Vạn Cổ Chí Tôn

chương 3459: cuộc chiến thành hồng nguyệt 30

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lý Vân Tiêu đang suy tư thì Tử và Lăng Bạch Y đã bay ra xa mấy ngàn trượng, các loại ánh sáng công kích nổ tung giữa hai người. Hiển nhiên ma quang chiếm ưu thế, Lăng Bạch Y bị áp chế gắt gao.

Hiện Lý Vân Tiêu không rảnh lo cho Lăng Bạch Y, hắn giật mình nhìn lên trời. Người đứng trước khe hở đã đổi thành Lục uy phong lẫm lẫm, ma ảnh kéo lại tụ tập xung quanh. Dường như Lục đang ngưng tụ lực lượng tổ chức đợt công kích tiếp theo.

Lý Vân Tiêu vừa nôn nóng vừa tức giận:

- Chết tiệt, rốt cuộc còn bao nhiêu lực lượng nữa?

Dừng nói thêm một đợt công kích, dù là đợt công kích trước mắt cũng không đỡ nổi.

Lực lượng thiên hỏa nhỏ dần, phạm vi đã rút còn trăm trượng.

Ma tộc còn có mấy trăm người, Thánh Ma điện áp chế đang vỡ ra, ánh sáng vàng ngưng kết thành Dương điện chậm rãi tan biến.

Ba Mộc không rảnh nghĩ nhiều, người đẫm máu, mặt vột ình.

Ba Mộc còn chưa thi triển ra lực lượng vượt trội, dường như thà chết cũng không muốn làm nô lệ.

Lý Vân Tiêu liếc Phi Nghê, hét to:

- Tránh ra!

Phi Nghê ngẩng đầu lên. Lý Vân Tiêu cầm Đâu Suất Thiên Phong ném tới, Phi Nghê mừng rỡ hóa thành một đoàn bay xuống.

Lửa bùm rơi xuống người con Thập Phương Hung Hồn Sát, nổ nó tan xương nát thịt.

Đâu Suất Thiên Phong ầm vang trấn Cự Ma thay cho Phi Nghê.

Lúc trước Kình Thiên Cự Ma bị thiên hỏa nướng, giờ bị núi to đè, mảng lớn cơ thể Cự Ma biến thành hòn đá vỡ ra.

Lý Vân Tiêu thuấn di lên trên Đâu Suất Thiên Phong, ngồi xếp bằng bắt ấn ngưng tụ nguyên tố thổ hệ. Lý Vân Tiêu định đè chết Cự Ma.

Những Cự Ma lúc trước bị cường giả Thiên Vũ giới vây công đã suy yếu nhiêu, khó chịu nổi ngọn núi nặng nề, có dấu hiệu suy kiệt tan vỡ.

Phi Nghê đứng gần đó vì không cần trấn áp Kình Thiên Cự Ma, chân nguyên hóa thành lửa cháy hừng hực, thiên hỏa kết giới lại sáng lên. Từng bức tường âm đổ ập xuống đám Ma tộc.

Bên kia, Mạch đứng trên Minh Luân trận từng chút một thi triển trận lực tước xuống. Người Kình Thiên Cự Ma đổ đá vụn rào rào, đã bị tước thành ngàn khe nứt sâu.

Mạch bị Tiểu Thanh ở phía xa chém giết hấp dẫn. Bên cạnh Tiểu Thanh lơ lửng một thứ thiên thể, là Hỗn Thiên Nghi. Không ngừng có lực lượng khí uẩn khuếch tán từ Hỗn Thiên Nghi đánh vào Ma tộc.

Mạch liếc mắt lien nhận ra thánh khí Hỗn Thiên Nghi của Yêu tộc bọn họ, nên phán đoán Thương đã chết, không thì huyền khí này tuyệt đối không rơi vào tay người ngoài.

Nếu không phải đang trong tình huống đặc biệt thì Mạch đã ra tay cướp lấy.

Lý Vân Tiêu hét to một tiếng:

- Mạch!

Vẻ mặt Lý Vân Tiêu lo âu nhìn Mạch.

Vì trên chiến trường này chỉ có Mạch là nhàn nhã nhất, lợi dụng trận lực từ huyền khí tước Cự Ma rất khá, gần như lấy cái giá nhỏ nhất đổi hiệu quả lớn nhất.

Tiếc rằng tốn thời gian rấtg lâu, với tốc độ này sợ là tước mấy nén nhang Kình Thiên Cự Ma cũng không chết.

Lý Vân Tiêu muốn Mạch tốc chiến tốc thắng, tiếp đó rảnh tay ứng đối Ma tộc khác.

Hai người nhìn nhau, Mạch hiểu ý Lý Vân Tiêu. Mạch nhẹ gật đầu, đổi ấn quyết bay lên từ trận quang.

Nhiều máu tươi hiện ra quanh Mạch, ấn quyết biến đổi khiến máu không ngừng hóa thành các loại chim bay cá nhảy xông vào Minh Luân trận cắn xé Kình Thiên Cự Ma.

Ầm!

Ầm!

Mỗi huyết cầm, huyết thú như búa tạ giã vào người Kình Thiên Cự Ma, phối hợp Minh Luân chém tăng tốc tiêu hao sinh mệnh Cự Ma.

Lý Vân Tiêu vui vẻ nhìn. Mạch thi triển ra thần thông là bí thuật ghi trong Phạn Yêu thánh công.

Nghe đồn Phạn là yêu số một được yêu tổ sinh ra, cũng là người đi theo yêu tổ lâu nhất.

Trong Phạn Yêu thánh công có nhiều bí pháp thần thông từ yêu tổ lưu truyền lại, rất nhiều lĩnh ngộ từ Phạn yêu đời thứ nhất.

Ví dụ Mạch giờ phút này thi triển ra huyết thuật biến hóa thật ra là Phạn yêu đời đầu cảm ngộ khi yêu tổ diễn biến ngũ trùng thất cầm cửu thú, trực tiếp hóa thành thần thông truyền xuống.

Chỉ khoảng nửa khắc quanh người Mạch có hàng trăm huyết thuật biến hóa, các loại chim bay cá nhảy, thậm chí ngư trùng.

Người Kình Thiên Cự Ma phát ra tiếng vỡ vụn to lớn khiến nhiều vũ giả, Ma tộc liếc nhìn.

Mọi người hiểu thanh âm kia nghĩa là một con Kình Thiên Cự Ma vỡ chết, tâm tình hai phe khác hẳn nhau.

Đằng trước khe hở, Lục nhìn bên dưới, mắt lóe tia sáng lạnh:

- Thật đáng giận! Mọi người tập kết, lao xuống! Ta muốn nhìn xem bọn họ có thể chống đỡ được bao lâu?

Ảnh chiếu Cung bay ra lo lắng nói:

- Toàn bộ xuống dưới sao?

Lục chắp tay nói:

- Đúng thưa đại nhân.

Lục nhìn sắc mặt Cung, hỏi:

- Đại nhân có gì lo lắng?

Cung gật đầu nói:

- Nếu lần này trùng kích không diệt hết kẻ địch thì nên làm sao?

Lục đáp:

- Khả năng không lớn. Dù không phái thêm lực lượng trùng kích, chỉ dựa vào đám Ma tộc trên chiến trường thì chúng ta sẽ không thua. Huống chi... Huống chi không phải còn có đám lực lượng cuối cùng sao?

Cung nói:

- Nếu nhóm người này lại đi xuống thì lực lượng năm bộ đã bỏ ra ba phần năm. Trong khe hở còn hai lực lượng, một lo giữ trì trận địa kết giới, đề phòng phệ giới thú xuất hiện. Còn lại một đám lực lượng cuối cùng ta hy vọng cố gắng giữ lại.

Lục nói:

- Đại nhân lo xa quá, nhóm này đủ rồi.

Cung nói:

- Nếu chỉ còn đám người trong chiến trường thì ta không lo gì, chỉ sợ Thiên Vũ giới còn lực lượng đáng sợ nào đó xuất hiện vậy thì rắc rối.

Lục nói:

- Ta hiểu, thế thì cố gắng tốc chiến tốc thắng, sớm chút kết thúc cuộc chiến thảm khốc này đi.

Mắt Lục bắn ra sát ý, giơ cao tay hạ xuống, quát to:

- Giết!

- Grao!

Hàng ngàn Ma tộc cường đại cùng rống to, thanh âm rúng động.

Trên mặt đất, cảm xúc hai phe đảo điên. Người Ma tộc mừng như điên, Thiên Vũ giới mặt xám xịt.

Bí Đình Phong rống to:

- Khảng khái chịu chết chung rồi cũng chết, tham sống sợ chết khó sống tiếp!

Bí Đình Phong xung phong lao vào Ma tộc, kích phát đan điền của mình.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vụ nổ lớn vang lên, tất cả Ma tộc trong phạm vi mấy chục trượng bị cuốn vào hóa thành tro.

Vài tiếng hét thê lương vang lên:

- Bí Đình Phong đại nhân!

Người người đau thương.

Mặt Lý Vân Tiêu trắng bệch, biểu tình cực kỳ khó xem.

Lý Vân Tiêu siết chặt hai tay chảy máu, các khuôn mặt quen thuộc gục ngã trước mắt hóa thành từng lũ bích huyết nhuộm không trung.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Con Kình Thiên Cự Ma bị Mạch vây khốn rốt cuộc không chống đỡ nổi bị Minh Luân tước hàng trăm khúc hóa thành đống đá rơi xuống.

Giết Cự Ma xong Mạch chộp Minh Luân lắc người lao vào chiến trường.

Cảnh tượng bi tráng cực độ kia đánh động Mạch, trăm huyết thuật biến hóa giết vào đại quân Ma tộc.

Mạch tham gia khiến cục diện kém chuyển biến tốt đẹp.

Nhưng vẻ mặt Lý Vân Tiêu tuyệt vọng, hắn ngẩng đầu nhìn trên bầu trời. Các bóng dáng rậm tạp, mỗi bóng dáng toát ra khí thế cường đại như mưa sao sa đen ngòm đổ xuống mặt đất.

- Khụ khụ, ta nói này, nhiều Ma tộc vậy chẳng phải là chúng ta đến chịu chết sao?

- Đúng rồi, đáng sợ quá, theo ta thấy chúng ta nên trở về đi.

- A, lão phu thà tiếp tục ngủ trong đảo Huyền Ly chứ không phải lẫn vào nưcó đục này.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio