Chương
Nếu đổi lại là các đệ tử Lưu Vân tông khác, tin chắc rằng cũng sẽ có đãi ngộ như vậy.
“Tông chủ, chuyện này thực sự không ổn. Đệ tử thân là đại sư huynh của Lưu Vân tông, tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra, nếu người ngoài này muốn lấy được bí pháp trấn tông của chúng ta, trừ khi đánh bại được đệ tử.”
Tiêu Minh Triết bước lên hai bước, đứng trước mặt Lạc tông chủ, dáng vẻ đại nghĩa, lẫm liệt.
Hành động này đã lấy được cảm tình của các đệ tử khác trong Lưu Vân tông.
Bọn họ thật sự không ngờ rằng, lúc này đại sư huynh sẽ đứng ra, đối đầu với tông chủ.
Lạc Hải Thành nhìn Tiêu Minh Triết đầy thâm ý, ông ta cảm thấy có điều gì đó không đúng.
Một người bình thường nhìn thành thật, trung thực, bây giờ đột nhiên lại nói ra những lời khác thường như này, có chút kì lạ rồi đây.
“Làm loạn gì vậy, mau lui xuống.” Tông chủ trầm giọng nói.
Tiêu Minh Triết không động đậy, thái độ cứng rắn.
Nếu đổi lại là thường ngày, hắn ở trước mặt tông chủ, tuyệt đối không dám hỗn xược dù chỉ một chút.
Nhưng Tiêu Minh Triết hôm nay bị cơn giận làm mờ mắt, đã không còn để ý nhiều đến vậy nữa rồi.
Cướp đi vinh quang, cướp đi người trong lòng, cướp đi cả bí pháp mà hắn mong ngóng đã lâu, thù này quyết không đội trời chung.
“Ngươi…..” Lạc Hải Thành có chút tức giận.
Trước mặt bao nhiêu người như vậy, ông cũng không thể nói ra chân tướng.
Đương nhiên, nếu không có ai, ông cũng không định nói ra.
Quá mất mặt rồi.
“Lạc tông chủ, ta chấp nhận lời khiêu chiến của hắn. Nếu ta thua, bí pháp này ta cũng không lấy nữa.” giọng nói của Lâm Tiêu đúng lúc vang lên.
“Lâm Tiêu, người này là đại sư huynh nội môn của Lưu Vân tông, ngươi đừng chấp nhặt với hắn. Bí pháp ta đã nói là đưa cho ngươi thì chính là cho ngươi rồi.” Lạc Hải Thành vội vàng khuyên một câu.
Hai người này vẫn là không phát sinh xung đột thì tốt hơn.
“Tông chủ, hắn đã đồng ý rồi, đệ tử cũng muốn xem xem, người có thể thông qua ải Thiên Thê này có bản lĩnh tới đâu.” Tiêu Minh Triết lập tức mở miệng nói.
Hắn mừng thầm trong lòng.
Người này quá trẻ người non dạ rồi.
Không chịu nổi chiêu khích tướng.
Xem ra, bí pháp trấn tông có thể giữ lại rồi.
Nói không chừng, sau khi bản thân hắn đánh bại người này, tông chủ một khi vui mừng, lại đem bí pháp giao lại cho hắn thì sao.
Tiêu Minh Triết không chú ý tới.
Lạc Vũ Thương ở cách hắn không xa, đang nhìn hắn với biểu cảm như nhìn một thằng đần vậy.
Tên Tiêu Minh Triết này có phải là bị úng não rồi không vậy.
Sao cứ một mực ngăn cản Lâm Tiêu vậy.
Lâm Tiêu kia trước khi xông lên Thiên Thê, đã có thể dùng một kiếm chém chết Tư Không Hạo.