U Hồn lĩnh, là một địa phương cách phương bắc Minh Đô gần km. U Hồn lĩnh tiếp giáp với Vong Tình hải – một hải vực lớn nhất tại U Minh. Phải vượt qua Vong Tình hải mới đi đến được Phong Đô quỷ thành, sau đó là vùng quản hạt của Thập Điện Diêm La. U Hồn lĩnh khắp nơi đều là du hồn vô thức di chuyển khắp mọi nơi đã tồn tại từ rất lâu rồi. Những du hồn đó hoàn toàn không có ý thức, mà chỉ theo bản năng thôn phệ những sinh khí mà bọn chúng gặp phải. Bởi vì thực lực không cao nên được sáu vị điện chủ đề cử cho môn nhân đi thí luyện. Nhưng những du hồn này rất nhiều, thêm nữa là cảm nhận được đến sinh khí liền bu vào, chính vì điều này mà những người chơi này hầu như phải tổ đội với nhau mới có thể đối phó được.
Lúc này, chỉ thấy U Hồn lĩnh có hai người, một nam một nữ bắt đầu tiến vào. Hai người này dung mạo rất xuất chúng, nam tuấn tú, nữ xinh đẹp nhìn qua rất là vui mắt. Lúc này thiếu nữ gương mặt có chút nghiêm túc, nhíu nhíu mày nói:
- Nhiệt độ nơi này thật thấp, mà trời lại tối như vậy thêm nữa không khí nơi này thật là quỷ dị.
Người thanh niên kia nghe được bỗng nhiên cười một tiếng nói:
- Hahaha tiểu Tuyết, thật không nghĩ tới cô vậy mà cũng biết sợ.
Thiếu nữ kia hiển nhiên bị nói trúng tim đen, gương mặt có chút không chịu được khẽ gắt giọng ngạo kiều nói:
- Hừ, có anh Nam mới sợ ý, nơi này có gì đặc biệt hơn người chứ, chỉ là có chút lạnh thôi mà.
Hai người này đúng là Lê Hoài Nam cùng Triệu Thanh Tuyết. Lúc ban đầu, Lê Hoài Nam vốn định đi ra ngoài một mình nghiên cứu thoáng một chút nơi này, nhưng tình cờ gặp đến Triệu Thanh Tuyết khiến cho cô nàng này nằng nặc đòi đi, lý do là cô ta cũng cần rèn luyện một chút võ kỹ cùng, cùng với hai người đi cùng nhau thì dễ giúp đỡ nhau hơn. Bởi dù sao Triệu Thanh Tuyết cũng đã lên đến cấp mười nên đối với nhiều tình huống bất ngờ trong Vận Mệnh nàng hiểu khá rõ.
Lê Hoài Nam mặc dù không quay đầu lại nhưng có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể gần sát mình, cùng nghe được thoáng qua hơi thở gấp gáp thể hiện tinh thần của chủ nhân đang rất khẩn trương, hiển nhiên những gì nàng nói vừa nãy đều là mạnh miệng. Nhưng nơi này đúng cũng đúng thật là quỷ dị, bầu trời tại U Hồn lĩnh khá tối, người chơi chỉ nhìn thấy rõ được một chút cảnh vật trước mắt mình thôi, còn xa xa hầu như là tối om, không thể nhìn được. Thêm nữa là nơi này cương phong rất nhiều, hầu như thổi không ngừng, cảm giác đến lúc nào cũng nghe thấy tiếng gió rít vậy, thêm nữa phía dưới chân không có đường, mà phải đi lên hoa bỉ ngạn. Nhiều lúc gió mạnh thổi qua, khiến những bông hoa phát ra những âm thanh xào xạc, lại thêm thỉnh thoảng hoa bỉ ngạn cọ vào chân khiến cho người ta cứ có cảm giác như bị một bàn tay sờ vào vậy, hoàn cảnh quả thật có chút khủng bố.
Lúc đầu cô nàng Triệu Thanh Tuyết này nhìn đến hoàn cảnh nơi này gương mặt liền trắng bệch, nhưng sợ Lê Hoài Nam cười nhạo nên rất mạnh mẽ tiến vào. Trên quãng đường đi này, Lê Hoài Nam thỉnh thoảng trêu đùa, khiến cho cô nàng này liên tục nhảy dựng lên, dần dần cũng quen rồi nên cũng thoáng bình tĩnh một chút nhưng trong lòng vẫn như cũ là khá sợ sệt. Mà từ lúc đi vào đây, hai người bọn họ chưa nhìn đến du hồn nào, nên Lê Hoài Nam suy đoán có khả năng là những người chơi khác đi trước đã sử lý rồi. Bởi vậy, hiện tại hai người bọn họ đã đi vào sâu bên trong U Hồn lĩnh rồi.
Cảm giác đến không khí bỗng nhiên đột ngột lạnh xuống, Lê Hoài Nam dường như đoán được điều gì, bởi vậy hắn trực tiếp liền dừng lại, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía trước. Triệu Thanh Tuyết lúc này đi ở phía sau thỉnh thoảng cũng hìn đến xung quanh, nhưng Lê Hoài Nam đột nhiên dừng lại khiến cho nàng suýt chút nữa liền va phải hắn. Vốn đang định mắng hắn một chút, nhưng thấy hắn đang tập trung nhìn về phía trước, Triệu Thanh Tuyết cũng theo đó nhìn đến. Không nhìn thấy không biết không sao, nhưng lúc này bỗng nhiên sắc mặt của nàng trắng bệch, tay phải nắm thật chặt trường kiếm, nét mặt kinh hoảng nhìn về phía trước.
Chỉ thấy trước mắt một sinh vật lơ lửng trong không trung, toàn thân được bao bọc trong một chiếc áo choàng, bên ngoài được một đoàn hắc khí bao trùm, điều đặc biệt là đầu của nó hoàn toàn không có thịt chỉ mà một hộp sọ, hốc mắt trống rỗng có một điểm lam quang nhìn qua ngược lại khá giống con mắt. Lúc này sinh vật đó cũng đã phát hiện ra Lê Hoài Nam cùng Triệu Thanh Tuyết. Nó thét dài một tiếng, ngữ xem ra khá giống hưng phấn, sau đó từ tấm áo choàng trên trong, một đôi xương cốt cánh tay theo đó thoát ra, sinh vật lấy tốc độ khá nhanh hường về Lê Hoài Nam cùng Triệu Thanh Tuyết công kích lấy.
Du hồn
Cấp:
Miêu tả: là một linh thể người dân bình thường sống tại U Hồn lĩnh, trải qua thời gian dài khủng hoảng mà dẫn đến mất đi linh trí.
Máu: bg-ssp-{height:px}
Kỹ năng:????
Lê Hoài Nam không một tiếng động thi triển ra trinh sát thuật, nhìn đến lượng một ngàn sáu trăm hoàn toàn bằng với lượng máu của bạch ngân Boss Lang Vương mà ở tân thủ thôn đã bị hắn tiêu diệt. Lê Hoài Nam không khỏi cảm thán, tân thủ thôn ngược lại là rất giống nhà trẻ. Mà đằng sau hắn, lúc này Triệu Thanh Tuyết hoàn toàn là bị kinh sợ đến không dám cử động, là người hiện đại nàng hầu như chưa từng gặp cảnh tượng như này, mặc dù nhìn đến nhiều poster những trò chơi khác cũng thường nhìn qua, mặc dù có chút dữ tợn. Nhưng so với trước mắt đầu du hồn này hoàn toàn là gặp sư phụ, cảm giác bị thứ đáng sợ kia tập trung vào, cùng khí thể của nó rất lạnh, hoàn toàn đánh sâu vào trong lòng Triệu Thanh Tuyết, khiến cho nàng ngây người đứng sững tại đó.
Nhưng mà du hồn còn chưa kịp tiến lại gần khoảng cách Lê Hoài Nam hai mét, liền bỗng nhiên bị biến mất như thể nó chưa từng xuất hiện vậy. Không khí thoáng cái trở lại bình thường. Triệu Thanh Tuyết cũng kinh ngạc quá đỗi, vừa rồi đầu du hồn kia còn khí thế hừng hực lao tới, sao bỗng nhiên liền biến mất rồi. Nghĩ như vậy, Triệu Thanh Tuyết không khỏi có chút lo lắng hỏi Lê Hoài Nam:
- Anh Nam, quái vật kia đi đâu rồi.
Lê Hoài Nam nhìn đến nàng bị sợ như vậy có chút buồn cười. Triệu Thanh Tuyết mặc dù một người khá truyền thống, nhưng tính cách của nàng những lúc bình thường lại khá nhí nhảnh, hoạt bát cùng những lúc trong công việc, tác phong nghiêm túc cẩn trọng hoàn toàn ngược lại. Mặc dù thỉnh thoảng bị nàng trêu chọc, nhưng Lê Hoài Nam lại càng quen với phong cách chuyên nghiệp của Triệu Thanh Tuyết, khiến cho hắn quên mất nàng hiện tại cũng chỉ hai mươi tuổi mà thôi, vẫn còn là một cô bé chưa trải nhiều sự đời. Nghĩ đến như vậy, Lê Hoài Nam không khỏi thoáng vuốt vuốt đầu nàng an ủi:
- Không cần sợ hãi như vậy, quái vật kia cũng không phải thứ gì ghê gớm, chỉ là quái vật bình thường trong U Hồn lĩnh này thôi. Quái vật kia thực sự rất yếu, vừa rồi còn chưa kịp đến nơi đã bị anh tiêu diệt rồi.
Thấy Lê Hoài Nam xoa xoa đầu mình, Triệu Thanh Tuyết cũng không phản đối, nàng bỗng nhiên cảm thấy an tâm hơn rất nhiều nhưng vẫn rất cẩn thận hỏi:
- Thật không anh Nam, đừng có lừa người.
Thấy vậy Lê Hoài Nam không khỏi vội vàng đảm bảo nói:
- Đương nhiên là thật, tiểu Tuyết không thấy nó bỗng nhiên biến mất à, thực sự nó rất là yếu.
Nhìn đến Lê Hoài Nam gương mặt không giống nói dối, Triệu Thanh Tuyết mới thoáng yên tâm nói:
- Được rồi, người ta tin tưởng anh Nam rồi.
Mà sự thật cũng đúng như Lê Hoài Nam nói, vừa rồi du hồn còn chưa kịp tới, hắn liền sử dụng kỹ năng U Minh quỷ hỏa, lượng sát thương pháp thuật của hắn là rất cao: điểm, thêm vào thể chất cùng vũ khí tích trượng tăng cộng lại tăng % lực sát thương là điểm, cùng với hiệu quả kỹ năng tăng thêm % sát tương phép thuật cùng với U Minh quỷ hỏa đối với các loại du hồn này càng là khắc chế nghiêm trọng, bởi vậy vừa rồi du hồn còn chưa kịp làm gì thì đã bị miểu sát rồi.
Nhìn đến Triệu Thanh Tuyết cũng dần bình tĩnh lại, mặc dù sợ hãi là chưa hoàn toàn biến mất nhưng dù sao cũng đã thoải mái hơn rất nhiều rồi. Lê Hòa Nam không khỏi cảm khái, cô nàng này còn cần phải rèn luyện rất nhiều mới có thể trở lên giống như kiếp trước phong hoa tuyệt đại được. Vậy là, Lê Hoài Nam cùng Triệu Thanh Tuyết lại tiếp tục dạo bước trên U Hồn lĩnh bắt đầu hành trình tìm kiếm du hồn của mình.