Đón ánh mắt lạnh lùng của Hà bí thư, ta trầm giọng nói xạo: " Đầu tiên, tôi thừa nhận đã tiến vào phòng làm việc của Chu tổng giám đốc, tôi cũng thừa nhận đã cầm đi băng ghi hình. Ngài có biết tại sao tôi phải lấy đi băng ghi hình của Chu tổng giám đốc không?"
:" Không biết."Ông ta lạnh lùng nói.
" Vâng, tôi sẽ nói cho ngài biết, bởi vì tôi biết Chu tổng giám đốc thích rình coi người khác, tôi biết Chu tổng giám đốc đã quay lén cảnh tình ái của tôi cùng Đái Tân Ni, tôi rất phẫn nộ nên đã nảy sinh ý niệm ăn cắp. Ngày đó, tôi vừa vặn biết được Chu tổng giám đốc không ở trong văn phòng, cho nên tôi đã chui qua mật đạo lẻn vào phòng Chu tổng giám đốc, trong văn phòng Chu tổng giám đốc tôi phát hiện được rất nhiều băng ghi hình. Trong lúc vội vã tôi căn bản không kịp tìm ra cuốn băng ghi hình nào là thứ mình muốn, lại thêm sự thấp thỏm không yên, không dám ở trong văn phòng quá lâu, cho nên tôi không tôi đã dứt khoát lấy đi toàn bộ băng ghi hình."
Liếc nhìn Hà thư ký, ta lại nói tiếp: " Nhưng thật đáng tiếc, tôi cũng không biết bên trong một cái hộp băng ghi hình lớn này có đồ của bí thư. Đồ vật của bí thư là thứ trọng yếu bực nào, tại sao lại tùy tiện ném loạn chứ?" ánh mắt lạnh lùng của Hà thư ký dạo qua khuôn mặt tái nhợt của Chu Cửu Đồng hai lần. Thấy ta dừng lại, hắn mỉm cười bảo ta nói tiếp.
" Tôi đoán băng ghi hình bị ném loạn có hai nguyên nhân: thứ nhất, Chu tổng giám đốc nhất định cảm thấy văn phòng rất an toàn, căn bản không cần lo lắng băng ghi hình sẽ bị người khác lấy đi; Thứ hai, Chu tổng giám đốc căn bản không coi đồ vật của bí thư là thứ quan trọng nên tùy tiện vứt lẫn lộn cùng những thứ khác. Nhưng bất kể là nguyên nhân nào, trách nhiệm đều thuộc về Chu tổng giám đốc. Cho nên việc Chu tổng giám đốc vu cáo tôi lấy đi đồ của thư ký thuần túy là nói dối, hắn thầm nghĩ đổ trách nhiệm lên đầu tôi, đây là hành vi cực kỳ vớ vẩn."
Ta chậm rãi nói, quan điểm rõ ràng, đạo lý rất tinh tường, người trong quan trường ưa thích truy tìm tận gốc, đây là phong tục mấy ngàn năm nay chốn quan trường Hoa Hạ.
"Được rồi, Chu Cửu Đồng, ngươi bây giờ có thể phản bác lại Lý Trung Hàn ."Hà thư ký ngẩn người, cũng không có tỏ thái độ gì lại chuyển ánh mắt về phía Chu Cửu Đồng.
" Tôi...... Tôi cho rằng văn phòng rất an toàn nên không nghĩ gì nữa cả."Chu Cửu Đồng sắc mặt đại biến, đoán chừng hắn cũng đang nhức đầu. Bởi vì lời của ta khiến hắn khó có thể cãi lại, hắn chỉ có thể cố gắng giảm bớt trách nhiệm của mình.
"Ngươi cho rằng ư? Hừ, có phải ngươi cũng cho rằng ta là kẻ ngốc hay không?"Hà bí thư nở nụ cười, nụ cười rất âm lãnh.
"A, không phải! Thật xin lỗi, tôi thật xin lỗi bí thư."Chu Cửu Đồng quả thực gấp muốn khóc.
Hà bí thư thở dài một hơi: " Xem ra lão Chu ngươi thật sự già rồi, kt cần phải thay đổi triều đại."
Chu Cửu Đồng run giọng nói: "Thưa bí thư, thân thể của tôi vẫn còn cường tráng, xin ngài nghĩ lại."
Hà thư ký dập tắt thuốc lá trong tay: " thân thể cường tráng còn đầu óc hồ đồ đó là hai chuyện. Nếu như muốn ta chọn, ta sẽ chọn một người thanh tỉnh."
Chu Cửu Đồng vội vàng cúi đầu khom lưng: " Vâng, vâng, rất đúng"
Hà bí thư từ trên giường đứng lên, lại đốt một điếu khác. Thở ra một hơi, hắn đi đến trước mặt ta, nhìn chằm chằm vào mắt ta mỉm cười: " Ngươi là vô tình ý lấy đi, vậy thì mời ngươi giao đồ đạc của ta ra đây."
Ta hít một hơi thật sâu, làm ra một cái người can đảm quyết định: " Không được."
Lời vừa ra khỏi miệng, Chu Cửu Đồng liền nhìn ta như một tên thần kinh. Hà thư ký nở nụ cười, hắn cũng không biểu lộ gì trên mặt, chỉ kỳ quái hỏi: "Ngươi rất cuồng vọng sao?"
" Không dám, tôi làm sao dám cuồng vọng trước mặt bí thư, tôi chỉ là muốn làm rõ một việc."Ta bình tĩnh nhìn Hà thư ký.
" A, chuyện gì?"Hà thư ký chậm rãi nằm lại trên giường. Hắn dù sao cũng đã ngoài 50, màn kích tình vừa rồi khiến hắn tiêu hao thể lực sâu sắc nên cần phải nghỉ ngơi.
" Tôi chỉ biết rõ, băng ghi hình của bí thư căn bản là không tồn tại, một thứ không tồn tại thì tôi muốn giao cũng không giao được."Ta cười cười, ngoài mặt biểu hiện rất buông lỏng, nhưng trong lòng lại khẩn trương muốn chết. Đây là một lần đánh bạc, nếu như phán đoán sai lầm, ta sẽ chết không có chỗ chôn.
" Quả thực là ăn nói bừa bãi, việc này bí thư ký há có thể nói lung tung sao?"Chu Cửu Đồng vung gậy trợn mắt nhìn ta.
" Chu tổng giám đốc, bí thư không nói lung tung, kẻ nói lung tung chỉ là ngươi mà thôi. Nếu như ta không đoán sai, trong chỗ băng ghi hình của Chu tổng giám đốc toàn là hình Chu tổng giám đốc rình coi người khác mà thôi"Ta cười tủm tỉm nhìn xem Hà bí thư.
" Ngươi đã xem qua tất cả băng ghi hình sao?"Hà thư ký buồn bực nhìn ta.
" Tôi hôm qua mới cầm, không có mười ngày nửa tháng làm sao có thể xem hết chỗ băng ghi hình đó."Ta cười trả lời.
" Nếu ngươi chưa xem hết thì dựa vào cái gì mà nói không có đồ ta muốn?"Hà thư ký hỏi.
"Thứ nhất, bí thư là người tôn quý nhường nào, làm sao có thể làm những chuyện này rồi để chứng cứ rơi vào tay người khác? Ta cho rằng bí thư chẳng bao giờ có thể trao mình tiền đồ của mình vào trong tay người khác, nếu không bí thư sẽ không thể ngồi ở vị trí này."
Ta chậm rãi nói ra từng từ, những lời nịnh hót tuôn ra rất trôi chảy. Từ vẻ kinh ngạc biểu lộ trên khuôn mặt kẻ đối diện, ta càng ngày càng có lòng tin với phán đoán của mình.
" Nói tiếp."Hà thư ký khoát tay áo.
" Ha ha, bí thư để cho tôi nói tiếp, đó chính là đáp án. Nếu như phía trước là tôi nói nhảm, bí thư nhất định sẽ không dùng thời gian quý giá của mình để nghe tôi dài dòng."Ta mỉm cười.
Hà thư ký sửng sốt một chút, còn chưa kịp phản ứng thì Chu Cửu Đồng đã nhảy ra: " Ngươi nói bậy bạ, bí thư chỉ là thăm dò ngươi thôi, cho ngươi cơ hội hối cải, ngươi lại không biết tốt xấu."
Ta thật muốn xông lên vả cho cái lão cẩu này hai cát tát, lại thêm một cú đạp. Ai ! Đạp thì miễn đi, đoán chừng hai phát quyền là có thể tiêu đời cái lão khốn này.
" Được rồi, lão Chu, lại để cho Lý Trung Hàn nói tiếp."
Hà thư ký quát lớn Chu Cửu Đồng, Chu Cửu Đồng trên mặt xanh lên, thật sự tím tái, đúng như là bị đắp phân lên mặt.
" Thứ hai, nếu thật sự Hà thư ký biết đã để mất đồ vật trọng yếu như thế. Theo như lời Chu tổng giám đốc, đó là sự tình mất mạng thì làm sao còn có tâm tình cùng đại mỹ nhân thảo luận nhân sinh? Chỉ sợ đã sớm vận dụng toàn bộ sức mạnh trong hỏi tội tôi rồi."Ta thấy khe hở liền châm ngòi ly gián mối quan hệ giữa Hà bí thư vá Chu Cửu Đồng. Thấy ông ta không nói gì, ta cười cười, cũng không vạch trần mục đích của hắn chỉ là nghĩ đến Đái Tân Ni.
Ta đoán chừng Chu Cửu Đồng sau khi phát hiện băng ghi hình bị mất đi đã rất phiền não, vì vậy liền lừa gạt Đái Tân Ni đến biệt thự, dựa vào chuyện cứu ta để đe dọa Đái Tân Ni buộc nàng hiến thân cho Hà bí thư, một là nịnh nọt hắn, hai là trị ta, thứ ba chính là để danh chính ngôn thuận cầm lại những cái băng ghi hình kia, thật có thể nói là một mũi tên trúng ba đích. Còn may là ta đã kịp thời chạy đến. Ai! Chu Cửu Đồng a Chu Cửu Đồng, giao phong giữa chúng ta mới bắt đầu.
Quả nhiên trên mặt Hà bí thư hiện lên sự âm u, hắn nhìn Chu Cửu Đồng thở dài một hơi: " Chu Cửu Đồng, ngươi đã thất bại."
Đây chính là một câu hai nghĩa, một ý là phẫn nộ Chu Cửu Đồng nói lung tung, tiếp theo là trách cứ sự an bài của Chu Cửu Đồng, Hà thư ký cũng không nghĩ tới khối thịt mỡ Đái Tân Ni đến miệng mà còn bay mất.
" Hà thư ký, tiểu tử này miệng lưỡi xảo quyệt không thể tin được, xin ngài đừng nóng giận, đây là hắn châm ngòi ly gián chúng ta."Chu Cửu Đồng vừa giận lại vừa sợ.
Ta thở dài: "Chu tổng giám đốc, tại sao tôi phải bịa ra những chuyện này chứ? Tôi với ngài ngày xưa không oán, gần đây không thù, nhưng ngài lại nhiều lần hãm hại tôi. Băng ghi hình của Hà thư ký căn bản không tồn tại, vừa rồi nếu như tôi đáp ứng giao ra băng ghi hình, đây chẳng phải là trúng kế của ngài sao? Đến lúc đó tôi lại cầm không ra được đồ của Hà thư ký, ngài chẳng phải có thể thẳng tay với tôi sao?."
Kỳ thật ta nói những lời này chẳng những hướng về Chu Cửu Đồng, mà còn là trình bày với Hà bí thư. Dù sao ta không có bất kỳ xung đột lợi ích nào với hắn, hắn chỉ là vừa ý tiểu Tân Ny của ta, tuy thủ đoạn có chút hèn hạ nhưng Đái Tân Ni là một đại mỹ nhân, nam nhân đối với mỹ nữ sinh ra dục vọng thì cũng là chuyện thường, chỉ cần bảo vệ nàng tốt là được. Nhưng lão Chu Cửu Đồng già khống chế rất nhiều mỹ nữ ta thích, lại còn đặt hãm hại ta, ta với hắn tầm đã thành thế nước lửa.
Thấy Chu Cửu Đồng cùng Hà thư ký không nói lời nào, ta thừa thắng xông lên: " Tôi hiểu tâm tình Chu tổng giám đốc, ngài cũng là vì nịnh nọt Hà bí thư. Nhưng muốn nịnh nọt bí thư có rất nhiều phương pháp mà, ngài lại dùng loại phương pháp rất vô sỉ làm tổn hại đến nhân cách, thật quá mức rồi đó, thiếu chút đã khiến Hà bí thư tôn kính lâm vào cảnh bất nhân bất nghĩa. Tôi cũng muốn nịnh nọt Hà bí thư, phương pháp của tôi bí thư nhất định sẽ cảm thấy rất thoải mái, rất hài lòng, tuyệt đối không tổn hại người khác."
Đây là một miếng mồi nhử rất có sức nặng. Lúc đối mặt với hai kẻ cường địch, muốn chuyển nguy thành an thì biện pháp tốt nhất chính là ly gián, ta dùng miếng mồi ly gián này đủ để khiến Chu Cửu Đồng chấn động. Chu Cửu Đồng bị ta trêu đùa hí lộng một phen, lúc này sắc mặt đã tái nhợt, phỏng chừng đã bị chọc giận gần chết, nhưng hắn cũng không thể xông lên đánh ta một trận, hắn không có cái gan này. Nghe ta châm ngòi kích đểu, hắn nhất thời nghẹn họng, đành phải yên lặng nhìn Hà thư ký.
Hà thư ký được ta bưng vỗ mông ngựa nhiệt tình, tuy trên mặt không có gì biểu lộ, nhưng trên trán đã giãn ra không ít, mơ hồ có thể thấy sự thoải mái trong mắt. Huống chi ta đã tỏ lòng trung thành với hắn. Về phần ta dùng phương pháp gì khiến hắn thỏa mãn, đó mới là thứ Hà thư ký quan tâm nhất, đâu còn quan tâm gì đến vẻ mặt ủy khuất của Chu Cửu Đồng.
" Ừ, người trẻ tuổi làm việc quyết đoán lại không thiếu nhân nghĩa, đây mới là đồng chí tốt. Về phần làm vừa lòng ta, ta thấy không cần đâu! Ha ha !" Hà thư ký rốt cục bật cười, hắn giả mù sa mưa tán dương ta một phen, trong lòng thầm mắng một câu lão hồ ly.
" Kỳ thật, tôi cùng với bí thư có chút nhân duyên sâu xa. Nếu nói là nịnh nọt ngài, đó là ta không có văn hóa, ách, phải nói hiếu kính ngài mới đúng! Tôi có một cách nghĩ tuyệt hảo muốn một mình thưa lại với bí thư."
Ta tất cung tất kính mà hướng Hà thư ký ám chỉ, lại để cho Chu Cửu Đồng cút ngay.
Hà bí thư vẻ mặt hưng phấn cùng kinh ngạc, hắn hứng thú hỏi: " cùng ta có nhân duyên sâu xa ư?"
" Vâng"Ta mỉm cười gật gật đầu.
"Nói cho ta nghe một chút."Xem ra Hà thư ký đã coi Chu Cửu Đồng là tâm phúc, đối với ám hiệu của ta, hắn chỉ do dự một chút, cũng không để Chu Cửu Đồng ly khai. Ta phát hiện Chu Cửu Đồng vẻ mặt tốt hơn, có lẽ trong lòng lão đang nói: "Quan hệ giữa ta với Hà thư ký ngươi há có thể dùng dăm ba câu là châm ngòi được hay sao?"
Ta tuy giật mình nhưng cũng nằm trong dự kiến. Vì vậy, ta càng phải nói với Hà bí thư: " Muốn kể rõ chuyện này thì không thể để cho người ngoài nghe được. Nếu hiện tại Hà thư ký thấy bất tiện, vậy hôm nào tôi sẽ giải thích rõ với bí thư."
Ta dự định đem quan hệ của mình cùng Hà bí thư ký phủ lên, có thể nói một lần hành động tính ra. Một là mài mòn nhuệ khí của Chu Cửu Đồng, thứ hai cũng là làm cho Hà thư ký kiêng kị với ta. Người trong quan trường rất chú ý đến việc tìm hiểu rõ lai lịch người khác, bối cảnh cùng các mối quan hệ, đừng để đến lúc đó lũ vọt lên miếu long vương, thế thì tự tìm phiền toái sao? Thứ ba, ta hi vọng chuyện ta thao tác không tuân theo quy định được giải quyết thỏa đáng. Ta rất rõ một cái đạo lý, chỉ cần có một cây đại thụ như Hà bí thư che chở, mọi khó khăn đều được giải quyết dễ dàng.
" Vậy cũng được. Lão Chu, ta hơi đói bụng, ngươi đi chuẩn bị cho ta vài món."
Hà bí thư vẫn cho Chu Cửu Đồng mặt mũi, tìm một cái bậc thang để hắn rời đi. Chu Cửu Đồng tuy trong lòng rất khó chịu nhưng đành bất đắc dĩ ảm đạm ly khai. Chu Cửu Đồng vừa đi, Hà thư ký trên mặt lập tức màyy đen nhíu lại, hắn cười lạnh một tiếng: "Ân oán giữa ngươi và Chu Cửu Đồng ta không muốn quản, càng không muốn biết. Nhưng nếu như đề ta biết rõ ngươi vì tiêu khiển Chu Cửu Đồng mà giở trò lừa bịp ta, ta sẽ khiến cho ngươi phải hối hận cả đời."
" Tôi không dám, thưa bí thư?"Ta cung kính khom người.
" Được, ngươi nói đi."Hà thư ký sắc mặt hơi hòa hoãn lại.
" Hà phù là bạn tốt của tôi."Ta cuối cùng đưa Hà Phù ra, nghĩ đến đại mỹ nữ có đôi mắt như những vì sao lấp lánh trên bầu trời, trong nội tâm ta liền vui vẻ, tuy thời gian quen biết nàng rất ngắn, nhưng ta vừa nghĩ tới nàng thì đã thấy bật cười. Nàng đã đụng phải ta, rồi lại cứu ta, ta thực hi vọng nàng lại cứu ta một lần nữa.
" A? Tiểu Phù là bạn tốt của ngươi sao? Làm sao ta không nghe nó nói qua chuyện này?"Hà thư ký hiển nhiên rất bất ngờ.
" Chưa nói qua cũng không có nghĩa là không tồn tại! Về phần Hà Phù có phải là bạn tốt của tôi hay không, Hà thư ký về nhà hỏi liền rõ ràng." Ta cười đáp.
" Ừ, ngươi có thể nói ra tên Tiểu Phù, lại biết quan hệ giữa chúng ta, như vậy giao tình của các ngươi cũng không tệ, đã như vậy, ta sẽ không hỏi. Ha ha, nha đầu kia thường xuyên không ở nhà, ngươi gần đây có nhìn thấy nó hay không?"
Hà thư ký vừa nói đến Hà Phù, vẻ mặt trở nên hiền lành, đây là bản năng của người làm làm cha. Chỉ là một câu cuối cùng có lẽ là thăm dò ta, ta thầm than tên Hà bí thư này thật quá lợi hại, đúng là một lão hồ ly siêu cấp. Nếu như ta vội vàng nói mấy ngày trước vừa thấy nàng, vạn nhất mấy ngày nay nàng lại không ở trong thành phố thì có nói thế nào cũng không khiến người khác tin được. Ta còn lâu mới mắc mưu! Liếc nhìn Hà thư ký, ta lắc đầu: " Tôi cũng chưa gặp Hà Phù vài ngày nay. Bí thư lát nữa về nhà nếu thấy Hà Phù, mong ngài thay tôi nói với nàng, tôi muốn mời nàng một bữa cơm."
" Ha ha, ta vừa mới nhớ ra nha đầu kia đã đi Hồng Kông, ngày mai mới trở về. Ha ha, ngươi xem cái trí nhớ của ta này."Hắn lắc đầu cười khổ. Ta không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, nghĩ thầm quả nhiên không ngoài sở liệu, cái lão hồ ly này mới đó mà đã vô thanh vô tức đào một cái bẫy cho ta nhảy vào. May mà ta nói thực, bằng không thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng . Hàaa...! Người thành thật một chút thì có phúc khí. Nguồn:
" Ha ha."Ta cùng Hà thư ký nhìn nhau cười.