Tận dụng địa hình sông núi để hình thành nên một trận pháp phong thủy độc đáo, chứa đựng sức mạnh khí vận. Loại trận pháp phong thủy này thời thượng cổ không hề hiếm gặp, thậm chí đến ngày nay, các trận pháp phong thủy địa hình cũng thường xuyên xuất hiện. Các siêu thế lực như Vũ Hóa Thần Môn và Cửu Nguyệt Linh Cung cũng nhận thấy điều đó, đồng loạt cau mày. Không gian thánh mộ trước mặt được chia thành chín ngọn núi, giống như một con rồng chín đầu. Nếu họ không nhầm thì mỗi dãy núi đều có trận pháp phong thủy riêng. Loại trận pháp phong thủy này không thể dùng vũ lực phá vỡ như kết giới văn tự ở bên ngoài mà phải phải tìm ra suối nguồn phong thủy của nó mới được. Đáng tiếc những người có mặt ở đây hầu hết đều không biết gì về phong thủy địa hình, cho dù có thì cũng chỉ là hiểu biết hời hợt, làm sao có thể so với năng lực của chủ nhân thánh mộ được! "Xem ra, trước khi chết, đại thánh yêu tộc đã sớm đoán được sau này sẽ có người tới xâm lăng mộ phần của mình nên mới bày ra loại trận pháp phong thủy này!" "Khó trách lúc chúng ta ở bên ngoài, cường giả yêu tộc lại hào phóng trao cho thánh mộ cho chúng ta. Chắc hẳn bọn họ đã biết ở đây có một trận pháp phong thủy!" Nữ trưởng lão xinh đẹp của Cửu Nguyệt Linh Cung lên tiếng. Ông lão nhà họ Đỗ trầm ngâm một lúc rồi nói: “Chúng ta cùng nhau tiến vào thôi, cố tránh khỏi trận pháp phong thủy, này có lẽ vẫn còn chút hy vọng! Nếu muốn tìm ra suối nguồn của phòng phong thủy ở đây, không biết phải đợi đến năm nào nữa!” Thế nhưng, Quý Bằng Thiên lại khinh thường nói: "Hừ, nhà họ Đỗ các ông thì giỏi rồi!" “Ngươi nói cái gì?” Trưởng lão họ Đỗ lạnh lùng ngước mắt lên. Tuy nhiên, Quý Bằng Thiên không hề sợ hãi, chỉ cười khẩy: “Đừng gộp chung nhà họ Quý chúng tôi với nhà họ Đỗ các ông. Nếu nhà họ Đỗ không thể vượt qua thì cứ ngoan ngoãn ở lại đây đi, còn muốn mượn sức của chúng ta, đột phá trận pháo phong thủy này, quả thực là một kế hoạch hay!” Ông lão nhà họ Đỗ đỏ mặt tía tai: "Quý Bằng Thiên, chúng ta đều là gia tộc võ đạo ở Trung Thổ Thần Châu, tốt nhất là ngươi nên nói năng tử tế!" Cường giả nhà họ Quý vẫn khinh thường cười nói: "Lão già sắp vào quan tài như ông thì ta cần gì phải kính trọng!" Ông lão nhà họ Đỗ tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt tay. Ở Trung Thổ Thần Châu có rất nhiều gia tộc võ đạo, nhà họ Quý là một trong những gia độc đứng đầu. So với nhà họ Quý thì Đỗ gia thua kém rất nhiều, những năm gần đây đều bị nhà họ Quý chèn ép. Quý Bằng Thiên cũng lười đối phó với lão già đã đặt nửa chân trong quan tài, chắp tay về phía Vũ Hóa Thần Môn và Nam Lĩnh Thần Cung: “Các vị, nếu chúng ta đã đột phá kết giới của thánh mộ và tiến vào nơi này, bây giờ chúng ta phải dựa vào năng lực của chính mình! Sáu đại thế lực chúng ta, mỗi người chọn một ngọn núi để thăm dò. Về phần ba ngọn núi còn lại, nếu bên nào có năng lực cũng có thể chia thành hai đội!" Trong chiến xa của Vũ Hóa Thần Môn, cường giả Tử Hoàng Cảnh vẫn im lặng, hiển nhiên là đồng ý với đề nghị này! Với bối cảnh của Vũ Hóa Thần Môn bọn họ, mặc dù trận pháp phong thủy trước mắt có hơi phiền toái, nhưng cũng không phải là điều đáng sợ. Quý Bằng Thiên vung tay áo, linh khí vương đạo phóng ra hào quang sáng ngời, lơ lửng phía trên đầu hắn ta. Sau đó, hắn ta dẫn theo người nhà họ Quý hùng hổ đi về phía một trong chín ngọn núi. Ở phía sau, rất nhiều cường giả trên mặt lộ ra vẻ mặt rối rắm, nhưng cuối cùng cũng không dám đi theo. Sự tàn nhẫn vừa rồi của Quý Bằng Thiên ai cũng thấy rõ, không ai muốn bị hắn ta bắt làm kẻ dò đường, mất mạng một cách vô ích cả! Ông già trên chiến xa của Vũ Hóa Thần Môn cũng vẫy tay áo, đèn Cửu Phượng Triều Dương phóng ra thánh hỏa, dẫn con kỳ lân mắt đen chín đầu lao vào dãy núi ở giữa. Sau đó, Nam Lĩnh Thần Cung, nhà họ Bạch, nhà họ Đỗ cũng lần lượt lên đường.