U Minh Trinh Thám

chương 408: lý do

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Hắn không thể trở vào!

Snake lắc đầu cười nói:

- Phòng thí nghiệm này là phương tiện cơ mật của ủy viên hội tối cao Châu Âu, an toàn của phòng thí nghiệm so với bất cứ thứ gì càng thêm trọng yếu. Chỉ cần địa lôi nổ tung, như vậy hệ thống bảo an của phòng thí nghiệm sẽ tự động đóng lại cửa vào. Mà tôi chỉ cần nhanh chóng giải quyết tên điên kia trước khi quân cứu viện chạy đến, sau đó giết hắn. Nơi này không có bất kỳ hệ thống theo dõi nào, cho nên tôi chỉ cần làm việc sạch sẽ một chút thậm chí sẽ không có ai phát hiện được là do tôi làm. Lúc sau chỉ cần tạo ra một lý do, tôi hoàn toàn có thể đem hết thảy trách nhiệm đổ lên người nào đó không hề tồn tại!

- Thời gian của anh đã không còn bao lâu nữa đi?

Minh Diệu mở miệng hỏi:

- Cho nên anh mới vội vàng muốn giết chết tên điên kia.

- Đúng vậy!

Snake gật đầu:

- Thời gian của tôi không còn bao nhiêu, qua không bao lâu nữa tôi sẽ biến thành thây khô, cơ thể héo rút, chết đi trong thống khổ!

- Kế hoạch của anh vốn không tệ, chỉ tiếc bị chúng tôi làm rối loạn!

Minh Diệu vỗ vỗ vai hắn:

- Bất quá anh có từng nghĩ tới hay không, nếu như anh không thể giết chết toàn bộ những người bên trong, chỉ cần có một tên chạy thoát ra ngoài, anh cùng đồng bạn của anh sẽ có kết cục như thế nào?

- Không sao cả, tôi chỉ muốn đạt được mục đích, chính là không còn người bị cải tạo gien như chúng tôi tồn tại trên thế giới này.

Snake lắc đầu nói:

- Là thất bại phẩm bị người chế tạo ra, thống khổ chết đi khi chưa đầy bốn mươi tuổi, tôi không muốn có bất kỳ đồng bạn nào phải chịu đựng sự giày vò như thế nữa.

- Anh có biết không, những tên điên kia vẫn đang không ngừng cải tạo người, nhưng xác suất thành công rất thấp.

Snake tiếp tục nói:

- Trong mười người tối đa chỉ có một người sống sót. Mà người sống sót cũng chỉ luân lạc trở thành loại kết cục giống như tôi, bị xem là thất bại phẩm rác rưởi đá ra ngoài, đưa vào bên trong dong binh đoàn của chúng tôi.

- Không bằng anh giúp chúng tôi một phen, có lẽ tôi có thể làm cho nguyện vọng của anh được thực hiện.

Minh Diệu cười nói:

- Tuy rằng bộ dạng của tôi cũng không giống ông già Noel!

- Nếu anh có thể giúp tôi giết chết tên kia, bản thân tôi thật nguyện ý giúp anh một lần!

Snake nói:

- Nhưng không thể tự mình chứng kiến tên điên kia thống khổ chết trước mặt mình, thật là một chuyện vô cùng tiếc nuối!

- Ha ha, cũng không cần đòi hỏi quá cao!

Minh Diệu cười nói:

- Có thể nói cho tôi biết cơ quan mở cửa phòng thí nghiệm nằm ở đâu không?

- Ở sau thân cây kia, anh dùng tay nhấn vào, sẽ phát hiện một máy điều khiển!

Snake chỉ vào một thân cây thật bình thường nằm gần đó:

- Chẳng qua nếu không có tấm thẻ cùng chìa khóa, thì không cách nào đi qua, tôi chỉ là lính đánh thuê, cũng không có loại đồ vật nọ!

- Ha ha, không sao cả, làm phần tử khủng bố chuyên nghiệp, chúng tôi cũng phải chuẩn bị đầy đủ đồ vật để hành sự chứ!

Minh Diệu từ trong túi lấy ra tấm thẻ cùng chìa khóa trộm tới, đi tới trước mặt Snake:

- Máy soát thẻ nằm ở vị trí nào?

- Anh đem tấm thẻ lướt qua vị trí trung tâm của thân cây kia, máy cảm ứng có thể cảm ứng được nó!

Snake đáp.

Minh Diệu đem tấm thẻ quơ quơ hướng thân cây kia, bên trong thân cây phát ra thanh âm tiếng điện tử kêu khẽ “đinh”, khối đất trống trải đột nhiên tách ra từ trung ương, chia thành hai nửa, lộ ra một thông đạo hình tròn.

Thanh âm thang máy chậm rãi từ trong thông đạo thăng lên, dừng trên mặt đất.

- Cắm chìa khóa vào trong lỗ khóa của thang máy, thang máy sẽ đưa hai người đi xuống!

Snake nói với Minh Diệu:

- Nhưng sau khi anh đi xuống dưới nhất định phải chú ý, nghe nói hệ thống bảo an của phòng thí nghiệm phi thường chặt chẽ, còn có thật nhiều linh năng giả giống như anh ở bên trong tuần tra!

- Chuyện còn lại cứ giao cho chúng tôi!

Minh Diệu nhìn Mị vẫy vẫy tay, Mị liền chạy nhanh tới thang máy.

- Còn có một việc muốn hỏi anh.

Minh Diệu cắm chìa khóa vào thang máy, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, mở miệng hỏi:

- Tên đầu lĩnh tên Francis kia, cấp bậc của hắn hẳn là rất cao đi?

- A, đúng vậy!

Snake gật đầu cười:

- Là người phụ trách phòng thực nghiệm, cấp bậc năm, có thể tùy ý ra vào trong phòng thí nghiệm, không có bất kỳ điều gì hạn chế!

- Tốt lắm!

Minh Diệu gật đầu cười:

- Anh lại cho tôi thêm một lý do nhất định phải tìm cho được hắn!

Minh Diệu nhẹ nhàng xoay chìa khóa, ổ khóa thang máy chợt sáng lên, Minh Diệu nhấn nút màu xanh biếc, thang máy chậm rãi di động hạ xuống bên dưới lòng đất.

- Tuy rằng không thể tự tay xử lý tên hỗn đản kia, nhưng có người giúp đỡ động thủ cũng không tệ!

Snake có chút suy yếu vịn vào thân cây bên cạnh chật vật đứng lên.

Một kích của Minh Diệu đích thật tạo thương tổn tương đối lớn cho hắn, tuy rằng đã nghỉ ngơi thời gian dài như vậy nhưng hắn vẫn cảm giác trong bụng như bị sôi trào lên. Xác định xương sườn của mình ít nhất phải gãy hơn ba cái, phổi cũng bị thương.

- Bỏ đi, như vậy cũng tốt, ít nhất mục đích của mình cũng đã đạt được, mà những chàng trai mới đến cũng sẽ không đến nỗi bị mình liên lụy mà có thể sống lâu thêm được mười mấy năm!

- Cho dù biết trước khi chết phải gặp sự thống khổ không thể chịu đựng kia, nhưng mình vẫn không nguyện ý tự chấm dứt tính mạng để đổi lấy cái chết được thoải mái. Dù sao có thể tiếp tục sống mới là chuyện mà nhân loại vẫn luôn khát vọng nhất.

Snake nhặt lên một nhánh cây rơi trên mặt đất, xem như gậy chống khập khiễng đi về nơi đóng quân của lính đánh thuê.

- Mình cũng nên hưởng thụ một chút ba tháng cuối cùng này mới phải!

Thang máy chậm rãi hạ xuống, Minh Diệu cảm giác có một cỗ áp lực đè nén trong lồng ngực khiến cho hắn không thở được. Linh lực trong thân thể cũng bị loại áp lực kỳ quái kia khiến linh lực lưu động trở nên dinh dính, không được tùy tâm sở dục như lúc bình thường. Giống như linh lực trong cơ thể bị ràng buộc, cho dù muốn vận chuyển một chút cũng cảm thấy khó khăn.

Minh Diệu quay đầu nhìn Mị đang đứng bên cạnh.

Sắc mặt Mị đỏ lên, gắt gao cắn chặt môi, hình như đang cố chịu đựng thống khổ, nhưng nàng vẫn cậy mạnh mà không rên thành tiếng mà thôi.

Đây chính là cỗ lực lượng quấy nhiễu ảnh hưởng yêu lực mà Mị từng đề cập tới. Tuy rằng linh lực trong cơ thể nhân loại cùng yêu lực trong cơ thể yêu quái có chút khác nhau, nhưng trên cơ bản vẫn được xem là năng lượng. Chẳng qua nhìn phản ứng yêu lực trong cơ thể của Mị bị ảnh hưởng càng lớn hơn Minh Diệu một ít.

- Cô cảm thấy thế nào?

Minh Diệu lo lắng hỏi:

- Loại quấy nhiễu này tựa hồ càng đi xuống sâu càng thêm nghiêm trọng, hơn nữa đối với việc quấy nhiễu yêu lực càng thêm cường liệt hơn một chút. Nếu như cô không chịu đựng nổi, không bằng cô đi lên trước đi!

- Không cần!

Mị quật cường lắc đầu:

- Chút thống khổ nhỏ ấy đối với tôi không thấm vào đâu, tôi từng trải qua tra tấn càng không cách nào chịu đựng nhiều hơn như thế này không ít!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio