“Tiện Tiện, nhà là phải như thế này.” Ultraman cầm lấy một viên gạch, đặt lên tường.
Tiểu quái thú học theo, đặt viên gạch trong tay lên trên viên của Ultraman.
“Đúng rồi, em thật thông minh.” Ultraman cười khen ngợi.
Ánh nắng lan tràn khắp nơi, như phủ một lớp bạc lên cây cỏ.
Giữa muôn trùng hoa nở, một căn nhà nhỏ chậm rãi thành hình dưới tay hai người.
“Tiện Tiện, trong nhà phải có ba phòng. Chúng ta ở một phòng, mama em ở một phòng…”
“Vâng, thế còn một phòng nữa?”
“Phải để dành cho đạo diễn…”bg-ssp-{height:px}
‘Đạo diễn???!!!”
“Đúng vậy, bởi vì…”
“Con à, mau dậy, bị muộn rồi.”
Quái thú mama làm bừng tỉnh giấc mơ đẹp của tiểu quái thú.
Trong lúc đang đánh răng, tiểu quái thú vẫn còn suy nghĩ: Sao lại phải để một phòng cho đạo diễn nhỉ?
Lần sau nằm mơ nhất định phải hỏi cho rõ ràng.