Vạn Cổ Chí Tôn

chương 1632: tin tức (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thân ảnh Bắc Minh Lai Phong xuất hiện ở cửa ra vào, mặt mũi tràn đầy vẻ xin lỗi, liên tục nói:

– Nguyên lai là Trang Sinh đại sư, hạ nhân không hiểu chuyện, làm đại sư mất hứng, ta nhất định đánh phế hắn, xin mời đại sư vào bên trong ngồi.

Trên trán Bắc Minh Lai Phong chảy đầy mồ hôi lạnh, vái chào mấy lần, vội vàng nhận lỗi.

Trên mặt Trang Sinh không chút biểu tình, nói:

– Không cần khách khí, không có chuyện gì quan trọng. Chỉ có điều ta vừa đuổi theo một đạo bóng người khả nghi, vừa biến mất ngay trước cửa mật thất tu luyện của các ngươi, cho nên ta nghĩ đến hỏi một chút, các ngươi có từng phát hiện người nào khả nghi không?

– Người khả nghi?

Bắc Minh Lai Phong trầm tư nói:

– Chúng ta một mực đều đang bế quan tiềm tu, cũng không có phát hiện người khả nghi.

Trên mặt Trang Sinh hiện lên một tia hồ nghi, nói:

– Đã như vầy, không quấy rầy chư vị thêm nữa.

Trong nội tâm Bắc Minh Lai Phong xấu hổ, sợ lưu lại ấn tượng không tốt cho Trang Sinh, vội vàng nói:

– Trang Sinh đại sư, sự tình lúc nãy …

– Không cần để ý.

Trang Sinh lạnh nhạt nói, căn bản lơ đễnh không thèm quan tâm.

Nhưng hắn như thế, nội tâm Bắc Minh Lai Phong lại càng lo sợ được mất, hiện tại hận không thể trực tiếp đánh chết tên võ giả kia, thoáng do dự một chút, đột nhiên nói ra:

– Đại sư chắc cũng biết vì sao chúng ta vẫn một mực bế quan ở cùng tiền tuyến?

Bước chân Trang Sinh dừng lại, hắn cũng rất ngạc nhiên, nói:

– Vì sao?

Bắc Minh Lai Phong lộ ra một nụ cười khổ, nói:

– Vi ra biển, Bắc Minh huyền có một vị tiền bối bị khốn ở Đông Hải, lúc trước tông môn mới thu được tín hiệu cầu cứu của vị tiền bối đó, lúc này mới phái chúng ta ra biển nghĩ cách cứu viện, ai ngờ lại gặp đại chiến hai tộc, đường ven biển đều phong tỏa.

Trang Sinh ngạc nhiên thoáng một phát, không thể tưởng được nguyên do đối phương đúng là như vậy, lại để cho cao tầng Hồng Nguyệt thành bọn hắn suy đoán hồi lâu.

Bắc Minh Lai Phong nói:

– Vi có thể nhanh chóng ra biển, Bắc Minh thế gia chúng ta không ngừng tìm kiếm thông đạo mấy tiểu thành tiếp giáp Đông Hải, tuy vẫn chưa tìm thấy nhưng lại phát hiện một sự tình khả nghi ở Bạch Trùng thành.

Trang Sinh nhướng mày, nói:

– Sự tình khả nghi gì?

Tuy Bạch Trùng thành không trực tiếp gần biển giống như Hải Thiên Trấn nhưng cũng là tiểu thành tới gần Đông Hải, hắn không biết Bắc Minh Lai Phong đột nhiên nói vậy là có ý gì.

Bắc Minh Lai Phong ngưng âm thanh nói:

– Chúng ta phát hiện bóng dáng Hải tộc gần Bạch Trùng thành.

– Cái gì?

Trang Sinh chấn động, sắc mặt đột biến, quát hỏi:

– Lai Phong công tử, lời ấy là thật?

Bắc Minh Lai Phong gật đầu nói:

– Tuy nhân số không nhiều nhưng đúng là nhìn thấy Hải tộc, chúng ta cũng cảm thấy nghi hoặc, vừa mới rồi vẫn còn thảo luận việc này, không biết có nên bẩm báo cho Ninh Hoài Thụ đại nhân hay không.

– Đương nhiên là nên thông báo.

Sắc mặt Trang Sinh trở nên vạn phần ngưng trọng, đột nhiên nói ra:

– Chỉ là việc này quan hệ quá nhiều, Lai Phong công tử có điều tra rõ ràng không?

Hiện tại vấn đề hạch tâm cuộc chiến hai tộc hay vẫn là nữ tử Tiểu Hồng kia, xung đột cũng gần kề gần kề là do Tiểu Hồng đã từng xuất hiện ở Hải Thiên Trấn, phỏng đoán Hải tộc bất quá là vì thông qua chiến sự bức bách Nhân Tộc tìm Tiểu Hồng trả cho bọn hắn mà thôi.

Nhưng nếu như Bạch Trùng thành cũng xuất hiện bóng dáng Hải tộc, vậy thì khả năng ảnh hướng đến chiến sự rất nhiều, đây chính là dấu hiệu mở rộng thăng cấp toàn diện chiến tranh.

Vô cùng có khả năng tạo thành chiến sự phạm vi lớn dọc tuyến Đông Hải, đến lúc đó thật sự là hai tộc không cách nào điều hòa cục diện.

– Tiểu Hồng đến cùng là người nào? Có thể khiến cho Hải tộc không tiếc bất kỳ giá nào thăng cấp chiến sự đến loại trình độ này?

Trong lòng Trang Sinh thoáng cái trở nên cực kỳ ngưng trọng, nói:

– Đa tạ Lai Phong công tử nhắc nhở, ta liền phái người đi điều tra một chút, nếu thật sự chiến sự thăng cấp, đến lúc đó hi vọng Bắc Minh huyền cũng có thể cho tộc ta một phần lực.

Bắc Minh Lai Phong vội vàng cười nói cười nói:

– Đương nhiên, đó là việc nên làm. Biện pháp tốt nhất giải quyết chiến sự là tìm được Lý Vân Tiêu, rồi lại tìm ra Tiểu Hồng, từ đó mọi việc đều thuận lợi.

Trang Sinh lắc đầu, thở dài:

– Lần cuối cùng Lý Vân Tiêu xuất hiện là ở Phong Linh Thành, về sau một chút tin tức đều không có, Tiểu Hồng càng là xuất hiện một lần ở Hải Thiên Trấn rồi phảng phất như bốc hơi giữa nhân gian, sợ là tìm được Lý Vân Tiêu cũng vô dụng, có lẽ chiến sự thực so với chúng ta dự đoán còn muốn nghiêm trọng hơn nhiều.

Bắc Minh Lai Phong nói:

– Đại sư không cần quá mức vất vả, nếu là thật sự phát triển đến khó khống chế, đều có Thánh Vực ra mặt cùng cao tầng Hải tộc điều đình. Ta cũng không tin những Hải Thú này thật sự dám nhân loại chúng ta khai chiến toàn diện.

Lông mày hắn nhíu lại khẽ nói:

– Số lượng bên trên không nói đến, chỉ cần Thánh Vực ra mặt triệu tập thập đại Vũ Đế cũng đủ để lật tung đem trọn tứ hải.

Trang Sinh cười khổ nói:

– Nếu thật phát triển trình độ đó, tất nhiên là cả đông vực cũng bị tàn sát bừa bãi không thành bộ dáng.

Hắn cáo từ nói:

– Việc này quan hệ quá nhiều, ta không thể ở lại lâu, đa tạ Lai Phong công tử.

Bắc Minh Lai Phong khách khí cung kính tiễn Trang Sinh ly khai.

Một gã nam tử áo đen đột nhiên xuất hiện sau lưng Bắc Minh Lai Phong nói:

– Vì sao công tử báo cho hắn tin tức trọng yếu như vậy?

Trong mắt Bắc Minh Lai Phong tinh mang hiện lên, hừ lạnh nói:

– Còn không phải vì phế vật kia đắc tội với Trang Sinh, ta một là vi kết giao người này, giờ phút này Hồng Nguyệt thành loạn trong giặc ngoài, không chừng có thể đào một ít nhân tài đến tay; hai cũng là vì để Hồng Nguyệt thành đi dò xét phụ cận vùng biển Bạch Trùng thành, nếu như Hải tộc thật muốn kéo chiến tuyến ra, sợ là các loại bờ biển cũng đã bị phong tỏa, chúng ta còn ra biển như thế nào?

Nam tử Áo đen im lặng không nói.

Cảnh cửa mật thất chậm rãi đóng lại, hết thảy mọi động tĩnh đều chìm vào im lặng.

Sau một lúc, không gian trước cửa có chút chớp động, thân ảnh Lý Vân Tiêu lộ ra, sắc mặt cực kỳ tái nhợt.

Vì tránh thoát thần thức Trang Sinh dò xét, hắn liên tiếp thi triển bí thuật mấy lần có lẽ đã đạt đến cực hạn.

Hào quang trong trong đôi mắt hắn lập loè không thôi, vốn là đến tìm hiểu Bắc Minh thế gia tại chủ thành có tính toán gì không, không nghĩ tới vậy mà được một tin tức như vậy.

Nhất định Hồng Thạch và Nghê Thạch đều là những tồn tại liên quan đến nhau, hơn nữa đông Hải Vương Tộc nhất định là biết công dụng tảng đá kia, lúc này mới không tiếc một cái giá lớn khơi mào chiến đấu, bức bách nhân loại giao ra Tiểu Hồng, thật không biết điểm mấu chốt Hải tộc đến cùng ở đâu, bởi vì nếu như chỉ để thu về Hồng Thạch, không đến mức bọn hắn dẫn phát chiến tranh toàn diện hai tộc a ?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio