Trở lại quảng trường Thiên Sơn một lần nữa. Các trận đấu khốc liệt trên mười hai đấu trường vẫn đang tiếp tục, những luồng linh lực vô cùng khủng khiếp, cuốn theo bão cát, lan toả ra khắp bốn phía. Những tia nắng rực rỡ chiếu xuống, tiếng khán giả hò reo dưới đấu trường cực kỳ náo nhiệt. Những đệ tử của tứ đại điện vẫn đang chiến đấu trên các đấu trường hiện giờ cũng được coi là đệ tử nòng cốt rồi, những màn đấu áp đảo đặc sắc khiến người xem không ngừng sửng sốt hò reo vang dội. So với Thiên Điện thì Địa Điện và Anh Điện cũng có không ít đệ tử nòng cốt lọt vào top mười sáu, nhưng đương nhiên là Thiên Điện vẫn chiếm số lượng đông đảo hơn. "Sư tỷ, Hạ sư muội không sao chứ?", lúc Trần Mộc và Trình Vũ Hiên vừa quay lại, mấy đệ tử cũng lập tức xúm đến lo lắng hỏi thăm. "Không có gì nghiêm trọng cả, đã đưa cho nàng ấy linh đan dưỡng thương rồi, cứ để nàng ấy ở trong Linh Điện nghỉ dưỡng đã!", Trình Vũ Hiên vỗ về nói. "Vậy thì tốt!", mấy đệ tử của Linh Điện khẽ thở phào nhẹ nhõm. Sau đó, ánh mắt của bọn họ lại nhanh chóng hướng về phía đấu trường. Phịch phịch. Lúc này chỉ nghe thấy được hai tiếng vang chói tai, linh lực bộc phát cuồng bạo, hai đệ tử cốt cán của Địa Điện và Anh Điện bị đánh văng khỏi đấu trường, người đầy thương tích, trông vô cùng thê thảm. Hai người họ phun ra máu tươi, lảo đảo đứng dậy, mặt mày tái mẹt, trông vô cùng khó coi. "Ngay cả bọn họ cũng thua rồi sao?", Trình Vũ Hiên nhìn hai đệ tử trẻ tuổi khắp mình thương tích đó rồi chợt chau mày, trầm tư nói. Hai đệ tử này đến từ Địa Điện và Anh Điện, đều là những đệ tử nòng cốt, trong cuộc thi đình lần trước, hai người họ cũng giành được tiếng vang lọt top hai mươi, nhưng thật không ngờ lần này lại thua thảm hại như vậy. Sau đó, Trình Vũ Hiên ngước nhìn lên hai đấu trường đó thì thấy hai đệ tử trẻ tuổi anh tú mặc đồ có chữ "Thiên" trước ngực đang vỗ ngực, hả hê cười một cách cao ngạo. "Đúng là hai thứ đồ bỏ đi, làm tốn không biết bao nhiêu tài nguyên tu luyện của Linh Tiêu Tông mà vẫn không chống cự được với ba chiêu cỏn con của chúng ta!" Hai người bọn họ chắp tay sau lưng cười lớn, vẻ mặt lộ rõ vẻ khinh thường. "Đấu trường số tám, trận đấu kết thúc, đệ tử Thiên Điện Long Đằng Hải giành phần thắng!" "Đấu trường số chín, trận đấu kết thúc, đệ tử Thiên Điện Chu Khoan giành phần thắng!" Ông già mặc áo dài xám dõng dạc tuyên bố kết quả. Trong chốc lát, khán giả dưới đấu trường lại ho reo đầy phấn khích. "Ngoài Liễu Mộ Thiên ra, các đệ tử của Thiên Điện tại cuộc thi lần này đều mạnh đến phi thường vậy sao?" "Nếu không có điều gì ngoài ý muốn xảy ra thì cuộc thi đình lần này, Thiên Điện dự là lại giành được vị trí đầu bảng rồi!" "..." Nghe thấy những lời bàn tán này, các đệ tử của Linh Điện trong phút chốc lại cảm thấy vô cùng nặng nề. Thiên Điện mạnh quá, mạnh đến nỗi khiến người ta cảm thấy cạn kiệt sức lực, ngoài Liễu Mộ Thiên ra, Long Đằng Hải và Chu Khoan đều là những đối thủ đáng gờm nhất trong cuộc thi lần này! Nếu như các điện khác không có đệ tử mạnh hơn thì e là top bốn lần này sẽ bị Thiên Điện chiếm trọn, vậy thì ba điện khác của Linh Tiêu Tông chỉ có nước mất mặt ra về thôi. Khoảnh khắc này, đại đa số đệ tử của Địa Điện và Linh Điện đều nghiêm mặt, siết chặt nắm đấm tay, tự sâu đáy lòng, họ cảm thấy vô cùng bức bối, quan trọng nhất là sự bức bối này không có cách nào phát tiết ra cả, bởi vì thực lực của đám đệ tử Thiên Điện đang chèn ép trên đầu họ! "Trận đấu tiếp theo, đấu trường thứ tám, đệ tử Linh Điện Trần Mộc, đối đầu với đệ tử Thiên Điện Nhan Băng!", ông già mặc áo dài xám lại một lần nữa gọi tên. Oa! Ngay lập tức, cả quảng trường vang tiếng hò reo. Ánh mắt của tất cả mọi người sáng rực lên, điều mà tất cả mọi người đều đang trông chờ đó chính là trận chiến sinh tử giữa Linh Điện và Thiên Điện. "Trần Mộc!", Trình Vũ Hiên quay sang nhìn Trần Mộc, vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị.
"Đến lượt ta lên đấu trường rồi!", Trần Mộc lạnh lùng nói.