Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

chương 258 là một cầu thang đao!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vẻ mặt ba người Hạ Phi Vũ và Trần Mộc đều tỏ ra kinh ngạc, đây là lần đầu tiên bọn họ tới Linh Tiêu Tông, vì thế họ không mấy quen thuộc với địa giới nơi này. "Ba vị thiếu hiệp, chẳng lẽ các cậu muốn tới Linh Tiêu Tông để tu hành sao?" Ông chủ chợt hỏi. "Đúng vậy, có vấn đề gì sao?" Hạ Phi Vũ hỏi. Ông chủ giải thích: "Đúng là không có vấn đề gì, nhưng mà hiện tại ở trong tông đang có chút phiền phức!" "Sao vậy ạ?" Hạ Phi Vũ kinh ngạc. Ông chủ tiếp tục giải thích: "Linh Tiêu Tông chiêu sinh một năm một lần, thời gian điểm là lúc giao mùa thu hạ, bây giờ các cậu tới lại không đúng thời điểm chiêu sinh của họ, trừ khi các cậu phải đi đường tắt đặc biệt!" "Đường tắt đặc biệt? Là cái gì vậy?" Hạ Phi Vũ tò mò hỏi. "Đường tắt đặc biệt chủ thu nhận các thiên tài tuyệt thế vào Linh Tiêu Tông không quan tâm tới thời điểm chiêu sinh. Đầu tiên, các cậu phải trải qua các thử thách chiêu sinh bình thường, sau đó, các cậu còn phải tiếp nhận thử thách của trưởng lão, nói cách khác, đón chào các cậu là chuỗi các thử thách, càng nặng nề và hà khắc hơn!" Ông chủ giải thích. Nghe vậy, ba người Trần Mộc và Hạ Phi Vũ đều nghiêm túc hơn hẳn. Hiện tại đã qua thời gian chuyển mùa hạ thu, nếu như bọn họ muốn tuyển sinh bình thường thì nhất định phải chờ năm tiếp theo. Mà rõ ràng rằng, bây giờ Trần Mộc không chờ nổi, cũng không muốn chờ thêm. "Ông chủ, nhờ ông đưa bọn ta đến dưới ngọn núi Linh Tiêu Tông là được, phần còn lại bọn ta sẽ tự mình giải quyết!" Trần Mộc cười nói. "Được rồi!" Ông chủ trung niên cười đáp. Rất nhanh sau đó, đoàn người đã vào thành Thiên Hòe h. Sau khi trả một lượng bạc nhất định phí dẫn đường cho ông chủ, nhóm người Trần Mộc đi tới một tòa tông môn bên dưới ngọn núi. Trước mắt họ là một dãy núi sừng sững bao quanh thành Thiên Hòe, mấy ngọn núi cao vút trong mây trùng trùng điệp điệp và nguy nga đồ sộ, ở trên ngọn núi này, còn có một tòa cung điện cổ xưa tọa lạc, mây khói lượn lờ, nhìn thoáng qua chẳng khác nào tiên cảnh. "Nơi này là Vân Thiên Tông sao?" Hạ Chỉ Lan hoảng hồn. Chỉ riêng diện tích mà nói, Vân Thiên Tông lớn hơn hẳn bất kỳ một thế lực nào ở Ninh Quốc bọn họ. Còn mức đồ sộ lại khiến cho người ta cảm thấy chấn động không thôi. Ở dưới chân núi cho một bậc thang đá nối thẳng đến cổng của Vân Thiên Tông. Ba người Trần Mộc đang định đi lên cầu thang đá, thì đúng lúc này, một thủ vệ trẻ tuổi ở dưới bỗng ngăn cản đường đi của bọn họ: "Nơi đây là đất của Linh Tiêu Tông, người không phận sự chớ tiến vào!" "Bọn ta đến đây là để gia nhập Linh Tiêu Tông!" Hạ Phi Vũ nói thẳng. Người trẻ tuổi nhìn qua ba người họ một chút, hắn tự nhiên nhìn lướt qua Trần Mộc và Hạ Chỉ Lan, ánh mắt dừng lại trên người Hạ Phi Vũ, hắn có thể thấy được, người thanh niên trước mắt này có thực lực mạnh nhất! "Ba vị huynh đệ à, thời gian này không phải là thời điểm chiêu sinh, nếu muốn vào Linh Tiêu Tông thì nhất định phải đi đường tắt đặc biệt, mọi người có hiểu đường tắt là gì không?" Người trẻ tuổi hỏi. "Bọn ta biết rồic!" Hạ Phi Vũ trả lời. " Được, vậy ba người đi sang bên kia, trải qua ba cửa thử thách, trưởng lão chiêu sinh sẽ đi ra tự mình đón các ngươi!" Người trẻ tuổi chỉ một con đường nhỏ cho ba người Trần Mộc. "Vâng, đa tạ!" Hạ Phi Vũ ôm quyền chào hắn. Người tuổi trẻ này không ỷ mình là đệ tử của Linh Tiêu Tông mà quấy phá gì cả, hắn lại còn kiên nhẫn giải thích cho bọn họ. Vì thế ba người bọn họ có hảo cảm nhiều hơn. Sau đó, ba người đi theo phương hướng mà người kia vừa chỉ, dưới chân núi có một đường tắt nhỏ đi lên, cũng là bậc thang đá tương tự, chỉ khác là đá lót đường không phải bằng đá mà bằng đao! Là một cầu thang đao! Hơn nữa, trên cầu thang đao này còn treo đầy thi thể, những thi thể này giống như đã quanh năm không có ai xử lý, chỉ còn lại xương cốt trắng hếu từ lâu, khiến cho người ta phát lạnh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio