Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

chương 413 “gương thiên ma long bị trấn áp rồi sao?”

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Không chút chần chờ, Trần Mộc thừa dịp này, cắn môi, liều mình xông ra, Cửu Long Diệt Thần Quyết vận hành, toàn bộ linh lực bùng nổ ra, truyền hết vào hạt bồ đề trong tay. Ầm! Tức khắc, hạt bồ đề phóng ra tia sáng màu trắng thánh khiết, ánh sáng này như có thể tinh lọc mọi tai hoạ của thế gian, xoá tan hung thần khí đang tàn phá khắp trời. Trần Mộc phá tan tầng hung thần khí kia, nhảy lên trên gương Thiên Ma Long, sau đó hắn lại hít sâu một hơi, làn sóng huyền ảo cổ xưa thần bí tức khắc tràn ra. Hắn nâng tay, một ký hiệu xưa cũ lập loè loé sáng, ký hiệu này cực kỳ giống hoa văn trên gương Thiên Ma Long nhưng vẫn có điểm khác nhau, giống như là chìa và và ổ khoá vậy. Đây là bí pháp mà Thương Long tôn giả đưa cho Trần Mộc trong thế giới gương Thiên Ma Long, có thể trấn áp và thu phục gương này. “Dừng tay!”, thấy hành động của Trần Mộc, sắc mặt Tần Thạch Long trở nên khó coi, người xông ra ngoài như muốn liều mạng ngăn cản. Nhưng Hàn Giang Tuyết nào cho hắn ta cơ hội này, khi hắn ta lao ra, nàng ta cũng nhanh chóng xông tới, ngăn hắn ta lại. “Hàn Giang Tuyết, cút cho ta!”, trong cơn nóng giận, Tần Thạch Long tung ra một chưởng, linh lực mang theo sức mạnh diệt tuyệt, đánh về phía Hàn Giang Tuyết. “Hừ, dù linh căn ta không toàn vẹn nhưng nếu ngăn lại ngươi, nhiêu đây vẫn dư sức!”. Hàn Giang Tuyết cười lạnh, cũng đánh ra một chưởng, va chạm với một chưởng của Tần Thạch Long. Bùm! Tiếng nổ kinh trời vang lên, bầu trời rung động, hai tên cường giả Vạn Pháp cùng thi triển thực lực tới mức cao nhất, điên va chạm. Đổi thành bên kia trên gương Thiên Ma Long, Trần Mộc đã ngưng tụ ra được ký hiệu trấn áp, gương mặt thanh tú có thêm biểu cảm dữ tợn, đánh một chưởng về phía phần gốc của gương Thiên Ma Long. Nhưng lúc này, một bóng người lặng lẽ xuất hiện sau lưng Trần Mộc, là Hoàng Côn. Dù nói ngọn lửa của Kính Hoả Yêu Nhãn cực kỳ mạnh nhưng là cường giả cảnh giới Vạn Pháp, Hoàng Côn cũng có vài cách để trốn thoát nhưng để tiếp cận như thế, hắn ta phải trả một cái giá cực đắt. Hiện tại toàn thân hắn ta đều là vết thương chồng chất, máu tươi chảy đầy, gương mặt đáng sợ, sát khí lượn lờ, sát khí lành lạnh. “Nhãi nhép, nếu ngươi dám làm gì gương Thiên Ma Long, dù là ngươi trốn tới chân trời góc bể, Thiên Ma Cung của ta cũng sẽ đuổi theo giết ngươi!” Hoàng Côn gầm lên, một chưởng đánh vào sau lưng Trần Mộc như muốn ngăn cản toàn bộ hành động của Trần Mộc. Nhưng đáng tiếc! Tất cả đã quá trễ. Trần Mộc vẫn cắn răng, quyết tâm tạo thành ký hiệu cổ, đánh vào trên mặt kính của gương Thiên Ma Long. Ầm! Sau một chưởng của Trần Mộc vào gương Thiên Ma Long, ký hiệu màu đen cổ xưa trong lòng bàn tay hắn lập tức khắc lên tấm gương, tiếp theo là một sức mạnh thần bí nhanh chóng thẩm thấu vào trong gương Thiên Ma Long. Ánh mắt Trần Mộc nhìn chằm chằm gương Thiên Ma Long, tiếp theo, hắn thấy huyết văn trên giá gương Thiên Ma Long đồng loạt ảm đạm, tia sáng mờ dần, ngay cả sức mạnh hung thần cũng bị hút về lần nữa. Trời đất khi ấy như khôi phục sự yên bình. Chỉ là gương Thiên Ma Long vẫn không ngừng chấn động sau dư chấn, biên độ ngày càng nhỏ, nhỏ tới mức như là nó thật sự bị trấn áp. “Xảy ra chuyện gì thế?”, Hoàng Côn sau lưng cứng người, khó tin nhìn gương Thiên Ma Long. “Gương Thiên Ma Long bị trấn áp rồi sao?” Mọi người có mặt đều dồn sự chú ý và gương Thiên Ma Long, khi thấy hào quang trên hoa văn tắt liệm thì ai cũng lộ ra vẻ mặt khiếp sợ. “Thành công rồi?”, trong lòng Trần Mộc vui vẻ. Nhưng giây sau, trong lòng hắn chợt có tiếng lộp bộp, cảm giác bất an dâng trào mãnh liệt. Nỗi bất an này không hề tan đi mà như cơn ác mộng bao phủ trái tim.

Đây là trực giác sinh ra khi hắn gặp phải nguy cơ sinh tử vào kiếp trước, một loại linh cảm trời sinh đối với nguy hiểm. Nó đã vô số lần cứu hắn khỏi cái chết, tìm được đường sống trong thời khắc nguy hiểm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio