Vạn Cổ Chí Tôn

chương 3371: tương tàn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mắt Dận Vũ chứa cười nhạt và trào phúng, một chút thương hại:

- Hài nhi tội nghiệp của ta, mắt của ngươi không cam lòng vậy sao? Chậc chậc, khiến phụ vương rất đau lòng.

- Nếu đã đau vậy... Đau nát luôn đi!

Con ngươi Tù co rút, người phát ra tiếng tim đập, không gian bốn phía rung theo.

Tiếng tim đập vang rõ to, sự sống cực kỳ yếu ớt tuôn trào như suối.

Dận Vũ kinh ngạc kêu lên:

- Cái gì?!

Dận Vũ xoe tròn mắt giật mình hét lên:

- Trái tim cơ thể của ngươi...

Hơi thở trên người Tù dâng cao đến cực độ, không cam lòng trong mắt sớm biến thành giễu cợt và quyết tuyệt.

Tù cười gằn:

- Có lẽ đây là vận mệnh, vận mệnh chọn cho ngươi chết trong tay ta! Trái tim thân xác này nằm ở... Bên phải!

Dứt lời tay trái Tù ghì chặt cánh tay Dận Vũ xuyên lồng ngực mình, năm ngón tay bấu chặt thật chặt như sợ Dận Vũ thoát ra.

Tù ưỡn người tới rước, năm ngón tay phải khép hờ, ngũ hành chân cương xoay tít.

- Ngũ long phá thiên!

Dốc hết sức, năm con rồng lượn vòng trên lòng bàn tay Tù, gã đánh một đấm muốn nghiền nát tim Dận Vũ ra.

Đôi mắt sắc lạnh thù hận phản chiếu tia sáng hưng phấn, Tù nhếch mép cười nanh tranh, dường như rốt cuộc hoàn thành tâm nguyện!

Nhưng giây lát năm hình rồng đông lại, cánh tay Tù khựng giữa chừng.

- Cái gì?!

Tinh thần Tù rung động nhiều, cảm giác lực lượng tói buộc cực kỳ cường đại như quy tắc thiên đạo áp chế toàn thân gã, lực lượng không ngừng tan biến.

Bùm!

Một đấm đánh vào ngực Dận Vũ nhưng không chứa nhiều sức mạnh, một chút ánh sáng ngũ sắc bị vảy rồng chặn lại, vỡ tan ngay đầu nắm đấm.

Lý Vân Tiêu cũng giật mình nhưng bình tĩnh hơn nhiều. Lý Vân Tiêu ngước lên nhìn, trê đầu hai người ngưng tụ hái Cực âm dương ngư, phong ấn không gian trăm trượng.

Trong phong ấn mơ hồ thấy thân hình vạm vỡ, đầu mọc đôi sừng, khoanh tay trước ngực, đeo kiếm đứng.

- Ha ha ha! Vận mệnh lựa chọn sao? Thật là số phận đáng buồn.

Mới rồi Dận Vũ còn hoảng loạn đổi thành ngạo nghễ châm chọc, tàn nhẫn khinh thường nói:

- Phong Yếu Ly, giết hắn!

Thân hình đeo kiếm dưới phong ấn quang minh Phong Yếu Ly, gã nhướng mày nói:

- Như ngươi mong muốn!

Một tay Phong Yếu Ly bấm kiếm quyết, Lãnh Kiếm Băng Sương keng bay lên chém thẳng xuống.

Xoẹt!

Ánh sáng lạnh lướt qua, người Tù phát ra tiếng giã như kim loại, lồng ngực bên phải bắn ra cột máu.

Máu tươi như mũi tên bắn vào người Dận Vũ, nhuộm đỏ người gã.

Phong Yếu Ly khinh miệt châm chọc nói:

- Ngực phải ngực trái đều bị đánh nát, chắc ngươi sẽ không nói trái tim của ngươi nằm trong bụng đi?

Biến cố làm đám người Vân Sinh lão tổ tinh thần hoảng hốt ngơ ngác đứng phía xa, không biết nên làm sao.

Các chân linh hốc mắt muốn nứt ra, miệng phát ra thanh âm kỳ dị điên cuồng xông lên.

Dận Vũ gồng sức giật cánh tay Tù ra, hai người đều ở dưới Phong Thiên Ấn, bị hạn chế sử dụng lực lượng.

Dận Vũ ngửa đầu hét to:

- Mau ra tay,thân xác này của hắn là hư quang cảnh, không chết dễ như vậy!

- A?

Mắt Phong Yếu Ly bắn ra tia sáng lạnh, một tay bắt ấn, lại lần nữa vung kiếm quang.

Bóng người trên Phong Thiên Ấn chợt lóe, một con rắn nhỏ màu bạc bắn xuống. Thân rắn tỏa ánh sáng chói mắt do các khối vảy chồng lên nhau.

Kiếm quang Phong Yếu Ly xoay chuyển chém vào người rắn bạc.

Phong Yếu Ly quát to:

- Ai đó?

Con rắn bị đẩy ra, ngọ nguậy mấy cái trên cao, ra là cây roi màu bạc.

Đầu bên kia nằm trong tay một nữ nhân, mặt lạnh băng, là Giao Nữ lúc trước chạy trốn. Giao Nữ thay chiến y lấp lánh sắc bén như hòa thành một với roi dài.

Giao Nữ phát hiện Phong Thiên Ấn kỳ lạ nên không dám đáp xuống, nàng chỉ đứng bên trân công kích từ xa.

Giao Nữ vung roi dài, vô số vệt bạc hiện ra như thiên nữ tán hoa rơi xuống.

Phong Yếu Ly hoàn toàn biến sắc mặt, dưới Phong Thiên Ấn tuy gã còn có thể thi triển chiêu thức nhưng chỉ có mười, hai mươi phần trăm sức mạnh.

Đám chân linh bắt đầu lao vào Phong Thiên Ấn, không ngừng lay động quy tắc Phong Thiên Ấn.

Phong Yếu Ly quát khẽ:

- Thu!

Phong Yếu Ly tán đi Phong Thiên Ấn, lực lượng trong người bỗng chốc về đến đỉnh. Một tay Phong Yếu Ly bắt ấn vỗ vào những vệt bạc.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Vô số ánh sáng bạc nổ tung, cây roi trong tay Giao Nữ đứt thành trăm khúc. Giao Nữ hứng chịu trùng kích bị sóng khí đánh bay xa trăm trượng.

Phong Thiên Ấn mở, Dận Vũ nháy mắt lấy lại lực lượng, không hề nương tay đâm vào trán Tù muốn lấy mạng gã.

Bùm!

Quyền kình đấm không khí nổ lốp bốp chợt bị lực lượng chặn lại đập vào tầng tầng vách ánh sáng.

Hai bên Tù đứng huynh đệ Quỷ Mã tộc cùng bày ra kết giới phòng ngự ngăn lại cú đấm của Dận Vũ.

Dận Vũ tức giận quát:

- Hai tên rác rưởi cũng dám chống đối ta?

Dận Vũ phát ra long uy hùng hổ, gã là chủ vạn linh đã từng đứng trên tất cả.

Uy thế khiến huynh đệ Quỷ Mã tộc mặt chảy đầy mồ hôi lạnh, lòng nổi lên sợ hãi.

Quỷ Mã tộc người lùn gượng cười:

- Chân Long đại nhân xem chúng ta là rác, Tù đại nhân thì coi chúng ta là thuộc hạ. Sĩ chết vì tri kỷ, nữ trang điểm vì người mình thích.

Một luồng sáng lạnh lóe lên sau lưng mọi người, Lãnh Đồng hiện hình ôm Tù rút đi xa.

Dận Vũ tức xì khói lạnh lùng nói:

- Nếu vậy thì hai tên rác rưởi các ngươi nên chết đi!

Năm ngón tay Dận Vũ chộp, mũi nắm đấm bừng lên vô lượng quang

Huynh đệ Quỷ Mã tộc sợ hết hồn vội xoay người tốn.

Long vực mở ra từ người Dận Vũ nháy mắt bao phủ huynh đệ Quỷ Mã tộc, vô lượng quang nuốt hai người.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Nơi ánh sáng đi tới đều là quyền uy dữ dội. Hai huynh đệ bị đánh hộc bãi máu, người bay ra ngoài.

Trong trận chiến với nhóm Thiên Vũ Minh làm huynh đệ Quỷ Mã tộc tiêu hao lớn, bị thương nhẹ.

Giờ phút này huynh đệ Quỷ Mã tộc không chịu nổi một kích giận dữ của Dận Vũ, té xuống đất trượt xa mấy trăm thước, để lại hai vệt máu đỏ thắm hết sức chói mắt dưới đất.

Phong Yếu Ly đứng trên cao một chiêu đánh lui Giao Nữ, sắc mặt dữ tợn cầm Lãnh Kiếm Băng Sương bắn ra muôn vàn ánh sáng lạnh chém hướng đám vũ sĩ chân linh.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Những vũ sĩ chết một mớ trong cuộc chiến trước đó, còn lại vài người đều bị thương, không đánh lại Phong Yếu Ly, chỉ mấy chiêu đã bị giết một đống.

Tay chân cút từ trên trời rớt xuống, máu rơi như hạt mưa.

Đằng trước Hải Hoàng Điện một mảnh gió tan hmưa máu, tình hình cực kỳ thê thảm.

Đám người Thiên Vũ Minh và Hải Hoàng Điện bình tĩnh nhìn phụ tử tương tàn, không rõ nên vui hay buồn. Ai nấy biểu tình phức tạp.

Mặt Dận Vũ lạnh băng nhấc chân đi hướng Lãnh Đồng.

Vẻ mặt Lãnh Đồng hoảng loạn, con mắt dựng đứng tràn đầy sợ hãi.

Huynh đệ Quỷ Mã tộc trúng cú đấm vùng vẫy dưới đất, tuy chưa chết nhưng hoàn toàn mất sức chiến đấu, chỉ có thể nằm mặc cho người chém.

Phe ta còn lại Giao Nữ và Vân Sinh lão tổ, đại thế đã mất!

Mặt Lãnh Đồng trắng bệch cảm nhận uy áp từ người Dận Vũ, từ đáy lòng sinh ra sợ hãi.

Lãnh Đồng nhìn quanh Vân Sinh lão tổ và Giao Nữ, hét to:

- Làm sao bây giờ?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio