Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

chương 879 tam văn hổ dương đan

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trên mặt thiếu niên da ngăm đen lộ ra vẻ quyết tâm, hung hăng gầm lên. Hắn ta biết mình đã không còn đường lui nữa, bắt buộc phải lấy được Thuần Âm Thâm Kình Đan để cứu mạng em trai mình. Trần Mộc nhìn đứa trẻ toàn thân đỏ bừng, giống như một ngọn núi bốc cháy kia. Cậu bé này chỉ mới bảy tám tuổi, toàn thân hừng hực lửa như dung nham sắp phun trào, thậm chí nhiệt độ xung quanh cũng nóng đến bất thường. Loại linh căn này đã không còn xa lạ với hắn nữa, đó là linh căn Tuyệt Dương. Linh căn Tuyệt Dương tương tự như linh căn Thái Dương, nhưng điểm khác biệt là linh căn Tuyệt Dương bá đạo hơn linh căn Thái Dương, thuộc về phẩm chất cực dương. Nếu một người có linh căn như vậy mà sinh ra trong một trong những gia đình quý tộc hàng đầu thì sẽ là một kì tài. Chỉ cần có đủ vật mang khí âm khống chế thì tu vi của người đó sẽ còn khủng khiếp hơn cả đám quái vật thiên tài, được mệnh danh là con cưng của ông trời kia. Nhưng đáng tiếc là cậu bé lại sinh ra trong một gia đình nghèo khó, đừng nói là tu luyện, ngay cả duy trì mạng sống cũng khó khăn. Loại linh căn cực dương này buộc phải có một thứ cực âm nào đó kiềm chế, nếu không sẽ không thể điểu khiển được, sẽ tự làm hại mình, mang theo linh căn quý hiếm lúc này lại trở thành gánh nặng. "Muốn đấu đan với lão phu sao?" Khóe môi người đàn ông trung niên nở nụ cười giễu cợt, nhìn thiếu niên da ngăm đen. Thiếu niên da ngăm đen tuy còn trẻ, chỉ mới mười sáu, mười bảy tuổi, nhưng thuật luyện đan điêu luyện mà hắn ta sử dụng khi luyện chế đan dược vừa rồi cũng khá phi thường. Tuy rằng không biết hắn ta theo học môn phái nào, nhưng tuổi còn trẻ như vậy đã có thể lên tới luyện dược sư, hơn nữa thiên phú luyện đan cũng không hề thấp. Người có phẩm chất luyện đan như vậy mà trở thành đan nô phục vụ ông ta suốt đời thì sẽ hữu ích hơn bất kỳ người hầu nào khác. "Được, ta nhận lời đấu đan của ngươi, nếu ngươi đánh bại ta, ngươi có thể lấy viên Thuần Âm Thâm Kình Đan này." Người đàn ông trung niên cười nói. "Dám đấu đan với Lục Tùng tiên sinh, tên nhóc này đúng là không biết trời cao đất dày." "Lục Tùng tiên sinh là luyện dược sư cấp sáu trong đan hội Thiên Nguyệt Thần Thành của chúng ta, địa vị rất cao, thuật luyện đan lại siêu phàm, ở Thiên Nguyệt Thần Thành này cũng thuộc vào hàng cao thủ rồi đó." "Thằng nhóc này thua chắc rồi." Người đàn ông trung niên dường như đã có danh tiếng nhất định ở đan phường. Sau khi ông ta chấp nhận yêu cầu đấu đan của thiếu niên da ngăm đen, lập tức gây ra một cuộc náo động. Nghề luyện dược sư vốn đã hiếm có, luyện dược sư cấp sáu lại là nhân vật cao thủ, Thuần Âm Thâm Kình Đan này do ông ta tự tay chế tạo, đã đạt tới cấp sáu. Nghe những người xung quanh xì xào, thiếu niên da đen nắm chặt tay, nhắm mắt lại, thở ra một hơi. Khi mở mắt ra lần nữa, mọi vẻ bối rối trong mắt đều biến mất, những lời chế nhạo của người khác đã không còn ảnh hưởng đến tâm trạng của hắn ta nữa. “Ca ca…” Thiếu niên da đỏ cũng nhìn hắn ta bằng ánh mắt lo lắng và căng thẳng. "Không sao đâu, huynh chắc chắn sẽ lấy được Thuần Âm Thâm Kình Đan đến cứu đệ. Cứ tin tưởng huynh, huynh chắc chắn có thể làm được." Thiếu niên da ngăm đen kiên định nói. "Bùm!" Hắn ta mở lòng bàn tay ra, một quả cầu lửa bùng cháy. Sau đó, hắn ta búng ngón tay, các loại linh dược hóa thành dòng ánh sáng, bay ra khỏi chiếc nhẫn không gian của hắn ta, đi tới vạc luyện đan trước mặt. "Bách linh thảo, hoa tử đằng, hổ cốt tam vị, linh lang yêu đan, nước trì địa dương..." Trần Mộc nheo mắt lại, khi những linh dược đó bay vào vạc luyện đan, hắn cũng nắm bắt được đặc tính của những dược liệu đó một cách chính xác. Vậy là người này đang chuẩn bị luyện chế đan dược cấp năm, Tam Văn Hổ Dương Đan. Tam Văn Hổ Dương Đan cũng là đan dược cấp năm tầng cao nhất, luyện chế cực kỳ khó khăn, cho dù có là luyện dược sư cấp năm tới thì tỷ lệ tạo thành thuốc cũng không đến 30%. Huống hồ thiếu niên da ngăm đen trước mặt chỉ là luyện dược sư cấp bốn, đây chắc chắn là một thử thách cực kỳ mạo hiểm. “Tam Văn Hổ Dương Đan?” "Người trẻ tuổi thì vẫn là người trẻ tuổi mà thôi..." Lục Tùng cười nhạo, thân là một luyện dược sư cấp bốn, luyện chế đan dược cấp năm khó khăn như vậy chẳng khác nào tranh giành cơ hội sống sót ở một nơi cực kỳ khắc nghiệt.

Mà mọi người đều biết, trong đấu đan, điều cấm kỵ nhất chính là luyện chế đan dược hoàn toàn không phù hợp với năng lực của mình.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio