta ngơ ngác nhìn Đái Tân Ni, Đái Tân Ni đỏ mặt lên, gắt giọng:"Lý Trung Hàn, anh có thể đi rồi."
"Được rồi."
Ta vừa đứng lên, Đái Tân Ni tựa hồ nhớ ra cái gì đó, nàng dặn dò một câu:"Anh nên nói chuyện cùng Cát Linh Linh."
"Cát Linh Linh rất dã man, tôi không muốn nói chuyện cùng nữ nhân dã man."
Ta cười khẽ, tựa hồ có ý khác.
Đái Tân Ni lớn tiếng nói:"Tôi cũng rất dã man, ngươi sau này chớ nói chuyện cùng tôi."
"Cô tuyệt không dã man."
Ta cười hì hì nhìn Đái Tân Ni, ánh mắt tự nhiên theo chuyển từ khuôn mặt xinh đẹp xuống bộ ngực cao ngất, cái áo sơmi xác thực quá mức bó sát người, cúc áo muốn kéo căng khiến cảm giác càng ngày càng mãnh liệt.
Đái Tân Ni nhìn thấy ánh mắt tục tĩu của ta, môi hồng kiều diễm ướt át, chỉ là thanh âm lại hung hãn dị thường:"Nhìn cái gì vậy, mau cút đi!"
Nàng thoạt nhìn chẳng những hung hãn, còn rất dã man, ta sợ tới mức té cứt té đái, chạy trối chết.
Tiểu Quân lại bất đồng, nàng rất ôn nhu, rất dễ dỗ dành, ta quả nhiên không đoán sai, Tiểu Quân không tha thứ cho ta, còn an ủi ta:"Ca, ngươi đừng thương tâm, những cô gái tốt còn nhiều mà, ta có mấy người bạn thân, các nàng vừa thông minh lại xinh đẹp, có người đã thấy, có người chưa thấy qua, ách, vân vân. Đợi cơm nước xong xuôi, ca dẫn ta đi mua quần áo, ta sẽ giới thiệu cho ngươi một người, được không?"
Nghe vài lời phía trước, ta còn mặt mày hớn hở, cảm thấy cực kỳ vui mừng, cho đến câu cuối cùng ta mới hoàn toàn minh bạch, cô bé này cũng rất giảo hoạt.
Ta cố ý thở dài "Thử liệt kê những thứ muội cần xem, ừ, một cái áo, một chiếc váy, một cái quần, một đôi giày, đúng rồi, còn một chiếc túi xách, thêm một chiếc điện thoại. Công chúa điện hạ, như vậy ngài đã hài lòng chưa? Nếu còn chưa hài lòng, còn cần thêm thứ gì, ngài cứ việc nói."
"Cũng tạm thỏa mãn."
Tiểu Quân cười khanh khách, con mắt cười trở thành một vòng loan nguyệt.
"Ăn đi, còn cười."
Ta đặt vào bát của nàng một cơm cuộn rong biển viên thịt. Nguồn:
"Cám ơn ca, bất quá nhiều đồ ăn như vậy muội làm sao ăn hết?"
Tiểu Quân nhìn một bàn phong phú mỹ vị nuốt nước miếng ừng ực. Bữa cơm này rõ rệt là vì mời khách phương xa Tiểu Quân đến dùng cơm, trên thực tế ta cũng là vì nịnh nọt cô gái nhỏ này, tránh cho nàng tố cáo tội trạng của ta với dì, nói ta sưu tầm nội y.
Tiểu Quân đáng yêu tự nhiên mặt mày hớn hở, trong miệng còn oán trách:"Xong rồi xong rồi, vất vả giảm béo hai tháng, thoáng cái lại trở về tình trạng cũ, thật đáng ghét, nhiều đồ ăn ngon như vậy, huynh không phải hại ta sao?"
Trên miệng oán trách nhưng đôi tay lại nhanh nhẹn lột sạch vỏ một con tôm biển lớn, lộ ra thịt tôm tươi mới, đầu lưỡi linh xảo chuyển đổng, đem thịt tôm ngậm trong cái miệng nhỏ nhắn, một bên hướng ta nháy mắt, một bên hưởng thụ nhắm nuốt, còn bất chợt mút ngón tay.
Ta âm thầm thán phục mị lực Tiểu Quân, cái màn mút ngón tay này khiến tim ta đập thình thịch, miên man bất định.
Vừa rót ra một ít rượu đỏ, đột nhiên, Tiểu Quân duyên dáng gọi to một tiếng:"Ai nha, ca, phiền toái ngươi lấy giấy ăn cho muội."
Hóa ra trên mặt Tiểu Quân không cẩn thận dính chút nước từ đồ ăn.
Ta đem một gói khăn giấy đưa tới.
Tiểu Quân làm nũng, mười ngón tay xòe ra: "Tay toàn là dầu a..., giúp muội lau nha."
"Được rồi, đưa mặt qua đây."
Ta lấy khăn tay ra.
Tiểu Quân ngẩng khuôn mặt tuyệt đẹp lên, đôi môi thơm hồng nhuận phơn phớt, lông mi thật dài, hai mắt hơi khép kín, chỉ lộ ra một ít khe hở, cái tư thế mất hồn tựa này như tình nhân hôn nhau. Lòng ta hung hăng nảy lên, may mắn định lực còn tốt, nếu không, đã gây ra họa rồi.