Vạn Cổ Chí Tôn

chương 856: biến hóa mô phỏng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cũng may mắn Dao Quang Phi Thạch chỉ là tài liệu lục giai, hơn nữa công dụng có hạn, nếu không tuyệt đối không thể có thể bảo tồn quá lâu. Một ít môn phái nhỏ không có thực lực này, mà tất cả đại siêu cấp thế lực lại khinh thường, càng không kéo thể diện đi chém giết cướp đoạt, lúc này mới khiến cho khối Dao Quang Phi Thạch cực lớn luyện thành lôi đài vẫn tồn tại tới bây giờ.

Trước lôi đài vậy mà có đài xem xét lơ lửng. Trên đài cũng không lớn, toàn thân màu bạch ngọc, hiện lên nửa hình tròn, cũng chỉ đủ dung nạp chưa tới trăm người, hiển nhiên chỉ có người có thực lực và địa vị mới có tư cách lên, hai gã đệ tử Võ Hoàng của Bắc Đấu Tông thủ hộ ở đài xem xét, để tránh người không đủ địa vị tiến vào.

Rất nhiều võ giả tán tu đang chen lấn bên dưới, hối hả nghị luận, các sắc thái biểu hiện trên mặt, nước bọt bay tứ tung, không ngừng thổi da trâu.

Cũng có không ít người mở đại lý đánh bạc, đánh bạc mười nhân vật đứng đầu, cùng với ba nhân vật đứng top ba. Lý Vân Tiêu hơi nghe một chút, nhân tuyển top ba đã được định sẵn là Lục Dao, Lục Phá Sơn, trên căn bản là cầm ổn hai vị trí này, về phần nhân tuyển thứ ba có cái nhìn khác nhau, chưa có nghe qua ai hô tên Mai Đông Nhi.

Trong đám người không có bóng dáng của Thọ Nguy, đoán chừng đã sớm xuống núi. Ngay cả dám người La Tín Nhiên cũng không thấy đây, không biết đám người kia đang làm cái trò gì.

Lý Vân Tiêu dùng thần thức quét qua đám người, thực lực đám người ở đây không cao, chỉ vẹn vẹn có mấy Võ Hoàng mà thôi, cảm thấy không có khả năng có vấn đề. Như vậy Đàm Địa Quân an bài chuẩn bị ở sau chắc chắn ở trên đài xem xét, ánh mắt của hắn nhìn qua, đúng lúc này một đạo hào quang bay tới, trực tiếp đáp lên đài xem xét.

Trong hào quang là hai thân ảnh, toàn thân bao phủ trong áo đen.

Hai tên đệ tử Võ Hoàng thủ hộ tiến lên, người áo đen đứng đầu đưa ra một cái lệnh bài, hai gã đệ tử lập tức kinh sợ thối lui, xoay người cung kính nói:

- Tư Mã trưởng lão!

Nam tử áo đen trực tiếp đi lên vị trí, trực tiếp ngồi xuống, người nọ thì đứng bên trái sau lưng hắn, hai người đều che trong áo đen, không rõ diện mạo.

Người phía dưới không dám nhiều chuyện, mang thần thức thăm dò lên, nhưng đều bị lực lượng vô hình ngăn cản, cũng đều tự biết thực lực kém khá xa, biết khó mà lui.

Nhưng trong đó cũng có một đạo thần thức xuyên qua phòng ngự này, lấy tốc độ cực nhanh xẹt qua hai người, lập tức khiến cho người tới giật mình. Ánh mắt Tư Mã trưởng lão lập tức nhìn qua phía Lý Vân Tiêu, hai mắt sáng ngời dưới áo đen, nhưng không cách nào từ trong đó tập trung là ai!

Hắn ngưng giọng nói:

- Phía dưới có cao nhân!

Nam tử áo đen sau lưng cúi người xuống, nói nhỏ bên tai Tư Mã trưởng lão, rất nhanh ánh mắt Tư Mã trưởng lão ngưng tụ, lần này trực tiếp nhìn qua Lý Vân Tiêu, dường như muốn xem thấu hắn.

Đạo thần thức vừa rồi chính là của Lý Vân Tiêu, hắn đã xác định người áo đen sau lưng chính là La Tín Nhiên, mục đích của đám người này tới là vì bảo tàng, nghe Thọ Nguy nói đám người kia đều là võ giả tán tu, chẳng biết tại sao bị Tư Mã trưởng lão thu nạp dưới trướng.

Mà vào lúcnayf La Tín Nhiên cũng khẳng định cáo tri Tư Mã phong thân phận của hắn, lúc này mới dẫn tới ánh mắt lăng lệ của Tư Mã Phong đảo qua người của mình.

Hắn hừ nhẹ một tiếng, vận chuyển Đại Diễn Thần Quyết, lập tức bắn đạo thần thức đó ra khỏi người của mình, không cách nào xâm phạm năm mét chung quanh hắn.

Đồng tử Tư Ma Phong co rút lại, tay phải mạnh mẽ bắn lan can ghế, cái ghế dùng tài liệu thuật luyện bị hắn bóp lõm xuống, nguyên lực màu vàng nhạt lưu động trên tay. Đủ để thấy được hắn vào lúc này khiếp sợ cỡ nào.

Tuy ánh mắt Tư Mã Phong vẫn nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu, chính chủ lại không làm cái gì, bộ dáng lười nhác không sao cả. Mà Bình Anh Dịch cùng Thượng Quan Ngọc Âm ở sau lưng cảm thấy toàn thân không được tự nhiên.

Bình Anh Dịch nhỏ giọng hỏi:

- Vân thiếu, trưởng lão áo đen kia nhận ra ngươi?

Lý Vân Tiêu gật đầu, nói:

- Ân, người phía sau hắn chính là tên nam tử dẫn người tập kích chúng ta, tên là La Tín Nhiên, đêm đó bị ta đánh một trận.

- Ah, là bọn chúng!

Bình Anh Dịch cùng Thượng Quan Ngọc Âm đều lộ ra thần sắc bi phẫn, bọn họ thật vất vả lẫn vào Bắc Đấu Tông, nếu không phải gặp đám mãng phu lưu manh kia, cũng sẽ không bộc lộ thân phận. Nhưng mà nói đi cũng nói lại, nếu không có bạo lộ thân phận, cũng không cách nào biết được huyền bí của tàng bảo đồ, sợ rằng chuyến đi này cũng uổng công vô ích.

Nghĩ đến điểm này, trong lòng hai người bình phục không ít. Nhưng mà trong mắt vẫn đầy ngoan lệ, có cơ hội nhất định sẽ tìm La Tín Nhiên trả thù.

Lý Vân Tiêu hoàn toàn không quan tâm tới ánh mắt Tư Mã Phong, hắn cũng không sợ bạo lộ thực lực của mình. Dù sao đợi lát sẽ ám sát Trương Lăng Hoa, qua không bao lâu toàn trường đều biết, hiện tại hung hăng càn quấy một chút cũng không sao cả.

Rất nhanh, hào quang từ chân trời không ngừng bay tới, những người dám hung hăng càn quấy phi hành đều là người có danh dự uy tín lâu năm, trực tiếp chạy lên đài xem xét, Phần lớn là trưởng lão Bắc Đấu Tông, còn có một ít tông chủ tiểu môn tiểu phái..., không ngừng chào hỏi quen thuộc lẫn nhau.

Hơn nữa người tới đài xem xét đều biết rõ vị trí của mình, chính mình nên ngồi ở đâu, ở đâu không thể ngồi, đây là chế độ đẳng cấp thực lực sâm nghiêm.

Đột nhiên mấy thân ảnh xuất hiện trên đài xem xét làm Lý Vân Tiêu ngạc nhiên.

Người cầu đầm chính là Lữ trưởng lão thủ hộ dưới chân núi lúc trước, đi theo phía sau là hai tên đệ tử Võ Hoàng, trong đó một người chính là nam tử trung niên áo vàng bị Lý Vân Tiêu một chiêu đánh chết, không chỉ dung mạo giống như đúc, ngay cả tu vị cũng là Võ Hoàng nhất tinh, còn có thần thái và khí chất...

Lý Vân Tiêu kinh dị nói:

- Biến hóa mô phỏng chi thuật?

Biến hóa mô phỏng chi thuật cũng là một loại bí pháp, thập phần thần kỳ. Nếu không phải nam tử trung niên áo vàng là do Lý Vân Tiêu tự tay đánh chết, hắn tùy ý điều tra cũng không phân biệt ra được.

Sau khi cẩn thận điều tra, Lý Vân Tiêu mới có chút phát hiện khác thường, nam tử trung niên áo vàng này quá bình thường, trên mặt thiếu đi ngạo khí và cảm giác ưu việt của chân thân nên có. Đây là mặt mũi của đệ tử Bắc Đấu Tông, trong lúc lơ đãng có thể nhìn thấy, hiện tại nam tử trung niên áo vàng thì trầm ổn và bình tĩnh hơn nhiều.

Lý Vân Tiêu dám khẳng định người này là do Đàm Địa Quân biến hóa mô phỏng.

Lần này hắn sẽ quan sát tình huống trước, nếu Đàm Địa Quân có thuật mô phỏng cao minh như thế, như vậy trong những võ giả phía dưới tùy ý nhìn cũng vô cùng có khả năng cất dấu nhân vật lợi hại, hắn càng phải cẩn thận hơn mới được.

Hắn âm thầm tự định giá, đợi lát nữa ám sát Trương Lăng Hoa thì nhất định phải có thủ đoạn bảo vệ tính mạng, Đàm Địa Quân tuyệt đối không đáng tin cậy, tất cả phải nắm giữ trong tay của mình.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio