U Minh Trinh Thám

chương 313: (b) mạng lưới tình báo của hi thái gia tộc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Tốt lắm!

Minh Diệu gật gật đầu, hắn lấy ra một linh phù màu vàng trong túi áo, đặt lên bàn làm việc của Sheen, nói:

- Nếu như có tin tức gì hữu dụng, đem linh phù này thiêu hủy, chính ta sẽ tới tìm ngươi. Chỉ cần xác nhận tình báo kia là chuẩn xác, nhân tình kia ta sẽ trả cho ngươi!

- A!

Minh Diệu vừa kéo cửa ra, chợt quay đầu lại nói:

- Không cần tiếp tục ở trước mặt ta dùng chút tinh thần lực nhỏ bé của ngươi đến tra xét ý nghĩ trong lòng ta. Ngay cả chuyện mà chính Alie cũng không làm được ta nghĩ ngươi cũng không cần tốn công thử làm gì!

Nói dứt lời, Minh Diệu bước ra khỏi phòng, tiện tay đóng cửa.

- Người phương Đông đáng sợ!

Sheen tuôn mồ hôi lạnh. Vừa rồi khi hắn nói chuyện với Minh Diệu, đích xác đã dùng thuật đọc tâm đặc hữu của Huyết tộc đến tìm kiếm mục đích thật sự lần này Minh Diệu đến đây.

Hắn cẩn thận đem tinh thần lực của mình chậm rãi rót vào trong ý thức của Minh Diệu, lại phát hiện tâm linh của Minh Diệu không hề có chút sơ hở. Mắt thấy không thể tiến vào, hắn lại thật cẩn thận đem tinh thần lực của mình lui đi ra, hắn vốn rất có lòng tin nghĩ mặc dù mình không tìm kiếm được ý nghĩ của Minh Diệu nhưng đối với việc hắn thăm dò Minh Diệu chắc chắn sẽ không có phát giác. Nhưng những lời của Minh Diệu trước khi rời đi làm tự tin của hắn bị đánh nát. Minh Diệu không những biết được, hơn nữa còn nói Alie từng thử dùng tinh thần lực truy xét tinh thần thế giới của hắn nhưng không hề thành công. Hắn cũng không dám cho rằng tinh thần lực của mình có thể so sánh với Huyết tộc đời thứ tư cường đại như Alie.

- Nhân loại vừa rồi lại là ai vậy?

Nhìn thấy Minh Diệu đi ra ngoài, Huyết tộc gầy yếu khi nãy đẩy cửa đi vào:

- Tựa hồ rất lợi hại, trên người không ngờ còn có hương vị của Alie điện hạ. Hơn nữa đi cùng hắn chính là trưởng nữ của gia tộc Wiln!

- Một người đáng sợ!

Sheen cau mày nói:

- Đem phân đội cử đi Trung Quốc tháng trước gọi về đi!

- Gọi về? Vì sao vậy?

Người kia hỏi:

- Bốn người bọn hắn thật vất vả mới lẻn được vào Trung Quốc, vừa dàn xếp xuống chuẩn bị công tác tình báo, hiện tại đem bọn họ gọi về chẳng phải uổng hết công lao của chúng ta bao lâu nay sao?

- Đồ đần, gọi bọn họ về là vì không muốn bọn họ chết vô ích bên đó. Nếu giống như lời của người phương Đông vừa rồi đã nói, người Trung Quốc đều có được lực lượng tinh thần ý thức cường đại như vậy, bốn người bọn họ căn bản không làm được gì, ngược lại sẽ vì việc tùy tiện tra xét tình hình thực tế của Linh giới Trung Quốc mà bị người trực tiếp xử lý!

Sheen chán nản vỗ bàn nói:

- Từng thành viên của Hi Thái gia tộc đều là người nhà của chúng ta, tuyệt đối không thể làm ra kiểu hi sinh vô vị thế này!

- Được, ta đã biết!

Người kia gật gật đầu:

- Còn có chuyện gì cần tôi làm không?

- Còn có một việc!

Sheen lại nói:

- Cho toàn bộ tình báo đều động, giúp ta tra xét chuyện của một nhân loại tên H!

- Nhân loại? Vì sao?

Người kia khó hiểu hỏi:

- Ngươi muốn đem nhân loại nọ phát triển làm hậu duệ sao? Tựa hồ không cần phải vận dụng toàn bộ nhân viên tình báo đi?

- Không phải, đây là yêu cầu của người phương Đông thần bí vừa rồi!

Sheen lắc đầu nói:

- Nghe nói tên nhân loại kia tựa hồ bị một chứng bệnh khát máu, hơn nữa không phải là người của chúng ta làm. Ta cần biết nguyên nhân vì sao tên nhân loại kia lại bị chứng bệnh này!

- Không phải do người của chúng ta làm?

Người kia cau mày nói:

- Chẳng lẽ lại có gia tộc khác bắt đầu trộm phát triển lực lượng của chính mình sao?

- Rất có thể!

Sheen gật đầu nói:

- Cho nên ta cần có đáp án, mà người phương Đông kia cũng cần. Đây là một chuyện một công đôi việc, nếu chúng ta có thể tra ra được là ai làm, như vậy chúng ta có thể nương theo tay của người phương Đông kia thu dọn đối thủ cạnh tranh của chúng ta, còn có được một lần trợ giúp của Alie điện hạ. Chuyện tốt như vậy ta nghĩ chúng ta không có lý do gì mà cự tuyệt!

- Ta lập tức đi làm!

Người kia gật đầu rời nhanh khỏi phòng của Sheen.

- Trưởng nữ gia tộc Wiln!

Sheen sờ sờ chòm râu dưới cằm mình, lầm bầm lẩm bẩm:

- Những người phương Đông, nam nhân hay nữ nhân cũng vậy, mỗi một người đều thần bí cùng cường đại như thế!

Thanh âm tiếng nhạc đinh tai nhức óc lại tràn ngập màng tai, Minh Diệu chịu đựng tạp âm quấy nhiễu, từ lầu hai đi xuống. Bên dưới đại sảnh cũng không khác gì lúc Minh Diệu vừa mới đi vào, đối với những Huyết tộc mà nói, trường phong ba vừa rồi bất quá chỉ là một chút gia vị trong sinh mệnh dài lâu của họ mà thôi, đã qua coi như xong. Minh Diệu đi xuyên qua sàn nhảy, khi đi ngang qua người bọn họ, nhiều nhất họ dùng ánh mắt khác thường đánh giá hắn một thoáng, sau đó đều tự tiếp tục trò chơi điên cuồng của chính mình.

Minh Diệu cau mày, loại địa phương này thật sự không chút thích hợp với chính mình. Hắn thật ra tình nguyện đứng ở một góc yên tĩnh không người uống rượu, cũng không muốn mạo hiểm bị tiếng nhạc làm điếc tai cùng một đám người điên sống chung một chỗ. Nhưng hắn cảm giác có một ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào chính mình, khiến cho hắn thực sự để ý. Ánh mắt kia thật không giống như ánh mắt kinh ngạc hay sợ hãi của những Huyết tộc, ánh mắt chỉ như đơn thuần nhìn hắn, tựa hồ như đang muốn quan sát điều gì đó. Minh Diệu lần theo ánh mắt nhìn đi qua tìm kiếm, nhưng không phát hiện được bất cứ kẻ nào.

Ảo giác sao? Minh Diệu ngừng lại ngay giữa sàn nhảy, loại cảm giác này sẽ không sai, nhất định có một người từ một nơi thật bí mật luôn nhìn chăm chú vào người hắn, Minh Diệu đối với loại cảm giác này thật sự có tự tin. Trong đầu Minh Diệu đột nhiên hiện ra thân ảnh của một nữ nhân, lúc trước tuy rằng hắn chỉ lướt mắt qua thoáng nhìn, nhưng bóng lưng nữ nhân kia cùng nơi này không chút hòa hợp gây cho hắn ấn tượng rất sâu sắc. Minh Diệu dựa theo trí nhớ trước đó nhìn qua hướng quầy bar, nhưng không phát hiện thân ảnh nữ nhân kia, nguyên bản địa phương khi nãy mà nữ nhân kia đã ngồi hiện tại hoàn toàn rỗng tuếch.

Nữ nhân kia tựa hồ không giống như là một người Châu Âu. Minh Diệu không biết tại sao đột nhiên nổi lên hứng trí đối với một cô gái mà mình cũng chưa biết mặt. Từ bóng lưng trong trí nhớ của hắn mà xem, nương bằng bóng lưng có chút nhỏ nhắn mảnh mai của cô gái, Minh Diệu suy đoán cô gái tựa hồ là một người Châu Á. Ở bên trong địa phương chỉ có quỷ hút máu Châu Âu tụ tập, xuất hiện thân ảnh của một người Châu Á? Minh Diệu cũng chưa từng nghe nói qua có hấp huyết quỷ Châu Á nào xuất hiện nơi này.

Minh Diệu khó khăn chen qua đám người đông đúc, tiến đến phía trước quầy bar, ngồi ngay trên chiếc ghế mà cô gái khi nãy đã ngồi. Hắn gõ gõ lên quầy, ý bảo người phục vụ đưa cho hắn một ly nước. Người phục vụ cau mày đánh giá Minh Diệu một thoáng, từ bên dưới cùng lấy ra một bình nước, rót cho hắn một ly nước trắng.

- Nơi này là nơi tụ tập của Huyết tộc, muốn uống bia đi lên mấy tầng trên đi!

Thanh âm một cô gái truyền tới từ sau lưng Minh Diệu.

- Còn nữa, anh đã chiếm vị trí của tôi!

Chỉ dựa vào phân thủ đoạn độc ác và sự tháo vát của ngươi...Hôm nay nếu như không lưu ngươi lại dưới chân thành Hiểu Quan, ngày sau sẽ thành họa lớn!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio