Bởi vì Metatron kiên trì ở lại Con thuyền Noah, Mammon chỉ có thể xuyên qua xuyên lại giữa địa ngục và Con thuyền Noah, làm người bay trên không.
Thạch Phi Hiệp nắm bắt thời cơ, nhân cơ hội đề cử các loại ưu đãi chiết khấu, rốt cuộc đạt được ưu ái của Mammon, khai thông hợp tác du lịch giữa hai vùng.
Raton cùng Victor đứng ở tiền sảnh khách sạn chờ đợi chuẩn bị tiếp đãi đoàn du khách địa ngục đến vào chiều hôm nay.
Victor thấp giọng nói: “Tại sao chúng ta có mối, Thạch Phi Hiệp lại chạy tới địa ngục?”
“Hắn đi khảo sát.” Hợp tác du lịch là song phương, nói cách khác, cư dân địa ngục có thể đến đây, nhân viên ở Con thuyền Noah cũng có thể qua đó.
—— Nhân sự của Con thuyền Noah tuy hơi bị ít, nhưng nể mặt Thạch Phi Hiệp trên hợp đồng ghi cả Metatron, Mammon vẫn quyết đoán ký tên.
Victor hâm mộ nói: “Ta cũng muốn đi.”
Raton tà tà liếc hắn, “Ngươi có bị bệnh răng miệng không?”
“A?” Victor mờ mịt.
“Nhe răng.” Raton rất có khí phách nói.
Victor làm theo.
Raton lôi ra đèn pin và kính lúp, kiểm tra khoang miệng hắn nửa ngày, “Có răng sâu, chiều mai tới phòng ta một chuyến, chuẩn bị một trăm kim tệ.”
“A?” Victor sửng sốt.
Raton cất công cụ, đột nhiên bức xúc nói: “Thạch Phi Hiệp với Isfel là đi hưởng tuần trăng mật, hưởng tuần trăng mật! Địa ngục chính là trạm đầu tiên, bọn họ còn chuẩn bị đi giới người lùn! Giới người lùn!”
Victor mờ mịt nói: “Khai phá kinh doanh sao?”
Raton nghiến răng nói: “Là đi chơi.”
Rắc.
Victor cùng Raton đồng thời nghe được một trận tiếng nứt giòn giã.
Victor nhìn Raton. Hắn cảm thấy âm thanh đó hình như là từ miệng Raton vọng lại.
Raton mím chặt môi, nửa ngày mới dùng chất giọng hàm hồ nói: “Răng ta bị nứt rồi.”
“......”
“Ta về trước.”
“......” Chờ Victor phản ứng lại, Raton đã biến mất đến bóng dáng cũng không thấy.
Có cần...... theo hắn không nhỉ?
Nhưng nếu như vậy, Con thuyền Noah sẽ không còn ai nữa. Hughes cùng Gin đi giới huyết tộc, nghe nói gần đây huyết tộc rất loạn, Gin về bình định. Simar còn ở nguyên thù giới chưa trở về. Antonio thì đang múa chảo trong bếp......
Hình như chỉ còn lại một mình mình.
Victor đang nghĩ ngợi, một luồng thanh quang lóe lên bên người hắn.
Trước mắt là một bóng lưng tuyệt mỹ, mái tóc dài vàng óng buông xõa trên trường bào màu lam như hồ thu, thoạt nhìn tinh tế lại ôn nhu.
“Đến rồi.”
Victor chớp chớp mắt, không hiểu ý tứ của hắn.
Đột nhiên, một cỗ xe ngựa địa ngục đạp trên hỏa diễm đột phá bóng tối, lao ra!
Theo sát sau nó, còn có mấy trăm cỗ xe ngựa lập lòe ánh lửa.
Cỗ xe đầu lĩnh dừng lại trước sảnh, một nam tử tóc đen trong bộ vest màu tím sẫm ôm sát người xuống xe, trên khuôn mặt anh tuấn lộ ra một nụ cười ôn nhu nhưng mang theo chút tà khí.
Thân ảnh đứng trước mặt Victor khẽ dịch về phía trước một bước, cùng nam tử tóc đen bốn mắt nhìn nhau.
Chỉ một ánh mắt, chung kết vạn năm.
☆☆☆ TOÀN VĂN HOÀN ☆☆☆
Vậy là chính thức chia tay U linh giới rồi. Vốn dĩ tính post pn cuối cùng này vào hôm qua, nhưng gần tết nên tớ cũng chạy đôn chạy đáo không kịp làm gì cả, vô cùng xin lỗi vì lại chậm trễ các bạn.
À, đoạn cuối rõ ràng biết là Meta và Mammon, nhưng sao vẫn phảng phất thấy được hình ảnh của MiLu thế nhỉ, có ai có cùng suy nghĩ với tớ không ^.~? Được rồi, lại tự mình đa tình cắn khăn Oán niệm vì Bính tỷ mãi không chịu ra bộ về MiLu, oán niệm ngút trời luôn!