Tỷ Tỷ, Xin Ngươi

chương 9

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đệ cửu chương: Tỷ tỷ, ta "phì phì" có hơi cố sức giờ đầu choáng quá

Có thể nói sự xuất hiện của Nhậm Thanh Nghiên ngoại trừ khiến hai tỷ muội vốn đã Tam Quan sai lệch này giày vò thành hoàn toàn sai lệch Tam Quan, thì chính là tới gây họa cho người ta.

Quả nhiên. . . phía sau mỗi một yêu nghiệt đều có một mẫu thân đại nhân càng thêm yêu nghiệt càng thêm gây họa chúng sinh!

Năm mới ở Nhậm gia có hơi cô đơn, tài xế và bảo mẫu đều về nhà ăn tết, cũng may quản gia tiên sinh từ đời mẹ của Nhậm Thanh Nghiên đã làm việc cho Nhậm gia, cho nên năm mới cũng ở lại Nhậm gia. Thật ra trong lòng quản gia có một vết sẹo, nhìn qua quản gia tiên sinh anh tuấn săn sóc có hơi sợ chết, kỳ thực từng là du côn, về phần quản gia tiên sinh vì sao trở thành du côn. . . vết sẹo xinh đẹp này, sẽ để lại cho quản gia tiên sinh, không nên giải đáp, bởi vì cho tới bây giờ không có ai giải đáp vết sẹo xinh đẹp này, cho nên tiểu bằng hữu Nhậm Bình Sinh và tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ đương nhiên cũng không biết.

Tết năm nay cũng như tết năm xưa, đầu bếp tiên sinh giúp Nhậm gia làm cơm xong thì về nhà. Một Nhậm gia to bự giờ chỉ còn lại mẹ con ba người Nhậm Thanh Nghiên và quản gia tiên sinh.

"Vắng vẻ ghê a. . ." Nhậm Thanh Nghiên thương cảm nhìn pháo hoa đang bắn trên bầu trời bên ngoài. Lúc người ta đang thương cảm luôn muốn uống chút rượu, nếu không chẳng phải lãng phí buổi tối vắng vẻ tốt đẹp này? Cho nên Nhậm Thanh Nghiên có chút thương cảm quay qua quản gia nói: "Trầm quản gia, đi lấy cho ta chút rượu."

Màu đỏ của rượu rất đẹp, rượu đỏ hảo hạng đương nhiên màu rất đẹp, Nhậm Thanh Nghiên rất biết thưởng thức rượu, cho nên rượu đỏ nàng sưu tầm đều là hảo hạng, chỉ là đối với hai tiểu quỷ Nhậm Bình Sinh và Nhậm Yên Vũ mà nói, rượu đỏ chính là loại nước rất dễ nhìn, có lẽ là nước trái cây.

Nhậm Bình Sinh là bé ngoan, tri thức phong phú Nhậm Bình Sinh đã biết rượu chính là đồ mỗi khi người lớn rất sầu khổ rất sầu khổ uống. Trong TV mấy đại hiệp luôn uống rượu trong những lúc rất sầu khổ rất sầu khổ, đương nhiên đại hiệp cũng uống rượu lúc rất vui vẻ, thế nhưng điểm này đã bị Nhậm tiểu đồng chí quên rồi. Thanh khiết thông minh Nhậm tiểu đồng chí đương nhiên biết rượu không phải thứ tốt, lão sư cũng nói, con nít không được uống rượu. Cho nên Nhậm đại tiểu thư cho đến bây giờ cũng chưa từng nhìn qua thứ đó, dường như cũng không cảm thấy hứng thú với việc uống rượu. Nhưng mà Nhậm đại tiểu thư không có hứng thú, không có nghĩa toàn bộ tiểu quỷ Nhậm gia cũng không cảm thấy hứng thú.

Chẳng hạn như nhị tiểu thư Nhậm Yên Vũ hoàn toàn tương phản với tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh, nàng rất hiếu kỳ với chuyện đó, cho nên đương nhiên cũng vô cùng hứng thú với ly rượu nhìn qua trông rất đẹp kia.

"A~~~ tỷ tỷ, bảo bảo muốn uống cái này." Cái đó trông thật ngon, mẹ cũng uống rất vui vẻ.

"Đó là rượu, con nít không thể uống rượu." Nhậm Bình Sinh dáng vẻ tiểu đại nhân nghiêm trang lên tiếng nhắc nhở.

"Bảo bảo muốn uống cái gì con nít không thể uống đó." Không biết bởi vì hôm nay có mẹ ở đây hay là bởi vì thời gian sống chung với Nhậm Bình Sinh quá dài, tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ của chúng ta đã hoàn toàn có thể nắm rõ thói quen của tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh, hôm nay tiểu bằng hữu Nhậm Yên Vũ của chúng ta vậy mà lại có gan, dám phản bác lại lời của tiểu bằng hữu Nhậm Bình Sinh.

"Cái đó con nít không thể uống, uống sẽ biến thành đồ ngốc." Tiểu bằng hữu Nhậm Bình Sinh tiếp tục nghiêm trang nói.

"Bảo bảo sẽ uống cái gì đó con nít uống sẽ biến thành đồ ngốc." Nhậm Yên Vũ tiếp tục đáp.

"!" Nhậm Bình Sinh tức giận trừng mắt. Gần đây vẫn không đánh không mắng nên lá gan càng lúc càng lớn rồi, tiểu bằng hữu Nhậm Bình Sinh quyết định vì bảo vệ uy tín của tỷ tỷ như mình đối với muội muội, nàng sẽ cứng rắn thi hành một lần bạo hành gia đình với tiểu bằng hữu Nhậm Yên Vũ.

"Ai da~~ Tiểu Vũ có hứng thú với rượu à~ " Chỉ tiếc là, trong nhà đã có một con không đáng tin cậy thì sẽ luôn có một con tuyệt đối không đáng tin cậy tồn tại. Rất hiển nhiên Nhậm Thanh Nghiên mẫu thân đại nhân của chúng ta là một tồn tại như vậy.

Chỉ thấy nàng vẻ mặt cười tủm tỉm đem ly rượu của mình đưa tới trước mặt Nhậm Yên Vũ, nói: "Tiểu Vũ của chúng ta vừa nhìn đã thấy là một người biết thưởng thức, tới đây tới đây, cái này của mẹ là rượu hảo hạng nha."

"Phu nhân~ " Quản gia lập tức đứng ra ngăn cản. Phu nhân ngài có thể bình thường một chút không? Đừng tiếp tục phá hủy nhị tiểu thư đáng yêu thuần khiết của bọn họ nữa có được hay không?

"Ai da~~ Trầm quản gia đừng có cứng nhắc như thế a~ cùng lắm uống một lần cũng có sao, hơn nữa nếu như Tiểu Vũ vẫn không được uống, Tiểu Vũ sẽ nhớ nhung, chi bằng để nó uống, nhiều lúc cũng nên để cho con nít tự mình trải nghiệm, tụi nó mới biết cái gì là đúng cái gì là sai a~ " Nhậm Thanh Nghiên nghiêm trang nói có bài bản hẳn hoi, giống như là thật sự có việc như vậy.

"Phu nhân~ " Xin phu nhân đừng nên vì không có trách nhiệm của mình và không đáng tin cậy của mình mà viện cớ có được hay không? Cái đó và cứng nhắc hoàn toàn không liên quan gì đến nhau! Quản gia tiên sinh cảm thấy mình có trách nhiệm trọng đại đối mặt với một phu nhân không đáng tin cậy như thế.

"Không sao không sao, tới đây Tiểu Vũ, uống, uống đi nha."

Xin phu nhân đừng dạy hư con nhỏ, van ngài.

Nhậm Yên Vũ thấy Nhậm Thanh Nghiên đem rượu đưa đến trước mặt mình, vui vẻ đồng thời có chút vội vàng vươn móng vuốt của mình ra.

Ồ! Rượu! Nàng có thể uống rượu! Mẹ thật sự quá tốt!

Tiểu bằng hữu Nhậm Yên Vũ kích động mà dùng móng vuốt nhỏ nhỏ mập mập của mình cầm chiếc cốc chân dài, động tác lưu loát trước nay chưa từng có đổ rượu đỏ bên trong ừng ực uống một hơi cạn sạch.

Có lẽ do quá gấp, có lẽ vì uống quá nhanh, có lẽ tiểu bằng hữu Nhậm Yên Vũ của chúng ta có thiên phú thưởng thức rượu hoặc nguyên nhân quỷ dị gì gì đó, dù tiểu bằng hữu Nhậm Yên Vũ của chúng ta đến tận khi uống cạn ly rượu đỏ đó rồi mới cảm thấy cái này thật ra uống không ngon, nàng lè đầu lưỡi mình ra, "phì phì" hai tiếng, liền cảm thấy trước mắt mình xoay mòng mòng.

"Tỷ tỷ!" Tỷ tỷ ta 'phì phì' có hơi cố sức giờ đầu choáng quá~~~ phì phì dữ quá tiểu bằng hữu Nhậm Yên Vũ rất không chịu thua kém, đùng một cái té xỉu.

Mặc dù tương lai thực sự trở thành kẻ ngàn ly không say, nhưng chưa tới tuổi, uống cả một ly rượu đỏ, đối với tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ mà nói, vẫn có hơi nhiều.

Nhậm Bình Sinh thấy Nhậm Yên Vũ gọi một tiếng "tỷ tỷ" rồi gục, nhất thời cảm khái hàng vạn hàng nghìn.

"Hừ! Đúng là vô dụng, có chút xíu đã xỉu." Nàng xem trong TV, các đại hiệp đều uống mấy bình rồi mới ngất xỉu.

Vì vậy tiểu Nhậm Bình Sinh của chúng ta cũng có chút 'nghé con không sợ hổ' cầm chiếc ly đầy rượu đỏ "ừng ực" uống cạn.

Tương tự điếc không sợ súng

Hừ~ uống rượu có gì đặc biệt hơn người, quả nhiên chỉ là đứa con nít tuổi, nàng uống cả một ly đầy cũng. . .

Cũng. . .

Cũng?

Cũng xỉu.

Ở phương diện uống rượu, hai vị tiểu thư Nhậm gia dùng sự thật chứng minh rõ ràng rằng, con nít tuổi và con nít tuổi thật sự không có khác biệt quá lớn.

Đợi đến khi mẫu thân đại nhân Nhậm gia - Nhậm Thanh Nghiên của chúng ta phản ứng được, hai vị tiểu thư Nhậm gia một đứa ngồi trên ghế bảo bảo đầu gục xuống, một đứa thành công té lăn trên đất. Ừ~ thành công nằm ngay đơ~

Nhậm Thanh Nghiên vì thế mà cảm thấy đáng tiếc, "Haiz~ lẽ nào Nhậm gia chúng ta thế hệ sau này không ai thật sự biết thưởng thức rượu đỏ mỹ vị như thế sao? Đúng là đáng tiếc a. . ." Nhậm Thanh Nghiên cảm thấy mình không tìm được tri âm có thể cùng uống rượu, nàng buồn.

Quản gia tiên sinh đã không còn lời để nói, chỉ ở trong lòng không ngừng phỉ nhổ a không ngừng phỉ nhổ. Phu nhân! Một đứa con nít tuổi người có thể trông cậy nàng biết thưởng thức rượu đỏ thật sự có thể trông cậy nàng biết thưởng thức rượu đỏ mà không phải đầu óc của người kẹt ngoài cửa xe hả?!

Phu nhân, xin ngài đừng cho các tiểu thư uống rượu, làm bậy quá~

Vì vậy mẫu thân đại nhân rốt cuộc không đáng tin cậy đến cỡ nào mới có thể trong một buổi tối năm mới, đem hai đứa con gái tuổi còn ở hàng đơn vị chuốc say khước loại chuyện đáng nguyền rủa này a?!

Tết năm nay, tiểu bằng hữu Nhậm Bình Sinh không thể xem pháo hoa! ~~~~(>_

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio