Vạn Cổ Chí Tôn

chương 285: truyền khóa đại hội (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lý Vân Tiêu cũng nhíu mày, tại địa phương nhỏ như Hỏa Ô Đế Quốc, yêu thú cấp bốn trở lên là cực kỳ ít ỏi, huống hồ còn cần yêu thú có độc huyết, xác thực là muôn vàn khó khăn. Kỳ thực hắn là muốn cầu kiến hội trưởng, loại tài liệu quý giá này sợ cũng chỉ có cao tầng công hội mới hiểu rõ.

– Hừm, mùi vị này...

Lý Vân Tiêu nhíu mũi, nghi hoặc hướng chỗ truyền khóa nhìn tới, cảm nhận được một luồng gợn sóng nhàn nhạt truyền ra, loại tần suất này nhất thời bị hắn bắt được, ngạc nhiên nói:

– Sắp thành hình, không nghĩ tới lại hủy, đáng tiếc.

– Ngươi nói cái gì?

Mỹ nữ sửng sốt một chút, theo ánh mắt của Lý Vân Tiêu nhìn lại, trong phòng truyền khóa vẫn như cũ là hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều đang sốt sắng nhìn Tất Thiên Cẩm luyện chế, cũng không có bất kỳ khác thường gì.

– Há, không có chuyện gì. Đợi lát nữa ngươi đi xa một chút, miễn cho bên trong nổ tung làm bị thương ngươi. Ta vào xem xem.

Lý Vân Tiêu nói xong cũng xoay người hướng phòng truyền khóa đi đến, ánh mắt rơi vào chuôi tiểu kiếm màu xanh lục trên không, khóe miệng hiện ra một ý cười cân nhắc.

Mỹ nữ ngơ ngác nhìn bóng lưng của hắn, có chút không xoay chuyển được, thầm nghĩ: Lẽ nào là người điên? Nhìn dáng dấp không giống a. Nàng đem tấm bảng Lý Vân Tiêu cầu mua vật liệu dán đi, liền trở lại trước sân khấu bận bịu. Còn Lý Vân Tiêu nói, đương nhiên sẽ không để ý.

– Mới vừa thăng cấp ba, liền mạnh mẽ luyện chế Huyền Binh cấp ba, can đảm lắm, đáng tiếc thực lực không đủ a!

Lý Vân Tiêu hai tay ôm ngực, đứng ở phía sau đoàn người lắc đầu khẽ nói. Mặc dù lời của hắn thanh âm không lớn, nhưng cũng bị không ít người nghe thấy, tất cả đều ngạc nhiên xoay đầu lại, khi thấy rõ là một thiếu niên non nớt, dồn dập lộ ra vẻ mặt căm ghét cùng hơi giận, phất tay áo quay đầu tiếp tục chăm chú quan sát.

– Tiểu tử, làm sao ngươi biết thực lực của hắn không đủ? Ta nhìn hắn luyện chế rất tốt a, lập tức liền thành hình.

Một âm thanh trêu tức ở bên người vang lên.

– Người trẻ tuổi không có bản lĩnh liền không nên nói lung tung, nếu không sẽ gieo tai vạ.

Lý Vân Tiêu quay đầu, phía sau phòng truyền khóa, một lão giả lười nhác tựa ở trên tường, ánh mắt cũng nhìn về chỗ luyện chế, nhưng ngón tay đang đào tị thỉ, muốn bao nhiêu buồn nôn có bấy nhiêu buồn nôn.

Lời nói mới vừa rồi chính là ông lão này truyền âm nhập mật đến trong tai hắn, dù sao tất cả mọi người đều tập trung tinh thần nhìn luyện chế. Nói chuyện lớn tiếng sẽ dẫn đến khinh thường cùng phẫn nộ.

Ánh mắt của Lý Vân Tiêu rơi vào trên người lão giả này, con ngươi đột nhiên co rụt lại, lập tức khôi phục một mảnh bình thường, lạnh lùng truyền âm nói:

– Nếu không chúng ta đánh cuộc?

– Đánh cược?

Trong mắt lão giả sáng ngời, tựa hồ có hứng thú, đưa ngón tay trong lỗ mũi xuống, cười nói:

– Đánh cuộc gì?

Trong lòng hắn hơi có chút ngờ vực lên, nghĩ thầm: Vừa nãy tiểu tử này xem ta, vừa nhìn tựa hồ thần quang lấp lóe, chẳng lẽ hắn có thể cảm giác được thực lực của ta? Thiết, làm sao có khả năng, ta suy nghĩ nhiều.

– Ngươi thua, nghe ta sai phái một năm. Nếu ta thua, tương tự nghe ngươi sai phái một năm.

Lý Vân Tiêu một mặt bình thản, không nhanh không chậm nói.

– Sai phái một năm?

Thân thể lão giả từ lười biếng tựa ở trên tường trực tiếp dựng lên, cau mày trầm tư không nói, lẽ nào hắn thật sự phát hiện thực lực của ta? Làm sao có khả năng! Hắn liên tục xua tay, truyền âm nói:

– Không được không được, tuy rằng ta không cho là mình thất bại. Nhưng nếu có vạn nhất, nghe một hài tử như ngươi sai phái một năm, bộ xương già này của ta còn không tản mất.

Trong mắt Lý Vân Tiêu hiện ra một tia khinh thường, cười lạnh nói:

– Sợ? Vậy ngươi nói đi, bất luận đánh cuộc gì ta đều nhận.

Lão giả nhìn hắn một mặt tràn đầy tự tin, có chút ngờ vực liếc nhìn Tất Thiên Cẩm đang luyện chế phía trước, tuy rằng đầu đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt, nhưng mỗi một lần đều trấn định tự nhiên, không giống như là dáng vẻ sắp gặp sự cố, hắn nhất thời lạnh lùng nói:

– Ta sợ? Thiết! Sai phái một năm liền một năm, ta ngược lại là sợ nếu như ngươi thua rồi, đến thời điểm đại nhân nhà ngươi tìm tới cửa như thế nào cho phải?

Hắn nhìn Lý Vân Tiêu chỉ mới mười lăm tuổi, cũng đã có tu vi Đại vũ sư, chắc chắn sẽ không phải con cháu thế gia phổ thông, tất nhiên có môn phái không tệ chống đỡ.

Khóe miệng Lý Vân Tiêu nở nụ cười, cả người nhất thời phấn chấn lên, thật giống như đột nhiên nhặt được lợi ích to lớn, nhếch miệng cười nói:

– Coi như người nhà ta tìm tới cửa, ngài là thất tinh Vũ Tông đại nhân, chẳng lẽ còn có thể sợ sao?

– Ngươi!...

Cả người lão giả chấn động, ngơ ngác trợn to tròng mắt, trên người hắn triển khai một loại bí pháp, người bình thường căn bản cảm giác không ra tu vi của hắn. Mặc dù những hạng người thần thức cực cường kia, cũng nhiều lắm nhận ra được hắn là Võ sư hoặc là Đại vũ sư mà thôi, nhưng thiếu niên mười lăm tuổi này dĩ nhiên liếc mắt liền thấy thực lực thất tinh Vũ Tông của hắn!

– Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là ai?

Lão giả rốt cục không nhẫn nại được, trầm giọng hỏi. Hắn nhìn dáng vẻ Lý Vân Tiêu nắm chắc phần thắng, tràn đầy tự tin, đột nhiên có một loại cảm giác rất xấu.

– Ha ha, lão giả, chớ sốt sắng, thả lỏng một chút, ta không phải là người xấu.

Lý Vân Tiêu tâm tình thật tốt, lập tức liền được một tên thất tinh Vũ Tông cường giả, đối với Viêm Vũ Thành hiện tại ở vào đầu sóng ngọn gió, thực sự là quá cần.

Lão giả muốn té xỉu, cả giận nói:

– Thiết, đừng cao hứng quá sớm! Ai thua ai thắng còn chưa chắc đây này!

Hắn ngoài miệng nói như vậy, nhưng đáy lòng nhìn Lý Vân Tiêu tự tin mỉm cười, lại dần dần tán loạn lên, đặc biệt vẻ mặt Tất Thiên Cẩm càng ngày càng khó coi, rốt cục...

Ong ong!

Thanh tiểu kiếm màu xanh lục kia ở sau khi Tất Thiên Cẩm ấn vào một đạo pháp quyết, đột nhiên trở nên cực kỳ cuồng bạo, phát sinh thanh âm làm người rung động, ong ong làm cho tất cả mọi người choáng váng, cảm giác hết sức khó chịu xông tới. Sắc mặt lão giả trong nháy mắt trở nên khó xem, ngay cả hắn cũng cảm nhận được trên tiểu kiếm kia truyền ra khí tức hết sức không ổn định cùng cuồng bạo.

Phía dưới một đám Thuật Luyện Sư cùng Thuật luyện học đồ quan sát dồn dập biến sắc, ngơ ngác sốt sắng lên, này chính là khúc nhạc dạo muốn bạo khí, ở trong bọn họ không ít người đều gặp được, nhưng đều là một ít Huyền Binh phổ thông nổ tung, tạo thành thương tổn cũng có hạn. Nhưng giờ khắc này là Huyền Binh cấp ba, hơn nữa ở địa phương dày đặc như vậy, nếu một khi muốn nổ tung lên, hậu quả khó mà lường được!

Một ít Thuật Luyện Sư ở phía sau, dồn dập khiếp sợ quay đầu lại, nhìn Lý Vân Tiêu vẻ mặt điềm tĩnh, khóe miệng ngậm lấy mỉm cười. Bọn họ đầy đầu đều là dấu chấm hỏi, lúc trước thiếu niên này là làm sao biết sắp nổ tung? Hơn nữa biết trước thời gian dài như vậy!

– Thiên Cẩm huynh, đừng hoảng hốt! Tiếp tục luyện xuống, chỉ cần ngưng hình là có thể áp chế sức mạnh cuồng bạo. Ta đến giúp ngươi một tay!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio