Vai Ác Vạn Nhân Mê Nghịch Tập

chương 48: + 49 + 50

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Edit : YuTuyTien

Note : Lúc trước mình có nói là đến tg sẽ chuyển sang wp, cơ mà bên đó khó quá mình chưa mò được và mình nhầm chương luôn nên bây giờ chưa có wp ý. Khi nào có mình sẽ thông báo ạ.

---

Cự long lưu luyến không rời đặt Lăng Sơ Nam xuống đất, cuối cùng còn cười lấy lòng với cậu.

Lăng Sơ Nam xoa xao phần eo có chút nhức mỏi.

"Ta quyết định cấm dục một tuần."

Như thế này mãi sớm muộn gì thận cũng hư.

tỏ vẻ hai tay đều tán đồng.

Dưới tình huồng không hay biết gì, cự long bị cấm dục một tuần còn xum xoe lấy lòng Lăng Sơ Nam, sợ bảo bối nhà mình tức giận.

Đám học viên kia có chút nghẹn họng nhìn nam nhân gần như toàn bộ đoạn đường đều trưng ra vẻ mặt lạnh lẽo đáng sợ, nhưng chỉ trong nháy mắt Tam hoàng tử tỉnh dậy đã lập tức thay đổi biểu tình, nhất thời họ đều cảm thấy thế giới này quá bất thường rồi.

Có điều không may mắn là, Lăng Sơ Nam không có ý định tương ngộ nam nữ chính sớm như vậy, nhưng vừa ra khỏi Rừng Ma Thú, đi đến trấn đầu tiên, đã oan gia ngõ hẹp gặp mặt nhóm người nam chính.

Lăng Sơ Nam nghĩ nghĩ, mặc dù phương thức lên sân khấu lần này không giống với phong cách vốn có của cậu, có điều xem như cũng tạm ổn. Khi cậu còn đang tự hỏi làm thế nào để hấp dẫn lực chú ý của bọn họ, Blue đã dẫn đầu lên tiếng.

"Tam hoàng tử, là nhóm người của Tiểu công chú Cranna!"

Giọng nói này rất nhanh đã thu hút được đám người nam chính đang chuẩn bị quẹo vào lối khác.

"Đúng là một đồng đội thần kì."

Lăng Sơ Nam nhướng mày, nhìn thấy biểu tình kinh hãi của nam chính và cô gái xinh đẹp dẫn đầu đoàn người, trong lòng âm thầm giơ một trăm cái like.

Nam chính tên là Rhodes, trước khi xuyên qua hắn cũng có tên này, sau khi xuyên vẫn luôn giữ nguyên không đổi. Dùng từ ngữ để miêu tả hắn thì là : Tự phụ, lăng nhăng, tự mình vươn lên, không ai bì nổi.

Nói ngắn gọn chính là một tên ngựa giống điển hình.

Lúc này, đám người nam chính bao gồm hắn, em gái thân yêu của nguyên thân, bên cạnh nam chính có hai cô gái, là một cặp chị em. Tướng mạo của hai người trong mắt Lăng Sơ Nam kỳ thật cũng không quá hoàn mỹ, nhưng đối với nam chính trạch nam vừa mới xuyên qua, chính là mỹ nhân tuyệt thế rồi.

Mà Cranna, thân là tiểu công chúa đế quốc, tướng mạo của cô ta có năm phần giống với cơ thể hiện tại của Lăng Sơ Nam, là một cô gái rất xinh đẹp. Có điều, Lăng Sơ Nam đối với chỉ số thông minh của cô ta vô cùng hoài nghi. Tên nam chính này muốn khí chất - không có khí chất, muốn diện mạo - cũng chẳng có diện mạo, đường đường là một công chúa, muốn nam nhân như thế nào chẳng có, một phai phải chọn nam chính, còn đem anh trai ruột của mình hại chết.

Nhìn hai chị em chỉ có thể xem như thanh tú kia, cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được. Thẩm mỹ quan của tên nam chính này đi đâu rồi? Hơn nữa, cho dù là tiểu công chúa Cranna đi nữa, cũng chẳng bằng một góc diện mạo hiện tại của ký chủ. Tên nam chính này đúng là không thể hiểu nổi.

Trên mặt Rhodes tràn đầy kinh ngạc, hắn nhìn về phía Lăng Sơ Nam, sau đó lại quay sang Cranna, đáy mắt tràn ngập nghi ngờ.

Còn Cranna, ánh mắt cô ta chứa đầy phức tạp, trong đó có khiếp sợ, có hổ thẹn, có khủng hoảng cũng có hỗn loạn, nhất thời khóe mắt đỏ bừng.

Cuối cùng vẫn là Rhodes phản ứng lại trước tiên, hắn tỏ vẻ không có chuyện gì cả mà chào hỏi Lăng Sơ Nam.

"Tam hoàng tử, đã lâu không gặp."

Ánh mắt hắn còn chứa nét khinh thường.

"Kể từ khi tôi đánh bại ngài, chúng ta chưa từng gặp lại."

"Đã lâu không gặp."

Tầm mắt Lăng Sơ Nam dời lên người tiểu công chúa Cranna đang trốn ra phía sau, gật gật đầu với nam chính.

"Giống với mọi người, gần đây tôi rèn luyện có không ít thu hoạch."

"Ha hả."

Ánh mắt Rhodes hiện lên một tia âm ngoan, ngữ khí lại không hề đổi.

"Vậy lần sau chúng ta luận bàn thử một chút xem."

"Được thôi. Vậy chúng ta hẹn ba tháng sau, ở học viện tái đấu."

Lăng Sơ Nam rất có phong độ gật đầu.

Mãi cho đến khi cáo biệt, Cranna cũng không nói lời nào với Lăng Sơ Nam, cô ta sắc mặt trắng bệch đi theo phía sau nam chính.

"Ta có nên cho rằng, lương tâm của đứa em gái này vẫn chưa mất không?"

Lăng Sơ Nam nói với .

"Trong mục tiêu nhiệm vụ không có cô ta, cho nên ký chủ có thể tự do lựa chọn."

trả lời.

Blue lôi kéo nhóm học viên ra phía sau, thì thầm to nhỏ với bọn họ.

"Sao tôi lại cảm thấy không khí giữa Tam hoàng tử và Tiểu công chúa có chút kỳ quái vậy?"

"Lúc nãy khi Tam hoàng tử nhìn về phía Tiểu công chúa, Tiểu công chúa lập tức quay mặt sang hướng khác, giống như đã làm chuyện gì đó trái với lương tâm ấy."

"Tôi nghi ngờ chuyện rèn luyện của Tam hoàng tử có ẩn tình gì đó. Lúc nãy học trưởng Rhodes hoàn toàn không có chút tông trọng nào với Tam hoàng tử, quả thực rất quá đáng."

"Được rồi, đừng nói nữa."

Blue ngăn cản những người bạn càng thảo luận càng kích động lại.

Cho dù chuyện là như thế nào, những học viên này đều hoàn toàn đứng về phía Lăng Sơ Nam.

Lúc nãy khi Lăng Sơ Nam nói chuyện với Rhodes, có vài lần cự long thiếu chút nữa đã bùng nổ, nhưng bị Lăng Sơ Nam cản lại. Thấy y vẫn còn đang hờn dỗi, Lăng Sơ Nam liền quay sang nói với y.

"Nếu ngài không chịu nghe lời, vậy tự mình về Long cốc đợi đi."

Trải qua khoảng thời gian ở chung bấy lâu, Lăng Sơ Nam rốt cuộc cũng hiểu được tính tình của cự long. Con rồng ngu này mặc dù sống lâu hơn bất kì đối tượng nào cậu từng tiếp xúc qua mỗi thế giới, nhưng tính cách hoàn toàn giống như một đứa trẻ, không dạy dỗ quả thực muốn vô pháp vô thiên mà.

Cự long vừa rồi còn hùng hùng hổ hổ, nghe vậy lập tức héo rũ, cười cười lấy lòng với Lăng Sơ Nam.

"Thực xin lỗi bảo bối, ta nhất định sẽ nghe lời ngươi mà. Đừng đuổi ta đi có được không?"

Lăng Sơ Nam trừng mắt nhìn y một cái, sau đó đi vào một quán trọ trong trấn, cự long liền nhảy nhót theo sau.

Đám người còn lại đang vây xem tỏ vẻ mắt đã mù.

Thấy hai người đã đi được một quãng xa, Blue mới lấy lại tinh thần, thanh giọng nhắc nhở những người khác.

"Còn thất thần gì nữa? Không thấy Tam hoàng tử đã đi rất xa rồi sao?"

Cranna đi theo Rhodes trở quán trọ, cô không nói gì với Rhodes, dường như cũng không chú ý đến ánh mắt âm u bất định của hắn, chỉ trầm mặc trở về phòng.

Cô quả thực không biết tại sao mọi việc lại phát triển đến một bước này. Từ nhỏ Cranna đã rất thân thiết với Tam hoàng tử, cô nhớ trước đây mình vẫn luôn đi theo phía sau Cransi Rand, miệng liên tục gọi một tiếng tam ca, hai tiếng tam ca. Hoàng gia thân tình đạm bạc, nhưng loại sự tình này chưa bao giờ xảy ra giữa hai người bọn họ. Cách đây không lâu, có một lần mẫu hậu còn cười nhạo cô, nói cô giống như một cái đuôi nhỏ của tam ca vậy.

Nhưng sau đó chính tay cô lại đưa tam ca vẫn đang bị thương nghiêm trọng của mình vào tay bọn buôn người tàn ác cùng cực, lúc ấy cô nghĩ thế nào nhỉ?

À, đúng rồi! Cô nghĩ, chỉ cần tam ca chết, sẽ không còn bất kì người nào có thể ngăn cản cô và người yêu ở bên nhau.

Thật là buồn cười!

Cranna che mặt cười thành tiếng, cô đang tự cười nhạo chính mình.

Người yêu gì chứ? Người yêu là tên một mặt nói với cô sẽ chung tình, nhưng sau lưng lại lăn giường với hai nữ nhân khác sao? Có điều, không ngờ rằng đoạn thời gian đó cô giống như bị mê hoặc vậy, một chút cũng không phát hiện ra. Mãi đến khi nãy, cô mới giật mình bừng tỉnh khỏi giấc mộng hoang đường, chợt nhận ra lúc trước bản thân có bao nhiêu buồn cười.

Cô hít sâu một hơi, muốn chạy đến xin lỗi, nhưng vừa đúng dậy đã mất hết tất cả dũng khí. Bây giờ cô lấy tư cách gì để xuất hiện trước mặt tam ca đây?

"Giá trị nghịch tập +%, hiện tại giá trị nghịch tập là %. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng."

"Xem ra em gái ngoan của ta đã nghĩ thông suốt."

Lăng Sơ Nam nói với .

Trong cốt truyện, sau khi Tam hoàng tử chết, Cranna vẫn luôn não tàn ngu ngốc. Về sau mới có một khoảng thời gian rất dài chìm trong mê mang, cuối cùng lúc chỉ số thông minh online trở lại thì nam chính đã trở thành quốc vương của đế quốc Rand. Mặc dù lúc đó đã muộn, nhưng ít ra vẫn còn chút đầu óc. Hiện tại có sự xuất hiện của cậu làm kíƈɦ ŧɦíƈɦ, hơn nữa trong lòng Cranna vốn đã bất mãn với việc tam thê tứ thiếp của nam chính, vì vậy rất dễ giải quyết sự tình của Cranna.

"Bảo bối đang nghĩ gì vậy?"

Cự long bị bỏ rơi hồi lâu liền sáp đến.

Lăng Sơ Nam đã quyết định cấm dục, cho nên lấy tay đẩy y ra.

"Tôi vẫn chưa đói bụng."

"Nhưng mà ta đói bụng...."

Giọng nói vô cùng ủy khuất.

"Vậy thì tự đi tìm đồ ăn đi."

Nhận ra bảo bối nhà mình không muốn nói nữa, cự long ngồi cạnh cậu, cũng không hề rời đi, thỉnh thoảng liếc mắt qua nhìn Lăng Sơ Nam một cái, bộ dáng muốn bao nhiêu đáng thương liền có bấy nhiêu đáng thương.

Lăng Sơ Nam không dao động, tiếp tục tính toán kế hoạch nghịch tập tiếp theo của mình.

Khiến nam chính trắng tay không phải đơn giản. Nữ nhân, tiền tài, thực lực, tất cả đều phải có hết.

Hiện tại, bên cạnh nam chính có ba nữ nhân, đầu tên là hai chị em được nam chính ra tay cứu giúp và Cranna. Cranna cơ bản đã giải quyết xong, những nữ nhân khác chỉ cần không để bọn họ cấu kết với nam chính là được. Hai chị em kia rất trung thành với nam chính, hơn nữa bọn họ đã lăn giường với nhau. Trong cốt truyện có nói nam chủ hàng to xài bền, muốn giải quyết hai người họ triệt để có chút khó khăn, cần phải có kế hoạch khác.

Còn về tiền tài, về sau gia sản lớn nhất của nam chính là đế quốc Rand, trong đó công lao không thể thiếu chính là Cranna, khống chế một nữ nhân không có đầu óc, nam chính quả thực đã làm rất tốt. Có điều, hiện tại Cranna đã bắt đầu thông suốt, hơn nữa Blue cũng đã bị Lăng Sơ Nam kéo qua đây, nam chính muốn chiếm được đế quốc Rand là điều không thể nào. Lăng Sơ nam không có ý định kế vị, có điều vị đại ca kia có vẻ rất thích hợp.

Thực lực thì càng dễ giải quyết. Nam chính là song tu ma kiếm pháp, trong cốt truyện hắn thuận buồm thuận gió đạt đến cấp mười, nhưng hiện tại Lăng Sơ Nam cao hơn hắn bốn cấp bậc, hoàn toàn có thể đánh bại hắn chỉ trong một cái chớp mắt. Ma pháp sư kiêng kị nhất là tâm ma, mà kiếm sĩ cũng đồng dạng như thế.

Rất nhanh, kế hoạch của Lăng Sơ Nam đã được vạch ra, lúc này cậu mới chú ý đến cự long đang ngồi bên cạnh. Hình như trong kế hoạch vừa nãy cậu không tính y vào thì phải?

Nhận ra lực chú ý của Lăng Sơ Nam rốt cuộc cũng dời đến người mình, cự long vốn đang trông mong lập tức vui vẻ ra mặt, nhanh chóng nhào đến, có điều lại bị Lăng Sơ Nam dùng chân đá ra.

"Vừa nãy tôi có thuê cho ngài một gian phòng riêng, mau qua đó ngủ đi."

"Bảo bối? Bảo bối?"

Cự long nghe vậy liền bất chấp không muốn ngụy trang đáng thương nữa, nhanh chân chạy đến cọ cọ Lăng Sơ Nam, lại không dám duỗi tay ôm lấy cậu, cẩn thận nói.

"Ta đảm bảo sẽ không làm gì cả! Ta chỉ muốn ngủ chung với ngươi thôi."

vội nhắc nhở.

"Ký chủ, đừng tin tưởng y!"

Lăng Sơ Nam đương nhiên biết con rồng ngu này là loại đức hạnh gì. Không phải là cậu không tin nhân phẩm của y, nhưng dựa theo đặc tính chủng tộc, thật sự khiến cậu không có cách nào tín nhiệm y. Có điều, câu cự tuyệt vừa mới đến bên miệng, liền nhìn thấy ánh mắt đầy chân thành của cự long, không biết nghĩ như thế nào cậu lại nuốt xuống.

"Tôi tin ngài một lần cuối cùng."

"Được."

Cự long hưng phấn duỗi tay ôm chầm lấy Lăng Sơ Nam.

"Bảo bối là tốt nhất!"

Lăng Sơ Nam nhìn chằm chằm nơi nào đó đã phồng lên của cự long, sau đó cầm lấy cánh tay y một ngụm cắn xuống.

Ký chủ uy vũ!

Không biết đây là lần thứ bao nhiêu, nhưng đến tận hiện tại vẫn vô cùng kinh ngạc với độ sắc bén trên răng ký chủ. Thật sự có thể cắn đứt da rồng a!

Đúng lúc này, phòng của hai người vang lên tiếng gõ cửa.

---

Chương

Edit : YuTuyTien

Cranna đứng bên ngoài, yên lặng một lúc lâu mới lấy hết can đảm gõ cửa.

"Tam... Tam hoàng tử có ở đây không?"

Rốt cuộc cô cũng không có mặt mũi nào dám gọi hai tiếng Tam ca nữa.

Lăng Sơ Nam buông cánh tay cự long ra, kêu y đi mở cửa.

Cự long không tình nguyện rời khỏi Lăng Sơ Nam, sau đó mới đi đến cạnh cửa mở ra, từ trên cao nhìn xuống cô gái nhỏ đang mặt đầy hoảng sợ.

"Có chuyện gì?"

Cranna nhất thời run lẩy bẩy, cô hiển nhiên không ngờ trong phòng còn có một người khác, nhất thời vẫn chưa thể hồi phục lại tinh thần, mãi một lúc lâu sau mới vội bừng tỉnh.

"Tôi đến tìm Tam hoàng tử, vừa nãy ông chủ nói y đang ở phòng này."

"Y không ở đây."

Cự long lạnh lùng nói, sau đó nhanh tay đóng cửa lại.

Cranna đột nhiên đưa tay chặn cửa lại, ánh mắt chứa đầy hoảng hốt.

"Tôi thật sự có chuyện cần tìm y gấp, mong ngài để tôi gặp y đi."

Nếu bất kì nam nhân bình thường nào nhìn thấy biểu thình đáng thương đang nhu nhược cầu xin của mỹ nhân như thế này, chỉ sợ đều phải mềm lòng. Nhưng cự long hiển nhiên không phải người bình thường, tay y hơi dùng sức, thừa dịp Cranna có chút run tay, không hề thương tiếc đem cánh cửa đóng chặt, hơn nữa còn lưu loát khóa lại luôn.

;"Ký chủ, như vậy không sao cả chứ? Lỡ như cô ta thật sự có việc muốn tìm ngài thì sao?"

Tốt xấu gì tiểu công chúa Cranna này cũng được coi là nữ chính duy nhất, xem như là một nhân vật khá trọng yếu.

"Cô ta sẽ tự nói thôi."

Sau khi cự long quay lại, Lăng Sơ Nam lần nữa bị đánh gãy bữa ăn.

Quả nhiên bên ngoài yên tĩnh một lúc, kế đó giọng nói của Cranna vang lên.

"Tam ca, thực xin lỗi. Ta biết ca đang ở bên trong, ta biết sai rồi. Ta biết bây giờ ta không có tư cách gọi ca là Tam ca."

"Ta cũng không biết lúc ấy ta bị cái gì nữa, lại điên cuồng muốn ở bên cạnh nam nhân kia. Sự thật cũng chứng minh ca đã đoán đúng, hắn thực sự không phải là người tốt lành gì."

Nói đến đây, thanh của Cranna đã có chút nghẹn ngào, sau đó cô lại tiếp tục nói.

"Hôm nay ta lén chạy ra ngoài là muốn báo cho ca âm mưu của Rhodes, hắn căn bản không muốn đợi đến ba tháng sau mới tái đấu lại với ca. Hắn đang thuê người, ý định ra tay với ca trên đường trở về."

"Thực xin lỗi! Ta đi trước đây."

"Ký chủ, tên nam chính này thật quá đáng."

lòng đầy căm phẫn.

"Ngài không hề trêu chọc hắn, tại sao hắn lại muốn gây phiền toái cho ngài?"

"Tâm nhãn của nam chính vốn dĩ không lớn. Trước kia hắn cho rằng nguyên thân đã chết cho nên không cần tiếp tục truy cứu. Bây giờ, ta một lần nữa xuất hiện trước mặt hắn, trong lòng hắn đương nhiên không dễ chịu."

Lăng Sơ Nam vô cùng hứng thú giải thích.

"Có điều, ta không cho rằng hắn sẽ ra tay. Dù sao thì hiện tại bên cạnh ta còn có thêm một đám học viên đế quốc. Nam chính coi trọng mặt mũi, nhất định sẽ không động thủ."

"Ý của ngài là Tiểu công chúa đã đưa tin tức giả?" nghi hoặc.

"Không đâu. Cô ta không hề nói láo."

càng thêm nghi hoặc, đang định hỏi lại liền nghe thấy giọng nói của cự long vang lên.

"Bảo bối, tên nhóc lúc nãy tên là Rhodes à?"

"Ừm?"

"Để ta đi bóp chết hắn."

"........"

Mặc dù nam chính tử vong cũng xem như là một loại ý nghĩa trắng tay, nhưng Lăng Sơ Nam hiển nhiên không có ý định để hắn dễ dàng chết như vậy được. Cho nên cậu liền kéo tay cự long nói là làm, giữ y lại.

"Tôi đã có tính toán rồi."

"Nhưng mà hắn khi dễ ngươi."

Cự long vẫn không muốn bỏ qua chuyện này.

"Tôi muốn tự tay giải quyết hắn."

Lăng Sơ Nam đè cự long trên giường, biểu tình vô cùng nghiêm khắc.

"Đi ngủ!"

Cự long sợ bảo bối nhà mình sẽ nổi giận, vì vậy lập tức ngoan ngoãn nằm xuống, ánh mắt trông mong nhìn Lăng Sơ Nam.

Cranna vừa mới bước chân vào quán trọ, còn chưa kịp trở về phòng, đã nghe được giọng nói lạnh lẽo của Rhodes truyền đến.

"Nàng đã đi đâu?"

"Ta... Ta...."

Sắc mặt Cranna trở nên trắng bệch, bộ dáng có chút chột dạ, nhưng rất nhanh đã trở nên trấn định.

"Ta ra ngoài dạo một vòng."

"Xem ra là đi mật báo rồi."

Rhodes cười lạnh một tiếng, hai chị em ngồi cạnh hắn cũng dùng ánh mắt đầy địch ý nhìn Cranna.

"Ta không có."

Cranna có chút hoảng loạn.

"Ha hả."

Gương mặt Rhodes tràn ngập lạnh lẽo.

"Hôm nay, lúc nhìn thấy Cransi Rand xuất hiện, ta đã nghĩ, có khi nào nàng chính là gian tế mà y đặt bên cạnh ta hay không. Cho nên ta muốn thử một chút, không ngờ nhanh như vậy mà nàng đã bại lộ rồi. Chậc chậc."

"Ngươi!"

Thần sắc Cranna trở nên chấn động. Có nghĩ như thế nào cô cũng không đoán được rằng, nam nhân này lại đê tiện đến như vậy. Cô vì hắn mà phản bội anh trai của chính mình, tự tay đưa anh ấy vào đường chết, mà người này lại chỉ vì một chuyện mà nghi ngờ cô.

"Ngàng cho rằng ta sẽ dại dột đến nỗi ra tay với y ngay trên đường về sao? Hừ, đúng là ngu ngốc."

Ánh mắt Rhodes tràn đầy khinh thường.

"Ngoài ý muốn tử vong trong lúc thi đấu ở học viện nhiều không kể siết, ta hà tất phải nóng lòng ra tay để làm gì?"

Sắc mặt Cranna càng trở nên tái xanh, nhất thời muốn xoay người bỏ đi, lại bị hai chị em bên cạnh Rhodes khống chế. Cô muốn thi triển ma pháp nhưng lại hoảng sợ phát hiện trong cơ thể mình trống rỗng, năng lượng ma pháp biến mất không tung tích. Cô nhìn về phía Rhodes, chất vấn hỏi.

"Ngươi đã làm cái gì?"

"Không có gì, chỉ muốn nàng ngoan ngoãn đi theo ta thôi."

Thân phận công chúa của Cranna vẫn còn hữu dụng đối với hắn, đương nhiên Rhodes sẽ không từ bỏ, hắn quay sang nói với hai chị em kia.

"Đưa nàng ấy đi nghỉ ngơi đi."

---

Có lẽ là đã hứa hẹn, cự long không hề thất tín, chỉ ôm lấy Lăng Sơ Nam ngủ, cũng không làm ra chuyện gì khác.

Đến nửa đêm, cự long lặng lẽ mở mắt ra, thấy Lăng Sơ Nam đã an tĩnh ngủ, liền nhẹ nhàng rút cánh tay khỏi người cậu, lặng yên không tiếng động xuống giường đi ra ngoài.

đang định nhắc nhở ký chủ nhà mình, không ngờ lại phát hiện Lăng Sơ Nam đã mở mắt, nhất thời giật mình.

"Ký chủ, y ra ngoài làm gì vậy?"

"Đánh người."

Lăng Sơ Nam trả lời.

"Không có chuyện gì đâu."

Nói xong cậu liền nhắm mắt, tiếp tục ngủ.

Không đến nửa tiếng, cửa phòng một lần nữa bị mở ra, cự long đứng ở mép giường cở áo ngoài, sau đó tiếp tục chui vào ổ chăn.

Y nhẹ nhàng ôm lấy Lăng Sơ Nam vào ngực, hôn hôn lên khóe mắt cậu, mới nhắm mắt ngủ.

Lăng Sơ Nam mở mắt ra, hơi nhăn mũi, nghĩ nghĩ, vẫn không đem đối phương đá khỏi giường.

---

Ngày hôm sau, sáng sớm Blue đã đến gõ cửa phòng hai người, nhìn thấy Lăng Sơ Nam liền trở nên đầy hưng phấn.

"Tam hoàng tử, ngài biết không, tối hôm qua không biết ai đã đánh Rhodes, ngay cả ma pháp sư hệ quang cũng không thể chữa trị được cho hắn. Hiện tại hắn đang ở y quán tìm người chữa trị đấy."

Sáng hôm nay, Blue đã ra khỏi quán trọ từ sớm để mua đồ ăn sáng cho mọi người, vừa hay lại nhìn thấy bên ngoài y quán có nhiều người vây xem, vốn dĩ hắn không thích xem náo nhiệt, nhưng tầm mắt vô tình đảo qua nữ nhân đi bên cạnh Rhodes ngày hôm qua, cho nên mới theo bản năng đến thăm dò. Không ngờ vừa đến đó đã bắt gặp Rhodes ngày hôm qua vẫn còn khí phách hăng hái nhưng hiện tại lại nằm trên đất lăn lộn kêu đau. Một ma pháp sư hệ quang thi triển ma pháp giúp hắn chữa trị vết thương, không ngờ chuyện lạ lại xảy ra, ma pháp sư hệ quang vốn có thể chữa khỏi mọi loại vết thương lại không có chút hiệu quả đối với hắn.

Ma pháp sư hệ quang kia không thể tin được, vì vậy lần nữa thi triển ma pháp, nhưng mãi cho đến khi ma pháp trong người hắn đã cạn kiệt hết, vẫn không có chút hiệu quả. Cuối cùng chỉ có thể kết luận một điều, vết thương của Rhodes không thể chữa trị bằng ma pháp.

Blue đem tiếng kêu rên thảm thiết của Rhodes miêu tả lại vô cùng sinh động, sau đó thấy Lăng Sơ Nam đang nhìn mình, gương mặt không khỏi đỏ lên, ho nhẹ một tiếng.

"Cho nên dược sư ở y quán đang dùng thuốc để băng bó vết thương cho hắn."

Bộ dạng thảm thương của nam chính là do ai gây ra không cần hỏi cũng đoán được, có điều tối hôm qua cự long đến gần nửa đêm mới ra ngoài. Dựa theo lời của Blue, tận sáng hôm nay nam chính mới được đưa đến y quán, trong khoảng thời gian còn lại hiển nhiên là nam chính nằm một mình trong căn phòng, thứ gọi là gọi trời - trời không thấu, kêu đất- đất không nghe chính là như thế.

Thật là tàn nhẫn!

Lăng Sơ Nam gật đầu tỏ vẻ tán thưởng cự long, hiển nhiên hành động lén lút bị phát hiện này vẫn khiến nam nhân vô cùng vui vẻ, còn có chút ngây ngốc.

Lăng Sơ Nam không hề có hứng thú đi quan sát thảm trạng của nam chính, cậu quyết định nhanh chóng trở lại học viện.

"Ký chủ, ngài mặc kệ tiểu công chúa sao?"

đột nhiên nhớ đến cô gái nhỏ vẫn còn chút lương tâm kia.

"Cô ta vẫn còn tốt, ta quan tâm làm gì?"

Lăng Sơ Nam hỏi ngược lại, sau đó nói tiếp.

"Hy vọng lần sau gặp lại, chỉ sô thông minh của cô ta sẽ cao hơn một chút."

So sánh với sự nhàn nhã của đoàn người Lăng Sơ Nam, phía bên Rhodes có thể nói vô cùng thảm.

Rhodes không hiểu tại sao tối qua lại có người đánh hắn một trận, hơn nữa nắm tay người nọ dường như còn mang theo một lực lượng không rõ, mỗi một quyền đều đánh thẳng vào nội tạng và xương cốt của hắn. Trên người hắn ngay cả một giọt máu cũng không có, nhưng cố tình lại đau đến chết lặng, ngay cả kêu cũng không thể nói ra. Từ đầu đến cuối, hắn thậm chí còn chẳng thể nhìn rõ được mặt của đối phương.

Ban đầu hắn nghi ngờ là do Tam hoàng tử làm, nhưng Tam hoàng tử là một ma pháp sư, cho dù có xuống tay cũng không thể nghiêm trọng như vậy được. Không nói đến việc cấp bậc ma pháp của cậu còn chẳng bằng hắn, chính bản thân hắn còn là song tu ma kiếm sĩ, ma pháp sư hay là kiếm sĩ cao hơn hắn hai cấp bậc còn không phải là đối thủ của hắn.

Hiện tại, cấp bậc ma pháp và kiếm sĩ của Rhodes đều đang ở cấp sáu, hắn có thể đảm bảo, những người bên cạnh Tam hoàng tử, bao gồm cả hắn cũng không có ai vượt hơn cấp tám. Cho nên rất nhanh hắn liền đem Tam hoàng tử loại trừ. Sau đó hắn bắt đầu trở nên rối rắm, vậy rốt cuộc hắn đã chọc phải ai?

Nghe tin Rhodes bị đánh, hơn nữa ma pháp hệ quang cũng không chữa được, ít nhất cần phải chữa trị hai ba tháng liền mới có thể khôi phục, Cranna liền cười lạnh một tiếng.

"Đáng!"

Người chị trong hai chị em kia muốn nói gì đó, có điều nhớ đến thân phận công chúa của Cranna, chỉ đành đem thức ăn trong tay đặt xuống.

"Ăn chút gì đi."

Buồng xe rộng lớn được hai con ma thú không nhanh không chậm kéo theo chạy trên đường, Lăng Sơ Nam dựa vào người cự long nặng nề ngủ, nam nhân câu được câu không vỗ về Lăng Sơ Nam, để cậu an ổn ngủ.

Blue tinh thần sáng láng điều khiển xe kéo, vẻ mặt nghiêm túc. Tam hoàng tử đã hứa với hắn, sau khi trở về sẽ để hắn làm hộ vệ bên cạnh, việc này đối với người sinh ra đã là thường dân như hắn là một vinh quang to lớn, đối với gia đình hắn cũng là một tự hào. Có điều, hiện tại hắn chỉ là một kiếm sĩ cấp ba, nhất định phải có được biểu hiện tốt, nếu không Tam hoàng tử cảm thấy hối hận thì phải làm sao?

Đúng lúc này, một đứa bé quần áo rách nát, chật vật bất kham đột nhiên từ trong bụi cây bên đường vọt ra ngoài, suýt chút nữa nó đã bị chân ma thú giẫm phải.

Ma thú đang kéo xe khá giống với thú một sừng trong truyền thuyết mà Lăng Sơ Nam từng xem qua, có điều lông của chúng là màu nâu nhạt, nhìn qua y hệt ngựa, tính cách khá hiền hòa, có điều sức lực của chúng lại vô cùng lớn. Một cái giẫm chân này, nhất định đứa bé ấy sẽ không thể sống nổi.

Blue theo bản năng siết chặt dây cương.

Chấn động kịch liệt khiến Lăng Sơ Nam đột nhiên tỉnh lại, thần sắc của cậu có chút mê mang.

"Có chuyện gì vậy?"

---

Chương

Edit : YuTuyTien

Cự long trấn an vỗ vỗ lên lưng Lăng Sơ Nam.

"Không có gì đâu, ngươi ngủ thêm một lát đi."

:"Ký chủ, là em trai của Tướng quân nhà Currus đế quốc, tên Auer."

"Ồ, là đứa bé đó à?"

Lăng Sơ Nam vực lên một chút tinh thần, ngồi dậy khỏi người cự long.

"Chúng ta ra ngoài xem thử đi."

Trong cốt truyện, Auer Currus chết vào năm tám tuổi, thi thể được nam chính tìm thấy, lại thuận tay gϊếŧ đám cướp đã hại Auer. Cuối cùng Tướng quân đế quốc phát hiện ra chuyện này, đối với Rhodes vô cùng cảm kích, về sau nam chính muốn thượng vị, vì phần nhân tình này Tướng quân ở thời khắc mấu chốt nâng đỡ hắn một phen.

Hiện tại nghe giới thiệu, đứa bé này vẫn còn sống.

Blue nhảy xuống xe, nhìn đứa bé chật vật ngã dưới đất, dùng tay đặt lên mũi nó kiểm tra, nhận ra vẫn còn hơi thở, không khỏi nhẹ nhàng thở ra. May là vẫn còn sống!

"Có chuyện gì vậy?"

Giọng nói của Lăng Sơ Nam vang lên từ phía sau.

"Thưa Tam hoàng tử, khi nãy đứa bé này đột nhiên lao ra giữa đường, hiện tại đã ngất xỉu."

Blue trả lời.

"Có điều, dáng vẻ vừa nãy của nó vô cùng hoảng loạn, dường như có người đang đuổi theo phía sau."

Sau đó Blue chỉ tay về ngã rẽ cách đây không xa.

"Đứa bé này chạy đến từ hướng bên đó."

Lăng Sơ Nam chồm ra khỏi màn xe, định nhảy xuống xem xét thử một lần, cổ tay đột nhiên bị giữ lại.

"Để ta xem."

"Không có gì đâu, có vẻ chỉ bị đói."

Cự long hoàn toàn bỏ qua vết thương tím tím xanh xanh trên người đứa bé, xác định không có gì nguy hiểm đến tính mạng. Đột nhiên y nhìn thấy trên cổ nó có một sợi dây màu đỏ, là một mặt dây chuyền nhỏ.

"Là ký hiệu của gia tộc Currus!"

Blue kinh ngạc nói. Những người khác nghe được động tĩnh cũng chạy đến, liền bị mặt dây chuyển trên người đứa bé làm cho sợ ngây người.

Currus là thế gia quân đội bậc nhất của đế quốc Rand, không chế một phần ba binh lực toàn đế quốc, ngay cả quốc vương cũng phải nể mặt họ vài phần.

Gia chủ Currus hiện tại có hai người con, đứa lớn tên là Digar Currus, là học viên năm thứ năm của học viện đế quốc, hắn và Lăng Sơ Nam cùng một niên cấp, đã là kiếm sĩ cấp sáu. Còn một người con khác, không ai biết đứa bé đó tên là gì, chỉ nghe nói nhỏ hơn Digar rất nhiều, đến nay vẫn chưa tới tuổi nhập học.

"Không lẽ đứa bé này chính là tiểu thiếu gia của gia tộc Currus?"

Mặc dù trong miệng thì nói vậy, nhưng cơ bản Blue đã xác định thân phận của đứa bé.

"Đưa đứa bé lên xe đi."

Lăng Sơ Nam nói.

Cự long đang muốn nói đem đứa bé vứt ra sau xe kéo đi, thì Lăng Sơ Nam đã nói thêm.

"Đưa lên xe của ta."

"......"

Nhìn nam nhân cao gần hai mét trưng ra vẻ mặt đầy ủy khuất, tỏ vẻ rất muốn cười. Lúc này nó chỉ muốn nói một câu 'Đáng đời! Cho y không biết tiết chế này!'. Có điều, chỉ dám âm thầm cười nhạo trong lòng. Gần đây nó đã nghẹn đến mức sắp hỏng, tên sắc long này ngay cả trong xe kéo cũng động dục được, mấu chốt là ma pháp Long tộc có thể ngăn chặn hoàn toàn hành động của họ. Hơn nữa, điều đáng sợ nhất chính là ký chủ nhà nó phần lớn đều vô cùng hưởng thụ!

Lăng Sơ Nam làm như không nhìn thấy biểu tình của cự long, để Blue đem đứa bé đưa vào trong xe mình, sau đó leo lên theo.

Cự long vội vội vàng vàng leo lên theo. Y không thể để bảo bối nhà mình ở một mình với nam nhân khác được, mặc dù nam nhân trong miệng y chỉ là một đứa bé mới tám tuổi mà thôi.

Cự long vừa vào trong đã nhìn thấy Lăng Sơ Nam chuẩn bị thay quần áo cho đứa bé, tay còn chưa kịp giơ lên đã bị nắm lấy, giọng nói ân cần của cự long vang lên bên tai.

"Để ta thay cho."

"Được nha, vậy ngài thay đi."

Lăng Sơ Nam vô cùng mừng rỡ.

"Cẩn thận đừng để nó bị thương, thuận tiện chữa trị cho nó luôn đi."

Mặc dù trong lòng có chút không tình nguyện, nhưng vì không để bảo bối nhà mình mệt mỏi, cự long vẫn cần cù chăm chỉ cởϊ qυầи áo của đứa bé ra, sau đó qua loa đại khái bôi thuốc, mới đem nó bọc vào trong chiếc chăn.

Lăng Sơ Nam nhìn chăm chăm vào đứa bé chỉ lộ ra một cái đầu ra khỏi chăn, sau đó lại liếc nhìn cự long đang vẻ mặt cầu khen ngợi bên cạnh, cười cười với y.

"Giỏi quá!"

---

Một đường này đứa bé cũng không ngủ được bao lâu, nhận ra nó đã tỉnh lại, Lăng Sơ Nam lập tức đánh bay nam nhân đang động tay động chân trên người mình, nhanh chóng sửa sang lại quần áo, nhìn về phía đứa bé đã mở mắt.

Rất nhanh Lăng Sơ Nam đã nhận ra điểm không thích hợp, kể từ đứa bé này tỉnh lại, tầm mắt vẫn luôn dừng trên người cậu, chính xác thì mặc dù ánh mắt đang nhìn về phía cậu, nhưng tiêu cự đã bắt đầu dại ra.

Không lẽ đứa bé này bị ngốc rồi?

"Chẳng lẽ đứa bé này bị ngốc rồi?"

cũng đồng dạng đặt ra câu hỏi.

Sau đó đứa bé đột nhiên mở miệng, nhìn chằm chằm vào Lăng Sơ Nam nói.

"Mẹ ơi....."

"......?"

Lăng Sơ Nam đột nhiên có ý nghĩ muốn tát mình một phát.

"Phì....."

Đây là tiếng của vẫn luôn tự nhận chưa bao giờ cười nhạo ký chủ phát ra.

Ngay lúc Lăng Sơ Nam định giáo dục đứa bé này một phen, ánh mắt nó lại dời đi, nhìn về phía cự long bên cạnh, sau đó kêu.

"Ba ơi...."

Cự long vốn dĩ đang tức giận vì bảo bối nhà mình bị đứa bé này vô duyên vô cớ kêu là mẹ, nghe vậy lập tức vui vẻ ra mặt.

"Con trai ngoan." (=))) Mệt thật.)

Lăng Sơ Nam :"......."

Không thể không nói, huyết thống của đứa bé này cùng với thân phận hiện tại của Lăng Sơ Nam, cũng chính là Tam hoàng tử có chút quan hệ.

Mẹ của Auer là chị gái của vương hậu đương thời, nói cách khác, theo như quan hệ huyết thống, Auer phải gọi Lăng Sơ Nam một tiếng biểu ca (anh họ). Tướng mạo của hai người có hai phần tương tự, cho nên lúc nghe đứa bé gọi Lăng Sơ Nam là mẹ, tất cả mọi người bao gồm cả Blue đều nhất thời sợ ngây người.

Có điều nhìn thấy đứa bé tiếp tục kêu Monasius là ba, mọi người mới bình tĩnh trở lại, dường như khả năng nhận thức của đứa bé này có vấn đề.

Nói cách khác, nó căn bản không biết bọn họ là ai, hơn nữa chỉ số thông mình cũng có chút khiếm khuyết. Có lẽ vừa mới trải qua chuyện bị người khác hành hung, cho nên vô cùng sợ hãi người lạ, sau khi tỉnh lại chỉ nhìn thấy hai người Lăng Sơ Nam và cự long, vì vậy mới mở miệng nói chuyện.

Nhưng đối với việc tại sao nó lại xuất hiện ở chỗ này, một chữ cũng không nói ra.

---

Nửa tháng sau, hai chiếc xe đã đến bên ngoài hoàng thành.

Hai thủ vệ gác cổng cản bọn họ lại.

"Đề nghị kéo màn xe ra và đưa giấy chứng minh thân phận."

Blue dừng một chút mới nói.

"Chào hai vị, bọn tôi là học viên của học viện Hoàng Gia đế quốc, vừa mới từ khu rèn luyện trở về. Xin hỏi gần đây đang xảy ra chuyện gì sao?"

Trước kia khi vào thành, chỉ cần đưa giấy chứng minh thân phận, không cần phải vén màn xe kiểm tra như hiện tại.

"Gần đây tiểu thiếu gia nhà Currus tướng quân mất tích, quốc vương có lệnh, phải tra xét toàn thành, cho dù là xe vào hay ra đều phải kiểm tra cẩn thận, nếu nhìn thấy bé trai cùng tuổi phải lập tức báo cáo."

Thủ vệ gác cộng việc công xử theo phép công nói.

Blue cả kinh, sau đó hỏi.

"Tiểu thiếu gia nhà Currus có phải tên là Auer hay không?"

"Làm sao ngươi biết được?"

Vẻ mặt của thủ vệ hiện lên hoài nghi, sau đó ánh mắt vội bừng sáng.

"Ngươi đã gặp qua?"

"Đi thông báo cho gia tộc Currus, đến đón tiểu thiếu gia nhà họ về."

Giọng nói của Lăng Sơ Nam từ bên trong xe truyền ra.

Nghe được lời này, nhóm thủ vệ gác cổng đều liếc nhìn nhau, ánh mắt tràn ngập cảnh giác, ngay sau đó, một người nam nhân trẻ tuổi cầm theo mũ giáp đi đến trước xe kéo.

"Xin chào, tôi là đội trưởng đội thủ vệ ở thành đông, tên là Ed, đã từng gặp qua tiểu thiếu gia Auer một lần. Xin hỏi có thể để tôi nhìn mặt trước được không?"

Gần đây có rất nhiều đứa trẻ đến gia tộc Currus nhận thân, cho nên không khỏi khiến hắn cảnh giác.

Lăng Sơ Nam liếc mắt nhìn đứa bé đang hoảng sợ níu lấy góc áo của mình, dùng ánh mắt bảo cự long vén màn xe lên.

Người tên Ed tự xưng là đội trưởng đội thủ vệ đầu tiên nhìn thấy chính là cự long biểu tình lạnh băng, khí thế trên người vô cùng mạnh mẽ, trong mắt hiện lên một đạo ngưng trọng. Sau đó hắn liền nhìn thấy Lăng Sơ Nam sau lưng y, tâm tư cảnh giác vừa mới dâng lên của hắn lập tức sụp đổ, vội quỳ một gối xuống đất.

"Sĩ quan tam đẳng Ed Linle bái kiến Tam hoàng tử."

Lăng Sơ Nam liếc mắt nhìn nam nhân đang quỳ dưới đất một cái.

"Miễn lễ."

Sau đó lại nói tiếp.

"Gần đây ta ra ngoài rèn luyện, trùng hợp thấy đứa bé này ngất xỉu trước xe kéo, hơn nữa bắt gặp ký hiệu của gia tộc Currus trên người nó, cho nên tiện đường đưa nó về đây."

Lăng Sơ Nam đơn giản giải thích vài câu.

"Ngươi gọi người đến đón nó đi."

"Vâng, Tam hoàng tử. Tôi lập tức đi ngay."

Ed cung kính đáp.

"Mẹ ơi! Con không muốn đi đâu cả, con chỉ muốn ở cùng với mẹ."

Dường như nghe được Lăng Sơ Nam muốn đưa mình đi, đứa bé lập tức phản kháng, kéo kéo tay áo Lăng Sơ Nam.

"Con sẽ ngoan ngoãn nghe lời, mẹ đừng bỏ rơi con."

Ed đang chuẩn bị xoay người rời đi, vừa nghe vậy biểu tình trên gương mặt trở nên cứng đờ. Đứa bé này nhìn qua không có gì bất thường, tại sao lại gọi Tam hoàng tử là mẹ? Chắc.... Chắc là do hắn nghe nhầm rồi. Ed không xác định nghĩ.

"Ba ơi, ba khuyên mẹ đi, đừng đưa con đi mà."

Rốt cuộc vẻ mặt của Ed cũng bắt đầu rạn nứt, hắn nghi ngờ đứa bé này có thể là do Tam hoàng tử nhặt được từ nơi khác.

"Còn không mau đi?"

"Vâng!"

Cho dù là nhầm lẫn thì mệnh lệnh của Tam hoàng tử vẫn không thể kháng, Ed nhanh chóng chạy đến nhà của Tướng quân Currus. Vận khí của hắn rất tốt, vừa rời khỏi cổng thành chưa đến một dặm đã đụng phải Digar Currus trên đường.

() dặm =,km

Là nam phụ quan trọng nhất trong cốt truyện, tướng mạo của Digar so với nam chính còn đẹp hơn nhiều. Tóc vàng mắt xanh, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, khí chất lại phong độ thân sĩ.

Tầm mắt Lăng Sơ Nam dừng trên mặt Digar một chút, sau đó vỗ vỗ trấn an đứa bé đang sợ hãi.

"Auer, có nhận ra anh trai em không?"

Đứa bé càng thêm nhích gần đến Lăng Sơ Nam, ánh mắt nhìn về phía anh trai mình tràn đầy xa lạ.

Digar vốn dĩ đang kích động liền cười khổ một tiệng.

"Tam hoàng tử điện hạ, tôi nghĩ suốt đoạn đường này ngài đã phát hiện ra, em trai của tôi có chút.... sợ người lạ. Có lẽ là do ngài đã cứu em ấy, cho nên em ấy chỉ nhận định ngài, ai cũng không muốn đi theo."

"Ừm."

Lăng Sơ Nam xoa xoa đầu đứa bé.

"Ta giúp ngươi đưa em ấy trở về."

:"Ký chủ, sao đột nhiên ngài lại tốt bụng như vậy."

"Khó có khi gặp được một nam phụ đẹp trai giống như ta."

"......"

"Thật ra, lúc Auer hai ba tuổi vẫn có trí nhớ rất tốt, có điều từ khi mẹ qua đời trước mặt em ấy, em ấy liền trở thành như bây giờ."

Dọc đường đi, Edgar liền nói chuyện với Lăng Sơ Nam.

"Ai em ấy cũng không nhớ, ai em ấy cũng không quen, cho nên rất dễ đi lạc. Chúng tôi vẫn luôn không cho em ấy ra ngoài. Thời gian trước người hầu đóng cửa, sơ ý để em ấy lẻn được ra ngoài."

Lăng Sơ Nam đơn giản kể lại tình cảnh lúc gặp được Auer, quả thực đã khiến Digar tức giận điên người.

Đưa tiểu thiếu gia trở về nhà xong, Lăng Sơ Nam xoay người rời đi, có điều lại bị đứa bé kéo góc áo.

"Tam hoàng tử, cảm ơn ngài."

Digar ôm Auer vào người, sau đó nói với Lăng Sơ Nam.

"Trong tương lai nếu có chuyện gì cần, tôi nhất định sẽ trợ giúp."

"Giá trị nghịch tập +%, hiện tại giá trị nghịch tập là %. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng."

Dưới tình cảnh Auer một phen nước mắt nước mũi quyến luyến giữ lại, Lăng Sơ Nam kéo tay cự long trở về xe kéo, sau đó bị áp lên vách xe.

----

Editor:

Thế giới này mn đừng để ý xưng hô nha, nó loạn lắm =))).

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio