Vạn Cổ Chí Tôn

chương 1582: lôi quyết chi uy (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Luật Triều Hải nhìn Luật Hóa Phong gương mặt âm trầm, phe phẩy quạt lông nói bổ sung:

– Ở đây giao cho ta, tiểu tử này tương đối vướng tay chân, vạn nhất trong lúc tranh đấu thương tổn tới Hóa Phong Đại Sư, tộc trưởng đại nhân nhất định sẽ không dễ dàng tha cho ta!

– Hừm, có gì vướng tay chân, bất quá là một gã nhất tinh Vũ Đế mà thôi, có ngươi ở đây còn có thể bị thương tới ta mà nói, đó chính là ngươi cố ý rồi.

Luật Hóa Phong khinh thường hừ lạnh nói.

Luật Triều Hải lắc đầu, nói:

– Tiểu tử này cũng không phải nhất tinh Vũ Đế bình thường, vừa rồi Phó Cẩm Sơn ngươi cũng thấy đấy, nhị tinh Vũ Đế đều không tiếp nổi một chiêu của hắn

Phó Cẩm Sơn sau khi bị đánh bay cũng chạy trở về, vừa nghe lời ấy, nhất thời trên mặt đỏ bừng.

Luật Triều Hải nhìn Phó Cẩm Sơn một cái, lạnh nhạt nói:

– Thua bởi người này không tính là nhục nhã.

Phó Cẩm Sơn trên mặt đỏ bừng lợi hại, không dám trả lời.

Luật Hóa Phong lạnh lùng nói:

– Ta sẽ ở chỗ này xem Triều Hải đại nhân đại hiển thần uy, bắt người này.

Luật Triều Hải khẽ cau mày, nói:

– Đã như vậy, Hóa Phong Đại Sư liền đứng cách xa một chút mà xem đi.

Đối với đám Thuật Luyện Sư trong gia tộc này, hắn cũng không có biện pháp, nhưng lại không thể đắc tội.

Luật Hóa Phong cũng không có làm khó hắn, chủ động lui về phía sau mấy chục thước, xa xa quan vọng.

Luật Triều Hải lúc này mới xoay người lại, nhìn Lý Vân Tiêu dịu dàng mà cười, nói:

– Phong thái của Vân thiếu tại hạ ngưỡng mộ đã là, là tự ngươi thúc thủ chịu trói, hay là do ta cho ngươi thúc thủ chịu trói đây?

Lý Vân Tiêu:

– …

Luật Triều Hải đạm nhiên cười nói:

– Ta biết Vân thiếu chắc là sẽ không thành thật.

Hắn quạt lông chỉ về phía trước một cái, nói:

– Động thủ!

Bốn phía võ giả đều mà lên, các loại kình khí tuôn ra, Phó Cẩm Sơn cũng đi theo phía sau đoàn người xông tới, muốn dùng máu rửa nỗi nhục lúc nãy.

Khắp rừng cây ở dưới kình khí cường đại không ngừng bị phá hủy, giải đất chân không càng lúc càng lớn.

Lý Vân Tiêu ánh mắt du lãnh, trên người kiếm khí thoát ra, chỉ một cái về phía trước, hàng vạn hàng nghìn kiếm khí hội tụ ở đầu ngón tay. Toàn bộ bầu trời bất chợt biến sắc, tinh không vạn dặm thoáng cái hóa thành hôn ám, khiến người đè nén trong lòng phát bực.

Luật Triều Hải sắc mặt đại biến, nhất chỉ kiếm khí chính là chỉ về phía hắn. Ở dưới cổ uy áp vô hình kia, dĩ nhiên để hắn nhịn không được lui về phía sau một bước, trên mặt lộ vẻ khiếp sợ.

Lý Vân Tiêu sắc mặt lạnh như băng đột nhiên mỉm cười, khóe miệng nhếch lên phía trước, hiện ra vẻ châm chọc và trêu cợt không nói nên lời, nhìn Luật Triều Hải thẹn quá thành giận.

Đầu ngón tay hắn thu về trước người, lâm không vẽ một

vòng liền hướng bốn phía quét tới, quát khẽ:

– Kiếm Vân Hóa Vũ!

Mười một thanh Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm nhất thời nổi lên, hóa thành vô số tà phong mưa phùn, từng giọt nhỏ xuống.

Võ giả lập tức bị cuốn vào bên trong hàng vạn hàng nghìn kiếm khí, vô số kiếm quang tựa như giọt mưa nhỏ không ngừng đánh thẳng vào hộ thể đế khí của bọn họ, phần lớn chấn động ở trên binh khí, phát sinh tiếng “đinh đang đang” không dứt, rậm rạp.

Có một gã võ giả mạnh mẽ chống đỡ kiếm vũ, đột phá kiếm khí hóa vũ, hét lớn một tiếng công kích tiến lên.

Một đạo đao mang theo võ giả lao tới, chém về phía đầu của Lý Vân Tiêu.

– Hừm!

Lý Vân Tiêu hừ lạnh một tiếng, bấm tay bắn ra, một đạo lôi cầu từ đầu ngón tay bắn ra, trực tiếp chấn ở trên đao mang kia, nổ ra một mảnh lôi quang, xán lạn đẹp mắt.

Lôi điện chi lực cực mạnh xuyên thấu qua đao mang kia, chấn nhập thân thể của tên võ giả, đánh bại đế khí.

– A!

Võ giả hung hăng bị điện giật, cả người đau đớn, trong nháy mắt bay ngược.

– Thử xem một kiếm Liệt Hỏa Loạn Thế của ta đây!

– Hàn Vân Kình!

Lại là hai người đột phá kiếm vũ vọt vào, dưới sự liên thủ, từng đạo chân nguyên cuộn trào mãnh liệt đè ép, chiêu thức vô cùng vô tận liên miên bất tuyệt mà đến, cảm giác áp bách càng ngày càng mạnh.

Quanh thân Lý Vân Tiêu kiếm ý lưu chuyển, Thái Cổ Thiên Mục chợt mở ra, phong hỏa chi lực rít gào đi, hướng phía hai người kia liên thủ bày ra áp lực đánh tới, từng mảnh tiếng nổ vang mạnh truyền ra. Bên trong phong hỏa mơ hồ có hình thái cá sấu hiển hiện, quơ song quyền điên cuồng đánh xuống.

– Bang bang bang bang

Uy áp chi lực ầm ầm một tiếng, tựa như tấm thép bị nổ nát bấy, linh áp khí kình đột nhiên tứ tán, hai gã võ giả cũng đã bị phản chấn bay ra ngoài.

Cá sấu lúc này đã phát cuồng, hét lớn một tiếng hóa thành phong hỏa luân, cuốn vào trong tà phong tế vũ ở xung quanh, hướng phía võ giả đốt tới.

– A a…!

Hai gã võ giả bị phong hỏa chi lực dính vào, chết ngay tại chỗ, một gã trong nháy mắt bị đốt khô, mà một gã khác còn lại là bị đốt hài cốt không còn.

Xa xa Luật Hóa Phong đã nhìn tới trợn mắt hốc mồm, hơn mười tên cửu thiên Vũ Đế cường giả, dưới sự liên thủ lại vẫn bị Lý Vân Tiêu đại bại.

– Hừm, đừng vội không coi ai ra gì, Luân Cân Vũ Phiến Ngũ Hồ mở!

Một lực lượng hùng hậu từ quạt lông trong tay Luật Triều Hải lan tràn, khắp bầu trời hiện ra kinh đào hãi lãng, từng đạo long quyển sóng biển gào thét đi.

Lý Vân Tiêu ánh mắt phát lạnh, quát dẹp đường:

– Đại phong hỏa luân!

Cá sấu trực tiếp hóa thành phong hỏa lưỡng đạo lực lượng, trở lại trong tay hắn bay nhanh xoay tròn, hai hợp làm một, lấy phong sinh hỏa, thiêu đốt khí tức dày đặc hơn lan tràn ra, hét lớn một tiếng đã xông qua đó.

– Ùng ùng

Thủy long chống lại cá sấu, lưỡng cổ lực lượng trên không trung lao vào lẫn nhau, con ngươi của Luật Triều Hải đột nhiên co rút, trong quạt lông một đạo quyết ấn đánh ra, thủy thế lập tức tăng vọt lên, từng đợt sóng nối tiếp đi lên trên.

– Phanh!

Cá sấu rốt cục chống đỡ không nổi, bị thủy long chen bể rơi, toàn bộ nổ tung trong nháy mắt.

Đột nhiên một đạo lôi điện nhảy vào trong bạo tạc, theo sóng biển mà lên, thân ảnh của Lý Vân Tiêu hiển hóa ra, dẫm nát phía trên sóng biển, toàn thân bày biện ra quang sắc trong suốt. Lôi điện chi lực càng tụ càng nhiều, trở nên cự đại không gì sánh được, một tay bấm lôi quyết, một tay cầm cây búa trực tiếp nện xuống

Luật Triều Hải sắc mặt đại biến, quạt lông trong tay đánh ra vài đạo quyết ấn. Dưới chân Lý Vân Tiêu sóng biển lập tức biến hóa thành một hình người không ngừng thay đổi. Cự đầu vừa muốn hóa ra, hét lớn một tiếng, đã bị cây búa trực tiếp đập trúng.

– Ầm ầm

Dường như bầu trời đánh xuống sấm sét, đầu của thủy nguyên tố cự nhân nổ lên, một Ma Ha Cổ Văn màu vàng hiện ra, không ngừng nghiền ép đè xuống. Toàn bộ thủy nguyên tố cự nhân trực tiếp tán loạn, lôi điện chi uy không giảm, hướng tới trên người Luật Triều Hải đánh xuống.

Luật Triều Hải sắc mặt tái xanh, dưới khiếp sợ cũng không có hoảng loạn. Tay trái hắn ở trước người bóp bí quyết, bên tay phải cầm quạt lông khẽ lay động một chút, trở nên thông thấu, tản mát ra bích lục ngọc quang, liền hướng tới lôi điện nghênh đón.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio