U Minh Trinh Thám

chương 306: (b)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tuy rằng Minh Diệu cảm thấy ánh mắt lão gia hỏa này nhìn Ada có chút đáng ghét, nhưng vì lễ phép hắn vẫn hướng lão nhân kia gật đầu.

- Người phương Đông các vị có một câu nói thật hay, gặp lại chính là hữu duyên.

Lão nhân cũng làm như không cảm giác được Minh Diệu không hài lòng, tiếp tục nói:

- Chúng ta thật sự hữu duyên, không biết đêm nay hai vị có hứng thú cùng hợp tác với chúng tôi hay không?

- Hợp tác?

Minh Diệu sững sờ một thoáng:

- Ý của ngài là…

- Đây là…Hạm, là con gái nuôi của tôi.

Lão nhân chỉ vào cô gái bên người, cô gái nhìn Minh Diệu mỉm cười, vứt cho Minh Diệu một ánh mắt dễ thương.

- Tuy rằng nàng cũng đã từng tới qua vài lần, nhưng không chơi được tận tình. Mà vị tiểu thư bên người ngài lại mê hoặc tôi thật sâu, cho nên tôi nghĩ nếu chúng ta hữu duyên, không bằng đêm nay không cần khổ cực tìm kiếm hợp tác khác thú vị…

Minh Diệu cảm giác được tay Ada kéo tay mình có chút dùng sức, loại phản ứng này tựa hồ như nàng đang tức giận, hơn nữa rất có thể sẽ tùy thời bạo phát đi ra.

- Hay là không cần thiết đâu!

Minh Diệu mỉm cười, tuy rằng hắn không rõ ràng lão nhân kia nói vậy là có ý gì, nhưng từ phản ứng của Ada hắn có thể nhận định tuyệt đối không phải là chuyện tốt.

- Ân?

Lão nhân nhướng mày, tựa hồ có chút không vui, nhưng lại rất nhanh giãn ra.

- Ha ha, tôi nghĩ anh vừa mới tới thành phố này, đối với phong tình nơi này còn chưa hiểu rõ lắm, đây là danh thiếp của tôi!

Lão nhân đưa danh thiếp qua cho Minh Diệu:

- Tin tưởng tôi, cùng tôi hợp tác anh tuyệt đối sẽ không có hại!

Minh Diệu nhìn vào tấm danh thiếp kia, tựa hồ lão nhân này là quan chức chính phủ, tựa hồ có quan hàm nào đó. Tay của Ada đã nắm lại chặt chẽ, tựa hồ tùy thời đều có khả năng muốn bùng nổ. Minh Diệu cảm thấy được mình hẳn nên đánh rụng lão nhân trước mắt này trước, làm yên lòng Ada rồi tính sau. Nếu để cho nàng nổi giận ngay nơi này, hôm nay xem như đến vô ích.

- Tôi nghĩ tư cách của ông không đủ!

Minh Diệu tiện tay ném danh thiếp xuống mặt đất, không hề để ý tới lão ta.

Hành động nhìn qua như vô lý của Minh Diệu lại không hề chọc giận lão nhân kia, hắn híp mắt nhìn Minh Diệu, cẩn thận đánh giá khắp người hắn, tựa hồ đang suy nghĩ chuyện gì đó.

- Đinh!

Một tiếng vang giòn, đã tới tầng ngầm thứ ba. Cửa thang máy chậm rãi mở ra, lão nhân kia nhìn thấy Minh Diệu cùng Ada tựa hồ không có ý tứ muốn đi ra thang máy, có vẻ phi thường giật mình.

- Xin hỏi hai vị…

Thái độ lão nhân kia trở nên dị thường cung kính.

- Tầng ba đã đến, hai người không đi ra sao?

- Không cần!

Minh Diệu thản nhiên cười:

- Chúng tôi còn một tầng mới đến!

- Thật xin lỗi, vô cùng xin lỗi, xin tha thứ cho tôi, tôi cũng không biết hai vị là…

Lão nhân nhất thời đổi thành bộ dáng như chấn kinh, không ngừng cúi đầu giải thích.

Minh Diệu cảm thấy người này thật sự quá chán ghét. Trước đó vẫn mang theo bộ dáng vênh váo đắc ý, sau khi biết được hai người họ muốn đến tầng thứ tư chỉ mở ra đối với quỷ hút máu, lại đổi thành bộ dáng ăn nói khép nép như thế. Minh Diệu thật không kiên nhẫn phất phất tay, lão nhân kia như được đại xá thở dài một hơi nhẹ nhõm, vội vàng lôi kéo cô gái kia chạy ra khỏi thang máy.

Cửa thang máy lại chậm rãi đóng lại, dọc theo khe hở, ánh đèn màu hồng chiếu vào bên trong thang máy từ tầng ba, Minh Diệu mơ hồ nghe được thanh âm rên rỉ của nữ tính.

- Nơi này rốt cục là địa phương nào?

Minh Diệu cau mày hỏi:

- Nơi này cấp cho tôi cảm giác như thế nào…

- Nơi này chính là địa phương mà những nhân vật nổi tiếng cởi ra chiếc áo khoác giả dối của bọn hắn, bày ra mặt xấu xa nhất của nhân loại.

Ada có chút chán ghét nói:

- Nơi này tràn ngập những nhân sĩ thượng lưu của xã hội cao tầng, quan chức chính phủ. Đến nơi đây anh sẽ nhìn thấy vô số gương mặt thật quen thuộc, đem một mặt xấu xa nhất của bọn hắn bày ra trắng trợn!

- Lão đầu vừa rồi mang theo một cô gái trẻ tuổi, lại nói gì mà hợp tác linh tinh, nơi này chẳng lẽ là…

Minh Diệu nhìn nàng hỏi.

- Anh đã đoán đúng!

Giống như ăn phải một đầu ruồi bọ, Ada cơ hồ muốn nôn mửa ra.

- Cái gọi là trao đổi bầu bạn, những thứ bình thường luôn ra vẻ đạo mạo sẽ tự mang theo bạn gái của chính mình, cùng người khác trao đổi bạn lữ của bọn hắn, mở một hồi đại hội vô liêm sỉ đáng nôn mửa nhất!

- Không thể nào!

Minh Diệu có chút kinh ngạc nói:

- Loại chuyện này chẳng lẽ cả chính phủ đối với loại chuyện như thế cũng không hề quản tới hay sao?

- Không có chen chân vào được!

Ada thật bất đắc dĩ lắc lắc đầu:

- Nơi này là tài sản của Huyết tộc, cho dù là ủy viên hội tối cao cũng không có quyền nhúng tay!

- Huyết tộc không phải vẫn luôn bị ủy viên hội tối cao áp chế quản lý hay sao?

Minh Diệu hỏi:

- Như thế nào lại không thể nhúng tay vào nơi này?

- Tuy rằng ở mặt ngoài hiện tại Huyết tộc đã xuống dốc, nhưng vẫn cứ là một củ khoai lang thật phỏng tay.

Ada giải thích nói:

- Nếu đối với Huyết tộc áp chế quá gắt gao lợi hại, ủy viên hội rất sợ bọn người kia sẽ không tiếp tục phục tùng sự quản lý của hội, lại tiếp tục gây ra sai lầm. Vì vậy ủy viên hội đưa cho đãi ngộ đặc thù, cho Huyết tộc nội bộ tự hành quản lý, do trưởng lão hội cùng nhân viên trong Huyết tộc tiến hành tự trị, nếu không phải có sự kiện phạm tội thần quái đặc biệt trọng đại, ủy viên hội tối cao chắc chắn sẽ không nhúng tay. Mà đối với việc quản lý tài sản của Huyết tộc ủy viên hội cũng không tiện can thiệp vào!

- Nếu như không thể quản lý đối với Huyết tộc, như vậy ủy viên hội cũng có thể tăng cường quản lý đối với nhân loại chứ?

Minh Diệu nói tiếp:

- Chỉ cần hạn chế nhân loại không cho phép họ đến nơi đây, như vậy loại chuyện này cũng sẽ không xảy ra đi?

- Nguyên bản cũng không ai ngờ lại biến thành tình trạng thế này, hơn nữa hiện tại Huyết tộc cũng đã không còn dựa vào việc hút máu nhân loại để tiếp tục sinh tồn, Huyết tộc đối với nhân loại đã không còn là uy hiếp trí mạng, cho nên lúc ban đầu chính ủy viên hội tối cao cũng không quá mức để ý!

Ada thật bất đắc dĩ nói:

- Mà kéo dài cho tới tình trạng như bây giờ, chỉ dựa vào lực lượng của chính phủ đã không thể ngăn cấm. Nơi này đã biến thành nơi tụ tập của thượng lưu nhân sĩ trong xã hội, anh ở loại địa phương này có thể chứng kiến rất nhiều cao tầng chính phủ thường xuất hiện trên ti vi, những sao kim điện ảnh vô cùng quen thuộc, những phú hào nổi tiếng trên bìa mặt tạp chí kinh tế tài chính toàn cầu. Đây đã không đơn giản là nơi tìm kiếm dâm loạn kích thích, hơn nữa nơi này đã trở thành nơi bọn hắn buôn bán trao đổi tình báo, tìm kiếm đồng minh chính trị lý tưởng. Rất nhiều nhân viên cao tầng chính phủ đều cùng nơi này có ngàn vạn mối liên hệ sâu xa, dù hiện tại có muốn ngăn cấm, cũng không biết từ đâu hạ thủ, bởi vì trong này liên lụy tới lợi ích của quá nhiều người!

- Nhân loại, kỳ thật là một loại sinh vật vô cùng xấu xí!

Minh Diệu thở dài một hơi nói:

- Có lẽ cho dù là sinh vật tà ác nhất, nội tâm xấu xa cũng không thể sánh nổi một phần vạn của nhân loại!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio