Tan tiệc mọi người bắt đầu ra về, cô cũng cùng ba mẹ ra xe để về nhà.
Dọc đường điện thoại cô lại reo lên thông báo tin nhắn, nên cô lại mở ra xem thì thấy là Nhân Sâm.
"Đang làm gì?"
"Chuẩn bị về nhà!"
"Thế đang ở đâu vậy?"
"Hihi, anh lại nhớ tôi rồi à?"
"Ừm!"
Thấy vậy cô ngượng ngùng nhìn ra ngoài cửa sổ, mẹ cô ngồi ghế phụ gần ghế lái của ba bắt đầu nói....
- Thời gian sắp tới ba và mẹ bận đi công tác, có lẽ sẽ hơi lâu nên con ở nhà tự lo cho mình đi!
- Dạ!
Về đến nhà cô đi vào phòng ấn nút gọi cho Nhân Sâm, đợi một lúc thì anh đã nghe máy...
- Sao thế?
- À, tôi chỉ muốn nói chuyện một chút thôi!
- Ừm!
- Thế anh có bận không?
- Không!
- Vậy hả, giờ anh đang làm gì?
- Không làm gì cả!
Thấy anh lạnh lùng như vậy thì cô định lấy cớ để tắt máy, không ngờ đến anh lại hỏi....
- Bao lâu nữa thì chúng ta gặp nhau?
- Tôi....tôi vẫn chưa sẵn sàng để gặp mặt anh, đợi đến khi tôi chuẩn bị tinh thần tốt rồi thì sẽ đến tìm anh!
Nghe cô nói vậy thì anh nhẹ giọng ừm một cái, cô run tay vội tắt máy nằm xuống giường ngượng ngùng suy nghĩ đến cảnh ngày họ gặp nhau.
Ngày hôm sau đến trường, bạn học đều đang bàn tán với nhau về học sinh mới chuyển đến.
Tiếng trống vang lên ai nấy đều tập trung vào lớp, phút đầu giờ ai cũng bắt đầu lén lút lấy điện thoại ra bấm chat chit với nhau.
Một lát sau giáo viên cùng một học sinh mới bước vào, cả lớp bắt đầu trầm trồ vì trông bạn học mới này rất xinh đẹp và cá tính.
Học sinh mới bắt đầu lên tiếng....
- Chào mọi người, mình tên là Thanh Thảo! Hy vọng mọi người sẽ giúp đỡ mình cùng nhau học tập.
Nói xong Thanh Thảo cố ý đi xuống chỗ của Mộc Linh, quay sang mỉm cười nói với cô....
- Chào bạn, mình có thể ngồi ở đây không?
Một vài bạn học khác bĩu môi với nhau....
- Trong lớp thiếu chỗ hay gì mà ngồi ở đó?
- Chắc là thấy Mộc Linh xấu nhất lớp nên cố ý ngồi ở đó để thu hút sự chú ý chớ gì?
- Pick me girl vãi ò!
- ......
- .....
Vài người khác nghe vậy thì bắt đầu bênh vực Thanh Thảo....
- Xí, ai bảo Mộc Linh xấu! Mặt đầy tàn nhang, thời nào rồi còn cột tóc hai bên quê mùa như vậy??
- Nếu như không mặc đồng phục trường chắc người khác nhìn thấy cũng tưởng bà lao công cũng nên!
- Hahaha....
- .....
Nghe những lời đó khiến Mộc Linh cảm thấy rất khó chịu, nhưng vẫn vui vẻ đồng ý cho Thanh Thảo ngồi bên cạnh.
Thanh Thảo cũng không khách sáo đặt cặp sách xuống đất, rồi ngồi xuống khoanh tay trước ngực dáng vẻ như chị đại.
Giờ ra chơi mọi người rủ nhau đi căn tin mua đồ ăn vặt, có người thì rủ đi thư viện đọc sách.
Thanh Thảo thấy Mộc Linh đang làm bài tập thì cao giọng như ra lệnh....
- Bạn học ơi, có thể mua giúp mình chai nước được không?
Mộc Linh nghe vậy thì làm ngơ giả điếc tiếp tục làm bài, Thanh Thảo tức giận đẩy tay cô một cái khiến cho cô quẹt một đường dài trên trang vở.
Cô quay sang định mắng thì thấy Thanh Thảo tỏ ra vô tội nói....
- Mình không cố ý đâu, xin lỗi bạn nha!
Những người xung quanh bắt đầu nhìn về phía hai người để hóng drama, Mộc Linh đành nhịn cười gượng trả lời....
- Không sao!
Nói xong Mộc Linh tiếp tục làm bài, thấy cô không tức giận theo ý mình thì Thanh Thảo đi ra ngoài.
Đến khi tiếng trống vào lớp, mọi người nhanh chóng về lớp tiếp tục tiết học.
Vừa mới bắt đầu tiết học, được một lúc thì một bạn học ngồi ở phía sau la lên....
- Ví tiền của tớ biến mất rồi!