Vạn Cổ Ma Tôn

chương 579

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

“Nho đạo xuất hiện thánh nhân đúng là chuyện hoang tưởng. Cứu độ chúng sinh, thánh nhân, còn chưa tới lượt Nho đạo của các ngươi.”

Ở một khoảng không tối mờ mịt, vô số quỷ ma bắt đầu không yên phận. Một con quỷ cấp cao đột nhiên hét thảm một tiếng.

“A! phân thân của bản tôn bị huỷ rồi, hơn nữa lại không nhận được bất kỳ tin tức nào. Có chuyện gì vậy!” nó gầm lên.

“Hả? Lão Bát, không phải ngươi đang điều khiển một tên nhân loài Hoá Đỉnh cảnh sao? Sao lại bị huỷ được?” Một con quỷ khác ở gần hỏi.

“Không biết, tự nhiên như vậy, ta còn không kịp chuẩn bị.” con quỷ được gọi là lão Bát nhíu mày trả lời.

“Chả nhẽ ngươi bị đám Nho đạo đó phát hiện, sau đó bị gài bẫy một chiêu giết chết nên không kịp gửi tin tức về.” Con quỷ kia suy đoán.

“Có phải vậy không? Cảm nhận của tên lão Đằng kia lợi hại vậy sao?” Lão Bát lẩm bẩm.

Con quỷ bên cạnh trợn mắt nói.

“Thánh! Thánh ý! Nho đạo thánh ý! Lão Bát, vương triều Đại Can Đông Vực có kẻ thu hút Nho đạo thánh ý!” Hắn phẫn hộ gần lên nhưng ngữ khí cũng mang vài phần sợ hãi.

“Không! Không thể nào! Mấy tên Nho đạo ở Đại Can không có kẻ nào như vậy.” Con quỷ lão Bát rất kiên định trả lời. “Hay ngươi cảm nhận sai rồi?”

“Sao ta có thể sai được, loại cảm giác này ta nhớ tới tận xương tuỷ, không thể sai.” Còn quỷ này chắc chắn.

Xoẹt xoẹt xoẹt! đúng lúc này bên người bọn chúng sáng lên, lại xuất hiện thêm vài con quỷ nữa. Từ khí tức trên người bọn chúng có thể biết tất cả đều là cảnh giới cường đại.

“Không xong rồi! thay đổi kế hoạch thôi, nhân loài xuất hiện kẻ thu hút được Nho đạo thánh ý!”

“Lão Bát, ngươi phụ trách khu Đông Vực, rốt cuộc đã có chuyện gì vậy?”

“Sao ngươi không thông báo sớm chút, để đối phương lớn mạnh thì chúng ta chết chắc.”

“Nói cái rắm! ngươi không nhìn mặt lão Bát lúc này sao. Loại chuyện lớn thế này đến bây giờ còn không biết, đầu tiên đánh nó một trận đã.”

“Đúng! Đầu tiên đánh nó đã!”

Ngay lập tức ba con quỷ kia lao vào lão Bát còn đang mang bộ mặt hoang mang. Những con quỷ khác cũng bắt đầu học theo ba con kia. Không đánh tên này thì chính là bỏ qua cơ hội ngàn năm hiếm có.

……

Thiên Địa Văn Cung, vương triều Đại Can.

Lâm Tiêu từ từ mở mắt ra, trong mắt hắn mang theo sự ngạc nhiên khó giải thích. Ý cảnh Nho đạo trong hắn sau khi hắn viết Đằng Vương các tự đã tăng lên bậc , sau khi tiếp nhận thánh ý ý cảnh Nho đạo của hắn như ngồi tên lửa bay vèo cái tới bậc viên mãn.

Bây giờ đã bằng cấp với ý cảnh trọng lực. Chỉ đợi cơ hội thích hợp là có thể cường hóa thành lĩnh vực. Không những thế, linh hải còn được tài khí và chính khí lấp đầy, một cỗ sức mạnh giống như Nho đạo nhưng lại mạnh hơn gấp nhiều lần bao quanh.

Nhưng cũng không giống sức mạnh lĩnh vực. Vậy nó là cái gì nhỉ?

Lâm Tiêu nhất thời cũng không hiểu rõ, nhưng nhờ có sự tồn tại của nó mà hắn mới có thể sử dụng tài khí và chính khí để thi triển ý cảnh Nho đạo. Không phải chuyện xấu thì chắc chắn là chuyện tốt rồi.

Lúc này lão Đằng thấy Lâm Tiêu đã tỉnh lại liền nhanh chóng đi tới.

“Tiểu hữu, tài năng của ngươi giúp ích rất nhiều cho Nho đạo, xin nhận của ta một lễ.”

Nói xong Đằng lão cúi thấp người hành lễ với Lâm Tiêu. Một cái cúi đầu mang theo phần cung kính.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio