Vai Ác Vạn Nhân Mê Nghịch Tập

chương 103

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: YuTuyTien

Mặc dù Mục gia không có quan hệ gì với tập đoàn Lam Quang, có điều quán bar Lam Quang lại có đầu tư của bọn họ, hơn nữa cô ta còn là khách quen ở đây, cho nên dù là nhân viên hay giám đốc đều vô cùng quen thuộc với cô ta.

Mục Lâm Du vốn dĩ có gương mặt đẹp, cô ta có chuyện gì đương nhiên bề ngoài giúp đỡ rất nhiều.

Lăng Sơ Nam nhìn thấy Mục Lâm Du quay về, liền biết cô ta không có ý tốt, cho nên cậu đã sớm kêu chú ý bọn họ.

"Ký chủ, Mục Lâm Du thừa dịp đi vệ sinh liền kêu người lát nữa dẫn ngài đi chỗ khác, sau đó tự mình ra trận câu dẫn Phó Tiện Chi."

nói.

"Hình như cô ta đem hai lần làm quen không thành công đổ lên người của ngà."

"Ta biết rồi." Lăng Sơ Nam nhìn Phó Tiện Chi, trong mắt hiện lên ý cười.

"Làm sao vậy bảo bối?"

Ánh mắt của Phó Tiện Chi có chút nghi hoặc.

"Không có gì, chit cảm thấy anh rất đẹp trai."

Lăng Sơ Nam thuận miệng đưa ra một lý do.

"Em mới là người đẹp nhất!"

Phó Tiện Chi vươn tay vuốt vuốt mái tóc của Lăng Sơ Nam, động tác vô cùng ôn nhu, khiến cô gái đang đi về phía hai người có chút cứng đờ. Có điều rất nhanh cô ta đã sửa sang lại biểu tìnhc duy trì tư thế quyến rũ ngồi xuống bên cạnh hai người.

Cô gái này trang điểm tinh xảo, dưới ánh đèn không quá sáng liền không nhìn rõ ánh mắt của cô ta, có điều giọng nói và bề ngoài của cô ta đều quyến rũ như nhau.

"Tiểu soái ca, cùng nhau nhảy một điệu đi."

"Ký chủ, người này chính là người mà Mục Lâm Du gọi đến để dẫn ngài đi." báo cáo.

Lăng Sơ Nam liếc mắt nhìn kỹ người này từ trên xuống dưới một cái, chẳng những không lập tức từ chối, còn đưa cho cô ta một gương mặt tươi cười, chỉ chỉ sàn nhảy.

"Khiêu vũ à? Có đều ngay cả tên của cô tôi cũng không biết."

"Mọi người đều gọi tôi là Tô Lị, cậu cũng có thể kêu tôi như vậy."

Nụ cười của cô ta càng thêm sáng lạn.

Bình thường có không biết bao nhiêu người muốn cùng cô ta khiêu vũ, cũng không biết ông chủ tại sao lại kiên quyết kêu cô ta đến, có điều tên nhóc này có gương mặt cũng khá xinh đẹp, cô ta đành hạ mình nhảy với cậu một điều vậy.

Hiển nhiên Lăng Sơ Nam không phải là một người thích làm theo kế hoạch.

"Xin lỗi, tôi không cảm thấy hứng thú với tên của cô. Hơn nữa, hiện tại tôi không rảnh."

Sau đó cậu nhìn về phía Phó Tiện Chi.

"Em đi vệ sinh một lát."

Bị hai loại thái độ khác nhau của Lăng Sơ Nam kch thích, cô gái nọ lập tức muốn vươn tay tát về phía mặt cậu, có điều lúc này liền nhìn thấy ánh mắt chào hỏi của bartender với mình, liền không cam lòng buông tay xuống, hừ một tiếng.

"Hừ! Làm bộ cái gì mà làm bộ, không phải chỉ làm một tên tiểu tử thúi chưa đủ lông đủ cánh thôi sao? Còn không lọt nổi vào mắt của chị đây."

Nói xong liền xoay người rời đi.

Từ chối yêu cầu đi cùng của Phó Tiện Chi, Lăng Sơ Nam một mình rời đi.

"Ký chủ, ngài đi như vậy chẳng phải là cho Mục Lâm Du thời cơ hành động sao? Phó Tiện Chi chỉ mới tiếp xúc với thế giới nhân loại không được bao lâu, lỡ như bị cô ta lừa đi thì làm sao bây giờ?"

vì hạnh phúc của mình cảm thấy lo lắng.

Lăng Sơ Nam một bên rửa tay, một bên không thèm để ý trả lời.

"Phần tự tin này ta vẫn có, đừng quên thân phận của y là gì."

Nói xong cậu không đợi phản bác, liền bổ sung thêm một câu.

"Không tin ngươi có thể điều tra thông tin của cô gái lúc nãy trên mạng."

Vừa rồi lúc Tô Lị bước ra đã điều tra tư liệu cơ bản của cô ta, năm tuổi liền bắt đầu làm việc ở Lam Quang, hiện tại đã được năm, từ một tiếp viên mời rượu bình thường trở thành quản lý, bản lĩnh của cô ta đương nhiên không cần nói đến.

Có điều, chỉ đi vệ sinh một cái liền nhìn thấy tư liệu hoàn toàn thay đổi, nhất thời có chút kinh ngạc.

"Này là... Vừa nãy tui không thể nào điều tra ra được tư liệu này, hơn nữa cô ta chẳng những có cuộc sống cá nhân hỗn loạn, còn bị cảm nhiễm virus MT. Ký chủ, cũng may vừa nãy ngài không đáp ứng yêu cầu cùng nhảy một điệu với cô ta, nếu không đã bị cảm nhiễm virus rồi."

Lăng Sơ Nam đầy đồng cảm gật đầu.

Virus MT là một loại virus vô cùng nghiêm trọng ở thế giới này. Những người bị cảm nhiễm trong vòng ngày sẽ hoàn toàn mất đi lý trí, sau đó liên tục công kích người khác, cho đến khi cơ thể thối rữa, sau đó không thể cử động được nữa mới có thể hoàn toàn chết đi. Con đường lây nhiễm không biết rõ, hơn nữa trước mắt vẫn chưa có biện pháp điều trị. Cho nên, phàm là những người cảm nhiễm hoặc là có khả năng cảm nhiễm, đều sẽ bị cưỡng chế cách ly ngày.

Chuyện này đương nhiên là do Phó Tiện Chi làm, có điều tư liệu này đều là mạng lưới cá nhân mới có hoặc là những tin tức rải rác rất khó hợp lại với nhau. Nếu là do làm, mặc dù không phải là làm không được, nhưng nhất định không thể trong vòng vài phút làm được hoàn mỹ đến như vậy.

"Ký chủ, tui đã điều tra qua những tin tức này, đều là sự thật, không hề làm giả. Hơn nữa không biết y làm như thế nào, tin tức này đều đã được lan truyền giống nhau, những cơ quan liên quan đã bắt đầu hành động, đại khái trong vòng phút sẽ có người đến đưa cô ta đi."

Giọng nói của vẫn tràn đầy kinh ngạc.

Rốt cuộc là y đã làm như thế nào? Nếu đây là do Phó Tiện Chi làm, vậy thì y cũng quá lợi hại rồi!

Hơn nữa, cũng vì vậy mà có thể thấy được, Phó Tiện Chi là một người vô cùng mang thù. Thậm chí cảm thấy, bản thân ở thế giới này rất có khả năng lúc nào cũng ở trong tầm mắt giám thị của đối phương.

Nghĩ đến đây nó không khỏi cảm thấy sởn tóc gáy.

So với đang chìm trong sợ hãi, hiển nhiên Lăng Sơ Nam vô cùng vừa lòng với kết quả này, cậu lau khô tay sau đó đi ra ngoài.

Kết quả thật trùng hợp đụng phải nam chính vừa định đi vào. Hai người gặp thoáng qua cũng không chào hỏi gì.

"Ký chủ, nam chính hình như có chút bất thường."

Lăng Sơ Nam quét mắt nhìn bóng dáng của nam chính.

"Ừ, bạn gái của mình hết lần này đến lần khác đi làm quen bạn trai của người khác, đương nhiên hắn sẽ không vui vẻ."

Quay về chỗ ngồi, không khí ồn ào náo nhiệt vẫn như cũ, Lăng Sơ Nam ngồi vào vị trí lúc nãy, hiện tại trước mặt cậu đã có không ít ly rượu.

Cậu có chút khó hiểu: "Đây là?"

"Vừa rồi có một cô gái đến đây mời anh uống rượu, sau đó bỏ thuốc vào ly rượu của anh, anh kêu cô ta đổi ly khác, cô ta liền rời đi."

Phó Tiện Chi trả lời.

"Lúc em quay về đây, cô ta hình như đi về phía toilet."

"Ký chủ, là Mục Lâm Du, cô ta đi vào nhà vệ sinh nam."

căn cứ vào tin tức theo dõi báo cáo lại.

"Trùng hợp vậy sao?"

Lăng Sơ Nam nhướng mày.

"Xem ra không cần chúng ta phải làm gì cả."

"Chỗ này quá phức tạp, chúng ta quay về đi."

Lăng Sơ Nam nói với Phó Tiện Chi.

"Em mệt rồi!"

"Được."

Phó Tiện Chi gật đầu, đứng dậy kéo Lăng Sơ Nam, đem cậu bảo vệ trong người, không cho bất kỳ ai chen chúc đến.

"Chúng ta về nhà thôi."

Có không ít người bởi vì bề ngoài xuất sắc của bọn họ mà nhìn chằm chằm vào, các vị khách lúc này mới phát hiện bọn họ là một đôi, lập tức lộ ra vẻ mặt thất vọng.

Hai người vừa mới ra cửa quán bar, liền nhìn thấy không ít người mặc trang phục phòng hộ từ trên xe bước xuống, bao vây xung quanh quán bar.

"Giá trị nghịch tập + %, hiện tại giá trị nghịch tập là %, mong ký chủ tiếp tục cố gắng."

Thế giới này giá trị nghịch tập của Lăng Sơ Nam gần như đều dựa vào việc viết tiểu thuyết linh tinh để tích lũy. Lúc trước khó khăn lắm mới lên được %, hiện tại khó có khi tăng một lúc %, đương nhiên vô cùng vui vẻ.

"Ký chủ, vừa nãy đội chất pháp đi vào bắt Tô Lị, bọn họ liền phát hiện nam chính và Mục Lâm Du đang giao phối. Đồng thời còn có người hiểu chuyện, đăng video ngắn của bọn họ lên trên tinh võng, hiện tại toàn bộ người của Liên Bang đều biết bọn họ đang làm cái gì."

Ngữ khí của mang theo vui sướng khi người gặp họa.

"Hơn nữa, hiện tại bọn họ còn bị cách ly ngày. À! Đúng rồi! Ký chủ, không phải vừa nãy hai người cũng ở trong quán bar hay sao? Tại sao chuyện này lại không liên lụy đến hai người vậy?"

"Không có gì đâu, y sẽ xử lý tốt."

Lăng Sơ Nam không hề cảm thấy lo lắng.

Lấy hiểu biết của cậu với người nọ, những việc này từ trước đến nay y đều xử lý vô cùng gọn gàng, sẽ không liên lụy đến cậu.

Xe huyền phù tự động chạy, Lăng Sơ Nam dựa vào người Phó Tiện Chi mơ màng sắp ngủ. Mặc dù cơ thể này so với lúc mới đến tốt hơn rất nhiều, nhưng bệnh di truyền kia vẫn chưa khỏi hoàn toàn. Hiện tại giấc ngủ cần thiết của cậu gần như là gấp hai lần người bình thường, nếu không cả người sẽ không có sức, loại cảm giác này thực sự không được tốt lắm.

Cậu xoay người nói với .

"Ta nhớ hình như lúc trước Mục Lâm Kha học dược lý chuyên nghiệp. Nếu không thì ta đi làm nghiên cứu dược học vậy."

"Ký chủ, nguyện vọng của nguyên chủ là trở thành một đại thần tiểu thuyết chí cao vô thượng." nói.

"Giữa hai người hình như cũng không có mâu thuẫn."

Lăng Sơ Nam nghĩ nghĩ.

"Có điều, nếu ngươi nói như vậy thì hôm nay chúng ta trở về liền viết tiểu thuyết, không làm vận động."

Không biết tại sao, đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng.

Dự cảm không tốt của rất nhanh liền ứng nghiệmm vừa về đến nhàm nó liền nhận được văn kiện từ phía trên. Trong đó viết rất rõ, bởi vì hệ thống bỏ bê nhiệm vụ, chỉ dẫn sai lầm cho ký chủ, vì vậy nhận được cảnh cáo. Nếu có tái phạm, sẽ tạm thời cách chức xử lý.

Hậu trường của ký chủ quả nhiên rất mạnh! Đây là phản ứng đầu tiên của . Nó dám cam đoan, lần này thực sự không phải là do Lăng Sơ Nam khiếu nại. Mặc dù đôi khi Lăng Sơ Nam sẽ uy hiếp nó, nhưng bản tính vốn dĩ là một người thiện lương, hơn nữa lần này bọn họ chỉ giao lưu bình thường, Lăng Sơ Nam không hề nổi giận. Cho nên tuyệt đối không phải là do Lăng Sơ Nam làm.

Nghĩ tới nghĩ lui đột nhiên nghĩ ra điều gì, nó đem ánh mắt hoài nghi nhìn về phía Phó Tiện Chi.

Lúc đó những người ở trên xe ngoại trừ Lăng Sơ Nam cũng chỉ có Phó Tiện Chi, mà cũng là sau khi Lăng Sơ Nam nói không làm vận động nó mới bắt đầu cảm thấy lạnh sống lưng. Rất rõ ràng, kiến nghị của nó đã gián tiếp làm tổn hại đến lợi ích của đối phương.

Ở những thế giới trước, nó đã sớm cảm thấy người đàn ông này có chút không thích hợp, thậm chí thỉnh thoảng nó còn cảm thấy đối phương có thể nghe được đối thoại của mình và Lăng Sơ Nam. Ban đầu nó còn nghĩ là do ảo giác của mình, nhưng hiện tại nó lại không dám khẳng định. Với loại tình huống này, nếu báo cáo lên trên chờ kết quả, từ cảnh cáo vừa nãy mà nó xem, không thể nghi ngờ là tự tìm đường chết. Còn về việc lúc ở riêng với Lăng Sơ Nam lặng lẽ nói chuyện này cho cậu biết... có chút đắn đo.

Haizz, làm hệ thống thật khó mà, đặc biệt là một hệ thống tốt như nó.

"Là chuyện gì lại khiến ngươi cảm thấy như vậy?"

Lăng Sơ Nam đang nỗ lực gõ chữ đột nhiên đánh gãy suy nghĩ của .

"Thực xin lỗi ký chủ, tui chỉ tùy tiện cảm thán một chút thôi."

"Có điều ngươi nói không sai, ngươi thật sự là một hệ thống tốt."

Sau khi Lăng Sơ Nam dùng ngữ khí bình đạm nói ra câu này xong, liền tiếp tục gõ chữ.

Ký chủ nhà mình đột nhiên phát thẻ người tốt, có chút không biết làm sao

"Ký... ký chủ, tui có chuyện này không biết có nên nói hay không. "

- ----

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio