U Minh Trinh Thám

chương 319: (b) nữ vu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Nữ vu vì chứng minh thân phận, cùng khi tiến hành ma pháp hoặc chú pháp, phải có thứ gì đó để thực hiện. Nữ vu có tín vật của nữ vu, chính là ấn ký của nữ vu, đây là dấu vết từ khi sinh ra đã mang theo, là ấn ký bẩm sinh lúc sinh ra!

- Ấn ký của nữ vu?

Minh Diệu khó hiểu nhìn nàng hỏi.

- Đó là thứ gì?

- Trên người có tàn nhang vết bớt kỳ lạ, hoặc có nốt ruồi đen gì đó.

Ada nói.

- Tuy rằng từng ấn ký của các nữ vu đều không giống nhau, nhưng từng nữ vu đều có những ấn ký thật độc đáo.

- Như vậy làm sao phân biệt đây?

Minh Diệu gãi gãi đầu:

- Chúng ta cũng không thể đem hai cô gái kia tìm đến, bắt hai nàng lột sạch quần áo cho chúng ta kiểm tra đi? Hơn nữa trên người mọi người ai mà không có bớt có dấu, căn bản không thể khẳng định như vậy là nữ vu a!

- Không phải đơn giản như vậy!

Ada lắc lắc đầu.

- Gọi là ấn ký, khác với bớt hoặc tàn nhang dấu vết bình thường, rất dễ dàng phân biệt ra được. Ấn ký sẽ có hình con dơi, hoặc hình dạng động vật linh tinh nào đó, là dấu hiệu của các nữ vu được khắc trên người họ!

- Nếu như hai nữ phó kia thật xinh đẹp, tôi cũng không để ý nhận lấy phần công tác có tính khiêu chiến thế này.

Trên mặt Minh Diệu mang theo nụ cười xấu xa nói:

- Tôi sẽ cẩn thận kiểm tra từng bộ vị trên thân thể hai nàng, thật cẩn thận thật cẩn thận…ai nha, vì sao lại véo tôi đây…

- Không cho anh tiếp tục nghĩ những chuyện

bậy bạ kiểu đó!

Ada đưa tay véo Minh Diệu, trợn mắt:

- Đừng nói làm kiểu đó hai cô gái kia có thể tố cáo bị anh quấy nhiễu tình dục hay cưỡng gian họ không nói, anh giương cờ gióng trống đòi kiểm tra, không phải làm cho tên hung thủ kia có điều phòng bị hay sao?

- Vậy phải làm sao bây giờ?

Minh Diệu nhu nhu cánh tay bị véo đau:

- Chẳng lẽ cô bảo tôi đi nhìn lén hai nàng tắm rửa? Tôi cũng không có vấn đề, lần này tôi có mang theo Ẩn Thân Phù do tiểu Ngọc vẽ ra, tôi trốn trong phòng tắm tuyệt đối sẽ không bị các nàng phát hiện. Tôi sẽ thật cẩn thận thật cẩn thận…Ai nha, đau đau đau, buông tay, thịt cũng bị cô véo rớt…

- Nhìn xem anh còn dám tiếp tục suy nghĩ linh tinh nữa hay không!

Ada hung hăng trợn mắt liếc Minh Diệu, vẻ mặt đầy lo lắng thở dài một hơi:

- Lần này anh tới Châu Âu, chỉ riêng chuyện Huyết Hôn tôi cũng không biết làm sao về giải thích với Tiểu Manh đây.

- Không xem thì không xem thôi.

Minh Diệu nhỏ giọng than thở.

- Này cũng không được, kia cũng không được, vậy cô nói phải làm sao bây giờ?

- Chúng ta xem trước tư liệu của hai cô gái kia rồi nói sau.

Ada nói.

- Nữ vu không phải tùy tiện ai cũng có thể làm được, hai cô gái kia nếu quả thật có một người là nữ vu, như vậy sẽ có dấu vết được lưu lại đến khi trưởng thành. Như vậy có thể đại khái đoán ra được là người nào. Sau đó chúng ta sẽ chậm rãi đi tra xét!

- Thử? Làm sao mà thử?

Minh Diệu khó hiểu hỏi.

- Cử chỉ hành vi, cách làm việc cùng nghỉ ngơi hàng ngày.

Ada nói:

- Nữ vu bất đồng với người thường, các nàng tín ngưỡng chính là ác ma, phải có chút hành động dị thường. Nói tỷ dụ trên người còn sót lại dấu vết của dược thảo, trong phòng sẽ có tài liệu dùng chế tạo túi vu độc hoặc là búp bê rối. Còn có một chuyện trọng yếu nhất, trên người nữ vu thường thường sẽ có mùi vị dầu vừng!

- Hương vị dầu vừng?

Minh Diệu hỏi.

- Nữ vu thích uống dầu vừng sao?

- Không phải dùng để uống, chỉ dùng để làm phép!

Ada giải thích.

- Nữ vu luôn tin tưởng dầu vừng là môi giới trọng yếu để liên hệ tứ đại nguyên tố. Muốn dùng tốc độ nhanh nhất thực hiện liên hệ thì dùng dầu vừng môi giới các loại năng lượng trong vũ trụ. Nguyên liệu dầu vừng vốn là thực vật thiên nhiên tinh luyện mà thành, hạn độ lớn nhất là đại biểu vũ trụ. Cho nên vô luận làm phép, chế tạo pháp bảo, hoặc dựa vào lực lượng bản thân tu luyện đều sẽ sử dụng nó làm môi giới. Thời gian dài hương vị của nó sẽ ăn sâu vào trong làn da, cho dù một đoạn thời gian không sử dụng cũng sẽ ngửi được hương vị của nó!

- Đơn giản như vậy?

Hai mắt Minh Diệu tỏa sáng:

- Tôi đi tìm từng nữ phó ngửi xem có hương vị hay không không phải được sao?

- Anh ngu ngốc sao!

Ada liếc mắt lườm Minh Diệu:

- Trong trang viên có cô gái nào không dùng nước hoa? Hương vị dầu vừng bị nước hoa phủ kín, làm sao cho anh dễ dàng phân biệt ra được đây?

- Wiln tiểu thư, cơm chiều đã làm xong!

Một người đàn ông đi tới, nhìn Minh Diệu nói:

- Burrell tiên sinh nói ngài còn phải làm việc, sau cơm chiều là có thể chuẩn bị xong!

Người đến thông tri đi dùng cơm đã được đổi thành đàn ông. Xem ra quản gia đã bắt đầu có chút không yên lòng đối với các nữ phó trong trang viện. Minh Diệu sờ sờ vào bụng khô quắt, cảm thấy được mình nên ăn no xong rồi tiếp tục nghiên cứu chủ đề nữ phó cùng nữ vu thì tốt hơn.

- Đây là hồ sơ của hai người kia!

Sau khi ăn cơm xong, quản gia đem hai túi văn kiện thật dày đặt lên bàn.

- Nhiều như vậy?

Minh Diệu nhìn thấy hai túi hồ sơ vẻ mặt hoảng sợ. Hắn mở ra nhìn xem, không ngờ lại được điều tra thật chi tiết từ khi sinh ra đến cân nặng cùng số đo ba vòng đều được viết thật rõ ràng.

- Đó là đương nhiên!

Quản gia mang theo vẻ tự hào nói:

- Những nữ phó có thể vào trang viện làm việc đều là tuyển chọn trong ngàn người có một, trước đó chúng ta có một ngành đặc biệt chuyện tiến hành xét duyệt nữ phó, từ nơi sinh, huyết thống cha mẹ đến trình độ giáo dục đều phải tiến hành điều tra, để xác định gia thế của nữ phó có trong sạch hay không!

- Xem ra trong xã hội này, không bằng cấp muốn làm công tác nữ bộc câu dẫn thiếu gia nhà giàu đều thật rất khó a!

Minh Diệu nhỏ giọng than thở một câu, bắt đầu xem xét hai xấp hồ sơ.

Minh Diệu cầm hồ sơ của cô gái tên May trong tay. Ngay đầu hồ sơ cài một ảnh chụp của một cô gái tóc vàng trẻ tuổi, bộ dạng cô gái này thật thanh tú, hoàn toàn không hề phù hợp với hình tượng nữ vu xấu xí trong ấn tượng của Minh Diệu. Cô gái này lại là một nữ vu sao? Minh Diệu lắc lắc đầu.

May là người phụ trách dọn dẹp tẩy rửa khu vực dãy phòng của H, hiện tại nàng là người hiềm nghi lớn nhất. Minh Diệu lật hồ sơ của cô gái này, nàng không phải là người Anh quốc, mà tới từ Đông Âu, trong một quốc gia nhỏ bần cùng. Cha mẹ nàng đều thuộc giai cấp tư sản, giáo dục rất nghiêm khắc. Nàng lấy thành tích xuất sắc nhất đi tới Anh quốc du học, sau khi tốt nghiệp đi tới trang viện này phụ trách công tác thanh tẩy.

Sinh viên đi làm nghề quét rác dọn dẹp? Minh Diệu lại nảy ác ý suy đoán, không biết người dọn dẹp lau chùi nhà vệ sinh trong trang viện này có phải là cao tài sinh của một nhà đại học nhãn hiệu nổi tiếng nào đó hay không.

Tóm lại cô gái này thân thế trong sạch tới mức như nước cất đã được dùng máy móc thanh lọc, ngay cả chút điểm tạp chất cũng không thấy. Cô gái này lại là một nữ vu tà ác hay sao? Như vậy vì sao nàng phải nguyền rủa H đây? Minh Diệu cảm giác có một tầng màn đen thật dày luôn bao phủ cả trang viện thần bí tại đây!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio