Kim Băng Vy không trả lời câu hỏi, cũng không có dấu hiệu muốn trả lời, đi đến chỗ những người kia và ngồi xuống bên cạch Bạch phu nhân, người hầu đứng bên cạch nhanh chóng rót nước vào ly cho cô, nhấp một ngụm trà đào vào miệng một cách tự nhiên, Kim Băng Vy nói:
- Con muốn đi mua đồ, cần tiền! - Ngắn gọn và rất kiệm lời, cũng nêu rõ ý đồ trong câu nói của mình. Bạch Hoàng Lâm nghe xong không khỏi tức giận:
- Mua đồ? Mấy cái thứ đồ trong tủ đồ ngươi đâu không dùng? Hằng tháng ta vẫn chuyển tiền vào thẻ của ngươi, ngươi suốt ngày làm ảnh hưởng gia đình này mà còn mặt dày vào đây xin tiền? Số tiền ta đưa vào thẻ tính dụng của ngươi đâu? Lấy ra mà dùng, chuyện đi mua đồ ta sẽ không quản! Ta cũng không cần biết ngươi mua gì, nhưng sẽ không cho ngươi! - Bạch Hoàng Lâm lớn tiếng với Kim Băng Vy, cô không nói gì, nhìn Bạch Hoàng Lâm rồi hỏi:
- Vậy....theo như ba nói...đi mua đồ thì dùng tiền trong thẻ? - Kim Băng Vy lại ngấp một ngụm trà đào, quay qua nói với người hầu bên cạnh: - Trà lạc, không thơm, thiếu độ ấm! -
- Đúng, ngươi nếu đã hiểu thì ra ngoài cho ta! - Bạch Hoàng Lâm vẫn chưa giấu được tia tức giận trong lời, còn Kim Băng Vy cũng không thèm nhìn ba cô lấy một lần nào nữa, đứng dậy đi ra ngoài thật theo lời ba cô.
Kim Băng Vy qua phòng Bạch Liên Hoa, cô ta đang nhắn tin với ai đó nhưng chắc là các nam chính vì cô ta đang quyến rũ bác sĩ riêng của cô mà, còn phải giữ vững tình cảm của những người khác nữa, chưa kể đến có rất nhiều người đang là đối thủ cạnh tranh của cô ta vì các nam chính siêu phàm kia a! Thật khổ a~ ai biểu tham cho lắm vào rồi ngồi không yên được một chỗ! Là cô chắc không thèm làm luôn chứ đừng nói đến chuyện bỏ cuộc!
Thấy Kim Băng Vy vào phòng mình, Bạch Liên Hoa giấu điện thoại đi, nở nụ cười tươi giả tạo hằng ngày, nói:
- Chị, chị vào đây có chuyện gì? - Bạch Liên Hoa thầm thắc mắc Kim Băng Vy tại sao vào phòng mình? Trước giờ rất ít khi vào vì có lần cô đã vu khống Kim Băng Vy làm xáo đồ trong phòng mình trong khi chính Liên Hoa cô đã tự làm như vậy, sau đó đã kêu Kim Băng Vy vào phòng mình rồi giả vờ bắt quả tang! Vì thế nên khi biết chuyện anh cả - Hưng đã cấm Kim Băng Vy tới phòng của cô! Nhưng cũng chính vì thế mà cô cũng mất đi món lợi lớn!
- Phải có chuyện mới được vào? - Kim Băng Vy không chỉ không trả lời câu hỏi của Bạch Liên Hoa mà còn hỏi ngược lại khiến Liên Hoa không biết nói gì hơn! - Nghe tôi hỏi đây!! - Kim Băng Vy "ra lệnh" với Liên Hoa.
- Dạ? - Cái giọng gì đây chứ? Cô ta dám ra lệnh cho mình? Bạch Liên Hoa chửi thầm Kim Băng Vy trong lòng, tâm Liên Hoa đã đen nay còn tối, con người thực không lường trước được việc gì!
- Thường ngày nếu cô muốn mua đồ thì làm gì đầu tiên? - Kim Băng Vy nói với giọng cực kì tự nhiên giống như chỉ là thắc mắc nên mới hỏi cô khiến Bạch Liên Hoa không tự chủ được miệng lưỡi mà trả lời:
- Đi xin tiền ba trước! - Liên Hoa trả lời không đề phòng! Cuối cùng cũng chỉ là một đứa con gái chưa gặp lòng dạ người nào độc ác hơn cô ta nên mới không suy nghĩ mà trả lời như vậy thôi, Kim Băng Vy tôi chính là đánh giá quá cao cô hay cô thực sự quá ngu ngốc đây? Cũng có thể là cả hai nha!
- Vậy à? Tốt, đi theo tôi! - Một lần lại một lần Băng Vy ra lệnh cho Liên Hoa. Vì sao cô có thể làm điều này thoải mái vậy ư?
Vì Liên Hoa cô ta chính là lúc nào cũng đứng trước mặt mọi người mà nghe lời, gọi dạ bảo vâng với cô. Nếu là Kim Băng Vy lúc trước thì sẽ không biết làm gì vào những tình huống đấy, nhưng nếu là cô thì sẽ áp dụng cái này mà khiến nó thành lợi ích sai bảo cô ta. Đây chính là tự vạch đường cho Kim Băng Vy cô đi! Ngu ngốc, cư nhiên tự biến lợi ích của mình thành của người ta!
Mặc dù cô không quan tâm lúc trước Bạch Liên Hoa đã làm gì Kim Băng Vy trong tiểu thuyết và từ khi xuyên không đến giờ Liên Hoa mặc dù chưa từng làm gì đụng chạm đến cô nhưng bây giờ cô cần Bạch Liên Hoa thì cô ta ắt sẽ phải là đồ dùng của cô, đó là quy luật khi ở bên cạnh cô, bất cứ lúc nào cũng sẽ phải là thứ lợi ích để cô sử dụng và nếu không có lợi ích gì cô ắt sẽ "trừ khử" nó đi để tránh tai họa sau này!
Bạch Liên Hoa chậm chạp đi theo sau Kim Băng Vy, biết sao giờ? Cô lúc nào cũng chính là nghe theo lời Kim Băng Vy cô ta, giờ cãi lại đương nhiên không ổn, lại cũng có thể ảnh hưởng đến hình tượng của cô! Chưa biết chừng Kim Băng Vy sẽ không tin cô nữa nên cô đành ngậm ngùi theo sau Kim Băng. Bạch Liên Hoa hết chửi rồi rủa Băng Vy ỷ vào cô nghe lời mà đặc điều bắt cô theo, thực tức chết Liên Hoa cô mà!
Kim Băng Vy dẫn Bạch Liên Hoa qua phòng ba - mẹ của bọn cô, "cách" cô mở cửa nhưng không vào trước mà đẩy Bạch Liên Hoa từ phía sau cô lên trước rồi đưa vào phòng, còn cô vẫn ở ngoài cửa chờ xem ai sẽ là người lên tiếng khi Bạch Liên Hoa đi vào! Để tôi xem nếu là cô bọn họ sẽ nói gì nữa không? Không cho tôi tiền? Tưởng cứ kêu không thì tôi sẽ nghe theo các người là không à? Mơ đi, ta một khi đã đặt mục tiêu thì đã tính toán từ trước rồi, đừng tưởng dễ dàng loại bỏ ta như vậy!
Thấy Bạch Liên Hoa vào, những người trong phòng kia ai cũng có một tâm trạng khá thoải mái, ba cô cười nói:
- Hoa, lại đây con, con cần gì sao? - Haha, Kim Băng Vy cười khẩy trong lòng! Quả đúng như dự tính của cô, ba cô - Bạch Hoàng Lâm nhất định sẽ lên tiếng đầu tiên! Ông ta cưng đứa con gái vừa giả tạo vừa độc ác này nhất mà!
Bạch Liên Hoa không biết Kim Băng Vy có ý định gì khi đưa cô tới đây nhưng ở đây có những người kia nên cũng khiến cô an tâm. Vả lại ba cực kì cưng chiều cô nên cô không lo. Cùng là con nhưng tình cảm Bạch Hoàng Lâm đối với Kim Băng Vy cô quả thực "đặc biệt" hơn những người khác. Bấc quá cô sẽ hảo hảo "quan tâm và bảo ban" việc đối xử "đặc biệt" này.
Kim Băng Vy nghe ba cô nói thế với Bạch Liên Hoa liền cũng bước vô, thấy cô phía sau Bạch Liên Hoa sắc mặt của những người kia liền trầm lại, cô tại sao lại đi với Bạch Liên Hoa? Chẳng phải ba cô đã kêu không được đụng tới Liên Hoa nữa hay sao?
- Ba, thực ra.....chị Vy kêu con qua đây với chị ấy! - Bạch Liên Hoa khẽ liếc nhìn Kim Băng Vy một cái, không thấy trên mặt Băng Vy có biểu hiện gì liền trong lòng cảm thấy bất an mà đi tới chỗ ba cô rồi ngồi xuống đó. Đại gia đình nhìn Kim Băng Vy bằng ánh mắt không mấy tốt cho lắm, cô không quan tâm, cũng đi đến khoảng ghế trống đối diện ba cô mà ngồi xuống tự nhiên, ai cũng có một khoảng thắc mắc trong lòng đối với cô. Kim Băng Vy nhìn Liên Hoa cười, hỏi:
- Hoa, thường ngày em đi mua đồ đều dùng tiền ba đưa nhỉ? - Kim Băng Vy cười nói. Tất cả mọi người từ lớn tuổi nhất cho đến nhỏ tuổi nhất ở trong phòng đều trợn mắt há mồm nhìn cô, cô như thế nào lại có thể cười nói với Bạch Liên Hoa? Bạch Liên Hoa cũng không trách được chấn động tâm lí mà trả lời:
- Đúng....đúng vậy! - Kim Băng Vy khẽ cười. Mắc câu rồi! Để tôi xem các người xử lí như thế nào nhé! Bạch - Hoàng - Lâm!
- Vậy à? Ba, con - muốn - đi - mua - đồ!- Một tia sáng suốt xẹt qua não bộ của mọi người. Thông minh, thì ra cô kêu Bạch Liên Hoa qua đây là để ép ba cô đưa tiền cho cô bằng cách nhử Bạch Liên Hoa nói theo ý mình, thật thông minh. Kim Băng Vy từ lúc nào lại có thể nghĩ ra được việc làm sắc sảo và không khẽ hở nào để ba cô thoát như thế?
- Vậy ba, ba biết mình cần cho con gì rồi mà! "Phải không"?... "ba" - Sát khí lộ ra từ trong câu nói cuối của cô nhưng có lẽ....trừ anh hai - Phong của cô ra, chắc chắn không ai biết được sát khí là gì đâu! Vì bởi ngoại trừ anh ta đã từng vào thế giới ngầm ra thì không ai trong gia đình này vào đó dù chỉ là một bước vì bởi bọn họ không đủ tư cách! Và cũng chính vì thế mà trong nhà chỉ có anh ta là Bạch Liên Hoa chưa thu phục được thôi!
Sau đó, như các độc giả đã biết! Kim Băng Vy ra khỏi phòng và cầm một khoảng tiền lớn trên tay, nụ cười khi nãy đối với những người trong phòng kia biến mất, thay vào đó là gương mặt băng lãnh không cảm xúc như lúc ban đầu. Hừ, muốn đấu với ta? Tu tám kiếp nữa cũng chưa đủ đi!
------------- Phân cách: ra ngoài! -------------
Kim Băng Vy kêu quản gia Trần - tuổi chuẩn bị cho cô xe chở cô ra ngoài, Kim Băng Vy cũng chả chuẩn bị hay thay đồ gì nhiều vì vốn dĩ cũng không cần đến. Tài xế riêng chở cô ra khu phố nổi tiếng Sun được các chuyên gia mệnh danh là khu phố đầy đủ và tiện nghi nhất châu lục. ( tác giả chém gió đó, độc giả đừng tin nhé!)
Cô xuống xe trước một cửa hàng to như một cái nhà hàng năm sao, theo như cô nhớ thì chỗ này thuộc quyền quản lí của em trai cô - Bạch Ánh Long, nới này có đầy đủ những gì cô cần. Mặc dù cô cũng muốn đi chỗ khác lắm nhưng biết sao giờ, cả khu phố này không có nơi nào là không thuộc quyền quản lí của các nam chính cả, vả lại nếu có thì chắc cũng là của những người cô chưa tận mắt chứng kiến thôi!
Vào cửa hàng, một nhân viên nữ nở một nụ cười chuyên nghiệp với cô, nhưng khi vừa thấy cô, vẻ mặt cô ta thay đổi, tia chán ghét hiện rõ trên khuôn mặt cô ta. Gì chứ? Đi mua đồ thôi mà? Có cần nhìn cô chán ghét vậy không?
- Dạ thưa cô, cửa hàng chúng tôi "chắc chắn" sẽ "không có" những món đồ mà cô muốn mua đâu ạ! Phiền cô đi cửa hàng khác! Còn nếu cô vào đây không phải để mua đồ mà để làm việc khác thì tôi sẽ sai người đuổi cô ra đấy ạ! - Lời nói vừa cẩn trọng vừa lễ phép này rất dễ mang thiện cảm với người khác. Nhưng bấc quá, từ ngữ để nói âm hiểm như vậy thực không tốt chút nào! Chẳng phải cô ta muốn nói là mấy cái bộ đồ ở trong học tủ của cô kia không có ở trong này và nếu cô vào đây để quyến rũ nam nhân thì xin đi cho hay sao? Bấc quá tôi không mua những bộ đồ kia và tôi vào đấy là để mua đồ bình thường để mặc mà thôi, có lẽ nữ tiếp viên này chưa "chuyên nghiệp" nhỉ?Hay để Kim Băng Vy cô đây chỉnh cho cô ta "tốt" chút nhỉ?
- Vậy....cô nhân viên này..... cô chắc biết đồ tôi muốn mua và... việc tôi muốn làm chứ nhỉ? - Kim Băng Vy hỏi nhân viên tiếp tân xinh đẹp kia bằng một ý đồ không rõ từ câu nói của mình.
Nhân viến kia giống như thực sự rất ngu ngốc, cười nửa miệng, đứng thẳng dậy nhìn thẳng Kim Băng Vy, nói:
- Tôi đương nhiên biết "Kim Băng Vy" tiểu thư muốn mua gì và sẽ làm gì rồi! Chính vì thế nên mời tiểu thư đi chỗ khác giùm, chỗ này không tiếp cô đâu! Giám đốc chúng tôi kêu nếu cảm thấy vị khách nào sẽ mang lại phiền phức cho cửa hàng thì nên đuổi khỏi đây! - Cô nhân viên này cũng rất thông minh khi nói rõ họ và tên của cô, cô ta nói khá to để thu hút nhiều người khác và cũng khẽ liếc mắt đánh hiệu với các bảo vệ một cây đen đứng ở xa xa. Kim Băng Vy không nói gì, nhìn nữ tiếp viên trước mặt rất lâu khiến không khí ở đây bị chèn ép không ít, Băng Vy nói:
- Nếu cô biết tôi muốn mua gì vậy thì dẫn đường đi chứ? Cô đây là nghĩ tôi sẽ mang lại phiền phức cho cửa hàng? Vậy cho tôi hỏi từ lúc đến đây cho tới bây giờ tôi đã làm gì đến cửa hàng? Nếu cô chính là muốn đuổi khách hàng của cô đi thì một là gọi quản lí ra đây cho tôi nói chuyên! Hai là tôi sẽ hỏi em trai tôi rằng tôi làm gì ảnh hưởng tới cửa hàng của nó? Được rồi, cô chọn đi! Cái nào cũng được! - Cô Nhân viên tiếp tân kia khẽ chấn động, cái nào cô cũng không thể chọn được! Vì nếu gọi quản lí thì cô ta - Kim Băng Vy nhất định sẽ phàn nàn về cô và cô nhất định bị đuổi việc và gọi cho giám đốc cũng là ý kiến tệ nhất vì cô nhất định cũng có kết quả tương tự như trên có khi còn thảm hơn! Não bộ của nữ nhân viên kia suy nghĩ, rồi trả lời Kim Băng Vy cô:
- Tôi không chọn cái nào cả! Cô không có quyền bắt tôi chọn và cũng đừng mơ tôi sẽ chọn! Phiền cô đi ngay đi ạ! - Kim Băng Vy nhìn bảng tên nữ nhân viên, lấy điện thoại ra bấm một dãy số lên đó nhưng không gọi điện mà nhắn tin, ngón tay bấm liên phanh nhanh không thể nhìn thấy liền xong dòng tin nhắn dài và đầy đủ nội dung thiết yếu sau đó liền được gửi đi!
Khoảng chừng ' sau, quản lí một thân nâu lịch thiệp chạy tới chỗ cô đang đứng, cuối người thấp tới ° để chào cô, nói:
- Xin tiểu thư thứ lỗi cho nhân viên của chúng tôi, tôi nhất định sẽ sa thải cô ta và cho người khác tiếp cô chu đáo! - Quản lí lễ phép đến hoảng sợ, nữ nhân viên kia ở một bên trên mặt đã trắng mét, là tại cô đã cho cô ta cơ hội nhưng cô ta ngu ngốc không nhận lất đấy chứ!
- Nên là như vậy đi! - Kim Băng Vy không cảm xúc nói với quản lí! Trong tin nhắn vừa rồi cũng chả có gì hay ho nhưng có lẽ bọn người đây không biết rằng cô cũng là con gái của Bạch Chấn Lâm sao? Cô đây chính là nhắn tin cho thư kí của em trai - Bạch Anh Long của cô a~ chỉ cần để cô thư kí bên cạnh Long kia biết được nhân viên của mình đang đụng tới ai, ắt sẽ tự xử lí chuyện này! Còn về phần vì sao cô biết số điện thoại của thư kí của Long thì cái đó phải nói là nhờ lúc trước Bạch Liên Hoa lén lụm điện thoại của Long rồi bấm gì đó trên điện thoại, trong đó có số của thư kí và cộng với lúc đó cô đi qua có liếc mắt nhìn một cái nên nhớ thôi!
Cô được một nữ nhân viên khác dẫn đường đi giới thiệu về chỗ này, chỗ kia. Cuối cùng dừng trước một tầng lầu có bán rất nhiều quần áo, đủ kiểu. Cô vào đó lựa đồ, hầu như tất cả đều chỉ có màu trắng và đen, trong số đó cũng có thêm không ít váy màu sắc nhẹ nhàng tinh tế. Cô vừa đi vừa lựa đồ, một lúc lâu sau lựa được bộ váy có màu nhạt và bộ quần áo các kiểu mà cô cũng không thèm đi vào trong phòng thử đồ dù chỉ một lần! Mắt cô rất tinh, thêm vào đó nữa là khi tắm cô có thể quan sát kĩ một chút cơ thể thân chủ nên mới có thể biết rõ size của thân chủ mà lựa đồ. Đem đồ đến quầy thanh toán, cô không thanh toán bằng thẻ mà dùng tiền mặt khiến cho không ít nhân viên thắc mắc rồi để trí tưởng tượng bay cao phong phú. Biết sao được, Bạch Chấn Lâm đưa cho cô tiền mặt mà!
- Chị Vy! - What? Giọng nói này chẳng phải là của nữ chính đại nhân sao? Sao cô ta lại ở đây? Kim Băng Vy cầm túi đồ trên tay, xoay người nhìn về phía Liên Hoa, cô ta đi chung với hai ncười, một người nhan sắc là tuyệt tác của tạo hóa, mũi thon cao, da trắng như em bé, mắt bồ câu, mày lá liễu, cao m, thân hình cao to điển trai, quả là người có thể liếc mắt thôi cũng đủ để hàng ngàn nữ nhân ngất xỉu, chỉ có điều mặt như cái quan tài, lạnh ngắt. Đây chắc chắn là nam chính Hoàng Chấn Phi - con đầu của gia tộc họ Hoàng, là người có sức ảnh hưởng lớn trong thế giới ngầm.
Người thứ hai cũng không vừa, đẹp khuynh nước khuynh thành, mắt công, mày phượng, môi đỏ như son, mái tóc nâu đỏ đặc biệt, nhìn cứ tựa tựa Hoàng Chấn Phi! Và đây chắc chắn là em trai Chấn Phi - Hoàng Chấn Bảo, nghe chữ "Bảo" cô liền liên tưởng tới chữ bảo bối, bất giác thấy buồn cười! Người này cũng không nên đụng đâu, vì hắn là Hacker nổi tiếng nhất hiện nay, nhưng tiếng độ thời gian của hắn vẫn chưa nhanh..........................bằng cô!
- Chị, em không ngờ chị lại mua đồ ở đây đấy! - Bạch Liên Hoa cười hiền hòa, cô nhìn mà lông gà, vịt đều nổi lên! Giả tạo, thực đi đóng phim thì nổi tiếng lắm đấy!