- Không biết nữa, manh mối tới chỗ nào cũng thần bí đứt đoạn nên cho dù ta có muốn tìm ra tại sao dạo này lại thường xuyên xuất hiện các chất độc thất truyền đã lâu cũng không hề có dữ liệu nào.
- Vậy ngươi tiếp tục tra đi Huyết Dương... Nếu không tìm hiểu rõ ràng thì nguy hiểm sẽ rất cao.
- Vâng.
Trong đêm đen u tối, không gian lặng yên đến vô tận.
Ngày hôm sau, Ngạn Phong, Uẩn Lãnh và An Long đang chờ đợi Mị Huyết Thiên đến để chữa bệnh. Điều làm họ thất vọng là Mị Huyết Thiên không xuất hiện, Huyết Nguyệt cũng đi đâu mất, chỉ có quản gia già Leon đến đưa hai lọ thuốc căn dặn Uẩn Lãnh và An Long uống. Ngạn Phong thì được đưa đến thư viện lúc trước để đọc sách.
Thời gian trôi qua rất mau, chẳng mấy chốc đã đến đêm tối. Đêm đen luôn tĩnh mịch phù hợp để làm chuyện vụng trộm...
Tại gia tộc An, người gác cổng đang đứng làm nhiệm vụ thì tiếng lá xào xạc, cành cây cũng động đậy, họ lập tức lên tinh thần chuẩn bị tấn công, nào ngờ có con mèo lại rơi xuống. Thì ra chỉ là con mèo hoang thích leo trèo trên cây mà thôi. Họ lại an tâm gác cổng mà không hề hay biết trong khi họ tập trung vào con mèo có ba bóng đen đã lẻn vào hoàng cung của gia tộc An.
Ba bóng đen chạy thẳng tới một ngôi nhà bỏ hoang từ lâu trong khu đất trống trải đầy rẫy những công trình kiến trúc bị thời gian bào mòn. Ngôi nhà này thật lụp xụp, nhìn qua nó hòa quyện vào những công trình kiến trúc nơi này thành một thể không có gì đặc biệt nhưng không hề biết nó cất giấu huyền cơ. Ba bóng đen vào ngôi nhà, họ đếm số đá nhô lên trên đất của căn nhà, quan sát kỹ từng viên một. Một người thấp bé nhất trong số họ nói gì đó, hai người kia gật gật đầu rồi tản ra. Sau đó họ dùng chân mình dẫm lên các viên đá theo một quy luật nào đó. Ngay lập tức, một đồ án hiện ra, kéo họ vào sâu trong lòng đất. Mặt đất của ngôi nhà lại trở về như lúc ban đầu.
Ba bóng đen rơi xuống một mật thất. Họ tiến tới khu trung tâm dù cơ quan trùng trùng và người canh gác nhiều vô số kể nhưng họ vẫn dễ dàng thông qua với tốc độ khiến người khác phải dụi mắt nhiều lần. Đến được khu trung tâm, nơi này lại không hề có ai canh gác, chắc họ ỷ lại các vòng bên ngoài kia và cơ quan trong này được thiết kế hiện đại bậc nhất. Người thấp bé nhất lúc nãy lại tiến lên phía trước, hắn không đi theo đường thẳng mà lại nhảy từ chỗ này sang chỗ khác, có chỗ lại cúi xuống, chỗ lại lăn, chỗ lại bò,... hai người theo sau động tác cũng y chang như vậy. Cuối cùng bọn họ đến được chỗ cần đến. Một cột thủy tinh đâm thẳng từ trên trần xuống nền nhà, bán kính khoảng m, trong đó có rất nhiều sợi dây nối với nhau như một mạng nhện đan xen, ở chính giữa cây cột, các sợi dây càng dày đặc, nó bao quanh một cái hộp nho nhỏ. Nhìn thôi là cũng đủ hiểu mức độ quan trọng của nó. Người thấp bé nhất phát động ma lực từ từ gỡ từng sợi từng sợi, sợi nào cắt thì cắt, sợi nào gỡ thì gỡ, chỉ cần sai một tí cả căn phòng này tự động phát nổ không chừa bất kỳ ai, còn cái hộp thì sẽ tự động đưa về gia chủ của gia tộc.
Sau khoảng nửa tiếng, cuối cùng hắn cũng gỡ được tất cả các dây, sau đó hắn dùng ma lực cẩn thận đem chiếc hộp xuống. Hắn mở ra để kiểm tra.
- Hình như đúng là cái này rồi.
- Ừ đúng rồi - Hắn nói.
Bọn họ lại chuồn êm theo lối cũ mà không hề bị ai phát hiện.
Ba bóng đen bay về hướng cung điện ở vùng đất đỏ. Đến khi ở ngoài chuẩn bị bước vào cơ quan thì một trong số người đó tháo áo choàng đen và khăn bịt mặt xuống.
- Thôi tới đây, mong ngươi chữa lành cho An Long.
- Tất nhiên rồi, ngươi về đi Ngạn Dũng - Người to cao còn lại cũng bỏ khăn bịt mặt ra, thì ra đó là Huyết Nguyệt.
- Mị Huyết Thiên, ta đi đây.
- Đi đi, sao hôm nay ngươi lại nói nhiều và lề mề thế nhỉ?
Mị Huyết Thiên càm ràm xong cùng Huyết Nguyệt bay về lâu đài, Ngạn Dũng cũng về trường của hắn. Hàn Ân và An Lý đang đợi kết quả, hắn phải về báo tin mừng, việc bao nhiêu năm nay bọn hắn giải quyết không được giờ đã xong rồi...
Mị Huyết Thiên về phòng mình, mệt mỏi để cái hộp lên bàn. Huyết Nguyệt đến sau mang theo một đống chai lọ mà Mị Huyết Thiên đã dặn dò. Cô ta bắt đầu mở hộp ra, cho mỗi lọ một ít, khối lượng khác nhau, lập tức trong hộp những ống tròn tròn thủy tinh xảy ra biến hóa. Năm phút sau, những khúc gân người từ từ xuất hiện. Đây chính là vật mà gia chủ kia khống chế An Long.
Khi An Long lên năm tuổi, hắn đã cho người cắt những đoạn gân làm cho thân thể của An Long yếu đi, sức mạnh hắn thu thập cũng không được nhiều hầu hết là phụ trợ. Những đoạn gân sau khi cắt rời cũng liên kết với cơ thể, nên nếu đem cái này nghiền nát An Long cũng đi tong luôn.
Người ta nói hổ dữ không ăn thịt con, cái này có chút không đúng trong trường hợp này đâu.
Hôm nay, Mị Huyết Thiên đi trộm về vì cô biết nếu thiếu cái này thì không thể chữa được hoàn toàn cho An Long và đem thứ mang ra uy hiếp hắn theo ý mình của gia chủ gia tộc kia. Cô muốn xem xem gia tộc đó sẽ loạn thành cái gì khi con hổ bao nhiêu năm bắt nó bệnh bắt đầu khỏe lại và quay đầu trả đũa.