Chiều nay khi mà Don xuống lầu thì đã thấy bà Thuỳ đang bưng dĩa rau tới bàn ăn, giọng anh thật vui:"rau xanh quá vậy mommy?"
-Ừ, lát nửa con ăn nhiều một chút.
Giọng của ông James vang lên từ trong phòng bếp:"Don, mau tới giúp ba một tay đi con."
Don đi vào phòng bếp, anh nhìn thấy món soup mà mẹ mình thích ăn. Anh nói:"ba thật là chìu mẹ nha, món soup này nấu rất là tốn công".
-Ừ, mẹ của con thích là được rồi. Lát nửa nói mẹ ăn nhiều một chút. Gương mặt tràn đầy chờ mong của ông James lại làm cho trái tim của Don không biết phải buồn hay vui. Ba của mình lúc nào cũng thương yêu mẹ, không biết khúc mắc là từ đâu để mẹ không chịu đáp lại tình cảm của ba vậy?
-Ba à, mẹ.....hôm nay tốt chứ?
-Uh....ba không rỏ ràng lắm. Nghe chị hai nói lại là sau khi ra ngoài rồi khi trở về thì ngồi im một chổ. Hình như đã khóc, ba....thật sự không có làm gì để bà ấy buồn cả.
-Được, được, để con.....đi coi mẹ. Don vổ vổ bờ vai của ba mình, anhthở dài rồi bưng tô soup đi ra ngoài.
Giọng nói thật vui vang lên để kéo sự chú ý của bà Thùy:" mẹ coi ba cưng mẹ cở nào chưa? Không thấy món ăn con thích đâu cả".
Bà Thuỳ chỉ nhìn Don mà không trả lời, thằng con này lúc nào cũng như vậy. Lúc nào cũng nói tốt cho ba của nó, chả lẽ nó nhìn ra được gì sao?
-Mẹ, con đã nói chuyện với Bella.
-Nó có nói gì với con không? Bà Thuỳ nhìn lên.
-Có, Bi nói một đống chuyện, đủ thứ hết. Con đã thấy mặt thật của con bé kia, rất là đẹp. Thì ra là không bị cận và cũng chẳng có mục ruồi nào. Uh....con bé cũng đã biết con thích nó và còn cấm con không cho con thích nó. Uh....cũng cho con biết nó đang "ở chung" với một người.....tên Ken. Uh.....tóm lại là những gì mẹ dặn thì đã nói hết với con.
-Con bé.....à, mà con nghĩ sao?
-Uh... vui.
-Hả? Con.....con không bực hả?
-Bực? Chuyện gì?
-Uh....thì.....chuyện con bé "ở chung" với.....người tên Ken.
-Bực, xưa nay khi nghe tới tên người này thì con đều bực. Sao lúc nào cũng đụng phải người này? Từ công việc làm ăn cho tới quan hệ, tại sao lúc nào cũng có liên quan tới Ken?
Bà Thuỳ không nhìn Don mà chẩm rải nói:"con không ngại con bé đang "ở chung" với "người khác" sao?"
-Không. Con bé lại chẳng thích "người kia".
-Nó thích con sao? Sao nó nói với mẹ là nó không thích con mà?
-Đúng là như vậy, con bé không thích con cũng như “người kia”.
-Vậy....nó thích ai? Còn người khác nửa à?
-Không.
-Vậy sao không lựa một trong hai?
-Mẹ có biết con cũng hỏi như vậy không? Rốt cuộc con bé trả lời một câu, nghe xong thì.....
-Sao? Con bé nói gì?
-Con bé nói sẻ không lựa ai hết vì "một điên một khùng". Don nói xong thì ôm bụng cười.
-Gì mà vui vậy con trai? Ông James bưng đồ ăn lên.
-Ba, con thích một con bé nhưng phải cần ba giúp đở con.
-Gì?
-Chỉ cho con tuyệt chiêu để làm cho con bé lựa con đi.
-Ba làm sao biết?
-Vậy lúc trước ba làm sao có được mẹ? Don hỏi.
Câu hỏi làm cho ông James lẫn bà Thuỳ đều cứng ngắt người, một lúc lâu sau ông James mới trả lời:"mau ăn đi, để lâu nguội thì không ngon nửa". Nói xong thì ông còn cố ý nhìn vợ mình, mặt của bà Thuỳ cũng dịu xuống một chút.
-Con nghĩ kỷ rồi, lần này con sẻ không buông tay. Con sẻ làm cho con bé thích con mà không phải là "người kia". Don vừa nói vừa múc một chén soup cho bà Thuỳ, anh đặt ngay ở trước mặt mẹ mình. Giọng nói đầy quan tâm:"mẹ, ăn nhiều một chút, là ba đã bỏ công làm cả ngày cho mẹ đó, chỉ thương mẹ mà không thương con. Ba là mẩu người đàn ông lý tưởng thời nay, đi làm cả ngày, chiều về thật sớm để làm đồ ăn cho vợ con. Thật không tìm đâu ra người thứ hai lý tưởng như vậy nửa."
Ông James lên tiếng:"người kia là ai vậy?"
Bà Thuỳ nhỏ giọng:"là Ken".
-Ken? Ông James giật mình, ông nhìn Don như dò hỏi.
-Phải, đối thủ mạnh nhất của con. Don gật đầu.
Bàn ăn lại lâm vào tình trạng cứng ngắt, ông James cũng như bà Thuỳ đều không nói gì nửa. Trong khi đó thì Don lại không hiểu nổi chuyện gì đã xảy ra, tại sao lúc nào nói tới Ken thì ba mẹ anh lại cũng thái độ này. Nhiều lần ông James còn có ý binh vực Ken, thật không hiểu nổi.
-Xưa nay Fast và News lúc nào cũng đối chọi với nhau, lần này rất nhanh sẻ có kết quả.
-Con định làm gì? Bà Thuỳ lo lắng hỏi.
-Con....uh....con còn chưa biết rỏ nhưng....chuyện của con bé kia, con nhất định sẻ không nhường "người kia" cho dù là ba mẹ không muốn đi nửa.
-Con trai....uh....chuyện gì cũng có chừng mực .....Ông James như dặn dò.
-Trừ khi ba mẹ nói cho con biết đã xảy ra chuyện gì, nếu không con sẻ không dừng lại.
Buổi ăn tối kết thúc rất nhanh sau đó vì bà Thuỳ vội vả đi ra ngoài sau khi nhận được một cú phone nào đó của bạn. Don an ủi ba mình rồi buồn bực lái xe ra ngoài. Một buổi tối tốt đẹp của gia đình cứ như vậy mà bị phá huỷ đi.
Sau một hồi chạy quanh co ở trên đường, Don rốt cuộc cảm thấy khát nước. Anh dừng xe lại ở một bên đường, vừa rút chìa khoá ra khỏi thì bổng con mắt trừng thật to lên.