Lâm Hữu Triết nói ra ba điều kiện chấn động như sét đánh ngang tai.
Đám người nhà họ Lâm nghe thấy vậy, đầu tiên là kinh ngạc sững sờ tại chỗ, sau đó bật cười ha hả, tất cả bọn họ đều nhìn anh như nhìn một kẻ ngốc.
Thằng ranh này này điên rồi à? Cậu ta vừa nói gì cơ?
Cậu ta lại muốn nhà họ Lâm trả lại tập đoàn Hữu Triết cho cậu ta, còn muốn bọn họ tới trước mộ Lâm Kiến Hà dập đầu nhận lỗi, quá đáng nhất là muốn
ông cụ Lâm thắt cổ tự tử trong từ đường sao?
Cậu ta cho rằng cậu ta là ai chứ, ông trời cũng không có mặt mũi nói câu này đâu!
Sở Hạ Vũ cũng sững sờ!
Cô không ngờ Lâm Hữu Triết lại dám nói ra những lời này.
Phải biết rằng, hiện nay nhà họ Lâm là một trong những gia tộc có quyền thế nhất ở Giang Thành, nếu không cũng không thế mời được nhân vật có địa vị như thế tới làm khách.
Cho dù Lâm Hữu Triết không hi sinh trong trong trận chiến lần đó thì bây giờ cũng chỉ là một sĩ quan vừa giải ngũ.
Sao anh lại có thể nói ra những lời ba hoa khoác lác như vậy, muốn chết sao?
“Tên súc sinh, đầu óc mày có vấn đề à?”
Lâm Kiến Son cười khẩy: ‘Tập đoàn Hữu Triết vốn là sản nghiệp nhà họ Lâm bọn tao, chỉ là trùng hợp cùng tên với mày mà thôi, hơn nữa bây giờ cũng đã có tên là tập đoàn Thiên Hàng rồi, mày dựa và đâu mà nói tập đoàn là của mày hả?”
“Mấy điều kiện mà mày nói, bọn tao sẽ không đồng ý với bất kỳ điều kiện nào! Không chỉ vậy, tao còn bắt mày trong ba ngày phải phế bỏ chân tay, bò ra khỏi Giang Thành, coi như đền tội với Thiên Hàng!”
“Nếu mày không làm theo thì đừng trách bọn tao không nể tình!”
Thấy Lâm Kiến Sơn dám uy hiếp mình, Lâm Hữu Triết không tức giận, mà ngược lại còn bật cười.
Tám năm sinh tử, những người dám uy hiếp anh đều đã rơi đầu xuống đất, xương cốt
cũng hóa thành tro bụi, bác cả này của anh cũng to gan quá.
“Vậy thì phải chống mắt lên chờ rồi, ba ngày sau, xem ai là người cười đến cuối cùng!”
Lâm Hữu Triết nói rồi quay người rời đi.
Hôm nay sở Hạ Vũ còn đang ở đây, anh không muốn giết người.
Trên đường tới đây, sở Hạ Vũ đã kể sơ qua với anh những chuyện đã xảy ra những năm gần đây.
Sau khi anh nhập ngũ, nhà
họ Lâm lập tức điều tra ra việc Sở Hạ Vũ từng âm thầm giúp đỡ anh, nên đã dùng sức mạnh của tập đoàn Hữu Triết đối phó với nhà họ Sở.
Nhà họ Sở chỉ là một gia tộc hạng hai, sao có thể đối địch được với nhà họ Lâm lớn mạnh như con quái vật khổng lồ như vậy.
Trong vòng một tháng, tất cả công ty dưới danh nghĩa của nhà họ Sô đều bị thu mua, tài sản của gia tộc chẳng còn lại bao nhiêu.
Một năm trước, ông nội cô vì quá mức căm phản mà qua
đời.
Hôm nay cô suýt chút nữa thì bị làm nhục, Lâm Thiên Hàng hẹn cô đi ăn cơm, nói chỉ cần cô ăn xong bữa cơm này thì nhà họ Lâm sẽ buông tha cho nhà họ
sở.
.