U Minh Trinh Thám

chương 311: không phải nhân loại bình thường

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mà hiện tại lại xuất hiện một nhân loại trên người lại có hương vị của quỷ hút máu đời thứ tư, đây quả thật giống như một người vừa tan sở làm về nhà lại chứng kiến trong nhà mình đang có Thượng Đế cùng Satan còn có Lucifer ba người đang ở trên giường của mình tiến hành trò p, là chuyện không sao tưởng tượng nổi.

- Hoàn hảo, trong các ngươi còn có một người giữ được ý nghĩ thanh tỉnh một chút, không cắn thuốc tới mức đầu óc bị ngu ngốc phá hủy!

Minh Diệu thỏa mãn gật gật đầu:

- Ta đến nơi đây là vì muốn tìm một Huyết tộc, hắn gọi là Sheen, có ai biết hắn ở nơi nào không?

- Sheen điện hạ? Hắn là ông chủ câu lạc bộ, ngươi tìm hắn có sự tình gì?

Tên Huyết tộc nhìn qua có chút giống đầu lĩnh lại hỏi.

- Việc riêng tư, ta muốn tìm hắn nói chuyện!

Minh Diệu nói:

- Ngươi cũng không cần phải biết nhiều như vậy, dẫn ta đi gặp hắn sẽ tốt hơn!

- Tìm ta có chuyện gì sao?

Một giọng nam âm khàn khàn từ đỉnh đầu Minh Diệu truyền đến. Minh Diệu ngẩng đầu nhìn lên, một nam nhân có khuôn mặt đầy râu đang đứng trên lầu hai, một tay ôm lấy một nữ quỷ hút máu ăn mặc hở hang, dùng ánh mắt coi rẻ nhìn Minh Diệu.

- Hương vị kia…tựa hồ là hương vị của Alie điện hạ đi. Ha ha, ta thật sự còn không biết bình thường Alie điện hạ luôn luôn điệu thấp lại có thể đi thích loại người như ngươi!

Minh Diệu cau mày, nghe khẩu khí của tên Sheen này tựa hồ đối với cao cấp Huyết tộc khuyết thiếu lòng tôn trọng. Không phải nói Huyết tộc là một loại sinh vật có tính giai cấp rất mạnh hay sao? Tại sao có thể như vậy?

- Rất kỳ quái sao? Đừng tưởng rằng có những lão gia hỏa kia làm chỗ dựa cho ngươi thì có thể ở trong này muốn làm gì thì làm!

Sheen cười lạnh nói:

- Hi Thái tộc chúng ta xưa nay luôn độc lai độc vãng, cho dù là người của trưởng lão hội có đến, ta cũng không cho bọn hắn mặt mũi!

- Vậy sao?

Minh Diệu cau mày nói:

- Nói như vậy chỉ trông vào mồm mép thì không cách nào cùng ngươi câu thông?

- Nếu muốn gặp ta, như vậy thì cứ dựa vào lực lượng của chính mình đi lên, ta ở chỗ này chờ ngươi!

Sheen nói dứt lời, liền không hề để ý tới Minh Diệu, từ lầu hai biến mất.

- Lời nói của Sheen tiên sinh ngươi cũng đã nghe được!

Huyết tộc đầu lĩnh kia lại nói:

- Muốn gặp hắn cũng được, chỉ cần ngươi có thể đánh bại bất cứ người nào của chúng ta có mặt tại đây!

- Muốn đánh nhau sao?

Minh Diệu có chút khó xử gãi gãi đầu:

- Lực lượng của chính mình, ý tứ chính là không thể sử dụng sức mạnh của huyết thống?

- Không sai, dựa vào lực lượng của chính ngươi!

Một Huyết tộc khinh miệt nói:

- Đừng tưởng rằng dựa vào những lão gia hỏa kia là có thể khoa tay múa chân đối với chúng ta. Đã không có lực lượng huyết thống, ngươi bất quá chỉ là một nhân loại bình thường mà thôi. Hiện tại có hai con đường cho ngươi lựa chọn, một là dựa vào lực lượng của chính mình đánh lên, hai là xám xịt cút đi, trở về nói với những lão gia hỏa kia, không cần tiếp tục tới nhúng tay vào cuộc sống của chúng ta!

- Ta cũng chẳng qua là một nhân loại bình thường a…

Minh Diệu cởi bỏ chiếc áo khoác tây phục, hơi hoạt động thân thể:

- Bộ áo này nếu để dơ bẩn thì thật đáng tiếc!

Chứng kiến động tác của Minh Diệu, toàn bộ Huyết tộc chợt sững sờ, tiếp theo đều phá lên cười.

- Ha ha, đầu của ngươi không bị phá hỏng mất đi!

Một Huyết tộc đi tới cười lớn nói:

- Một nhân loại hèn mọn lại có thể muốn đối kháng cùng Huyết tộc, ngươi là kẻ điên sao?

- Oành!

Một tiếng vang thật lớn, nắm tay của Minh Diệu trùng điệp đánh vào bụng tên Huyết tộc kia. Cả người tên Huyết tộc kia đều gấp khúc lại, miệng há to, lại không phát ra được bất kỳ thanh âm nào.

- Thật đáng tiếc, kỳ thật ta cũng không phải nhân loại bình thường!

Minh Diệu thu hồi nắm tay, tên Huyết tộc kia mất đi chống đỡ, té mạnh trên mặt đất, miệng không ngừng sùi bọt mép. Nắm tay hiện lên quang mang vàng óng của Minh Diệu khoanh trước ngược, thở mạnh một hơi trọc khí, ánh mắt đảo qua đám Huyết tộc đang bạo tẩu chung quanh:

- Ta muốn đánh mười tên!

Minh Diệu đứng ngay giữa sàn nhảy, mười mấy Huyết tộc nằm run rẩy khắp bốn phía, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Minh Diệu, chẳng khác gì vừa gặp phải quỷ.

- Không có khả năng, bất quá chỉ là một nhân loại mà thôi…

Huyết tộc nhìn qua giống như đầu lĩnh trợn tròn đôi mắt, gắt gao nhìn chằm chằm Minh Diệu.

- Người phương Đông này thật đáng sợ, lại chỉ nhờ vào một thân lực lượng mà có thể đối kháng được với Huyết tộc!

- Hiện tại ta có thể đi lên lầu rồi đi!

Minh Diệu nhặt lên chiếc áo khoác của mình, trong ánh mắt nhìn soi mói của những Huyết tộc chung quanh, chậm rãi đi lên bậc thang.

Hiện giờ tâm tình Minh Diệu thật sự dao động không nhẹ, hắn thật không ngờ nguyên lai Huyết tộc đời thứ sáu lại yếu ớt đến mức không chịu nổi một kích của hắn. Những quỷ hút máu tân tấn kia cũng không giống như trong truyền thuyết đồn đãi, có được lực lượng cường đại, ma thuật thần bí, không sợ bị đả kích bằng sức mạnh. Những quỷ hút máu đời thứ sáu này so sánh với nhân loại chẳng qua chỉ cường tráng hơn một ít, chống lại được lực đánh mạnh hơn một ít mà thôi. Minh Diệu cẩn thận đối chiếu một chút, đại khái chỉ tương đương với loại dân trấn bên trong thị trấn nhỏ bị chế tạo thành La Sát quỷ. Đối với Minh Diệu có được linh lực dồi dào, lại hấp thu được một bộ phận lực lượng của Huyết tộc mà nói, đám người kia căn bản chỉ là một đám thái điểu yếu ớt.

Không chỉ là như thế, Minh Diệu còn có cảm giác từ sau khi mình ở trấn nhỏ trở về, khí lực tựa hồ cũng mạnh hơn ngày trước thật không ít. Hắn không rõ ràng lắm rốt cục đây là do nguyên nhân gì tạo thành, nhưng dù sao xem ra có vẻ không phải là chuyện gì xấu.

Thật thuần thục đem Kim Quyết vận chuyển khắp toàn thân, nương theo nắm tay cứng rắn cùng lực phòng ngự cường đại, Minh Diệu chỉ sử dụng nắm tay đã dễ dàng đánh ngã đám quỷ hút máu kia. Về phần lực lượng lấy được từ chỗ Alie, hắn không cần phải sử dụng tới làm gì.

Những tân tấn quỷ hút máu tại đây đã mất đi khí chất cao quý, ma pháp lực lượng cùng phong độ tao nhã của quỷ hút máu nguyên bản, nhìn qua càng thêm cường tráng so với nhân loại bình thường, sinh mệnh dài lâu lại dựa vào việc tự mình tàn hại mình cùng sa đọa để tìm kiếm niềm vui như những kẻ điên rồ. Hơn nữa hiện tại quỷ hút máu đã không còn dựa vào việc hút máu nhân loại để tiếp tục tồn tại, Minh Diệu có chút mê mang, đám người kia còn đúng với danh xưng quỷ hút máu nữa hay sao?

Huyết tộc đã đang chậm rãi xuống dốc. Có lẽ từ một đời một đời truyền thừa đi xuống, gien ẩn trong máu đã càng ngày càng thêm loãng đi, nguyên bản quỷ hút máu tao nhã mà thần bí cường đại hiện tại lại biến thành bộ dáng đồi phế như bây giờ, điều này làm cho Minh Diệu chợt cảm giác có chút bi ai. Có lẽ cũng sẽ có một ngày chính nhân loại cũng bị sa đọa đến loại tình trạng như thế đi!

Minh Diệu đem áo khoác gác lên vai, đi thẳng lên lầu hai. Trong ánh mắt quan sát soi mói của vô số Huyết tộc, hắn đẩy ra một cửa phòng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio