Chương
Hai
Một
Khi trong lòng đếm tới một.
Ầm!!!
Một bức tường lửa nóng rực, vô cùng khủng bố, chặn Lâm Tiêu lại.
Một ý chí ngắt quãng đứt đoạn truyền vào.
“Đừng, đừng đi…ta, ta đi với ngươi, ta muốn….ta muốn rời khỏi đây…”
Lâm Tiêu khẽ cười.
Lạt mềm buộc chặt.
Đối phó với tên nhóc nhà ngươi, chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao.
Đừng nói là tên nhóc con, ngay đến người lớn ở thế giới huyền huyễn này, chỉ cần gặp phải chiêu này một lần thôi cũng trúng chiêu rồi.
Vút!!
Ngay sau đó, Lâm Tiêu cảm thấy mình bị một quả cầu lửa chặn lại.
Nhưng nhiệt độ không còn giống với ban nãy, lần này Lâm Tiêu lại cảm nhận được một chút mát mẻ.
“Vậy ngươi quyết định đi cùng ta rồi à?” Lâm Tiêu khẽ hỏi.
Quả cầu lửa xuất hiện trước mặt hắn, lắc lư lên xuống.
Giống như là đang gật đầu.
“Vậy ngươi tiến vào đây đi, yên tâm, sau này ta nhất định sẽ đối tốt với ngươi!”
Lâm Tiêu nói xong liền tháo bỏ toàn bộ phòng ngự, cũng mở rộng toàn bộ linh thức trước mặt tên nhóc đó.
Muốn có được sự tín nhiệm của người khác, vậy thì đầu tiên phải hoàn toàn tin tưởng đối phương.
Tên nhóc này đã thể hiện rõ thái độ rồi.
Vậy thì hắn phải tự mình làm gương.
Sau khi gỡ bỏ toàn bộ phòng ngự, Lâm Tiêu lại do dự trong giây lát.
Tiếp đó, hắn liền thu hồi sức mạnh của Hỏa Chi Ý Cảnh.
Điều này có nghĩa là, nếu như Hoàng Hồng Dương Hỏa chỉ cần có một chút địch ý nào với hắn thôi, thì hắn toi đời luôn.
Không chết thì cũng trọng thương.
Cũng may, ngay khi Lâm Tiêu thu hồi toàn bộ năng lực phòng ngự và Hỏa Chi Ý Cảnh.
Hoàng Hồng Dương Hỏa cũng không chút do dự, bao phủ lấy toàn bộ Lâm Tiêu, sau đó tiến vào trong cơ thể hắn.
Thứ dị hỏa trong thiên địa này thuận theo kinh mạch của Lâm Tiêu, tiến thẳng tới linh hải.
Khi Hoàng Hồng Dương Hỏa tiến vào trong linh hải, linh hải bỗng sôi trào, có chút xao động.
Rất nhanh sau đó nó đã mở ra một không gian trên linh hải, rồi nằm vào trong đó.
Một luồng ý chí sảng khoái, hân hoan từ bên trong truyền ra.
Xem ra tên nhóc Hoàng Hồng Dương Hỏa rất hài lòng với nơi này.
Tiếp đó, sức mạnh của tên nhóc này từ từ tỏa ra, chảy vào tứ kinh bát mạch của Lâm Tiêu, thấm nhuần vào toàn bộ cơ thể.